Thời gian, dẫn cũng phải trôi qua, 10 năm là con số ấn tượng với cả Quân Kì và Jennie. Nhóc Robert đã được 9 tuổi, thêm một nữ thiên thần Rozi, đứa con gái vô cùng được Quân Kì cưng.
Nếu trước đây khi sinh Robert, Quân Kì khổ sở tị nạnh thì Jennie lại phải tị nạnh Rozi vì quá được Quân Kì cưng chiều.
- Daddy, Rozi muốn ăn kem.
Sau thời gian dài bận rộn công ty, Quân Kì cũng có thời gian dẫn Robert và Rozi đi chơi Disneyland.
- Chị cũng muốn ăn.
- Chị muốn thì cùng đi mua, có phải Rozi đâu mà nụng nịu em.
- Em...
Jennie tức muốn bốc khói, chỉ biết Quân Kì mê gái, ai ngờ mình sinh con gái, con của chính mình mà cũng mê được.
- Rozi ăn dâu nha.
- Dạ Daddy.
Jennie nắm lấy tay của Robert rồi cuối xuống nựng thằng nhóc.
- Con có muốn ăn kem không?
- Mamy đừng có lấy con ra làm vũ khí chiến đấu với Daddy.
Jennie leo lên giường mệt mỏi, nhìn sang Quân Kì vẫn đang cắm mặt vào ipad giải quyết công việc.
- Em có Rozi rồi, không còn chiều chị nữa.
Cô gái đã chập 30 đang nũng nịu với cô gái 28.
- Ừm...
- Đừng có mà thái độ đó.
Jennie quăng nguyên cái gối vào mặt Quân Kì.
- Đi ra sofa ngủ.
Quân Kì nhíu hai cặp chân mày thanh tú lại, nhìn qua Jennie rồi giả vờ cầm gối đi. Bước sang chỗ Jennie cũng là kế chiếc giường. Quân Kì đặt nhẹ nhàng gối lên ghế, Jennie mở mắt to nhìn Quân Kì, ngồi bật dậy.
- Được thì từ nay đừng lên giường ngủ nữa.
Vừa đặt gối xong, tắt ipad, mọi cử chỉ điều nhẹ nhàng ôn nhu khiến cho Jennie không chút đề phòng nào.
- Chị...đang giận dỗi nũng nịu? Hay...
Quân Kì nhanh như thoắt quay qua đè Jennie xuống giường. Cúi gần lỗ tai mà phải hơi nóng rồi nói tiếp phần còn lại.
- Hay...là câu dẫn.
- Em nói chuyện đàng hoàng.
- Chị muốn được "cưng chiều" sao? Vậy thì gọi một tiếng Daddy em xem.
(Daddy chính là từ lòng, theo nghĩa đen chính là "thao em đi")
Ngàn vạn lần dù thế nào Jennie cũng không muốn nói ra, 10 năm qua làm vợ, chưa một lần nào Jennie phải khuất phục Quân Kì.
- Muốn được cưng chiều như lại không ngoan. Để em xem chị ngoan cố đến mức nào.
Quân Kì cuối xuống gặm nhắm lấy môi của Jennie, từng chút từng chút một ʍút̼ lấy. Tay thì mở từng cút áo, mọi việc tự nhiên như đã làm triệu lần.
Do đã sinh hai đứa con nên bầu ngực của Jennie cũng dẫn to lên, cả bàn tay của Quân Kì cũng mà khó thâu tóm được. Miệng đưa xuống, không phải của mình, mà là của mình, từng lượt chạm nhẹ nhàng khiếng Jennie run bàn bật. "Ưm~"
Tay Quân Kì đưa xuống kiểm tra, kì thực là đã ướt, lúc nào cũng như này, khó mà dứt ra được, ngón tay kéo một đường nhẹ, rồi cho vào miệng, cúi người xuống đưa lưỡi ấm nóng quét một đường, đầu lưỡi cứ ngập ngừng của hang rồi lại thôi.
Đưa ngón tay thon dài đặt ngay cửa hang của Jennie, cứ để thật kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
- Khó chịu ưm~ Loti~ cho vào đi~
- Gọi em một tiếng Daddy xem nào?
-...
- Vậy thì...*giả bộ kéo nhẹ ngón tay ra*
- Ưm~ Dad...Daddy~
- Ngoan~
- Em cậu xin Daddy~
Cơ thể của Jennie đã rất khó chịu, một đường thẳng trơn mướt xâm nhập vào, ngón tay theo nhịp độ, theo thời gian ngày càng nhanh.
- Ra...ưʍ...raaaaa
Thở hắt một hơi mạnh, Quân Kì chiều ý, cong nhẹ ngón tay, chạm điểm nhạy cảm, một dòng nóng, trắng đυ.c chảy ra. Jennie nghỉ ngơi một chút, còn Quân Kì cứ thế mà dọn dẹp sạch.
- Lần sau mà còn hư, đuổi Daddy ra sofa thì không nhẹ như vậy đâu.
Quân Kì lấy lại gối, nằm kế Jennie ôm Jennie vào lòng, Jennie cũng nhẹ nhàng lọt thỏm vào trong lòng Jennie.
- Em càng ngày càng bạo gan, ngày càng hư.
- Chỉ hư với chị thôi.
- Ở ngoài các cô gái kia chiều em mà, ở nhà chỉ có chị cấm nên hư là đúng.
- Có cần phải móc méo em vậy không?
- Tại vì em vừa móc chị.
Quân Kì im bặt, từ lúc nào Jennie lại có thể nói ra những lời đó. Đúng là, càng sống mặt càng dày, đến đỏ mặt cũng không thèm chứ đừng nói chi là ửng đỏ.
- Chị được lắm.
Nắm lấy mũi của Jennie mà kéo qua kéo lại.
- Mai em có việc về Việt Nam, phiền chị canh hai bảo bối nhà mình.
- Dạo này em về Việt Nam nhiều vậy?
- Ừm...chi nhánh mới mở nên nhiều việc phải lo.
- Về sớm đó.
- Chị ở đây đừng có ăn hϊế͙p͙ tiểu bảo bối của em.
- Không thèm.
Rồi cả hai chìm vào giấc ngủ.
———
Trở lại rồi nè😁gửi lời chân thành đến tất cả mọi người đã ủng hộ phần 1.
Yêu nhiều