Chương 24: Giải dược!
Mấy phút sau cơ thể Âu Dương Thần bắt đầu nóng lênAnh cởϊ áσ khoác ngoài ra nhưng sức nóng vẫn ko thuyên giảm mà ngày càng có dấu hiệu nóng hơn bao giờ hết
Điều đặc biệt là điểm nóng chỉ tập trung tại một chỗ
Bỗng dưng anh nhớ ra điều gì đó, vẻ mặt bắt đầu âm trầm
Chết tiệt... anh thầm mắng một tiếng, lấy điện thoại trong túi ra gọi ai đó chỉ vài phút rồi tắt máy
Anh nhìn sang Lam Mỹ ( cô gái mặc váy đỏ )
Lam Mỹ bị sự ảnh hưởng của thuốc mà vặn vẹo ko ngừng
Đôi mắt ánh lên tia sáng quỷ dị
Dám tính kế tôi?
Cô ko có tư cách đó!
Tôi đã chuẩn bị cho cô một món quà ' rất đặc biệt ', chờ mà nhận lấy!
Trong giới hắc đạo chưa từng có chuyện gì mà anh chưa nhìn thấy
Ai ai cũng có toan tính để tìm cho mình một chỗ dựa vững chắc
Bọn họ ko bỏ qua bất cứ thứ gì mình nhắm tới bằng mọi thủ đoạn. Kể cả sử dụng thủ đoạn kinh tởm nhất
Nhưng anh trăm tính ngàn tính cũng ko thể ngờ rằng có ngày mình bị người khác tính kế ngay trước mắt mà ko hay biết
Đúng là mất mặt mà!
Khi thấy anh uống cạn ly rượu chứa thuốc kí©ɧ ɖụ© cực mạnh thì cô ta cũng uống một viên để có thể đạt đc hiệu quả như mong muốn
Cô ta thấy anh sắp chịu ko nổi nữa mà thật ra là cô ta ms đúng thì từ từ tiến lại gần, định hôn vào đôi môi mỏng quyến rũ kia thì bị một lực mạnh đẩy ngã xuống sàn
Chiếc váy đỏ quyến rũ câu hồn nam nhân bị xé rách ko thương tiếc chỉ còn lại nội y màu đỏ như chiếc váy cô ta mặc lúc nãy
Cô ta tưởng kế hoạch thành công tốt đẹp nhưng ko ngờ...
Đúng lúc này thì cửa bị mở bung ra
Mười người đàn ông lực lưỡng có vẻ mặt hung tợn từng bước tiến vào
" Ở đây giao cho các cậu! " anh khắc chế du͙© vọиɠ đang sôi trào, ns một câu rồi vội vã rời đi
Cô ta ko thể tin nhìn anh rời khỏi, cô ta luôn nghĩ mình có sức quyến rũ ko người đàn ông nào có thể chống đỡ nổi sự dụ hoặc này thế nhưng anh là người đầu tiên ko bị sự quyến rũ của cô ta làm cho mê mẫn
Người đàn ông này... Cô ta nhất phải có đc
Trong lòng dâng lên tia tính toán ko dễ phát hiện
Cô ta còn đang đắm chìm trong mưu kế nên ko hay biết mình đã bị mấy tên mãnh thú hung hăng xé nát nội y mà mạnh mẽ tiến quân thần tốc ra vào trong cơ thể cô ta vs tốc độ kinh người
Âu Dương Thần lúc này lái xe đã rời khỏi bar Hoàng Gia
Du͙© vọиɠ càng ngày càng mạnh khiến anh khó khăn lắm ms áp chế đc chút ít
Điều quan trọng hiện giờ là anh phải tìm người giải nó
Thuốc này nếu muốn giải đc thì phải cùng người khác giới hoan ái
Nếu ko sẽ phải bị giày vò đến lúc chết
Ko biết qua bao lâu anh đã chiếc xe dừng lại trong một căn biệt
Anh mở cửa xe bước ra ngoài, nhấc từng bước nặng nề trở về phòng
" Xin chào! "
Cô đang đi xuống cầu thang thì gặp phải tên ôn thần nào đó đang trong bộ dạng chật vật nhấc từng bước khó khăn đi lên cầu thang
Trên khuôn mặt xinh đẹp là bất đắc dĩ phải nở nụ cười chào hỏi
Mặc dù ko biết anh là ai!
" Để tôi giúp anh! " cô ko tình nguyện giúp đỡ anh, nhìn thấy bộ dạng này cô cảm thấy mình ko thể cứ đứng nhìn như vậy đc mà phải làm gì đó đúng ko?
Dù sao cô cũng là cô gái tốt bụng mà
" Ko cần! " giọng ns khàn đυ.c phát ra khiến cô một trận sợ hãi
Anh đẩy cô ra rồi bước lên lầu
Lòng tốt của cô bị anh gạt bỏ ko chút thương tiếc
Tôi có lòng tốt muốn giúp đỡ nhưng anh đã ko cần thì thôi, tôi cóc cần quan tâm
Lưu Thuần đứng dưới lầu nhìn Âu Dương Thần nãy giờ thì phát hiện ra có điều gì đó ko đúng
Anh ko ngờ có ngày mình nhìn thấy bộ dạng chật vật này của chủ tịch nổi tiếng tà ác
Anh ko suy nghĩ nhiều liền nhanh chân lên lầu sẵn tiện kéo cô đang ngây ngốc đi theo
Phòng Âu Dương Thần
Lúc này đôi mắt anh đã nhiễm một tầng sương mù, khuôn mặt ửng đỏ, hơi thở càng ngày càng dồn dập, côn ŧᏂịŧ đã thô to đến mức muốn thoát ra khỏi đũng quần
Lưu Thuần và cô vào theo Âu Dương Thần vào phòng
Chỉ bằng một cái liếc mắt Lưu Thuần đã đoán ra đc Âu Dương Thần bị gì
" Thần bị người nào đó tính kế, uống phải thuốc kí©ɧ ɖụ© loại mạnh!" Lưu Thuần vẻ mặt âm trầm phán ra một câu khiến cô choáng váng đầu óc
Cái gì... cô ko nghe lầm đúng ko?
" Và phải cùng người khác giới hoan ái. Nếu ko phải chịu sự giày vò của nó đến lúc chết! "
âm thanh anh nghe nhẹ nhàng làm sao nhưng lại có sức sát thương mạnh mẽ tới vậy
" ' Chụy ' ns vs em làm gì? " cô ngây thơ như nai tơ hỏi
" Tôi muốn cô giúp Thần! " đầu cô rốt cuộc nổ tung
Ý của Lưu Thần rõ ràng quá còn gì!
Muốn cô cùng người đàn ông ko quen biết hoan ái
Đương nhiên chuyện này cô ko chấp nhận
" Tại sao em phải giúp anh ta? Em và anh ta ko quen ko biết! "
" Tuyết Nhi! Coi như tôi cầu xin cô hãy giúp Thần. Nếu ko... nếu ko... Thần sẽ chết! "
Lưu Thuần nước mắt lưng tròng nhìn cô
" Em... em... " cô lắp bắp ko ns ra lời. Mặc dù Lưu Thuần và cô chỉ ms gặp nhau nhưng cô lại rất quý anh
Tình huống này thật sự quá tệ cô ko biết mình nên giải quyết thế nào
" Đc rồi! Em sẽ giúp! " giọng cô nhẹ như muỗi kêu
" Tuyết Nhi! Cảm ơn... thật lòng cảm ơn cô! " Lưu Thuần ôm chầm lấy cô, ko ngừng ns ra lời cảm ơn từ tận đáy lòng
" Nghẹt... thở... em... rồi... " cô khó khăn ngăn lại hành động thái quá này
" Vậy ko sao chứ? " Lưu Thuần lo lắng hỏi cô
" Ko sao đâu. Chỉ là một cái màng mỏng thôi mà! " cô ko quan trọng vấn đề trinh tiết lắm
Dù sao cứu người quan trọng hơn
Lưu Thuần nghe cô ns vậy thì cũng yên tâm phần nào, nhanh chân chạy ra ngoài
Bỏ lại hai người trong căn phòng tối đen như mực
~~~~~~~~~~~~
Chương này chưa có cảnh H của Tuyết Nhi và Âu Dương Thần. Vậy nên các bạn cố gắng đợi chương sau đi nha!
Tuần sau ta sẽ đi học nên có thể sẽ ra chậm nhưng sẽ cố gắng viết vào thời gian rãnh!
♡♡♡ YÊU MỌI NGƯỜI ♡♡♡