Quan Thế Kiệt nắm hạ thể Lăng Hạo chậm rãi vận động, khi nhẹ khi mạnh, thỉnh thoảng còn nhẹ nhàng bóp một chút, làm cho Lăng Hạo điên cuồng ham muốn, mà mỗi khi cậu muốn phát tiết, hắn lập tức dừng động tác lại, tra tấn khiến Lăng Hạo chỉ biết âm thầm kêu khổ.
Quan Thế Kiệt vô lại thưởng thức, cơ hồ đem toàn bộ khí lực trên người Lăng Hạo đều rút cạn. Vô lực ngã trên người hắn, Lăng Hạo nhẹ nhàng thở phì phò, ánh mắt mê ly.
Thực tế thì Quan Thế Kiệt cũng sắp không thể nhẫn nại, thân thể mê người của Lăng Hạo đang nằm trong lòng mình, nhưng lại chỉ có thể xem mà không thể ăn, nếu ở trong này làm cậu, phỏng chừng cả đời này đều đừng nghĩ tới chuyện đến gần cậu. Con mèo nhỏ quật cường này bình thường không dễ dàng phát giận, nhưng nếu thật sự nổi giận thì chính là kinh thiên động địa, ngay cả mình đều ăn không tiêu a~~
Có lẽ ông trời rủ lòng từ bi, ngay lúc Lăng Hạo lại một lần nữa bị hắn bức đến cao trào, chuông cửa vang lên, tuy rằng cửa cách phòng tắm nhưng âm thanh vô cùng dễ nghe này vẫn đang truyền vào lỗ tai hai người rất rõ ràng.
Hai người ngẩn ra, tay Quan Thế Kiệt nhất thời mất khống chế, dùng sức nắm hạ thể cương cứng sắp phun trào của Lăng Hạo một chút. Kɧoáı ©ảʍ giống như núi lửa phun trào truyền vào mỗi tế bào khắp toàn thân từ đầu đến chân, Lăng Hạo cảm giác cột sống chính mình từng chút từng chút hòa tan chìm ngập trong kɧoáı ©ảʍ.
"Ngô ~~~~~~" Tiếng rêи ɾỉ không kiềm chế được theo khớp hàm cắn chặt tràn ra, Lăng Hạo tựa vào lòng Quan Thế Kiệt, ngực run lên phóng xuất ra tinh hoa.
Gần mấy chục giây cao trào qua đi, Lăng Hạo bỗng dưng phản ứng lại, vội vàng giãy ra khỏi ôm ấp của Quan Thế Kiệt. Lúc này chuông cửa còn lên vang không ngừng, Lăng Hạo vội vàng khoác lên người bộ quần áo, chạy ra mở cửa.
Nhìn thấy Lăng Hạo không chút nào để ý tới chính mình đang dục hỏa dâng trào mà chạy ra mở cửa, Quan Thế Kiệt bất đắc dĩ cười khổ. Cúi đầu nhìn "Tiểu đệ đệ" đang ngầng cao đầu của mình, Quan Thế Kiệt bất đắc dĩ vươn tay phải tự an ủi =)))))
Trong nháy mắt cửa mở ra, Lăng Hạo có chút phản ứng không kịp nhìn một thân ăn mặc thời thượng trước mắt. Phụ nữ trung niên, một kiểu tóc khoa trương bạo tạc, khuôn mặt trang điểm dày cộm, *cách ăn mặc cùng loại với phi chủ lưu tiểu MM* (1) , quần áo lạ thường.
Không chờ cậu phản ứng lại, "Phi chủ lưu" (2) đã hung hăng ôm lấy cậu, mạnh mẽ hôn lên mặt cậu: "Aha! Con là A Hạo đi, ta biết chính là con a, khuôn mặt này của con quả thực ngày càng giống với ma quỷ lão ba kia! Vài năm không gặp cư nhiên lớn như vậy ."
Nhìn thấy "Phi chủ lưu" cười run rẩy hết cả người trước mắt, Lăng Hạo há hốc miệng tưởng chừng có thể nhét vào một cái trứng chim: "Bà???? Là mẹ?"
"Đúng vậy! Đứa con ngoan! Đã lâu không gặp , con cư nhiên lớn như vậy, ta rất vui vẻ nga!" Hứa Nguyệt Như cười đến không thấy mắt, ôm Lăng Hạo cả người cứng ngắc lại mạnh mẽ hôn.
Phải mất một thời gian dài Lăng Hạo mới tiêu hóa được tin tức có phần bùng nổ này, cười hì hì đẩy cô ra: "Đã lâu không thấy, mẹ. Phiền toái mẹ đi ra ngoài trước rồi đóng cửa lại giúp con~."
Hứa Nguyệt Như vẻ mặt sáng lạn, khuôn mặt trang điểm dày cộm khủng bố giống như Mẫu Dạ Xoa kia: "Được , không thành vấn đề, ta lập tức đi đóng cửa!"
Hứa Nguyệt Như đi ra ngoài đóng cửa lại xong, sau đó đối với cửa sắt lạnh như băng, mắt to trừng đôi mắt nhỏ . Qua nửa ngày cô mới phát hiện chính mình bị con đuổi ra ngoài. Nhất thời như núi lửa bùng nổ, quyền đấm cước đá đối với cửa sắt đáng thương.
Cửa này có thể nói đã là đồ cổ, làm sao chống lại sự tàn phá cực kỳ thô bạo của cô được, nhất thời rung lên ầm ầm.
Lăng Hạo ở trong phòng bất đắc dĩ lắc lắc đầu, đối với ngoài cửa nói: "Bà cùng ba ba lúc trước đã bỏ rơi tôi, hiện tại trở về để làm gì? Tôi hiện tại sống tốt, bà dựa vào cái gì lại quấy rầy cuộc sống của tôi."
Âm thanh phá cửa bùm bùm ngừng lại, tựa hồ bị những lời này của Lăng Hạo tác động đến. Sau đó vài giây im lặng quỷ dị trôi qua, tiếng hét điên cuồng vang vọng giống như núi lửa bùng nổ ở khoảng không nhỏ trên lầu vang lên: "Mụ nội nó, cấp lão nương mở cửa! Lão nương không phát uy, con cho ta hellokitty a!
"Phanh!" Một tiếng nổ mạnh mẽ, cửa sắt trước mặt Lăng Hạo cuối cùng cũng không thể chống lại một cước mạnh mẽ của Hứa Nguyệt Như, ngã xuống mặt đất. Hứa Nguyệt Như ngoài cửa vẻ mặt hung hãn, đứng trên một chân, chân còn lại hướng đến cánh cửa giơ lên.
Nhìn thấy trước cửa sắt trước mắt bị chà đạp đến thay đổi hình dạng, khuôn mặt Lăng Hạo trắng bệch, không, là tái rồi.
Hàng xóm xung quanh bị thanh âm khủng bố giống như đội phá dỡ dọa tới rồi, đều đẩy cửa ngó ra hướng bên này xem. Hứa nguyệt dùng một ánh mắt cực kỳ hung hãn liếc qua, rất nhiều người đều chết đứng tại chỗ.
"Oa!!!!!!! Quái thú a!" Một cô nhóc đội nơ con bướm bị dọa khóc, vội vàng hướng vào lòng baba phía sau, nép vào lòng. Hứa Nguyệt Như ánh mắt đảo qua, baba đáng thương nhất thời cả người phát run.
"Ngươi nói ai là quái thú?" Vẻ mặt mang theo tươi cười dữ tợn, Hứa Nguyệt Như chậm rãi hướng về phía baba và tiểu cô nương đi tới, thanh âm vỡ vụn cơ hồ phát ra từ trong miệng, hù dọa tới mức baba đáng thương đều muốn khóc.
"Oa!!!!!!!! Thật đáng sợ!" Lại một cái đứa nhỏ khóc. Sau đó những đứa nhỏ xung quanh dường như đã hẹn trước, trăm miệng một lời oa oa khóc lớn lên.
Ngay lúc baba đáng thương tưởng như bị dọa tới mức té xỉu, khóe miệng Lăng Hạo run rẩy giữ chặt quái thú sắp bùng nổ này, đem cô ném vào trong, cũng lấy tốc độ cực nhanh hướng từng ba mẹ đứa nhỏ bị dọa khom người cúi đầu: "Thực xin lỗi thực xin lỗi, mẹ của tôi bị bệnh thần kinh mới từ bệnh tâm thần viện trốn về, tôi lập tức đem bà ấy đưa vào, xin anh chị em ba mẹ cụ già bị dọa đến coi bà ấy như là không khí không cần để ý tới, cảm ơn nhiều" sau đó lấy tốc độ cực nhanh đem cánh cửa duy nhất gắt gao đóng lại. Chỉ còn lại những bộ dạng nhìn trộm to nhỏ trên hành lang.
Từ đó về sau, những đứa nhỏ ở tiểu khu này liền có một cái truyền thuyết, truyền thuyết này trong một khoảng thời gian dài trở thành vũ khí bí mật của ba mẹ để đối phó với những đứa nhỏ không nghe lời: Người phụ nữ sống ở lầu 2 phòng XXX thực tế là quái vật ngoài hành tinh, mỗi đêm trăng tròn đều sẽ biến thành một con quái vật cả người đầy lông tới bắt những đứa nhỏ không nghe lời đem chúng ăn luôn blablabla? ? ? ? ? ?
Cho nên trong một khoảng thời gian dài sau đó, những đứa nhỏ ở tiểu khu đều nghe lời lạ thường, việc này cũng khiến cho cục giáo dục cực kỳ coi trọng, hơn nữa hơn nữa còn mở một chương trình TV tham khảo phương thức dạy con của bọn họ, đạt được xếp hạng lượt xem cao trong khu vựa địa phương~~~~~
(1) câu này mình không hiểu lắm, nguyên tác là "以及一身类似于非主流小MM打扮的"
(2) Cách ăn mặc không theo phong cách, trào lưu nào cả, quái dị lạ thường