Tại sân bay quốc tế. Ba con người, hai nam một nữ đều mang theo gương mặt xuất chúng cùng khí chất hơn người thành công thu hút ánh mắt của mọi người xung quanh.
Nhưng với những loại ánh mắt như thế bọn họ đã gặp không ít nên chẳng thèm để ý mà chỉ dáo dác tìm kiếm hình bóng của một người.
Chợt nữ nhân hai mắt sáng rực chạy như bay đến quầy tiếp thị ôm chầm lấy một nam nhân nũng nịu kêu lên:
” Ba ba , ba về rồi ! Con nhớ ba quá a~”
Nam nhân bị ôm đột ngột liền sững người lại nhưng khi nghe đến giọng nói mềm mại của nữ nhân kia thì vui mừng ôm lấy cô thật chặt hỏi liên tục :
” Ngọc nhi ta cũng rất nhớ con. Nghe nói con phải vào viện ? Có sao không ? Bị bệnh gì ? Đã khỏe hẳn chưa ? ” Vâng, Ngọc nhi trong lời nói của nam nhân chính là Lam Ngọc còn nam nhân kia chính là ba ba Lam Vũ.
” Ba, em ( chị ) sắp bị nghẹt thở chết rồi kìa ” Người lên tiếng là hai nam nhân đi theo bên cạnh Lam Ngọc đó là anh ( em ) trai yêu quái … a nhầm …. yêu quý: Lam Hoàng và Lam Diệp.
” Hai tên nhóc này, ta đã rất lâu rồi chưa gặp con gái bảo bối ôm một chút cũng đâu có sao. Phải không con gái ? ” Lam Vũ không cho là đúng bất bình lên tiếng nhưng vẫn ngoan ngoãn thả Lam Ngọc ra
” Vậy mẹ các con đâu sao không thấy ? ” Chợt nhận ra bà xã yêu quý của mình không đến đón mình liền buồn bã hỏi
” Thất vọng cái gì chứ em ở đây này, sao em có thể quên anh được chứ ! ” Sam Tử Yên không biết từ đâu xuất hiện bổ nhào vào lòng của Lam Vũ cười cười nói
” Em bận đi mua quà cho anh nên mới đến trễ chứ bộ ” Vừa nói vừa giơ cái túi xách trong tay quơ qua quơ lại trước mặt Lam Vũ ánh mắt sáng rực như muốn nói : ” Thấy chưa, thấy chưa em rất thương anh mà thưởng cho em đi ”
Nhận ra điều đó trong mắt Sam Tử Yên Lam Vũ không còn gì để nói chỉ mỉm cười đầy cưng chiều xoa xoa mái tóc mềm mượt của Sam Tử Yên. Ông thật hết cách với bà xã của mình mà, lớn ngư vậy rồi mà cứ như con nít ưa làm nũng với ông. Nhưng khổ nỗi ông lại thích như vậy a~~
” Ba, mẹ chúng ta về nhà thôi ” Không thể chịu được cảm giác bị ăn bơ cả ba người đều bất bình lên tiếng. Đúng là phân biệt đối xử, thấy mẹ liền không còn con cái gì nữa hết
” A! Được, được ” Nhận thấy sự bất mãn của con mình Sam Tử Yên thức thời lên tiếng
Thế là cả 5 người bước lên xe trở về biệt thự Lam gia. Trong xe mọi người trò chuyện vô cùng rôm rã, một bầu không khí vô cùng hài hòa và ấm áp. Ngay cả Lam Ngọc luôn mang trên mình bộ dạng diễn kịch cũng phải nở nụ cười chân thành . Nhưng đáng tiếc rằng cô không hề nhận ra điều đó
—————————————————————-
Biệt thự Lam gia
Vừa xuống xe Lam Ngọc lập tức nhảy xuống xe nhưng không quay lưng lại chỉ nói một câu rồi bước thẳng lên phòng :
” Con lên phòng tắm rửa thay quần áo sau đó sẽ xuống nhà tụ họp với mọi người ”
Không ai biết được khuôn mặt cô bây giờ trông rất lạnh người đâu còn vẻ tươi cười, đáng yêu như lúc chiều. Giờ đây là một mảnh âm lãnh, ánh mắt chưa bao giờ chứa ý cười nay lóe lên tia sắc lạnh khiến ai ai cũng phải sợ hãi. Đây mới là con người thật của cô, lạnh lùng và nguy hiểm.
Phải diễn kịch suốt mấy ngày liền làm cho cô vô cùng mệt mỏi. Nhưng biết làm sao bây giờ, nếu trở lại con người thật của mình thì ắt sẽ bị nghi ngờ mà như vậy sẽ rất phiền phức. Thôi thì nhịn một chút để lo đại sự sau này
Trong phòng Lam Ngọc
” Hừ bẩn chết ta rồi ” Nhìn chiếc qυầи ɭóŧ bị thấm ướt bởi dâʍ ŧᏂủy̠ của mình ghét bỏ nói. Thật không thể tin được sức khống chế của cô lại trở nên tệ hại như vậy. Nhưng phải công nhận tác dụng của xuân dược này cũng thật mạnh. Cao triều hai lần vẫn chưa dừng được du͙© vọиɠ.
Có lẽ cô phải tìm ra loại thuốc đặc trị nào đó để chấm dứt chuyện này. Cứ như thế này mãi thì không phải là cách hay. Nhưng điều quan trọng là cô không đủ dụng cụ lẫn điều kiện để phân tích thành phần của thuốc trong cơ thể hơn nữa hiện tại cơ thể này rất yếu ớt không chịu được những tác động mạnh. Thôi thì phải đợi một thời gian nữa mới có thể tiến hành.
Còn bây giờ điều quan trọng nhất là tắm sạch bụi bám trên người, đi suốt một ngày như vậy không biết có bao nhiêu vi khuẩn đang bu bám trên người cô đây. Chỉ mới nghĩ thôi cũng đủ rùng mình rồi.
Thế là cô nàng nào đó chạy vọt vào phòng tắm chuẩn bị tẩy trần. Tuy nhiên cô không ngờ được tại lúc này xuân dược lại một lần nữa phát tác khiến cả người cô nóng ran, tay chân cũng mềm nhũn cả ra không cách nào cử động chỉ có thể dựa vào thành bồn mà thở dốc.
Lam Ngọc muốn mở miệng gọi người tới giúp nhưng lời vừa thoát ra khỏi lại biến thành những tiếng rên rĩ đầy kí©ɧ ŧìиɧ nên cô chỉ có thể im lặng chờ đợi Lam Diệp hay Lam Hoàng lên cứu mà thôi. Thật may ông trời vẫn còn ưu ái cho cô, không bao lâu sau liền có người bước vào . Lam Ngọc chưa kịp nói gì thì cửa phòng tắm đã bị bật ra , chưa kịp nhìn rõ là ai thì nghe thấy giọng nói quyến rũ của Lam Diệp
” Bảo bối chị đã xong….. ” Lời chưa kịp nói ra hết đã bị nuốt trôi, hai mắt Lam Diệp trợn trừng nhìn chằm chằm nữ nhân toàn thân xích͙ ɭõa ngồi trong bồn tắm. Hai má cô ửng đỏ, hai mắt mông lung đầy sương mù nhưng vẫn duy trì được một tia tỉnh táo, đôi môi anh đào khẽ mở ra khép lại như muốn nói điều gì nhưng rồi vẫn cắn chặt môi không nói lời nào.
Đầu Lam Ngọc cực kỳ choáng váng, trong người như có vô số ngọn lửa cháy hừng hực như muốn thiêu rụi cô. Còn cơ thể cô thì mềm nhũn cả ra, nhấc tay nhấc chân đều không thể làm được chỉ có thể nhìn Lâm Diệp với ánh mắt cầu cứu. Nhưng ai mà ngờ được linh hồn của tên nhóc này đã bay tận phương trời nào rồi. Thế là cô phải hạ quyết tâm mở miệng kêu gọi linh hồn của hắn về lại với thân xác
” Nhóc…. ưm… giúp … tôi a ~” Vừa mở miệng tiếng rêи ɾỉ liền thoát ra, thật khó khăn mới nói được một câu hoàn chỉnh
” A, hả ? Sao vậy ? Thuốc lại phát tác ? ” Đáp lại hắn là một cái gật đầu của Lam Ngọc
” Haizz, trước tiên phải đưa chị ra khỏi đây đã ” Nói rồi Lam Diệp nhấc bổng Lam Ngọc lên đi ra khỏi nhà tắm tiến đến chiếc giường King size đặt giữa phòng.
Lam Ngọc bây giờ như con bạch tuột quấn chặt lấy Lam Diệp. Tuy nhiên hai cánh tay cô lại không thật thà sờ soạn khắp người hắn. Mà cũng chẳng thể trách cô được, lí trí của cô bây giờ gần như bị du͙© vọиɠ che lấp chỉ muốn tìm một cái gì đó để giải tỏa và Lam Diệp thì có mặt ngay lúc này.
Đặt cô ngay ngắn trên giường, Lam Diệp định đứng dậy đi lấy khăn lau người cho cô nhưng cô lại nắm chặt lấy góc áo của hắn không cho hắn rời đi.
” Lam Diệp….. hộc ….. Giúp….. hộc….. tôi ….. Tiểu huyệt….. hộc… hảo ngứa a ~ ” Lam Ngọc bị du͙© vọиɠ khống chế không thể nói ra một câu hoàn chỉnh.
Chết tiệt, thật không ngờ thuốc này lại có thể làm suy yếu các tế bào thần kinh. Bây giờ chỉ còn một cách là phải hoan ái mới mong vượt qua được lần này
Bị lời nói cả Lam Ngọc dọa cho sững người hơn nữa bộ dáng hiện tại của cô đã hoàn toàn gợi lên du͙© vọиɠ của hắn. Cơ thể phái nữ trắng muốt như ngọc dưới ánh đèn phòng càng lộ vẻ sáng loáng, tuyệt mỹ mê người. Những giọt nước còn đọng lại trên mái tóc bạch kim nhỏ từng giọt xuống bả vai mượt mà rồi từ từ chảy xuống bầu ngực mềm mại ……….. Đường cong lung linh hấp dẫn, xinh đẹp tuyệt trần, tinh tế trắng nõn như tuyết.
Cổ họng Lam Diệp hơi giật giật, mắt không nhúc nhích nhìn chằm chằm cơ thể uyển chuyển của nữ nhân trước mặt. Bộ dáng này của cô hắn chỉ hận không được lập tức ôm cô vào trong ngực mà giày xéo một phen.
Lam Ngọc thấy hắn chỉ đứng nhìn mà không làm gì thì một bụng bất mãn . Hắn có còn là nam nhân không vậy, một chút phản ứng cũng không có? Nếu hắn không làm thì cô đành phải chủ động vậy. Thế là cô cố gắng nhích chút một đến chỗ Lam Diệp, khi đã có thể ngồi vào lòng của hắn thì níu lấy cổ áo của hắn mà kéo xuống. Nhưng cô đã hoàn toàn không thể cử động, leo lên người tên nhóc này đã là quá sức với cô rồi.
May mà tên nhóc Lam Diệp cũng hiểu ý cô cúi đầu xuống, lập tức cô liền ngẩn đầu hôn lên môi hắn. Chiếc lưỡi phấn nộn thè ra phác họa đôi môi hắn.
Bị hôn bất ngờ, Lam Diệp có chút bàng hoàng nhưng rồi nhanh chóng đáp lại nụ hôn của cô. Lưỡi của hắn quấn lấy lưỡi cô thỏa sức trêu đùa, những giọt nước bọt chưa kịp nuốt theo khóe miệng của hai người chảy ra tạo nên một hình ảnh đầy da^ʍ mĩ. Một tay hắn giữ gáy cô rút ngắn khoảng cách giữa hai đôi môi đang hôn nhau cuồng nhiệt, một tay khác thì quàng ngang eo cô mà sờ nắn cảm nhận sự trơn mịn nơi lòng bàn tay
Khi nụ hôn kết thúc cả hai người dựa trán vào nhau thở hồng hộc. Đột nhiên Lam Ngọc ôm lấy khuôn mặt yêu nghiệt của Lam Diệp nặng nề nói
” Nhóc con tôi muốn em ” Nhờ nụ hôn vừa rồi mà du͙© vọиɠ được đẩy lùi đôi chút cũng có thể nói chuyện rõ rõ ràng chưa hoàn toàn biến mất. Chỉ một lúc sau cơ thể lại nóng lên nơi tư mật cũng chảy ra nhiều hơn dâʍ ŧᏂủy̠.
” Chết tiệt! ” Nhìn vẻ mặt cầu hoan của Lam Ngọc, tiểu huynh đệ của hắn dần dần thức tỉnh. Khẽ nguyền rủa một tiếng, lần nữa chiếm lấy đôi môi đang sưng đỏ của cô
Tay hắn sờ tới đôi thỏ ngọc, liền bóp mạnh một cái làm cô phải rêи ɾỉ ra tiếng. Sau khi đã hôn cô đủ hắn lại chuyển đến nụ hoa đã căng cứng, cúi đầu xuống ngậm lấy nó mà bú ʍúŧ
” Ah… ưm , nhóc con nhẹ thôi a~ ” Tiếng rên của cô như thuốc trợ tình làm du͙© vọиɠ của hắn dân lên cao ngất. Hắn vẫn bú ʍúŧ nụ hoa bên phải của cô như một đứa trẻ đang khát sữa, không những vậy còn gặm cắn đến sưng đỏ lên, liếʍ láp đến ướt nhẹp một mảnh, tay kia cũng không rảnh nắn bóp bên còn lại.
” Ân …” Cô cong người lên làm cho nụ hoa sung đỏ càng đi sâu vào trong khoang miệng của hắn. Tay cô không tự chủ mà đè bàn tay to của hắn như muốn hắn cứ mãi nắn bóp nó vậy . Nụ hoa nở rộ sự liếʍ láp của Lam Diệp đã chuyển thành màu đỏ tươi căng đầy.
Đột nhiên hắn đè cô xuống đặt dưới thân hắn nhưng miệng lại không một giây rời xa đóa hoa ngọt ngào kia . Một tay hắn đưa xuống dò vào giữa hai chân đang khép lại của cô. Ngón tay hắn tách ra hai múi hoa, không có vật cản trở dâʍ ŧᏂủy̠ liền ồ ồ chảy ra
” Báo bối, chị thật dâʍ đãиɠ đã ướt như vậy rồi ? ” Lam Diệp nở nụ cười xấu xa mở miệng trêu chọc Lam Ngọc.
Chưa đợi cô đáp lại, ngón tay thon dài chạm vào tiểu trân châu màu hồng nhạt, nhẹ nhàng đàn gảy. Tiếng rêи ɾỉ chợt bật ra khỏi môi làm cho những lời muốn nói đều không thể thoát ra. Tiểu trân châu rất nhanh đã cứng rắn, cánh hoa phấn nộn cũng bắt đầu co giật. Từ trong huyệt viên non mềm tựa như thủy động, dịch thể nhẹ nhàng chảy ra ngoài lần sau so với lần trước còn muốn nhiều hơn
Tựa hồ rất hài lòng với phản ứng của cô , Lam Diệp khóe miệng cong lên. Hắn giơ ngón giữa đặt ở huyệt khẩu nhẹ nhàng đút vào.
” Bảo bối cái miệng nhỏ của chị thật chặt a~ ” Hắn biết đây là lần đầu của cô nhưng không nghĩ đến nơi này lại chặt như vậy. Cô nhỏ bé như thế rất sợ làm tổn thương cô.
” ….. Ân .. Thật thoai mái …..A~~~” Ngón tay thon dài đã vào được phân nửa. Nơi riêng tư của cô cho đến nay chưa bao giờ nếm được tư vị bị dị vật xâm nhập đang mẫn cảm co rút, tựa hồ muốn đem dị vật đẩy ra ai ngờ lại giúp ngón tay đi vào dễ dàng hơn
Tiếng rêи ɾỉ tinh tế vang lên. Tiểu huyệt càng khít khao càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ giác quan, khiến Lam Diệp sớm đã bị dục hỏa thiêu đốt. Ngón trỏ càng hung hăng tiến cứ, phút chốc đã hoàn toàn biến mất nơi khe nhỏ chật hẹp.
Lam Ngọc ”A” một tiếng, cả người cô run lên, tiểu huyệt gấp rút bao chặt ngón tay ấy.
” Bảo bối chị thật mẫn cảm ” Giọng nói Lam Diệp ôn nhu hòa lẫn cùng tiếng thở dốc. Ngón tay lại chuyển động nhanh hơn trong hoa huyệt một nông một sâu đút vào sâu trong người cô
“A. . . .” Đôi mắt của Lam Ngọc càng trở nên mông lung, đầu óc trống rỗng, thân thể mềm nhũn nằm trên giường, hai chân càng mở rộng.
“Cảm giác thế nào?” Lam Diệp nheo mắt lại, ánh mắt mê muội lướt qua bầu ngực, nhìn xuống dải đất đen tuyền kia.
“Chị ra nước cũng nhiều thật đấy, ướt hết tay em rồi!”
” Nhóc con….. Ân ….Mạnh nữa a~~” Phải nói là đầu óc cô lúc này chẳng thể suy nghĩ hay làm gì cả chỉ có thể hùa theo khát vọng chân thật nhất của bản thân mà thôi
” Được, hôm nay em sẽ thỏa mãn chị ” Nói rồi ngón tay hắn chuyển động nhanh chóng, thậm chí còn kịch liệt hơn lúc nãy làm người cô không khỏi run lên
Tay trái lại ôm lấy bầu ngực trắng nõn, vân vê quả anh đào trên đỉnh, ngón giữa tay phải lại đưa vào trong cơ thể cô, hắn dùng hai ngón tay để mở to cửa huyệt của cô.
“A. . . .”
Ngón tay hắn trở nên cuồng loạn, cặp mắt thâm trầm nhìn Lam Ngọc nằm dưới thân hắn, khuôn mặt đỏ ửng vô cùng quyến rũ, vì hành động ra vào hai ngón tay hắn mà liên tục rêи ɾỉ. Trông cô như một tiểu yêu tinh câu hồn đoạt phách.
Lam Ngọc cảm giác ngực mình bị người ta xoa bóp, cảm giác ngón tay thô ráp đang ma sát nhũ hoa, cảm giác nhũ hoa bị vân vê xoay tròn, ngón tay cái của anh cũng đang đè xuống tiểu hạch ở phía dưới, ngón trỏ và ngón giữa thì đang tác quái ở trong cơ thể của cô, bởi vì quá ướŧ áŧ nên bất chợt còn phát ra âm thanh va chạm. . . . A ~ không! Hắn lại đút thêm một ngón. . . .
“A. . . .” Cô điên cuồng lắc đầu. Mặc dù rất muốn nhưng cơ thể này quá nhỏ bé không thể thừa nhận một lúc ba ngón tay như vậy
“Ồ, cảm nhận được không? Hiện giờ có ba cây gậy nhỏ đang làm chị thoải mái. . . . chị có thích không?” Lam Diệp để tay trái rời khỏi bầu ngực nặng trĩu, đè xuống bụng dưới của cô, để cho tay phải của anh có thể tiến vào sâu thêm chút nữa: “Nhìn chị hưng phấn như vậy, chắc cũng sắp đạt đến cao triều rồi đúng không?”
Ngón tay ra vào thật nhanh, cảm nhận được hoa huyệt của cô không ngừng siết chặt ba ngón tay của mình, giống như là muốn hút ba ngón tay của mình đến chỗ sâu nhất. Cuối cùng, hắn mạnh mẽ đẩy vào một cái thật sâu
“A a a . . . .” Cả người cô căng cứng, đôi mắt trợn to.
Lam Diệp cảm thấy đầu ngón tay của mình bị vách tường thịt ấm áp cắn nuốt, một luồng dịch nóng phun xuống đầu ngón tay của hắn, anh để ngón tay của mình nằm trong hoa huyệt đang hưng phấn không ngừng co thắt thêm một phút nữa, sau đó mới chậm rãi rút ra. Không có bất kỳ trở ngại nào, chất lỏng chảy ra ào ạt minh chứng cho cao triều của cô, từng giọt từng giọt rớt xuống gra giường tạo nên những vệt nước da^ʍ mĩ
” Bảo bối đã ra rồi sao ? Thật nhanh a ~~~” Nhìn nhìn lớp yêu dịch trên ngón tay mình, Hớn hở đem lên mũi hít hít. Thật thơm ! Hương vị cũng mê người y như chủ nhân của nó vậy
Thấy Lam Diệp vẻ mặt dâʍ đãиɠ Vừa đem ngón tay vào miệng nếm thử vừa nhìn cô với ánh mắt chứa đầy du͙© vọиɠ. Lam Ngọc đang dần tỉnh lại sau đợt trao kiều đầu tiên nhìn thấy cảnh đó trong lòng liền hung hăng mắng hai tiếng biếи ŧɦái.
Chợt cánh cửa phòng bị bật ra tiếp theo đó là giọng nói đầy phẫn nộ của Lam Hoàng truyền vào thu hút sự chú ý của hai con người đang nằm trên giường
” Hai người đang làm cái gì vậy hả ??????”