Chương 16: I think I Know Now !
Trên con đường trở về nhà dài và rộng thậm chí không có lấy một bóng người , mình đã từng mơ ước được nắm tay cậu im lặng cứ bước đi trên con đường đó . Có thể là chúng ta vừa tan học sau một ngày nắng rực rỡ , cũng có thể đó chỉ là đoạn đường ngắn nhất mà mình nắm lấy bàn tay cậu đưa về sau buổi đi chơi riêng của chúng ta mà thôi . Mình tưởng tượng ra rất nhiều , 10 năm là khoảng thời gian rất dài đối với mình nhưng sẽ là cực ngắn nếu như chúng ta ở bên cạnh nhau ,cùng nhau lớn lên và trưởng thành . Mọi thứ thuộc về cậu mình sẽ đều ghi nhớ , từ sở thích cho tới những thứ khiến cậu cảm thấy chán ghét nhất mình đều sẽ để ý từng chút một .Giá như chúng ta đừng để 10 năm trôi qua lãng phí thì mình đã không cảm thấy khoảng cách tới được trái tim cậu xa vời chừng nào ....-"Sica à .....trong suốt 10 năm qua có bao giờ cậu nhớ tới mình chưa ? Có bao giờ cậu cảm thấy nhớ một ai đó đến ngột thở như 10 năm qua mình nhớ tới cậu ? Đáng lẽ cậu nên chờ mình .... nên đợi đến khi mình tìm ra cậu ,bởi vì mình đủ tự tin .....mình có thể khiến cậu yêu mình nếu như không có anh ta ."
Yuri nở nụ cười nhàn nhạt trên môi , đôi mắt đen chăm chú nhìn theo ngón tay mình đang vuốt nhẹ theo đường xương hàm hoàn mĩ . Jessica ngay cả khi ngủ vẫn rất đẹp , hàng mi mỏng manh cứ cong vυ't nằm bất động khi cánh cửa nội tâm tạm thời khép lại . Yuri ước mình có thể hôn lên đôi môi đỏ hồng này một lần nữa , cảm nhận lại hương vị của nó giống như đêm qua cô nhẹ nhàng ngấu nghiến. Chuyện gì sẽ xảy ra sau khi Sica tỉnh dậy cô chẳng thể biết , có thể qua cơn say cô ấy sẽ quên hết tất cả hoặc một cái tát trời giáng vào ngay má phải nếu cô ấy nhớ hết toàn bộ tối qua . Cho dù thế nào thì Yuri cũng chấp nhận , cô nghĩ mọi chuyện đã đến hồi kết và bản thân thì nên tập nhìn thẳng vào sự thật thì hơn .
-"Chắc không bao giờ mình có cơ hội để nói điều này nên hôm nay mình sẽ nói... Jessica .....haha... thật vô nghĩa nhưng mình yêu cậu ........Yêu nhiều đến nỗi ngay cả bản thân mình cũng không còn chỗ trong trái tim này nữa rồi !"
Vừa nói vừa cười đắng ngắt , chẳng ai có thể hiểu tâm trạng cô đang tồi tệ tới mức nào . Chuyện tự kỉ này sẽ còn kéo dài lâu thêm nữa nếu như không có giọng nói của Taeyeon oang oang ngoài cửa khiến Yuri bừng tỉnh .
-"YA !!! Kwon Yuri ,cậu lại không đi làm đấy à ???"
-"Hôm nay mình hơi mệt nên xin nghỉ , đừng có cư xử như mình là trẻ con vậy ."
Yuri bình tĩnh mở cửa , khuôn mặt nghiêm túc nhìn Taeyeon áo quần tươm tất chuẩn bị đi làm . Cũng đã gần trưa rồi nhưng giờ làm của Taeyeon là vào buổi chiều , có lẽ là hẹn Tiffany đi ăn cơm , đó cũng là điều may mắn cho cô khi cô ấy rời nhà sớm .
-"Ý mình không phải vậy ~ Nếu như cảm thấy quá khó khăn để đối mặt với cô ấy thì nghỉ luôn đi đừng lằng nhằng nữa . Mình sẽ tìm cho cậu một công việc khác , đâu cần phải áp bức bản thân như thế "
-"Cậu đang nói cái gì vậy?"
Yuri nhìn Taeyeon toàn thân một bộ dạng bức xúc , thậm chí còn cấp bách hơn cả cô mà nhướng mày . Tên lùn này xưa nay thì ra toàn nghĩ cô trẻ con như vậy sao ? Kwon Yuri thân cao hơn cậu ta một cái đầu chẳng lẽ lại không tự đưa ra được quyết định của mình .
-"Chuyện Jessica đã có chồng ...cậu chưa biết sao ? "
-"Đương nhiên là biết rồi , nói chung là mình tự biết lo liệu. Cậu mau lê cái mông đi làm đi !"
Trái ngược với sự dè dặt của Taeyeon , giờ đến lượt Yuri to tiếng . Cô dùng sức tống khứ con người bé nhỏ trước mặt mình ra ngoài , lạnh lùng đóng sập cửa lại khi người đó chưa kịp phát ngôn . Lòng cô đã đủ phiền lắm rồi , chắc chắn không cần giáo sư Kim lên tiếng dậy đời nữa đâu .
Quay trở lại căn phòng , những gì cô đang chờ cuối cùng cũng đến đằng sau cánh cửa . Jessica đang ngồi ngay trên chiếc giường đó ,mái tóc dài tuỳ ý rối tung trên đôi vai trần nõn nà . Cô ấy nhìn cô bằng ánh mắt chết , không tìm được bất cứ tia cảm xúc nào trong con ngươi đang dãn nở hết cỡ kia . Yuri lúc này chỉ biết hít thở sâu , cô đang chờ đợi những điều tồi tệ ùa đến mà một phút , hai phút trôi qua Jessica vẫn chăm chăm nhìn cô như thế . Gương mặt thất thần qua nhiều phút cuối cùng cũng kéo dãn được chút cơ mà nở nụ cười gượng gạo
-"Yuri ....tối qua xảy ra chuyện gì vậy ? sao mình lại ở đây ?!"
Tim Yuri tăng nhịp đến đáng sợ khi nhìn thấy khẩu hình miệng người đối diện mấp máy , chúng giống như sắp rơi ra ngoài l*иg ngực cho đến lúc não bộ cô dịch được hết toàn bộ thông điệp mà Sica gửi tới .Xem ra thì cô ấy hoàn toàn không nhớ gì hết , thậm chí tại sao bản thân mình đến được đây cũng không biết . Yuri thầm cảm ơn ông trời vì điều đó , ít nhất mọi chuyện cũng sẽ trở nên dễ dàng hơn nếu như cô ấy không biết về chuyện ăn trái cấm của hai người . Chỉ đến lúc này Yuri mới thật sự cảm thấy máu lưu thông trên khuôn mặt mình , cười cười ngồi xuống bên mép giường cạnh Sica .
-"Không có gì đâu , hôm qua cậu uống say quá thôi ."
-"Mình đã tìm đến đây trong lúc say sao ?"
-"Ừ ...."- Vẫn cố tỏ ra bình thường nhất có thể , đôi mắt cũng rất tự chủ không dám nhìn vào xương quai xanh gợi cảm và đường cong lấp ló sau chiếc chăn bông chỉ che ngang ngực kia . Điều hoà trong phòng vẫn còn bật vậy mà hai má cô lại cảm thấy như cháy bừng . Có lẽ một phần cũng vì Yuri không quen nói dối , phần còn lại là do người đối diện trong mắt cô luôn hết sức quyến rũ như vậy .
-"Chỉ đơn giản là đến đây thôi ư ? ....Mình có còn làm gì nữa không ?"
Nhìn khuôn mặt Jessica chờ đợi , thật sự cô rất muốn hét lên rằng "cậu còn nói cậu yêu mình " nhưng không sao cất nên lời ,đành chỉ biết cười trừ . Trước khi ra đi ,cô là thật tâm muốn để lại ấn tượng tốt trong lòng cô ấy chứ không phải là sự gàn dở với thứ tình cảm mà mọi người vẫn coi là quái dị .
-"Cậu cũng có nôn mửa một chút nên mình đã giúp cậu thay quần áo .....chỉ có điều ...cậu lại chẳng chịu mặc lại đồ ..."
Yuri có chút ngại ngùng khi nói dối trắng trợn về những gì đã xảy ra , tuy nhiên khuôn mặt Jessica lại chẳng hề có chút phiếm hồng . Cô ấy tự nhiên mỉm cười đầy tinh quái , sau đó xoáy sâu vào đôi mắt cô như truy cứu sự thật khiến tâm can Yuri được một phen chao đảo .Tiếng nuốt nước bọt bị lộ rất rõ , Yuri hiển nhiên rơi vào thế bị động từ lúc nào không hay biết và shock nhất là tự dưng Jessica đứng phắt dậy khiến đôi mắt cô được một phen chói loà .
-"Phòng vệ sinh ở đâu vậy ?"
-"B...bên...kia "
Yuri lúng túng quay mặt chỉ tay về phía nhà vệ sinh , làm thế nào cô ấy lại có thể thản nhiên đến thế trong khi người cô thì cứ như nổ tung . Cảnh non nước sơn thuỷ tối qua tuy đã thấy hết nhưng giữa ban ngày ban mặt thấy lại vẫn cảm thấy thật xấu hổ ...
-"Phiền cậu có thể nào cho mình mượn một bộ quần áo được không ? Nếu thật sự mình có nôn thì chắc nó không mặc được nữa rồi "
Trước sau như một Kwon Yuri không quay lại nhìn lấy một giây mà cứ gật đầu bừa . Cô ấy hoàn toàn không hề để ý đến lời nói đầy ẩn ý của cô cũng như cái cách cô cười đầy gian tà . Jessica đi vào phòng tắm theo hướng Yuri chỉ , vừa nhìn vào trong gương đã thấy toàn thân có nhiều dấu đỏ ửng , có muốn chối cũng chẳng được . Dù gì cô cũng đã lập gia đình , cũng từng trải qua đêm tân hôn thì làm sao có thể ngây thơ như con gái tuổi 18 bị gạt cho dễ dàng như vậy được . Trong cái thế giới nhỏ bé này ai cũng đều có những kế hoạch cho riêng bản thân mình , nếu như Yuri chỉ chốc nữa thôi là sẽ đề cập đến việc xin thôi chân thư kí thì Jessica cũng đang có những suy nghĩ rất riêng trong đầu . Nhưng trước tiên cô phải tắm để giúp kẻ ngốc nào đó không nhận ra là mình ngốc đã ...
-----------------------------------------------------------
Jessica mặc áo cộc tay cùng quần đùi rộng thùng thình ngồi vắt vẻo trên ghế .Cô chống tay lên cằm chờ đợi Yuri làm bữa sáng theo định nghĩa của mình và bữa trưa theo định nghĩa của mọi người , đồng thời lia mắt nhìn khắp xung quanh . Căn hộ Yuri sống thuộc hạng trung nhưng cũng khá là tiện nghi với tivi , sofa bàn ghế đủ cả , cách bày biện cũng rất bắt mắt tạo cảm giác cao cấp lên trông thấy . Lướt qua cả căn hộ điều thu hút sự chú ý nhất cuối cùng vẫn là Yuri , người con gái cũng mặc bộ đồ giống y cô , tóc xoã ngang lưng thoăn thoắt tay chân nấu nướng . Dáng người cô ấy thật sự rất cao và khoẻ khoắn , cảm giác nhìn từ đằng sau thật sự thấp thoáng mang hình bóng của một chàng trai lãng mạn và ngọt ngào . Jessica đã khẽ căn môi dưới vì điều đó , cô nghĩ rằng nếu Yuri là nam giới thì chắc chắn rằng cô ấy sẽ đem lại rất nhiều niềm hạnh phúc cho người mình yêu .
-" Tôi không chắc là nó sẽ ngon đâu nhưng dù sao thì cũng lấp đầy được cái bụng "-Yuri cảnh báo trước rồi đặt đĩa trứng opla cùng xúc xích rán ở trên bàn . Cô đến bên tủ lạnh lấy ra một bịch bánh mì gối sau đó cũng nhanh chóng vào bàn nhập cuộc . Trước khi ăn còn không quên cảm ơn ông trời một lần nữa vì tủ lạnh hôm nay bỗng dưng có đầy đồ chứ nếu mời Jessica uống sữa trừ bữa thì đúng là xấu hổ đến đỏ mặt .
Không khí cứ thế im lặng ít lâu , tiếng máy hút ẩm trong phòng bếp càng làm họ thấy ngượng hơn trước bầu không khí gượng gạo này . Yuri chỉ biết ăn rồi uống sữa , động tác làm rất đều đặn như trẻ con được tập ăn cơm nhưng mỗi lần nhìn thấy Jessica khẽ liếc nhìn mình lại thấy nghẹn ứ ở cổ họng . Cô ấy có gì đó rất kì lạ , riêng việc không thắc mắc nhiều về chuyện tối qua đã là đáng nghi nay lại còn có biểu hiện khác thường so với mọi ngày càng làm cô trở nên lo lắng . Yuri có chút băn khoăn không biết mình có nên nói điều đó vào lúc này nhưng cô lại không tìm thấy thời gian nào thích hợp hơn .Cuối cùng là đến cuối bữa , khuôn mặt nghiêm túc cố nhìn Sica nói chuyện thật bình tĩnh
-"Tôi có điều muốn nhờ cậu ...không biết có được không ...?"
Câu hỏi đánh động tới việc dùng bữa của Jessica một chút , cô ấy ngẩng lên nhìn cô với đôi mắt to tròn khó hiểu sau cùng cũng mỉm cười thân thiện gật đầu . Yuri chỉ chờ có vậy liền nuốt bước bọt cái ực , biết chắc là Jessica sẽ phản ứng lớn nhưng cô vẫn phải kết thúc việc này .
-"Tôi muốn xin thôi việc."
-"Thôi việc ?! Tại sao thế ??"
Âm lượng được đề cao như đâm thủng không gian của cả căn hộ,Jessica nhìn đầy sửng sốt khiến cô càng lúng túng không biết nói ra sao . Lí do cô vẫn chưa chuẩn bị kĩ ,chỉ là cảm thấy không nên kéo dài cảm giác đau khổ cho bản thân nên mới đề cập đến . Giờ mới thấy cái khó của việc phải bịa một lí do liền, ngay và lập tức.
-"Tôi sẽ chuyển đến nơi khác sống nên ..."
-"Tại sao lại phải chuyển đi ? Seoul không phải là nơi rất tốt sao ??"
-"Ừ nhưng tôi không thích sống ở đây lắm . Cậu biết đấy ...tôi thích sự yên tĩnh hơn .."
-"Có phải vì mình mà cậu chuyển đi hay không ? vì cậu vẫn còn giận mình 10 năm trước bỏ rơi cậu ??!"
-"Không phải ...chỉ là....tôi ...tôi ...."
Yuri ái ngại nhìn đôi mắt đang đỏ lên của người phía trước , cô không nghĩ rằng cô ấy sẽ vì chuyện này mà xúc động tới vậy . Trong lòng cô giờ chất chứa rất nhiều thứ , một hỗn hợp cảm xúc đã lên men vừa có vị chua vừa có vị ngọt trào đến tận cổ họng . Có lẽ chuyện này sẽ càng ngày càng tệ hơn nếu cô không dứt khoát .
-"Tôi chỉ đơn giản là muốn tìm một cuộc sống mới ...không phải vì cậu cũng chẳng vì ai cả . Tôi làm nó vì bản thân mình !"
-"Cậu ghét mình lắm đúng không ?"
-"Tôi đã bảo không phải do cậu rồi , cậu làm sao vậy ?! Là tôi muốn thay đổi cuộc sống ,chỉ vậy thôi !"
Nụ cười nhạt đem theo sự tổn thương của Sica khiến Yuri mất tự chủ . Cô không muốn cô ấy hiểu mọi thứ theo ý nghĩ này vì thứ duy nhất cô căm ghét chính là tình cảm ngu ngốc của mình . Cô chán ghét bản thân cứ mãi vô dụng không thể thoát ra được vũng lầy của quá khứ , mãi ngập ngụa trong những cảm xúc sẽ không bao giờ đâm hoa kết trái .
-"Nếu mình nói không thì sao ? Nếu mình ích kỉ muốn giữ cậu lại bên mình ?"
-"Sica ....."
-"Đừng gọi mình là Sica !"- Thái độ dữ dội của Jessica khiến Yuri giật mình . Cô ấy có vẻ là đang tức giận , đôi mắt cũng chưa bao giờ trở nên sắc lạnh đến như thế .
-"Chỉ có Yuri mới được phép gọi mình như thế .Và nếu là Yuri ....cậu ấy sẽ không bao giờ rũ bỏ mình "
Giờ thì chỉ có tiếng máy hút ẩm đi qua đôi tai của hai người khi Yuri đã im lặng . Jessica cố lấy lại bình tĩnh , cô biết mình không nên đẩy mọi thứ theo hướng này và nghĩ rằng ít nhất cô cũng có thể tạo ra cho bản thân một cơ hội cuối . Tiếng dĩa thìa vang lên leng keng khi chúng bị đẩy qua một bên , Sica nằm lấy bàn tay Yuri , một bàn tay ấm áp và thật vừa khít với bàn tay cô .
-"Mình xin lỗi vì những gì đã nói ....Mình chỉ đơn giản muốn có cậu ở bên cạnh nhưng nếu như chuyện đó là không thể . Có thể nào ...có thể nào hứa với mình một chuyện không ?"
-"Cậu nói đi ..."
-"Cùng mình làm một số chuyện rồi hẵng đi .."
-"Được , tôi hứa với cậu !"
--------------------------------------------------------------
Giữa đại sảnh của Jung thị , ánh hào quang dường như tập trung hết vào đoàn người từ bên ngoài tiến vào bên trong sảnh . Tổng giám đốc phụ trách tại Hàn Quốc Choi Jin Huyk cùng phó tổng Jung SooJung oai phong , lạnh lùng bước vào . Toàn bộ nhân viên đứng tại đại sảnh đều gập người 90 độ chào đón hai vị lãnh đạo cấp cao của công ty trở về sau một chuyến công tác dài .
-"Tổng giám đốc !"
-"Uhm ....báo Sooyeon lên phòng gặp tôi "
Jin Hyuk cười nhẹ trước cái gập người của nhân viên lớn tuổi , anh tiếp tục sải những bước dài hiên ngang nhưng bị nhân viên kia ngăn lại .
-"Thưa , giám đốc hôm nay không có đi làm "
-"Vậy sao ?"
-"Vâng !"
-"Được rồi , mọi người cứ tiếp tục công việc của mình đi !"
Tiếp tục bước đến thang máy nhưng hàng lông mày của anh chẳng thể duỗi ra được nữa . Anh đang tưởng tượng ra những lí do có thể khiến vợ mình nghỉ làm vào lúc này như là ốm chẳng hạn , hoặc cũng có thể là cô ấy bận một công việc nào đó .Thật sự anh rất muốn gọi điện hỏi thăm cô ấy nhưng anh lại sợ , Sooyeon thường xuyên không thích cảm giác gò bó nên kể cả đi công tác mấy ngày Jin Hyuk cũng chẳng dám gọi về lấy một cuộc .
-"Em đang yêu sao SooJung ?"
Jin Hyuk kì lạ nhìn cô em vợ cứ tự mỉm cười một mình đầy nghi hoặc . Trong lúc đi công tác cô ấy buồn rầu , khó chịu bao nhiêu thì khi đặt chân về Seoul lại cảm thấy vui vẻ , tràn đầy năng lượng bấy nhiêu . Thật ra thì càng thân thiết được với SooJung thì càng tốt nhưng là đàn ông nên Jin Hyuk cũng có những cái khó của mình , nếu không phải biểu hiện quá rõ ràng như vậy anh tuyệt nhiên cũng không nhiều chuyện cất lời hỏi .
-"Không ạ , sao anh lại hỏi thế ?!"
Gương mặt biến đổi từ thơ thẩn sang đánh trống lảng rất nhanh khiến Jin Hyuk có chút buồn cười . SooJung rõ ràng kém hơn hẳn chị gái mình về khoản che dấu cảm xúc . Nếu như Sooyeon cũng có thể dễ dàng nắm bắt như vậy thật tuyệt biết bao nhiêu .
-"Không có gì , chỉ là thấy em có vẻ rất nôn nóng muốn gặp ai đó "
Thang máy đến tầng được chỉ định thì dừng lại , Jin Hyuk cứ thế bước ra để về phòng làm việc của mình . Phòng của tổng giám đốc và phó tổng được đặt không xa nhau nhưng SooJung lại không ra cùng hẳn có lí do của nó . Ngoài có thể đi tìm Kwon Yuri ra thì Jung SooJung làm gì chăm chỉ tới mức vừa công tác về đã đến công ty ngay .
-"Phó tổng !"
Cửa thang máy vừa mở thì vừa hay bắt gặp ngay Sunny , cô vui vẻ kéo cô ấy vào thì thầm nói nhỏ
-"Kwon Yuri hiện đang ở đâu ?"
-"À , Yuri ssi hôm nay không có đi làm "
-"Vậy sao ?"
-"Vâng !"
-"Đồ chết dẫm ấy lại lười biếng rồi "
SooJung lẩm bẩm một mình nhưng đủ để Sunny nghe được , cô ấy cười cười nhìn cô sau đó có ý định bấm nút thang máy thì bị cô ngăn lại .
-"Cô có số điện thoại mới của Yuri không ?"
Jin Hyuk trở lại phòng làm việc thì bắt gặp có người ngồi trong đó , dáng người cao gầy với mái tóc xoăn bồng bềnh khiến anh khẽ nhếch môi . Ngọn gió nào lại mang cô em họ đáng mếm đến với phòng làm việc của anh đây
-"Có chuyện gì đến tìm anh vậy ?"
Tiếng anh khiến cho cô gái đố giật mình quay lại . Nhìn khuôn mặt thì có vẻ tâm trạng không được tốt lắm , phỏng đoán chuyện sắp được đề cập tới cũng không có vui vẻ gì . Mà đúng là như vậy , ngay khi anh ngồi xuống ghế tổng giám đốc thì cô gái đã mặt nặng mày nhẹ tra hỏi
-"Số tiền lớn được chuyển vào tài khoản của em là như thế nào ? "
-"À....chuyện đó ...."
-"Tốt nhất là anh nên giải thích thật rõ ràng . Em không thích mập mờ đâu "
-"Bình tĩnh đi Sooyoung , anh chỉ gửi tạm vào trong tài khoản của em mấy tháng thôi ...coi như là nhờ em giữ hộ không được sao ?"
Nụ cười nhẹ nhàng của anh càng khiến cho Sooyoung điên tiết . Nếu như là tiền bình thường thì không sao nhưng đây đâu có đơn giản như vậy .
-"Em không muốn dính đến việc bòn rút Jung thị của anh , nhỡ sau này mọi chuyện vỡ lở người ta lại kêu họ Choi chúng ta là những kẻ lừa đảo ! "
-"Sooyoung à..."
-"Anh có ba ngày để tự xoay sở , quá ba ngày em không chắc rằng số tiền đó sẽ nằm yên trong tài khoản ngân hàng đâu "