Tường Thành (Citadel)

Chương 1

Jamie vào phòng thấy một cái hộp các tông được đặt ngay ngắn trên giường, bên trên là một tấm thϊếp: "Tặng em, Jamie. Larissa Knightley". Em bĩu môi quẳng tấm thϊếp đi, mở cái hộp ra và suýt hét lên. Đó là đôi giày thể thao em rất yêu thích, và vì là phiên bản giới hạn đã ngưng sản xuất nên giá trị của nó ngang ngửa với một chiếc xe hơi phổ thông. Jamie lập tức xỏ chân thử, vừa vặn một cách hoàn hảo, đi thử vài bước, cảm giác như đang bước trên không. Em tưởng tượng với đôi giày này, em có thể là đứa nhảy bật cao nhất trong đội bóng chuyền ở trường em. Jamie liền khuỵu chân xuống, bật lên thật cao và mơ về một trận bóng chuyền mà em sẽ là cầu thủ ấn tượng nhất trong trận ấy, thậm chí là cả mùa giải. Jamie vì quá mải mê nhảy nhót với đôi giày mới ấy trong niềm hưng phấn cao độ của một kẻ thắng cuộc trong trận đấu giả tưởng của mình nên không để ý đến một phụ nữ trẻ đang đứng khoanh tay dựa cửa quan sát em từ nãy đến giờ. Khi chợt thấy bóng dáng quen thuộc ở khóe mắt, Jamie ngưng lại quay sang nhìn nàng, nửa xấu hổ, nửa tức giận.

Nàng mặc mỗi bộ kimono, gợi cảm như thường lệ, mái tóc vàng mới sấy khô buông xõa, ngoắc tay ra hiệu em tới gần nàng, em lưỡng lự làm theo. Nàng đã bỏ tiền mua đôi này, nàng mặc nhiên có chút quyền lực sai khiến em, ít nhất là lúc này. Nhưng thật ra, nàng luôn có quyền sai khiến em.

"Em thích đôi giày chứ?"

Larissa dịu dàng hỏi. Ngữ điệu uyển chuyển của vùng Bắc Âu trong chất giọng Anh của nàng mang âm hưởng huyền bí và quyến rũ, một chất giọng đầy mê hoặc khó cưỡng.

Jamie đứng trước nàng, cách nàng một cánh tay, miễn cưỡng gật đầu. Jamie rất ghét đứng gần nàng, còn ghét hơn cả bản thân nàng, vì sự chênh lệch chiều cao của họ càng trở nên rõ ràng khi em càng đứng gần nàng. Tuy ở trong đội bóng chuyền nhưng Jamie cao chưa tới 1m70 nên đến giờ em vẫn ở trong đội dự bị, còn nàng thì cao đến hơn 1m80. Sự cao lớn của nàng là lời nhắc nhở khó chịu về sự ràng buộc và quy thuận của em với nàng.

"Em hôn tôi cám ơn chứ?"

Jamie bặm môi quay đầu sang bên nhìn đi chỗ khác. Larrisa giơ tay lên, em lập tức lùi lại khua khua hai tay, "Đừng, đừng mà..." Larissa hạ tay xuống và một bên môi nàng nhếch lên. Jamie nhón chân lên hôn nàng một cái thật nhanh lên má.

"Môi cơ," nàng đòi hỏi, cánh tay luồn ra sau lưng kéo Jamie sát người nàng.

Jamie nhìn nàng, mũi của cả hai khẽ chạm nhau. Hai tay em đang đặt lên vai nàng, nếu đẩy nàng ra, nàng sẽ tát em, nhưng nếu hôn nàng,... Đôi mắt xanh biếc của nàng đang nhìn xoáy vào em, cánh tay nàng đang siết em vào người nàng hơn, nàng đang hứng tình. Nàng sẽ không dừng lại ở một nụ hôn. Hôn chỉ là khởi đầu.

"Một nụ hôn thôi, em còn phải làm bài," Jamie giải thích, thật ra là cầu xin.

"Thì em cứ làm bài đi,"

Bàn tay kia của nàng đang đi xuống mông em. Jamie nhắm mắt đưa mặt lại gần nàng hơn, rồi bất ngờ đẩy nàng ra, thoát khỏi vòng tay nàng, đứng cách nàng vài bước chân, nghĩ cách chạy khỏi căn phòng này. Larissa cũng bất ngờ, rồi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nàng từ từ đóng cửa lại, chốt nó cái tách. Sẽ không ai từ bên ngoài xông vào được.

"Cái thái độ gì đây, Jamie?" nàng ân cần hỏi.

Jamie không giải thích được nhưng em đã sẵn sàng chống trả lại nàng. Jamie lùi ra sau, chạm vào lưng ghế trang điểm, nếu nàng tới gần thêm, em sẽ sử dụng đến nó. Larissa thấy bàn tay Jamie bấu chặt vào ghế đoán ra ý đồ của em. Lần này sẽ hơi vất vả một chút, dù sao vẫn phải dạy dỗ nó một trận. Con bé cứng đầu, bao lần bị đánh mà vẫn giữ thái độ chống đối khó chịu ấy. Larissa vẫn đứng yên ở cửa quan sát Jamie.

"Sao vậy, em yêu? Một nụ hôn cho một đôi giày đâu phải là đòi hỏi gì quá đáng?"

"Cô có bao giờ muốn mỗi một nụ hôn đâu?"

Vết cắn mấy tuần trước của nàng trên cổ em vẫn còn dấu, nhưng nhức. Cái lần đó Larissa sắp đi Na Uy, nàng như gom hết mọi cơn du͙© vọиɠ của mình trong những ngày sắp đi xa trút lên cơ thể mảnh dẻ của em. Em đã khóc cầu xin nàng dừng lại, tự nhủ đây là lần cuối cùng nàng động vào em. Nhưng cứ khi nàng vùi đầu dưới hạ bộ em hay chỉ cần hôn em thật sâu, em lại quên béng đi mất.

"Em thích được tôi làm oral sεメ hơn à?" nàng châm chọc, quả thật nàng đang rất nhớ hương vị giữa hai chân con bé.

"Tôi muốn cô để tôi yên!"

"Jamie..." nàng đảo mắt. "Chúng ta đã nói chuyện này bao nhiêu lần rồi. Em là của tôi."

'Em là của tôi' , nàng luôn lặp lại câu đó những khi nàng đè nghiến em xuống giường và sờ soạng em.

"Nào, Jamie, Ít nhất hãy để tôi hôn em một cái chứ," nàng thử mặc cả.

"Không!" Jamie dứt khoát. "Cô đéo có quyền gì chạm vào tôi hết!"

"Em đang sống trong nhà của tôi, ăn uống chơi bời bằng tiền của tôi, học phí của em cũng được đóng bằng tiền của tôi và giờ em đang lên giọng với tôi à? Em không thấy thế là rất vô ơn sao?" Larissa bật tiếng cười mỉa.

Nói cách khác, Jamie chẳng là gì nếu không có nàng. Nàng đã mặc nhiên coi em là của nàng và đáp ứng nhu cầu của nàng là nghĩa vụ em phải làm để đáp trả lại. Jamie cắn chặt răng, nếu lúc đó biết rằng làʍ t̠ìиɦ với nàng là cái giá phải trả thì em đã không đồng ý tới đây sống với nàng. Lúc mới gặp nàng hứa hẹn nếu em đi theo nàng, nàng sẽ cho em cuộc sống sung túc và tốt đẹp hơn, mẹ em đẩy em đứng trước mặt nàng, họ nói gì đó về trả nợ. Em không muốn xa nhà, dù bố mẹ em không tốt đẹp gì nhưng họ vẫn là bố mẹ em.

Larissa đã cúi người xuống ngang tầm với em vào nở nụ cười dễ mến. Mẹ em cổ vũ em đi theo nàng, bà bảo em cô ấy là một người tốt, con sẽ sống no đủ hơn, con muốn làm kĩ sư phải không, vậy hãy theo cô ấy, đại học chỉ giành cho kẻ giàu, mà cô ấy thì rất giàu, đó là nhà Knightley, Jamie. Lúc đó em mới mười lăm, quá non nớt nên dễ dàng bị đánh lừa bởi vẻ ngoài đẹp đến lặng người và chất giọng ngọt ngào như mật ấy khi nàng hứa hẹn nhiều thứ hay ho và đánh rơi phần đổi lại.

"Đồ quái vật!"

"Nào, Jamie, ngoan, lại đây, tránh xa cái ghế đó ra, tôi sẽ không làm em đau, vả lại em cũng thích đúng không, em đã ra ướt cả bàn tay tôi còn gì..." nàng xòe đôi bàn tay ra.

Jamie đỏ mặt. Lần nào cùng nàng, cơ thể em đều có cái phản ứng chết tiệt đấy, nếu không phải vì nó thích thú thì nó là cái khỉ gì. Larissa tiến chậm rãi về phía Jamie. Em hét lên, "Cô tới gần tôi sẽ quăng ghế vào cô đấy!" Dọa là vậy nhưng chân tay em đang bắt đầu cứng đờ trước đôi mắt xanh ánh lạnh ấy. Nàng rõ là đã thành công trong việc thao túng em, những trận đòn roi của nàng khi em không vâng lời đã trở thành ám thị. Khi Larissa đứng rất sát em, em vẫn không thể nhấc được cái ghế lên. Jamie hoảng loạn còn nàng chỉ cười khẩy trước khi xô em lên bàn trang điểm, lưng đập vào gương, nàng đá cái ghế ra xa và lách người vào giữa hai chân em, một tay nàng bóp cổ em ấn em vào chiếc gương đằng sau. Nàng chưa siết tay nhưng đó là lời cảnh cáo.

"Nào, Jamie, ngoan nào."

"Không," Jamie bắt đầu khóc. "Xin cô..."

Larissa đưa những ngón tay lên môi em vuốt nhẹ vào bảo em liếʍ chúng. Jamie biết mình không thể thoát được rồi. Em run run mυ'ŧ chúng, không dám mυ'ŧ liếʍ nửa vời vì điều đó sẽ khiến em đau đớn thêm khi nàng xâm nhập vào bên trong. Em chỉ đang mặc một cái váy, nàng luôn bắt em mặc váy trong nhà. Jamie cố tình làm công việc ấy thật chậm rãi. Larissa bỏ tay xuống và hôn em. Jamie cố gắng không để ý cái bàn tay đẫm nước bọt của em đang mân mê phần đùi trong của em. Khi Larissa tiến vào bên trong qυầи ɭóŧ của em, nàng không vội vào ngay mà mân mê âʍ ѵậŧ của em một lúc. Jamie rên khẽ, Larissa hôn xuống cổ em. Nàng kéo khóa váy đằng sau xuống, Jamie bán khỏa thân, nàng liếʍ mυ'ŧ ngực em. Jamie hay tự ti bộ ngực nhỏ của mình nhưng Larissa bảo nàng thích chúng, chúng cân xứng với cơ thể của em. Em thử đẩy Larissa ra thì bàn tay của nàng siết chặt cổ em hơn. Jamie đành cầu cho chuyện này chóng qua mau. Em không nhận ra phần dưới của mình đã ướt khi Larissa nhắc lối vào của em đang sẵn sàng cho những ngón tay của nàng như thế nào.

"Em nên ngưng chống đối tôi, Jamie, như 'cô bé' của em lúc này. Thấy không... một ngón rồi nhé, thật dễ dàng," nàng thì thào vào tai em, bàn tay siết cổ nới ra. "Ngón thứ hai... hơi chật một chút nhỉ." Jamie cảm thấy hơi đau đau, theo phản xạ dang rộng đùi hơn. Em vẫn đang khóc. Em không dám trái ý nàng khi bàn tay của ở còn siết ở cổ em. Nàng xoay xở đưa được ngón thứ hai vào và di chuyển nhanh. Jamie thở gấp khi sắp chạm đỉnh. Hai tay em nắm chặt bàn tay siết cổ mình, rêи ɾỉ.

"Larissa, làm oral sεメ cho em đi," Jamie xin nàng khi cơn tình đi qua.

Larissa vùi đầu vào giữa hai chân em. Ý định của Jamie là khi Larissa cúi xuống, nàng bỏ tay khỏi cổ em thì em sẽ đạp nàng ra, nhưng em quên mất kĩ năng lưỡi của nàng. Khi Larissa đưa lưỡi vào, Jamie nhận ra thật khó suy nghĩ được gì thêm khi nàng và cái lưỡi quỷ quái kia đang sắp làm em phải 'ra' thêm lần nữa. Jamie nắm chặt mái tóc của nàng, ưỡn người... Khi nàng đứng dậy với tư thế của kẻ chiến thắng, thì em đã mệt nhoài nằm dựa hằn vào tấm gương lạnh đằng sau. Larissa kéo em lại và bế em tới giường. Nàng cởi đôi giày khỏi chân em, rồi cái váy ra khỏi người em, để em nằm trơ trọi, yếu ơt và run rẩy giữa cái giường king size rộng lớn và trong đôi mắt lạnh lẽo của nàng. Jamie theo bản năng lấy tay che người, hai chân khép lại co lên. Larissa đưa tay vuốt tóc em trước khi nằm xuống cùng em, hôn môi em.

"Tôi nhớ em, em không nhớ tôi sao?"

"Có..." Jamie biết mình phải trả lời vừa lòng nàng.

Larissa mỉm cười rúc đầu vào hõm cổ em.

"Ở trường thế nào?"

"Ổn."

"Em có kết bạn với ai không?"

"Không."

"Tốt, Jamie ngoan."

Thực ra Jamie phải nói dối. Ở trường em có kết bạn với vài người, em lên kế hoạch sẽ kể về mối quan hệ giữa em và Larissa cho họ biết, có thể họ sẽ có cách giúp em thoát khỏi nàng. Đó là lí do em phải đấu tranh mãi với nàng thì nàng mới chịu cho em chuyển từ học tại gia sang học tại trường, với điều kiện không được phép kết thân với bất cứ ai. Jamie khẽ thở dài khi Larissa mân mê một đầu ngực em và mυ'ŧ một bên còn lại. Bao giờ nàng mới thỏa mãn? Đã hai năm rồi nàng vẫn chưa chán hôn hít em, vẫn chưa chán mân mê ngực em trong miệng mình, vẫn chưa chán đặt bàn tay nàng ở âʍ ѵậŧ của em.

Larissa nằm lên người em, hai đầu gối đè chặt hai đùi em dang ra. Lớp vải kimono của nàng cạ vào nơi kín của em. Nàng chống tay nâng người lên, mái tóc vàng của nàng đủ dài chạm xuống người em.

"Em cần phải thôi chống lại tôi, Jamie, rồi em sẽ được đối xử tốt–"

"–như một nô ɭệ tìиɧ ɖu͙©," Jamie chêm vào, ánh mắt căm hờn nhìn Larissa. Liệu có ai tin ả đàn bà này đã lạm dụng em suốt hai năm trời? Nàng xinh đẹp, giàu có, thông minh,... một người như thế chỉ cần cong môi cười là sẽ có cả tá kẻ xin làm bạn tình của nàng. Nàng có bao người sẵn sàng phục tùng chiều chuộng, thỏa mãn nàng, nàng không có lí do gì để lạm dụng em. Mọi người đều nghĩ thế: Jamie thật may mắn khi được Larissa bao bọc khỏi cuộc sống vất vả ngoài kia, Jamie thật đáng ghen tị vì là kẻ gần gũi nhất với Larissa, được Larissa yêu thương và tin cẩn như một người thân trong gia đình, Jamie mà nói gì không hay về Larissa thì Jamie là con nói láo.

"Nhưng em thích mà..." Vừa nói, Larissa vừa rê những ngón tay dọc người Jamie, từ cổ xuống ngực, eo rồi dừng lại ở phía dưới nhạy cảm. Ngón trỏ của nàng nhịp ở lối vào. "Nhìn này, em vẫn còn ướt nhiều lắm..."

Jamie bỗng thấy lành lạnh ở hai bàn chân khi nàng xoa xoa âʍ ѵậŧ của em. Khi nào tử tế nàng sẽ làm em ướt trước rồi mới vào, còn khi nào nàng muốn phạt em, những ngón tay của nàng cứ thế xông vào làm em đau rát đến chảy nước mắt. Thật kì lạ khi hôm nay nàng lại tử tế sau vụ vừa rồi. Có lẽ tại hôm nay tâm trạng nàng tốt.

Nàng vươn tay đến hộc tủ đầu giường lôi ra cái dildo. Nàng cởi bỏ kimono hoàn toàn, đeo cái thứ đó vào. Nàng bôi dịch của em lên nó, một tay vẫn xoa xoa âʍ ѵậŧ của em, rồi mới từ từ đút vào. Jamie nắm chặt drap giường. Larissa không vội đút hết chiều dài của nó, khi đút được 1/3, nàng rút ra ngoài rồi lại đút vào sâu hơn chút, cứ thế cho tới khi vùng đất nữ tính của em tiếp nhận hết nó. Larissa nâng hông Jamie lên, nàng di chuyển chậm rãi rồi sau nhanh dần. Jamie ưỡn người rêи ɾỉ, "Larissa..." Tên nàng thoát ra từ cái miệng xinh xinh của Jamie khiến Larissa vừa hôn em vừa nghĩ lát nữa mình phải bắt cái miệng kia áp vào chỗ đó của mình.

Tiếng rêи ɾỉ của Jamie ngày càng lớn, báo hiệu con bé sắp trải qua thêm lần lêи đỉиɦ nữa. Jamie vô thức gào lên "Larrisa". Khi cơn cao trào tới, Jamie ngồi dậy ôm cổ Larissa, cả người tự động co rút vào nàng. Nàng hôn môi em. Nàng giữ chặt em khi Jamie qua đỉnh, nàng ngưng đưa đẩy, cái dildo vẫn ở trong Jamie. Nàng cảm nhận những giọt tiết dịch nóng bỏng của em theo cái dido chảy xuống người nàng.

Jamie ngồi trên đùi nàng, tựa đầu lên vai nàng, thở hổn hển. Cơ thể nhỏ bé của em nằm gọn trong vòng tay nàng. Larissa dịu dàng vuốt tóc em.

"Hãy là cô gái ngoan của tôi, Jamie."

Đi chết đi, Larissa Knightley.

Larissa nghĩ hôm nay vậy là đủ, Jamie đã thấm mệt, nàng không bắt em phải làm oral cho nàng nữa. Nàng luôn đối tốt với em mà.