Lương Mặc có thói quen ngủ khỏa thân là do Lương Sở Thương dưỡng thành.
Sau khi bọn họ xác nhận quan hệ một ngày liền bắt đầu ở chung.
Ba ngày đầu tiên ở chung còn tốt, đơn thuần là đắp chăn bông nói chuyện phiếm, tiểu tình lữ quy củ, nút thắt áo ngủ cũng đều không lỏng. Nhưng sau đó bản tính của Lương Sở Thương bại lộ, từ hôn môi đến động tay động chân, chỗ nào cũng gặm, thích nhất là gặm chân. Không chỉ có như thế, ngoài miệng còn ăn nói đáng đánh, một bên ghét bỏ ngực cô không đủ lớn, một bên lại mυ'ŧ vào đến vang ra tiếng táp táp rung động.
Lúc ấy cô sợ đau, anh cũng chỉ kẹp hai cái đùi của cô lại đâm ở bên ngoài. Nhưng anh sướиɠ ngược lại khiến cho cô nửa vời khó chịu vài ngày, dục hỏa khó nhịn. Hơn nữa hai người rõ ràng còn chưa phát sinh cái gì, dấu vết ái muội trên người cô lại thật lâu cũng không hết, mới phủ lên cũ, dưới dấu vết cũ còn có dấu vết càng cũ.
Chờ chân chính phát sinh quan hệ đã là chuyện một tháng sau.
Nam nữ khai huân không biết tiết chế, du͙© vọиɠ nói đến là đến, cả đêm làm cho giường phát ra âm thanh rung chuyển, khăn trải giường thay một bộ lại một bộ, căn bản không có thời điểm không có tinh lực.
Làm nhiều lần như vậy, không biết xấu hổ, quần áo liền thành vật bài trí.
Dần dần Lương Mặc có thói quen cùng anh trần trụi ôm nhau ngủ. Nếu Lương Sở Thương không về, cô liền ôm áo sơ mi của anh đi vào giấc ngủ, so với bất kỳ thuốc ngủ nào đều hữu hiệu hơn.
Mắt nhắm mắt mở tỉnh lại, bên ngoài trời còn chưa sáng, Lương Mặc theo phản xạ có điều kiện mà cọ cọ l*иg ngực ấm áp ở bên cạnh, đột nhiên bừng tỉnh -- Lương Sở Thương đến đây lúc nào?
Lương Sở Thương ngủ nông, khi Lương Mặc cọ anh liền có phản ứng, anh xê dịch thân mình, đàu tiên là buông lỏng khuỷu tay, tay kia lại càng dùng sức mà ôm chặt cô, thanh âm trầm thấp hồn hậu, mang theo nồng đậm ngái ngủ, "Tỉnh rồi sao?"
"Anh đến lúc nào vậy?"
"Không nhớ sao?"
Lương Mặc lắc đầu.
"Vậy tối hôm qua còn ôm anh chặt như vậy."
Mặt Lương Mặc tối sầm, muốn lui ra ngoài liền bị kéo lại, bộ ngực đυ.ng phải anh, cứng rắn làm cô hơi đau. Mà so với phần đau này, không thể bỏ qua chính là căn đồ vật thô cứng kẹp ở bắp đùi cô kia.
...Sắc lang.
"Trốn cái gì, anh lại không cười em."
Cô hừ một tiếng, cũng không hề xấu hổ làm ra vẻ ta đây, một đôi tay vuốt ve trên tấm lưng trần trụi của anh. Đường nét phập phồng gợi cảm, xúc cảm khô ráo thoải mái mới mẻ, cô giống như say mê, nâng một chân lên cọ sát vật cương cứng, lười biếng hỏi: "Mấy giờ rồi?"
Lương Sở Thương vô luận có sung sướиɠ như thế nào, cảm xúc cũng không lộ ra ngoài. Thị lực của anh rất tốt, liếc mắt về phía đồng hồ điện tử trên bàn, trấn định tự nhiên mà mở miệng trả lời: "Bốn giờ rưỡi."
"Thật sớm."
Nhưng cũng không tính là quá sớm, qua nửa giờ nữa, nhà cũ sẽ có người bắt đầu làm việc bận rộn. Nói cách khác, Lương Sở Thương nên trở về phòng. Cô ngẩng mặt lên hôn lên xuống quai xanh của anh một cái, nói: "Anh về phòng đi, lát nữa sẽ có người đến đây."
"Không vội."
Lương Sở Thương ôm vai cô, dây dưa môi lưỡi một phen, ngón tay đã chui vào chân tâm, anh cố ý hỏi: "Muốn hay không? Hả?"
"Anh không phải biết đáp án rồi sao." Lương Mặc kiều tiếu cười, tay sờ vào trong chăn, chuẩn xác mà bắt được cổ tay anh, kéo nhẹ nhàng cắm vào nhục huyệt, chỉ trong chốc lát liền có nước chảy ra.
"Em nói chỗ này của em..."
Lời nói Lương Sở Thương chỉ nói một nửa liền dừng lại, anh chà đạp trai thịt phấn nộn, đào ra d*m thủy dính đầy trên ngón tay anh.
Anh không tiếng động cảm khái lời vừa rồi chưa nói xong: Thật là vừa ướt lại vừa chặt.
Thấy nhục huyệt đã đủ ướt, anh đem côn th*t cắm vào, không có nửa điểm ôn nhu, vừa vào liền bắt đầu đâm mạnh, làm cho thân thể Lương Mặc bủn rủn, giống như chiếc thuyền nhỏ phiêu dạt trên biển.
Lương Mặc cắn răng kêu rên, chỉ có một chút rêи ɾỉ tràn ra, rất là nghẹn khuất. Lương Sở Thương nhìn không vừa mắt, kéo chăn trong miệng cô ra, "Kêu cho anh nghe."
"Anh điên rồi?"
Giật mình một cái, đường đi cũng theo đó mà co chặt lại.
Lương Sở Thương bị kẹp đến thể xác và tinh thần đều thoải mái, không chút che dấu mà than thở một tiếng, giữa mày tràn đầy tìиɧ ɖu͙©, yết hầu anh nhấp nhô, nắm chặt vυ' đang lắc lư, âm thanh khàn khàn: "Sợ cái gì?"
Tình huống ở nhà cũ như thế nào anh vô cùng rõ ràng, bên ngoài không có khả năng nghe được động tĩnh bên trong.
Mà kể cả có thể nghe được thì thế nào? . Truyện Quan Trường
Anh thao vợ của anh, ai dám có ý kiến.
Lương Mặc không nói gì, anh cũng không cưỡng cầu nữa, trực tiếp dùng hành động làm cho cô tơi bời.
Anh đem vị trí hai người đảo ngược, để Lương Mặc ngồi trên người mình. Cô động trước động sau, anh động trên động dưới. Hai người phối hợp ăn ý, anh nhân lúc cô chưa chuẩn bị, dùng sức đâm sâu một cái, quả thực thao ra một tiếng thét kinh hãi.
Màu chàm trong không trung nồng đậm trở nên nhạt nhẽo, có ánh sáng từ cửa sổ chiếu vào đường cong thân thể mạn diệu của người phụ nữ, da thịt trắng nõn như tơ lụa, vô cùng mỹ lệ.
Lương Sở Thương nhìn cặρ √υ' kia không chớp mắt, ách thanh ra lệnh: "Chơi cho anh xem."
Tay Lương Mặc còn đè trên ngực anh, nghe anh nói như vậy bỗng dưng lộ ra một nụ cười.
Cô sờ lên vυ' của chính mình. Xoa lung tung, kéo ra bóp vào, nhéo đến đầu v* kiều nộn trở nên đỏ tươi, cô thoải mái mà nheo mắt lại, đầu lưỡi nhẹ liếʍ, nhìn phóng đãng đến cực điểm, chọc cho anh đỏ mắt, côn th*t càng cứng hơn.
Chịu tìиɧ ɖu͙© chi phối, anh đột nhiên kéo cổ cô xuống, tình cảm mãnh liệt cùng cô hôn lưỡi, trong lúc nhất thời khó có thể tách ra.
Khi nụ hôn ướŧ áŧ kết thúc, hai người ngã sang một bên, côn th*t nhảy lên thuận thế tiến vào, ánh mắt Lương Sở Thương sâu thẳm, không báo trước mà đâm vào toàn bộ, điên cuồng thao tiến!
Lương Mặc rốt cuộc kêu ra tiếng.
Sáng sớm Lương Sở Thương không dễ chọc, đấu đá lung tung, cắm đến nộn huyệt của cô sưng đỏ mới bỏ qua.
Trước khi cô nhắm mắt lại, mơ hồ nhìn thấy Lương Sở Thương xuống giường, vào phòng tắm. Cô nghe tiếng nước không quá rõ ràng, mơ màng sắp ngủ, ý thức còn lưu lại nửa phần thanh tỉnh.
Cuối cùng Lương Sở Thương tắm rửa xong, trước khi rời đi còn tặng cô một nụ hôn kéo dài. Cô thuận theo mà đáp lại, anh vừa đi mới hoàn toàn chìm vào giấc ngủ.
Sau khi làʍ t̠ìиɦ ngủ bù, Lương Mặc ngủ đến vô cùng trầm, mộng cũng phá lệ chân thật.
Cô nằm mơ về năm mười lăm tuổi ấy, buổi tối lần đầu tiên cô cùng Lương Sở Thương có tiếp xúc thân mật.
Đêm đó cô thật đúng là bằng bất cứ giá nào.