(Cưỡng bức lại còn nhẹ nhàng được, tui cũng hoang mang ghê =))) )
Đôi môi của Quan Thế Kiệt tiếp xúc với môi Lăng Hạo, nhẹ nhàng mυ'ŧ vào, môi hắn mềm mại mà ôn nhu lại mang theo hương bạc hà thoang thoảng xông thẳng vào thần kinh Lăng Hạo khiến cả người cậu chấn động, đột nhiên trở nên tỉnh táo hơn.
"A! Không cần!" Đẩy mạnh hắn ra, Lăng Hạo hoảng loạn nhảy xuống giường, ngay cả giày đặt bên giường cũng không kịp mang vào mà chạy thẳng tới cửa phòng.
Chỉ là khi cậu vừa mới bước chân xuống giường đã bị Quan Thế Kiệt vươn tay túm lại, hung hăng ném lên giường, đem hai tay cậu giam cầm trên đỉnh đầu rồi mạnh mẽ đè cậu dưới thân.
Lăng Hạo nhìn Quan Thế Kiệt đang đè trên thân mình, nội tâm chấn động không thể tả. Đôi mắt hắn tối tăm mà thâm trầm nhưng lại ẩn ẩn một tia sáng rực, tựa như ngọn lửa đang bùng cháy trong bóng tối mang theo du͙© vọиɠ cùng khao khát mãnh liệt khiến Lăng Hạo rung động không thôi.
Quan Thế Kiệt nhìn hai má Lăng Hạo đột nhiên trở nên tái nhợt, ôn nhu cười cười với cậu, ghé sát bên tai cậu mà nhẹ nhàng lên tiếng: "Bảo bối, đừng lo lắng, tôi sẽ không tổn thương em đâu, một lát nữa tôi sẽ khiến em cảm thấy thoải mái a~~!
Nhiệt khí ấm áp phảng phất truyền vào tai, hô hấp của Quan Thế Kiệt nóng rực phả lên má cậu cùng thanh âm trầm thấp kia của hắn cho thấy hắn đã bắt đầu hưng phấn a~~~
Quan Thế Kiệt vươn đầu lưỡi, nhẹ nhàng liếʍ liếʍ lên vành tai Lăng Hạo, rồi mới ở trên vành tai cậu mạnh mẽ mυ'ŧ vào.
Thân thể Lăng Hạo liền chấn động, một cảm giác kỳ lạ quét qua toàn thân tựa như có một ngọn lửa đang hừng hực bốc lên trong lòng cậu, khiến Lăng Hạo bắt đầu có chút bối rối.
Quan Thế Kiệt ngồi thẳng dậy, một tay giam cầm hai tay Lăng Hạo, một tay với lấy sợi dây trên đầu giường.
Sau đó hắn kéo hai tay Lăng Hạo đến bên lan can giường rồi dùng sợi dây vừa lấy được mà trói tay cậu lại.
"Anh làm cái gì vậy!!!!" Hành động bất ngờ của Quan Thế Kiệt khiến Lăng Hạo vô cùng giật mình, hai mắt đầy vẻ khó tin nhìn hắn, trong mắt lấp lánh ánh nước, bắt đầu vùng vẫy phản kháng.
"Bảo bối, yên tâm đi, tôi sẽ không làm em bị thương đâu!" Quan Thế Kiệt nở một nụ cười tà mị nhìn cậu, ngữ khí ôn như nhưng khiến người ta có cảm giác không thể từ chối được.
Quan Thế Kiệt trói rất có kỹ xảo, hai tay Lăng Hạo bị cột trên đầu giường nhưng không hề có cảm giác đau đớn khó chịu nào, thế nhưng lại không cách nào thoát khỏi nó được. (Anh là S à =)) chẳng lẽ luyện tập qua hết rồi a~~~! = )))) )
"Không lẽ anh thật sự muốn . . . !" Lăng Hạo đột nhiên ý thức được điều này, toàn thân nhất thời đổ mồ hôi lạnh.
Ánh mắt Quan Thế Kiệt càng lúc càng trở nên tối tăm, giống như hồ nước sâu ngàn thước, Lăng Hạo nhìn nụ cười tà mị kia của hắn, bỗng có cảm giác như bản thân đã rơi xuống vực sâu không đáy.
Quan Thế Kiệt nhìn biểu tình đáng thương kia của Lăng Hạo liền tươi cười xán lạn, một tay nắm lấy cằm Lăng Hạo, không chút do dự mà hôn lên.
Đầu lưỡi của Quan Thế Kiệt thẳng một đường mà thâm nhập vào, hung hăng quấn lấy đầu lưỡi Lăng Hạo dẫn sang miệng mình, dùng sức mυ'ŧ vào rồi nhẹ nhàng nhấm nháp. Lăng Hạo bị đầu lưỡi hắn quấn lấy, muốn cắn một phát lại không ngờ cắn trúng lưỡi của mình: Đầu lưỡi của mình đang trong miệng hắn a!!!!!
Quan Thế Kiệt mạnh mẽ đoạt lấy toàn bộ nước bọt ngọt ngào trong miệng Lăng Hạo, giống như nó là thứ mỹ vị nhất trên đời, một tia nước bọt không kịp mυ'ŧ vào chầm chậm chảy xuống khóe miệng Lăng Hạo, tia nước sáng lấp lánh chảy xuôi rơi thẳng xuống giường trông thập phần da^ʍ mĩ.
Lăng Hạo bị nụ hôn cuồng nhiệt tựa như cơn lốc của hắn hôn đến hít thở không thông, toàn bộ dưỡng khí như bị hút cạn. Bởi vì đại não thiếu dưỡng khí khiến cậu bắt đầu có chút mê mang, nhiệt độ ấm áp cùng nụ hôn dồn dập như muốn kéo cậu vào vực sâu của du͙© vọиɠ.
Kết thúc màn hôn như dài cả thế kỷ, ngay trước khi Lăng Hạo bị Quan Thế Kiệt hôn đến ngất xỉu thì hắn đã thả cậu ra, lúc rời khỏi còn kéo theo một sợi chỉ bạc, thập phần da^ʍ mỹ mà hấp dẫn.
Không khí xung quanh hai người lúc này đang hừng hực lửa dục, cả căn phòng tràn ngập khí tức tìиɧ ɖu͙© mà khêu gợi, tiếng thở dốc dồn dập mà nặng nề quấn quýt lấy nhau vang vọng cả căn phòng trông vô cùng gợϊ ȶìиᏂ.
Lăng Hạo mềm nhũn ngã trên giường, đầu óc trống rỗng, ánh mắt mê ly, khóe mắt còn lấp lánh ánh nước giống như một viên lưu ly châu, phi thường câu nhân.
Trên trán xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng, mái tóc bị mồ hôi thấm đẫm dán trên khuôn mặt trông thập phần yêu mị.
Đôi môi mỏng bị ma sát mạnh mẽ mà trở nên đỏ ửng mà bóng loáng, lúc này hơi hơi hé ra khiến Quan Thế Kiệt có thể thấy được đầu lưỡi đỏ tươi mềm mại thấp thoáng trong đó.
Hai bàn tay Lăng Hạo bị trói trên đầu giường, chính là bộ dạng một con cừu nhỏ đang chờ bị làm thịt, trông cực kỳ câu nhân. Quan Thế Kiệt có chút kinh ngạc khi thấy cậu như vậy, ánh mắt hắn cũng càng lúc càng thâm thúy, hơi thở dồn dập hơn, nhiệt độ thân dưới lúc này nóng rực tựa như một thanh sắt nung, dựng thẳng lên thành một cái "lều" nhỏ.
Quan Thế Kiệt bắt đầu vươn tay cởi cúc áo Lăng Hạo ra, một cái lại một cái, tay còn lại thì tiến vào bên trong quần áo Lăng Hạo, vuốt ve cơ thể săn chắc nhưng cũng mềm mại mịn màng của cậu.
Làn da mềm mịn của Lăng Hạo lộ ra trước mắt Quan Thế Kiệt khiến hắn nhịn không nổi nữa liền một phen xe toạc áo của Lăng Hạo ra, cúc áo bị lực kéo mạnh mẽ của hắn mà rơi đầy giường, nửa người trên hoàn mỹ cân đối liền lộ ra toàn bộ.
Quan Thế Kiệt nhìn nửa thân trên hoàn mỹ của Lăng Hạo, trong mắt có chút thưởng thức cùng thở dài: "Tiểu Hạo a, thên thể của em càng lúc càng hoàn mỹ khiến tôi nhìn đến muốn phun máu luôn a~~~~
Lăng Hạo chính là kiểu mỹ thiếu niên có thân hình thon dài mà thanh tú, vì vận động thường xuyên nên mỗi đường nét trên người cậu đều thập phần xinh đẹp, tựa như một con báo nhỏ với đường nét mượt mà không chút thô kệch, điển hình của một thiếu niên khỏe mạnh hay vận động, cơ thể săn chắc vô cùng.
Ngữ khí trầm thấp của Quan Thế Kiệt khiến Lăng Hạo bắt đầu có chút ngứa ngáy, sau đó oán hận trừng mắt nhìn hắn, cắn răng nói: "Tên cầm thú này, mau thả tôi ra!!! Anh đây là đang cưỡng bức a!!!!"
Quan Thế Kiệt chậm rãi kéo áo cậu lên, bởi vì hai tay bị trói nên không cách nào cởi toàn bộ ra được, chỉ có thể kéo lên tới vai. Cánh tay xinh dẹp của Lăng Hạo bị quấn thêm một lớp áo khiến cậu trông vô cùng dụ người.
"Ha hả, cưỡng bức sao?" Quan Thế Kiệt đẩy đẩy mắt kính, khóe miệng tươi cười ba phần tà ác, bảy phần mị hoặc,một phen nắm lấy hạ thể đã cứng rắn từ lâu của Lăng Hạo. Mặc dù đã cách lớp quần nhưng Quan Thế Kiệt vẫn cảm thấy được thứ hắn đang nắm trong tay thập phần cứng rắn, phát ra nhiệt độ kinh người.
"A! Anh ~" Hành động bất ngờ của hắn kí©ɧ ŧɧí©ɧ Lăng Hạo không nhịn được mà rên lên một tiếng, sau đó liền vội vã cắn chặt môi dưới.
Quan Thế Kiệt tiến sát tới bên tai Lăng Hạo, ngữ khí ôn nhu lại có chút trêu chọc nói: "Tôi cưỡng bức em sao? Vậy vì sao tiểu đệ đệ của em lại cứng rắn như vậy a~~~ ?"
Hai má Lăng Hạo nhất thời đỏ ửng giống như nắng chiều mùa thu, vô cùng kiều diễm.
"Hừ! Tôi là nam nhân, anh chạm vào tôi như thế đương nhiên sẽ cứng rồi, cái tên biếи ŧɦái này!!!." Lăng Hạo quật cường phủ nhận . . . Ánh mắt ngập nước cùng vành tai hồng hồng khiến Quan Thế Kiệt nhất thời cảm thấy cậu đáng yêu hết sức.
"Ha hả a, nếu đều là nam nhân, tiểu đệ đệ cũng đã cứng như vậy rồi, không lý nào lại dừng tại đây a~~~ " Tay Quan Thế Kiệt không ngừng vuốt ve hạ thể của Lăng Hạo, lực đạo không mạnh cũng không nhẹ. Sau đó hắn mới vươn tay cởi hết quần Lăng Hạo xuống, dò xét phía sau: "Cho nên, chúng ta cùng nhau hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ đi a."
Thanh âm Quan Thế Kiệt trầm thấp mà đầy từ tính, ở trong hoàn cảnh tràn ngập du͙© vọиɠ thế này nghe vô cùng gợi cảm, Lăng Hạo nhìn đôi mắt thâm thúy tựa như hố sâu muốn nhấn chìm cậu kia, cảm giác như mình đã bị hạ một đạo ma chú. Ma chú kia có lực lượng vô cùng mạnh mẽ đang từ từ kéo cậu chìm vào du͙© vọиɠ không lối thoát ~~~~
PS︰ ách ~~~ không phải yêm phải đoạn h, thật tại là này đông tây thật tại là rất nan tả , hơn nữa hội thực trường, cho nên ta hội tả thành lưỡng chương, thậm chí là ba chương.
PS: Lần đầu edit H nên có gì đó sai sai, mọi người thông cảm nha ^^