Con Nhà Giàu

Chương 1138

Tiêu Ngôn cân nhắc một hồi, mới ngẩng đầu nói: “Thực xin lỗi, ta không thể nói cho ngươi, nếu ngươi đòi tiền, ta sẽ cho ngươi tiền, ta chỉ là chạy việc vặt!”

Tiêu Ngôn sợ quá không dám ăn.

“Tiểu huynh đệ, đừng căng thẳng quá, chúng ta không có ý gì khác, như vậy đi, vậy cho ta hỏi khi ngươi có bụi này thì có cái gì khác ngoài bụi này không như lời nói hay là vật gì khác nữa?”

Trần Lạc Thần ngập ngừng hỏi.

Tiêu Ngôn do dự một lúc rồi nói: “Một người bạn nhỏ từ phía nam tới!”

“Này, ngươi ngươi là có ý gì, sư phụ ta hỏi ngươi một chuyện, ngươi lại trả lời kiểu khác là sao!”

Thẩm Phiêu tức giận nói.

“Bạn nhỏ đến từ phía nam, đây là nhà của Nam Dương Trần gia đúng không?”

Trần Lạc Thần cười hỏi.

Lúc này, Tiêu Ngôn mở to mắt.

“đại ca, sao ngươi biết nhà Nam Dương Trần gia, nói như vậy ngươi họ Trần?”

Hắn kinh ngạc vui mừng.

“Ta tên là Trần Lạc Thần, đến từ Nam Dương, nói thật, ta lần này tới đây là muốn tìm Quỷ tính tử đại sư, chủ nhân của bụi bay lơ lững này!”

Trần Lạc Thần nói.

“Hóa ra là Trần Lạc Thần!”

Hắn lau miệng: “Ân công của ta nói sớm muộn gì cũng có người tới cửa nhà ta hỏi chuyện bụi bay lơ lững này.

Người đó tên là Trần Lạc Thần, ân công cũng nhờ ta đưa thư cho người!”

Rõ ràng, Tiêu Ngôn biết điều gì đó, nhưng không cân nhắc, anh ấy đã không nói.

“Ân công?”

“Hừ, không biết Quỷ tính tử đại sư mà ngươi nhắc tới có phải là ân công hay không. Lúc đó, ân công cứu mạng nhà ta liền giao cho ta chuyện này.cho tới Bây giờ, ta rốt cuộc củng đợi được ngươi!”

Tiêu Ngôn vui vẻ nói.

Lúc này, hắn lấy ra một lá thư từ trong túi được may trong quần áo của mình.

Đưa trao tay cho Trần Lạc Thần.

“Chính là phong thư này!”

Trần Lạc Thần nhìn một cái, rồi nói: “Trần Lạc Thần, bằng hữu của ta!”

Thoạt nhìn Trần Lạc Thần cũng rất vui mừng, bởi vì đây là chữ viết tay của đại sư.

Sau khi mở ra, có một đoạn viết trên đó.

Hóa ra …

Ma chủ quả nhiên đã đến Ký Châu, kể từ ngày đó trước khi anh tới Bàn Long Lĩnh lần đầu tiên, quỷ đại sư liền đã nghĩ kỹ ra kế hoạch tiếp theo.

Sau khi anh rời đi, đại sư cũng vội vàng di chuyển.

Khi anh đồng thời đến Ký Châu, đại sư củng nghĩ anh sẽ đến Ký Châu, đại sư cũng có quan hệ rất trực tiếp với chính anh.

Vì trong lòng ông ấy tin rằng anh ấy chính là người mà ông đã chờ đợi suốt nhiều năm.

Vì vậy, lần này đến Ký Châu, ông cũng muốn đích thân tặng một món quà hào phóng làm thiệp chúc mừng! Tuy nhiên, mặc dù ông ta có thể dự đoán tương lai, những gì ông ta có thể dự đoán thường không phải là một thuật số xác định tuyệt đối.

ông không biết nguy hiểm gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Vì vậy, ông ấy đã ẩn danh, tránh sự truy đuổi của một thế lực nào đó.