Chương 6: Gặp Randy!
Hôm nay là ngày thứ hai Tuyết Nhi đến đây Mạc dù có nhiều chuyện xảy ra nhưng ko sao vẫn cố hết sức thôi!
Cốc... Cốc... Cốc...
" Mới sáng sớm thôi mà! Ai gọi giờ này vậy! " Tuyết Nhi trong phòng ns vọng ra
" Ông chủ đang chờ! Mời tiểu thư xuống ăn sáng " nữ giúp việc đứng ngoài cửa cung kính ns
" Á... Chết mình rồi! "
Trong phòng có tiếng hét làm nữ giúp việc sợ mất mật ko để ý có vô lễ hay ko mà xông thẳng vào phòng
" Tiểu thư cô... ko... sao... chứ? "
Nữ giúp việc lắp bắp kinh hãi khi nhìn thấy cảnh tượng này...
Thôi bỏ qua chuyện ' kinh dị ' này để đến vs một chủ đề mới hơn nha!
Tại nhà ăn
Nhà ăn được trang trí theo phong cách Châu Âu cổ kính giống như chúng ta được trở về nơi đó để cùng thưởng thức món ăn cùng vs các vị vua chúa thời xưa
Tuyết Nhi bước tới bàn ăn nhưng cô đang phân vân ko biết nên ngồi chỗ nào ms hợp lí
" Tuyết Nhi sao cháu ko ngồi? " ông Lâm ' tốt bụng ' nhắc nhở
" Cháu ko biết nên ngồi ở đâu? " Tuyết Nhi ' thẹn thùng '
Bác Lâm ko để ý mặt mũi mà cười to
" Tưởng chuyện gì khó! Ai dè cháu lại đang nghĩ chuyện này! "
" Ba đúng là ko cho ai chút mặt mũi nào! " Thiên Hạo lên tiếng nhắc nhở ' người nào đó '
Thế là có người quê ko dám ns nữa
" Hay là ' bé ' qua đây ngồi cạnh anh đi! " Tuyết Nhi nhìn về phía người vừa ns chuyện
Cậu ta thoạt nhìn là một ' cậu nhóc ' hình như ko lớn hay nhỏ hơn Tuyết Nhi mấy tuổi. Vậy mà dám ns cô là ' bé '
" ' Nhóc ' nhỏ hơn chị mà dám kêu chị là ' bé ' " Tuyết Nhi tới gần ' cậu nhóc ' đó phân bua
" Cô ns ai là nhóc? " ' Cậu nhóc ' ( tức Randy ) đứng bật dậy chỉ thẳng vào Tuyết Nhi
" Cậu chứ ai? "
Randy vừa đứng bật dậy thì cô cảm thấy có chút choáng, ' cậu nhóc ' nhìn gương mặt baby kute vậy mà cao hơn cô cả cái đầu
Thật bi ai nha!
Nhưng ko vì vậy mà cô chịu thua đâu
" Dám xưng chị vs anh đây mà còn lùn hơn anh là sao? " Randy tươi cười nhìn cô gái thấp hơn mình một cái đầu thì vui sướиɠ ra mặt
" Tôi lùn kệ tôi. Đỡ hơn mấy tên bóng bẩy! "
Trước giờ cô kị nhất là từ LÙN, thế mà tên này dám lấy ra ns, hỏi sao cô ko tức giận
Randy mặc dù bị cô ns là ' bóng bẩy ' nhưng vẫn ko có lấy một tia tức giận mà thay vào đó là hứng thú khiến anh cũng ko biết mình bị làm sao, chỉ đơn thuần là có cảm giác gì đó rất kì lạ