Luận Kết Cục Của Việc Trông Mặt Mà Bắt Hình Dong

Chương 146

“Không phải, ” cuối cùng Ân Na cũng lấy hơi lại được, “Tôi là nói, vừa rồi Kỳ đại sư gọi điện thoại đến, nói muốn dẫn vài vị thiên sư tới gặp chúng ta.”

“Cô nói cái gì?” Triệu Chí Thành ném báo cáo trong tay xuống đất, “Cô nói Kỳ đại sư muốn dẫn ai tới gặp?”

“Thiên, thiên sư, ” Ân Na thấy Triệu Chí Thành phản ứng lớn như vậy, sợ tới mức giọng cũng nhỏ hơn không ít, “Kỳ đại sư chính là nói như vậy.”

Thực sự là thiên sư hả?

Suy nghĩ đầu tiên của Triệu Chí Thành không phải là Kỳ Yến nói dối, mà là nghĩ Kỳ Yến thật sự là sâu không lường được, thế mà ngay cả thiên sư chỉ tồn tại trong truyền thuyết cũng có thể tìm thấy.

“Hướng Cường, ” Triệu Chí Thành hiện tại cũng không còn lòng dạ quan tâm báo cáo gì, hắn bấm điện thoại của Hướng Cường đang trực bên ngoài, “Lập tức an bài khách sạn cao cấp nhất cho tôi, mời cả mấy vị đại sư có quan hệ tốt với chúng ta tới luôn.”

“Mời không được hả?” Triệu Chí Thành khí phách phấn chấn nói, “Cậu chỉ cần nói cho bọn họ biết, nói Kỳ đại sư sẽ dẫn theo vài vị thiên sư xuất hiện, không cần cậu nói thêm một chữ, chính bọn họ đều sẽ ngoan ngoãn đưa lên cửa.”

Vào giờ khắc này, Triệu Chí Thành rốt cuộc có một loại cảm giác sống lưng thẳng tắp. Ngày thường tiểu tổ bọn họ xin mấy đại sư đó giúp đỡ, chính là xin ông nội nhờ bà nội, có đôi khi thậm chí hận không thể quỳ xuống, mà nhóm ông lão bà lão đó cũng không muốn để ý tới.

Hiện tại Kỳ đại sư dẫn thiên sư xuất hiện, người đầu tiên liên hệ vẫn là tiểu tổ đặc biệt, nói lên Kỳ đại sư và các thiên sư vẫn rất tán thành với công tác của bọn họ, loại cơ hội có thể mặt đối mặt nói chuyện với thiên sư, hắn tự nhiên sẽ giao cho những đại sư có quan hệ tốt với ban ngành bọn họ, về phần những người quỳ xuống gọi ba ba cũng không muốn để ý tới, để cho bọn họ hối hận đi thôi!

Đây chính là thiên sư, là thiên sư mà rất nhiều người cả đời cũng không gặp được đó!

“Cái gì mà hạn mức chi trả, cậu đừng đề cập đến hạn mức với tôi, ” Triệu Chí Thành rống lớn với di động, “Chỉ cần những người đó cao hứng, tốn nhiều tiền hơn nữa cũng được!”

Cắt đứt điện thoại của Hướng Cường, Triệu Chí Thành bắt đầu nhanh chóng báo cáo chuyện này, mấy thiên sư đó chính là báu vật mà Hoa Hạ bọn họ không cách nào dùng giá trị để đánh giá!

Kỳ Yến cố ý đến Sầm gia lái một chiếc xe limousine ra, đón vài vị thiên sư thoạt nhìn một chút cũng không giống cao nhân lên xe, sau đó bảo Hoàng Hà trực tiếp chạy đến khách sạn tiểu tổ đặc biệt an bài.

Cậu vừa xuống xe, liền phát hiện em trai bãi đậu xe, bảo an ở cửa đều không phải người thường, mà là quân nhân cải trang ăn diện. Sau khi năm người bọn họ đi vào cửa, toàn bộ khách sạn ngoại trừ nhân viên phục vụ, một người khách cũng không có. Triệu Chí Thành và vài người lớn tuổi vẻ mặt nghiêm túc đứng cùng nhau, nhìn thấy họ đến, ánh mắt đều sáng lên.

“Kỳ đại sư.” Triệu Chí Thành vừa định nói chuyện, các vị đại sư vốn dĩ cao lãnh bình tĩnh đứng ở bên cạnh hắn, đã bước đi như bay mà phóng ra ngoài.

“Chào Kỳ đại sư, chào chư vị thiên sư, ” Triệu đại sư tuy rằng tuổi cũng không nhỏ, nhưng mà ở trước mặt mấy người Hách Mỹ Lệ, cũng bày tư thái vãn bối, “Tại hạ Triệu Minh, hôm nay có thể nhìn thấy các vị thiên sư, thật sự là may mắn ba đời.”

“Cậu quá khách khí.” Hách Mỹ Lệ nhìn Triệu đại sư, thấy hàng mày ông thẳng tắp, là tướng chính nhân quân tử.

“Mọi người ngồi xuống đã rồi chậm rãi nói, ” một lão phụ nhân có tướng lãnh đạo đi tới, vẻ mặt tươi cười tiếp đón mấy người Kỳ Yến, “Tôi là tổng lãnh đạo tiểu tổ đặc biệt, tên là Vương Hà, các vị đại sư gọi tôi tiểu Vương là được.”

“Em gái tướng mạo tốt, ” Hách Mỹ Lệ tán thưởng nói, “Tổ tiên em nhất định từng có đại thiện nhân.”

Hai má Vương Hà hồng hồng: “Chỉ là làm chút việc mà thôi.” Tổ tiên bà quả thật từng có đại thiện nhân nổi danh, thậm chí từng được ghi lại tron sách giáo khoa lịch sử, chỉ là nhà họ luôn khiêm tốn, chưa bao giờ nói với ai việc này, thật không ngờ vị thiên sư này chỉ liếc nhìn bà một cái, liền tính ra. Thật không hổ là thiên sư tồn tại trong truyền thuyết, một thân bản lĩnh này thật sự là khiến người ta sợ hãi thán phục.

Đương nhiên khiến cho bà giật mình không phải là Hách Mỹ Lệ, mà là Kỳ Yến đang nhỏ giọng nói chuyện với một vị thiên sư khác, thiên sư còn trẻ như vậy, đối với Hoa Hạ bọn họ mà nói, quả thực chính là ông trời đột nhiên đưa bọn họ một túi quà lớn kinh hỉ siêu giá trị, đập cho bọn họ có chút không biết hôm nay là ngày gì.

“Tiểu Kỳ à, ” lão Lý ghé vào bên tai Kỳ Yến nói, “Chúng ta ăn uống của công như vậy, có phải có chút không tốt hay không.”

“Chú Lý, cơm ăn không vui mới là không tốt, ” Kỳ Yến cười nói, “Đây là sự coi trọng và tâm ý của quốc gia đối với chúng ta, chốc nữa chúng ta ăn nhiều một chút, mới không tính là cô phụ.”

“Lời này cháu nói có đạo lý, ” lão Lý là một người vô cùng hiền hoà, cho nên Kỳ Yến vừa nói như thế, ông liền buông việc này xuống.

Ông khác với Hách Mỹ Lệ, Hách Mỹ Lệ năm đó từng có một ít giao thiệp với tiểu tổ đặc biệt, mà ông thì cả đời này, đều chưa từng để những người khác biết thân phận thiên sư của ông. Nếu không phải hơn hai mươi năm trước, quốc gia thiên tai tàn phá tật bệnh hoành hành, ông tính ra được trong đó có tiểu nhân quấy phá, không nỡ để dân chúng thiên hạ chịu khó, vì thế lén chạy tới núi Vấn Đỉnh bày tế đàn, nào biết nhân duyên kỳ ngộ, liền quen biết vài người cùng lí tưởng.

Người biết tới núi Vấn Đỉnh bày tế đàn, lại dám đến nơi này bày tế đàn, phóng mắt toàn Hoa Hạ đều không có mấy người, cho nên dù bọn họ giấu diếm thân phận thiên sư của mình rất tốt, nhưng cuối cùng vẫn bị phát hiện.

Năm đó bốn người bọn họ với sư phụ Kỳ Yến, âm thầm làm bạn, sau đó Vô Húy rời khỏi kinh thành, bốn ông bà già bọn họ liền mua phòng ở liền nhau trong tiểu khu, bình thường lúc không có việc gì liền tụ tập, đánh đánh bài hát hát ca gì đó, bất tri bất giác hai mươi năm liền đi qua.

Thật không ngờ Vô Húy thế mà cũng mua một căn nhà trong tiểu khu, chẳng qua căn nhà này không phải là cho chính ông ta, mà là cho đồ đệ của ông ta.

Nghĩ đến đồ đệ Vô Húy sống dưới mí mắt bọn họ đã nhiều năm mà bọn họ cũng không biết, lão Lý lắc lắc đầu, đồ đệ Vô Húy dạy dỗ cùng một dạng với ông ta, thoạt nhìn thân thiện dễ ở chung, thực tế giảo hoạt hệt như hồ ly.

Từng món ăn cấp bậc chiêu đãi thượng khách lên bàn, chỉ là ngoại trừ năm người Kỳ Yến có tâm tư động đũa, cảm xúc của những người khác đều thực kích động, căn bản ăn không vô bất luận thứ gì.

May mà bọn họ đều nhớ rõ đây là thời gian ăn cơm, không thể quấy nhiễu thiên sư dùng cơm trưa, mới miễn cưỡng làm cho mình duy trì phong độ.

Sau khi cơm ăn hơn phân nửa, Hách Mỹ Lệ để đũa xuống nói: “Vốn dĩ chúng tôi chỉ muốn tìm một chỗ để mọi người ngồi xuống tán gẫu một cái, thật không ngờ mọi người thế mà lại khách khí, tôi đại diện mấy người bạn già khác cảm ơn mọi người.”

“Thiên sư ngài khách khí, có thể cùng chư vị ngồi cùng bàn ăn cơm, là chúng tôi may mắn ba đời.” Vương Hà thấy giữa mấy vị thiên sư quả nhiên rất quen thuộc, nhịn không được cảm khái, đều nói hạng người gì kết giao với hạng người đó, cho nên thiên sư bình thường đốt đèn l*иg tìm không ra, lần này lại lập tức xuất hiện năm người, lại đều quen biết nhau, quả nhiên là vật họp theo loài, người phân theo đàn, thiên sư chỉ làm bạn với thiên sư.

“Lần này chúng tôi đồng ý lộ diện, là vì giúp tiểu Kỳ, ” Hách Mỹ Lệ nói trước, “Chúng tôi đều là mấy kẻ già cả gần đất xa trời, chuyện có thể làm vì quốc gia đã không nhiều lắm.”

Ngụ ý chính là cái khác cũng đừng có việc gì đến phiền bọn họ, bọn họ lớn tuổi, không muốn quản chuyện không đâu.

“Xin ngài yên tâm, chúng tôi đều hiểu.” Vương Hà nhìn Kỳ Yến một cái, ánh mắt kia giống như là đang nhìn một đại bảo bối tuyệt thế.

“Lời em gái Vương nói, tôi vẫn có thể tin tưởng, ” Hách Mỹ Lệ gật gật đầu, “Tiểu Kỳ đem tính toán của cậu ấy nói cho chúng tôi biết, chúng tôi đều không có ý kiến gì, nhưng việc này muốn làm thành công, chỉ dựa vào vài người chúng tôi, là không có khả năng.”

“Chư vị thiên sư có yêu cầu gì cứ việc nói, chúng tôi nhất định thỏa mãn toàn bộ.”

“Đầu tiên…” Hách Mỹ Lệ nhìn Kỳ Yến, “Chúng tôi cần đến núi Vấn Đỉnh bày đàn tế thiên, nhưng núi Vấn Đỉnh hiện giờ là thắng địa du lịch nổi danh trong nước, cho nên chúng tôi cần mọi người tìm lý do, chặn hết du khách lại.”

“Cái này không thành vấn đề, chúng tôi nhất định toàn lực làm được, ” Vương Hà không chút do dự gật đầu, “Xin hỏi còn có yêu cầu gì khác không?”

“Tế thiên trước đã rồi lại nói, ” Hách Mỹ Lệ ý tứ hàm súc cười cười, “Loại tế thiên này, cũng không phải dập đầu chắp tay cái là có thể hoàn thành.”

Vương Hà muốn hỏi tiếp xem tế thiên như thế nào, chợt nhớ tới đây có khả năng là bí mật của thiên sư, vì thế lại đem nghi hoặc nuốt trở về.

“Vậy xin hỏi, lúc nào chuẩn bị chuyện này?”

“Ba ngày sau chính là ngày lành, bỏ lỡ ba ngày sau, liền phải chờ ba tháng, ” Hách Mỹ Lệ nói, “Tế thiên đã nói ra, nếu làm không được sẽ là điềm xấu, cũng không biết mọi người trong vòng ba ngày, có thể làm trống núi Vấn Đỉnh hay không?”

“Xin ngài yên tâm, ba ngày sau chúng tôi nhất định làm tốt.”

Vào lúc ban đêm bảy giờ, phát thanh tin tức khẩn cấp đưa ra một tin, quốc gia sẽ tiến hành kiểm tra an toàn đối với công trình trụ cột của các thắng địa du lịch nổi tiếng, cho nên gần đây sẽ có vài chỗ tạm dừng tiếp nhận du khách.

Cái tin này không chỉ đăng trên tin tức, còn trên internet, các đài truyền hình lớn khác cũng tuyên truyền, không ít người đều biết rõ ràng minh bạch, nơi tiếp thu kiểm tra trước hết, chính là núi Vấn Đỉnh mỗi ngày lưu lượng khách vượt qua mấy vạn.

Trên mạng khen ngợi chuyện này một mảnh, bởi vì không ít người cảm thấy, cảnh khu thà rằng tổn thất thu nhập một ngày, cũng phải kiên trì kiểm tra công trình trụ cột, nói lên rằng cảnh khu đem vấn đề an toàn của du khách đặt ở hàng đầu Cho nên cảnh khu bị thông báo phải làm kiểm tra, sau khi chuyện này qua đi không chỉ không trở nên đìu hiu, ngược lại trở nên càng thêm náo nhiệt.

Đoàn người Kỳ Yến ngồi cáp treo đi đến sau núi Vấn Đỉnh, phát hiện thật sự có không ít công nhân đang kiểm tra các công trình trụ cột, hơn nữa thái độ còn vô cùng nghiêm túc.

“Diễn trò phải làm nguyên bộ, dù sao ngày hôm nay cũng không xuống dưới, triệt để kiểm tra an toàn từ trên tới dưới một lần cũng rất tốt, ” sau khi Triệu Chí Thành chú ý tới phản ứng của Kỳ Yến, giải thích, “Nhất cử lưỡng tiện.”

Kỳ Yến cười gật đầu: “Ừm, như vậy quả thật rất không tồi.”

Rất nhanh, nghi thức tế thiên chính thức bắt đầu.

Nhiệt độ trên đỉnh núi Vấn Đỉnh vô cùng thấp, nhân viên đi cùng mặc trang phục chống lạnh thật dày, đều cảm thấy lạnh đến không thở nổi, cho nên khi bọn họ nhìn thấy vài vị thiên sư cởi trang phục chống lạnh, thay pháp bào, đều im lặng.

Gió lạnh gào thét, lại không có ai oán giận lạnh nữa, cũng không có ai nhiều lời một câu.

Năm người Kỳ Yến lấy vị trí sao năm cánh đối xứng, chính giữa bày một cái tế đàn thật lớn, trên đó không có đồ tế, cũng không có bày trái cây, mà là một cái đỉnh đồng cực lớn.

Trong đỉnh đồng bỏ ngũ cốc, mỗi một hạt đều sung túc mượt mà, vô cùng may mắn.

“Bái!”

Giọng Kỳ Yến trong trẻo dài lâu, một tiếng “bái” cậu nói ra, năm người đồng loạt bái xuống.