Con Nhà Giàu

Chương 154: ANH MUA NỔI ĐIỆN THOẠI NÀY SAO

“Chà! Cậu Đinh, hai người quen biết nhau sao?”

Hướng dẫn mua sắm Tô Minh nói với một nụ cười gượng gạo.

Bây giờ Đinh Hạo cũng xem như rất nổi tiếng trong khu này.

Bởi vì đã truyền ra rồi, phía tây núi Vân Mông sẽ được mở rộng, thôn Vân Mông nơi Đinh Hạo ở, càng cần phải di dời.

Khu vực này, sẽ là khu thương mại quan trọng trong tương lai.

Đinh Hạo là người sắp hưởng tiền giải tỏa, đương nhiên cũng trở nên rất sôi nổi.

Thường đến mua điện thoại, đều sẽ quen biết.

“Ha ha, không quen lắm, là bạn học cấp ba của bạn tôi!”

Đinh Hạo lắc đầu.

Sau đó, anh ta phớt lờ Trần Lạc Thần, mà nhìn Tô Minh cười:

“Chị Tô Minh, chị có điện thoại nào giới thiệu không? Cho tôi xem thử đi, tôi định mua tặng hai người bạn mỗi người một cái!”

Đinh Hạo nói.

Hai người bạn mà anh đang nói đến, đương nhiên là Trần Lâm và Lý Thi Hàm.

Hai cô gái đều rất xinh đẹp, Đinh Hạo cũng thích họ, nhưng phiền phức nhất là hai cô gái đều có vẻ thích anh, thật là nóng ruột mà, tổn thương người nào, Đinh Hạo cũng cảm thấy hơi đau lòng.

Vì vậy thà là chấp nhận đau thương.

Mà những cuộc chiến ngầm lẫn công khai của hai cô gái, khiến Đinh Hạo cảm thấy lòng hư vinh của mình được thoả mãn, tóm lại là khá tuyệt.

Quả nhiên, Trần Lâm và Lý Thi Hàm khi nghe tin họ sắp được tặng điện thoại di động, đầu tiên là vui mừng, nhưng sau đó nét mặt của họ liền tối đi.

Rốt cuộc làm thế nào mới có thể có được tình yêu duy nhất của Đinh Hạo?

Còn những cô gái khác, chỉ có lòng đố kỵ, ghen ghét và hận thù.

“Đây! Loại này đi! Em xem dùng thử trước!”

Nở nụ cười, Tô Minh vội vàng đưa chiếc điện thoại mà không cho Trần Lạc Thần nhìn cho Đinh Hạo.

Khiến Trần Lạc Thần ở một bên tức giận.

Thì ra quy định của tiệm điện thoại này, chỉ là nhắm vào mình mà thôi!

Trần Lạc Thần có chút muốn nổi giận.

Nhưng Lý Thi Hàm và Trần Lâm đều ở đây, Trần Lạc Thần cũng thấy khá ngại, hơn nữa thực sự không muốn ở lại đây với họ.

Trần Lạc Thần đã đến một cửa hàng thương hiệu lớn kế bên.

“Thưa anh, cửa hàng của chúng tôi hiện có một mẫu điện thoại mới, là một thương hiệu quốc tế nổi tiếng, 50 người mua đầu tiên, có thể mua với giá chỉ 86.664.000 đồng một chiếc! Giá gốc là 96 triệu! Thưa anh, anh có muốn xem không?”

Ngay khi mới đến, có một cô gái hướng dẫn mua sắm trông như mười tám, mười chín tuổi mỉm cười với Trần Lạc Thần.

Có thể thấy cô khá thận trọng.

Có vẻ là nhân viên mới, chỉ biết bán hàng chứ không biết đánh giá cách ăn mặc của một người.

Nhưng mức giá của chiếc điện thoại này thực sự khiến Trần Lạc Thần sợ hãi.

Cả mấy chục triệu một chiếc điện thoại di động, mắc quá đi.

Tuy nhiên, xem qua thương hiệu, và các chức năng của điện thoại, Trần Lạc Thần cũng có thể hiểu được .

Nghe nói, nhiều nguyên thủ quốc gia thậm chí cả lãnh đạo quân đội, cũng sử dụng loại điện thoại di động này.

Các chức năng mạnh mẽ, chất lượng đáng tin cậy, mà tính bảo mật đặc biệt cao.

Tốt hơn nhiều so với mẫu 56.664.000 đồng.

“Thưa anh, đây là mẫu đắt nhất trong cửa hàng, cũng có những mẫu với mức giá bình dân, anh cũng có thể xem qua chiếc này, chỉ 20.664.000 là có thể mua rồi!”

Hướng dẫn viên mua sắm nhìn Trần Lạc Thần có vẻ sững sờ, nghĩ rằng anh đang hoảng sợ.

Phải rồi, điện thoại hơn trăm triệu, người bình thường sao có thể dùng nổi, vội vàng giới thiệu mẫu khác.

Mà đây lại là cửa hàng điện thoại di động thương hiệu lớn nhất trong toàn bộ trung tâm mua bán điện thoại di động, giá khởi điểm hơn 18 triệu, là rất bình thường.

“Không cần đâu, lấy cho tôi cái đắt nhất xem thử. nhân tiện, cho tôi mượn que lấy sim!”

Trần Lạc Thần mỉm cười.

“Dạ được!” Người phục vụ cẩn thận đưa cho Trần Lạc Thần cả điện thoại di động và que lấy sim.

Đây là một trung tâm mua sắm điện thoại di động lớn, có đội tuần tra an ninh, có bảo vệ ở cửa, còn có thiết bị nhận dạng đặc biệt, đương nhiên sẽ không sợ người ta tráo hàng hay ăn cắp điện thoại.

Ngay khi Trần Lạc Thần nhận lấy, việc đầu tiên là gắn thẻ sim của mình sang.

“Mẹ kiếp, chị Tô Minh chị nói cái gì vậy, chiếc điện thoại này vậy mà có giá hơn 50 triệu, cũng ác quá đi, sao không đi ăn cướp luôn đi!”

Cùng lúc đó, từ cửa hàng điện thoại di động cách đó không xa, truyền đến tiếng hét kinh ngạc của Đinh Hạo.

Lý Thi Hàm và Trần Lâm ở một bên cũng sửng sốt một chút.

Nhưng sửng sốt là một chuyện .

Vừa rồi họ đã xem qua mẫu mã và chức năng của chiếc điện thoại này, nó thực sự rất tuyệt vời, điểm ảnh cực kỳ rõ nét, đối với những cô gái yêu cái đẹp thì, điểm ảnh rõ nét quan trọng hơn bất cứ thứ gì.

Vì vậy, tất cả đều nhìn Đinh Hạo đầy mong đợi và muốn Đinh Hạo mua cho họ.

Nhưng Đinh Hạo lại toát mồ hôi lạnh:

“Không được, cái này đắt quá, hơn 50 triệu một cái, hai cái đều gần trăm triệu, mắc quá đi!”

Đinh Hạo lau mồ hôi lạnh trên trán.

Căn nhà của họ chỉ được xác nhận là sẽ bị phá dỡ, nhưng số tiền đền bù, phải đến hai ba tháng sau mới lấy được, anh hiện đã bội chi thẻ tín dụng, đợi đến lúc đó còn phải trả lại.

Bây giờ có đánh chết anh ta cũng mua không nổi.

“Cậu Đinh, còn có thứ không mua nổi sao, hai mỹ nữ này đều rất thích, em cứ mua cho hai người một cái đi!”

Tô Minh rất biết cách làm ăn, lập tức đem Trần Lâm và Lý Thi Hàm ra để làm cớ.

“Hì hì, hiện tại không được rồi, lần sau đi! Đi thôi, chúng ta đi nơi khác xem!”

Nói xong dẫn Lý Thi Hàm và Trần Lâm còn đang lưu luyến đi nơi khác.

Khiến Tô Minh không cam tâm, hôm nay khó khăn lắm mới bắt được Đinh Hạo, vịt nấu chín rồi làm sao cũng không để nó bay đi được!

Cô cũng đi theo ngay lập tức.

“Cậu Đinh, không thôi xem thử cửa hàng này đi, thương hiệu này rất nổi tiếng, cho dù mua được mẫu giá thấp nhất, cầm ra ngoài cũng rất có mặt mũi!”

Trần Lâm nhân lúc này nói.

“Được rồi, vậy xem thử nào! Má nó, rẻ nhất cũng phải hơn 20 triệu?”

Đinh Hạo vừa đi lên, nhưng vừa nhìn thấy giá tiền, hắn lại sửng sốt.

Chưa kể đến mẫu giá 86.664.000 đồng hiện đang chạy chương trình khuyến mãi!

Liền xấu hổ nói: “Hay chúng ta đi xem ở nơi khác …”

Cả Lý Thi Hàm và Trần Lâm đều thất vọng.

Gì chứ, mặc dù một chiếc điện thoại di động hơn 20 triệu rất đắt, nhưng chẳng phải cậu Đinh đây sắp hưởng tiền giải tỏa sao, số tiền này cũng không dám bỏ ra sao?

Cũng không phải bắt anh mua loại 86.664.000 đó.

Hơn nữa, cho dù cho họ dùng loại 86.664.000, bọn họ cũng sẽ không biết cách dùng, loại điện thoại di động đắt quá đáng này, bắt Đinh Hạo mua cũng không thực tế!

Trần Lâm muốn cầu xin Đinh Hạo, nhưng lúc này cô lại liếc thấy.

Tình cờ nhìn thấy Trần Lạc Thần người đang cúi đầu lắp sim.

“Chà! Trần Lạc Thần, anh thật giống âm hồn không tan, sao chúng tôi đi tới đâu cũng gặp anh vậy? Còn nữa, anh mua điện thoại mà không nhìn nhãn hiệu sao? Đây là nhãn hiệu gì, anh sáp vào làm gì?” ”

Trần Lâm tâm trạng không tốt, vốn dĩ gặp được Trần Lạc Thần, cũng không có gì.

Nhưng bây giờ, ngay cả cửa hàng điện thoại di động mà Đinh Hạo và bọn họ không đủ tiền mua, bọn họ đều chuẩn bị rời đi.

Kết quả là, Trần Lạc Thần lại đang giả vờ ở đây xem điện thoại.

Khiến Trần Lâm cảm thấy khó chịu!

Lời nói châm biếm thốt ra ngay lập tức.

“Tôi mua điện thoại di động, không được sao?”

Trần Lạc Thần đã gắn xong sim, nhanh chóng tải xuống zalo momo, bắt đầu chuẩn bị thanh toán.

Nhưng nghe được những lời của Trần Lâm, Trần Lạc Thần thực sự không kìm lòng được.

Trực tiếp đáp lại với một giọng điệu không thân thiện.

“Trời ạ, còn giả bộ gì nữa, anh không nhìn lại bộ dạng của mình đi, anh mua nổi cái điện thoại này sao?”

Trần Lâm càng tức giận.

“ Còn nữa Lâm Lâm nhìn này, cái mà Trần Lạc Thần đang cầm là loại 86.664.000 đó, ái chà, anh ta còn muốn mua loại này sao ? Hahaha …”

Lúc này trong lòng Đinh Hạo nhẹ nhõm đi rất nhiều, vừa rồi không đủ tiền mua điện thoại có cảm giác mất thể diện, có Trần Lạc Thần đây chịu trận, cảm giác đó biến mất ngay lập tức.

Lý Thi Hàm cũng có chút cau mày khi nhìn Trần Lạc Thần ..