Nợ Tình (Tình Trái)

Chương 33: Tuyên chiến với ta? Ngươi còn chưa đủ tư cách

Chương 33: Tuyên chiến với ta? Ngươi còn chưa đủ tư cách

Ngày mai sẽ là lễ thành lập 60 năm của Phó thị, Phó Uyên đặc biệt một chuyến một chuyến tổng công ty Phó thị, Phó Tình không muốn về nhà nói chuyện với hắn, hắn chỉ có thể đến công ty tìm đến cô. Bởi vì sau lễ thành lập, đều sẽ mở hội đổng sự một lần nữa, một lần nữa đề cử đổng sự trưởng mới, Phó Tình đã liên nhiệm rất nhiều năm rồi

"Tình Tình, trên hội đổng sự lần sau, ta sẽ đề cử Chấn Đình đảm nhiệm đổng sự trưởng mới, ta hi vọng đến thời điểm đó ngươi có thể tự động nhường chỗ. Đương nhiên, vị trí tổng giám đốc của công ty nhất định là của ngươi, ta hi vọng ngươi có thể cố gắng trợ giúp Chấn Đình ổn định bước chân"

"Lý do" Phó Tình nhắm mắt lại, cô không muốn nhìn thấy mặt của Phó Uyên, cô đối với người phụ thân này thật sự càng ngày càng thất vọng. Nếu như không có Phương Ngôn, có lẽ cô sẽ đi thẳng một mạch, thế nhưng có Phương Ngôn nỗi lo này, cô phải cân nhắc rất nhiều chuyện

"Cho dù ngươi không muốn thừa nhận nữa, hắn cũng là đệ đệ ngươi, ngươi coi như giúp ta một chút, giúp đệ đệ ngươi một chút, không thể sao?" Phó Uyên biết mình nóng lòng, thế nhưng hắn không thể không làm như thế, Phó Chấn Đình nhất định phải nhanh chóng ngồi vào vị trí đổng sự trưởng. Năng lực của Phó Tình quá mạnh, nếu như để cô ngồi tiếp nữa, vậy Chấn Đình thật sự chỉ có thể lưu lạc tới vị trí làm việc vặt

"Ta có thể nhường chỗ, nhưng mà ta có điều kiện, ngươi không được phép xen vào chuyện của ta nữa. Ta nghĩ ngươi nên biết ta chỉ là cái gì, ngươi để họ Đường từ trước mắt ta cút đi, ta không muốn nhìn thấy gương mặt buồn nôn kia của hắn" Ta có thể không đi tranh thủ quyền thế, thế nhưng ngươi không thể ngăn cản ta theo đuổi hạnh phúc của ta. Đây là giới hạn cuối cùng của Phó Tình, nếu như Phó Uyên đồng ý, cô thật sự có thể nhường chỗ, thậm chí rời đi công ty cũng có thể

"Không thể, ta sẽ không để cho ngươi cùng một nữ nhân ở cùng nhau, ngươi nhất định phải kết hôn cùng Đường Trí Nhân. Hơn nữa tin tức này ta sẽ tuyên bố với hội đổng sự lần sau, chuyện lần này không thể theo ngươi" Đồng dạng một cặp cha con hung hăng, đồng dạng không thể thỏa hiệp

"Thật sao? Vậy đến thời điểm đó chúng ta xem thử, ai là người thắng cuối cùng"

Phó Tình, là ngươi ép ta, ta sẽ để ngươi biết không nghe lời của ta, là phải trả giá thật lớn. Hai cha con tan rã trong không vui, hiện tại thì xem thủ đoạn của ai cao siêu hơn, máu lạnh hơn, có thể làm cho đối phương khuất phục. Chuyện này.... Đây thật sự là hai cha con sao? Nhìn thế nào đều là một đôi kẻ thù oan gia ngõ hẹp

"Tên ngốc, em thật sự không muốn đi cùng tôi sao? Một mình em ở nhà, tôi thật sự sẽ rất lo lắng em" Phó Tình đã thay xong một bộ đồ dạ hội gợi cảm chút, đang ngồi ở bên cạnh bàn trang điểm hoá trang cho mình. Kỳ thực cô cũng rất không muốn đi, nhưng chính mình hiện tại dù sao vẫn là đổng sự trưởng của Phó thị, cho nên cô không thể không tham dự

"Thật sự không muốn đi, em ở nhà chờ chị trở về" Tuy trong lòng nàng có chút muốn cùng đi theo Phó Tình, hôm nay là ngày cuối cùng rồi, ngày mai đi hoặc ở của chính mình, vẫn là ẩn số. Thế nhưng nàng thực sự không thích những địa phương ầm ĩ này, cho nên nàng vẫn là quyết định không đi, ở lại trong nhà chờ đợi kết quả đi

"Được rồi, tôi đi nha, đáp ứng tôi, đừng thương tâm khổ sở được không? Tôi không muốn lúc trở lại, thấy được em một mặt nước mắt" Hàng năm vào lúc này, Phó Tình đều sẽ rất rối rắm, tại sao, tại sao ở khi nàng yếu ớt nhất, chính mình cũng không thể bồi bên cạnh nàng

"Ừm, biết rồi, đừng lo lắng cho em" Phương Ngôn ngồi ở trên giường, nàng thích nhìn dáng vẻ Phó Tình hoá trang. Đã là dung mạo hại nước hại dân, cộng thêm diệu thủ của cô, trời ơi, toàn bộ chính là yêu tinh. Phương Ngôn thích nhìn cô hoá trang là một chuyện, nhưng nàng không thích Phó Tình xinh đẹp như vậy đi ra ngoài, nói rõ chính là đi ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt. Hôm nay Phó Tình ăn mặc khá là gợi cảm, cho nên cô trang điểm cũng gợi cảm một chút. Thế nhưng Phương Ngôn căn bản là không có cách nào yên tâm, bởi vì cho dù không có trêu chọc đến nam nhân, vậy còn có nữ nhân thì sao. Ha ha, tự mình nghĩ nhiều như vậy làm cái gì... Đây không phải chuyện chính mình nên lo lắng, không phải sao?

Phương Ngôn đưa Phó Tình trang điểm đến thật xinh đẹp lên xe, nhìn theo xe của tiểu Vũ ra cửa lớn biệt thự, mới trở lại trong phòng ngồi ở trên ghế salông

Phương Ngôn cầm một quyển sách chuẩn bị gϊếŧ thời gian, bị tiếng gõ cửa quấy rối đến. Phương Ngôn nhìn cửa lớn bị vang lên, sẽ là ai? Có thể vào gõ cửa, chứng minh nhất định là người mà vệ sĩ trước cửa biết, chắc hẳn là tới tìm Phó Tình chứ?

Phương Ngôn đứng dậy mở cửa, thấy được hai nam nhân trung niên đứng trước cửa. Một vị có chút giống diện mạo của Phó Tình, khí tràng càng uy nghiêm hơn Phó Tình, cho người ta một loại cảm giác cao cao tại thượng, chẳng lẽ là phụ thân của Phó Tình? Một vị có chút giống với tiểu Vũ, thẳng tấp đứng trước cửa, xem ra người gõ cửa là hắn

"Xin hỏi hai vị là tìm Phó tiều thư sao? Cô ấy đã ra cửa rồi" Hai vị này đều mặc lễ phục, xem ra chắc cũng là muốn đi tham gia lễ thành lập đầy năm Phó thị

"Ta không phải tìm đến Phó Tình, ta là tới tìm người, Phương Ngôn. Ta là phụ thân của Phó Tình, ta tên Phó Uyên"

"Tìm ta? Phó tiên sinh mời vào" Nên tới, rốt cục vẫn là đến rồi

Phó Uyên ngồi ở trên ghế salông, ba tiểu Vũ thì đứng phía sau hắn. "Ngươi không cần bận rộn, ta nói vài câu ta liền đi"

Phương Ngôn dừng lại bước chân đi đến nhà bếp, đi tới trước mặt Phó Uyên, nàng rất cung kính nhìn Phó Uyên, thế nhưng nàng không có cúi thấp đầu của nàng. Phó Uyên có chút rất không vừa ý thái độ của Phương Ngôn, ở trước mặt mình, không có mấy người dám nhìn thẳng mình như vậy. Thế nhưng ba tiểu Vũ cũng rất thưởng thức nhìn Phương Ngôn, không tệ, là một cô gái rất có gan dạ sáng suốt, so với tiểu Vũ miêu tả càng thích hợp đại tiểu thư hơn

"Ta nghĩ mục đích ta tới ngươi nên rất rõ ràng, theo ta được biết, ước hẹn của các ngươi hôm nay là ngày cuối cùng chứ. Hôm nay lễ thành lập tròn năm, ta sẽ tuyên bố hôn sự của Tình Tình, nó sẽ cùng Đường Trí Nhân của Đường thị liên hôn, cho nên ngươi có thể rời đi rồi"

"Hôn sự của Phó tiểu thư là chuyện của cô ấy, ta có nên rời khỏi hay không, cũng là chuyện của Phó tiểu thư" Ơ, Phương Ngôn cũng khá kiên cường, trực tiếp ám chỉ Phó Uyên, đây không phải chuyện ngươi có thể quản

"Ha ha, khá có dũng khí a, Ta không muốn ném đi một tấm chi phiếu khống, đi thu mua cái gọi là tình yêu của ngươi, cũng không muốn để Tình Tình phản cảm cách làm của ta. Ta chỉ muốn nói cho ngươi biết, Phó gia sẽ không chấp nhận ngươi, vĩnh viễn sẽ không, hơn nữa Tình Tình cũng không thể sẽ yêu ngươi. Ta hi vọng ngươi có thể thức thời tự mình rời khỏi, không nên để cho Tình Tình khó xử" Phó Uyên nói xong, đứng dậy rời khỏi, ba tiểu Vũ khi đi qua bên người Phương Ngôn, vỗ vỗ bờ vai của nàng

"Tin tưởng chính mình, tin tưởng nàng"

Phương Ngôn ngồi phịch ở trên ghế salông, ở trước mặt khí thế hung hăng, uy nghiêm của Phó Uyên, nàng không có sợ hãi. Thế nhưng sau khi hắn rời đi, nàng mới phản ứng được, chính mình vừa rồi phản kháng là ai

Chị ấy phải kết hôn rồi, chị ấy thật sự phải kết hôn rồi, tại sao xưa nay không nghe chị ấy nói. Chẳng lẽ mình thật sự để chị ấy khó xử, lẽ nào chị ấy thật sự không yêu chính mình? Lẽ nào... Cho nên chị ấy lựa chọn che giấu chính mình? Vậy chị ấy tại sao hôm nay còn muốn chính mình theo chị ấy đi lễ thành lập đầy năm, là muốn thông qua phương thức như thế để cho mình biết sao? Hay là nói bản thân chị ấy cũng không biết chuyện này? Thế nhưng Phó Tình sẽ để người khác tính toán chị ấy như thế sao? Người khác dám tính toán chị ấy như thế sao?

Một câu của Phó Uyên cô không thể yêu ngươi, làn rối loạn trái tim của Phương Ngôn, nàng không nghe thấy cổ vũ và ám chỉ của ba tiểu Vũ cho nàng

Phương Ngôn đi tới cửa, đổi giày ra ngoài, nàng đi tới hoa viên phía sau nhà, đây mới là hoa viên của Phó Tình. Nàng ngồi ở trên ghế đá trong hoa viên, chỉ có nơi này mới có thể làm cho nàng cảm thấy hô hấp thông thuận, không khí trong phòng làm cho nàng cảm thấy ngột ngạt ngột ngạt

Phó Tình đến hội trường, tìm một góc tối ngồi xong, chờ đợi tiệc rượu bắt đầu, cô đã chuẩn bị đợi sau khi tiệc rượu bắt đầu, cô liền về nhà bồi Phương Ngôn. Cô biết Phó Uyên ở sau khi cô rời khỏi nhà, liền đến biệt thự tìm Phương Ngôn. Cô không có ngăn cản, cô cũng không muốn ngăn cản, cô biết tên ngốc của cô không phải người dễ đối phó như vậy. Tên ngốc của cô tuy ở trước mặt cô luôn là một bộ dáng vẻ rất dễ nói chuyện, cô muốn như thế nào thì thế đó. Thế nhưng tên ngốc thực ra là một người rất kiêu ngạo, không phải dăm ba câu của Phó Uyên là có thể tống người đi, cô tin tưởng tên ngốc sẽ để Phó Uyên ăn quả đắng

Sự thực chứng minh, Phó Tình thật sự đoán trúng, Phó Uyên ở trước mặt Phương Ngôn vẫn đúng là không có chiếm được nửa điểm tiện nghi. Vẫn may Phó Uyên vẫn luôn vẫn duy trì phông độ thân sĩ của chính mình, nếu không thật sự có khả năng mắng Phương Ngôn một trận, Phó Uyên hắn không phải tiểu nữ nhân như nàng có thể đối xử như thế

Bất luận Phó Tình làm sao trốn ở trong góc tối, thế nhưng muốn tìm được cô vẫn là chuyện vô cùng dễ dàng. Âu Dương Ỷ đã đi đến phía bên cô rồi, Phó Tình mắt lạnh nhìn nàng

"Phó Tình, năm năm đến rồi, ngươi có thể buông tay rồi chứ" Âu Dương Ỷ ngồi xuống, trực tiếp tiến vào chủ đề. Hôm nay là nàng bồi lão gia tử nhà cùng nàng cùng đến, nàng biết Phó Uyên hôm nay sẽ tuyên bố hôn sự của Phó Tình với Đường Trí Nhân, trong lòng nàng rất hưng phấn, nàng cuối cùng có thể theo đuổi Phương Ngôn rồi.

"Năm năm? Buông tay? Ngươi có ý gì?" Phó Tình đã hoàn toàn quên, cô năm năm trước ước định với Phương Ngôn. Trong lòng cô, họ đã là một đôi người yêu, ước định của người làm kia, đã sớm hết hiệu lực. Ước định đã hết hiệu lực, cô làm sao có khả năng còn có thể đi nhớ tới, làm sao có khả năng còn có thể để ở trong lòng

"Phương Ngôn năm năm bán mình làm người làm a, ngươi sẽ không quên chứ, hôm nay là ngày cuối cùng a. Hơn nữa ngươi đều phải kết hôn rồi, ngươi luôn nên buông tay rồi đó. Một năm này ta vẫn luôn đang cố gắng, ta sẽ chứng minh cho Phương Ngôn xem, ta không kém ngươi, ta có tư cách theo đuổi nàng. Ngược lại là ngươi, ngươi sau khi kết hôn, ngươi có tư cách gì lưu nàng ở lại bên cạnh ngươi? Ngươi lại không yêu nàng ngươi lưu lại không phải là vì dằn vặt nàng sao? Nàng ở bên cạnh ngươi năm năm, làm người làm cho ngươi, giúp ngươi viết kế hoạch, ta thấy chắc đủ rồi đó, ngươi có thể buông tay rồi chứ?" Âu Dương Ỷ càng nói càng hưng phấn, người này quả nhiên là Đường Tăng đầu thai

"Kết hôn? Ta lúc nào từng nói ta sẽ kết hôn" Phó Tình có chút bối rối, lẽ nào Phó Uyên thật sự dám ở dưới tình huống chính mình không có đồng ý, đơn phương tuyên bố?

"Phó bá phụ nói muốn tuyên bố hôn sự của ngươi và Đường Trí Nhân, bảo hôm nay sẽ là lễ đính hôn của các ngươi, nói muốn song hỉ lâm môn. Hôm nay ta chính tai nghe hắn nói với lão gia tử nhà ta, chẳng lẽ còn giả?"

"Âu Dương Ỷ, bất luận chuyện ngày hôm nay là thật hay giả, ta không muốn nói cái gì. Nhưng ta muốn nói cho ngươi biết một chuyện, Phương Ngôn mãi mãi cũng chỉ có thể ở lại bên cạnh ta, em ấy đời này sẽ chỉ là người của ta. Ta khuyên ngươi đừng đi nghĩ có được em ấy, em ấy mãi mãi chỉ có thể có thể thuộc về một mình ta, ngươi không xứng" Biết chuyện đã không ở trong phạm vi chính mình khống chế, cách nghĩ của Phó Tình là rời khỏi, để cho bọn họ đi hát kịch một vai. Các ngươi dám gạt ta làm loại quyết định này, ta cũng sẽ không lưu bất cứ mặt mũi gì cho các ngươi, ta sẽ không lấy hạnh phúc của mình đến đùa giỡn với các ngươi

Thấy được Phó Tình chuẩn bị rời khỏi, Âu Dương Ỷ biết chuyện này Phó Tình thật sự không biết

"Phó Tình, ta muốn tuyên chiến với ngươi, đừng tưởng rằng ngươi nói những câu nói này, là có thể để ta bỏ cuộc"

"Tuyên chiến với ta? Ngươi còn chưa đủ tư cách"

Phó Tình nóng ruột rời khỏi, cô không lo lắng Phương Ngôn sẽ nghĩ lung tung, cô tin tưởng tình yêu của Phương Ngôn đối với cô. Thế nhưng cô sẽ lo lắng Phương Ngôn bởi vì lời nói dối của Phó Uyên thương tâm, hơn nữa chính mình vẫn luôn không chú ý ước hẹn của năm năm, khi Âu Dương Ỷ nói đến ước định năm năm, cô cũng hiểu rõ, tại sao Phương Ngôn ở phương diện nào đó vẫn luôn mâu thuẫn với cô. Thì ra cái gọi là "Em còn không có chuẩn bị xong" của nàng, đều là bởi vì ước định đầu lưỡi cô đã lãng quên kia, người này làm sao ngốc thành bộ dáng này

Phó Tình để tiểu Vũ đi chuẩn bị xe, chính mình đi tới đài phát ngôn. "Các vị khách quý, xin lỗi, ta có chút việc tư, cần lập tức rời khỏi"

Nói xong Phó Tình trực tiếp đi tới cửa, Âu Dương Ỷ ngây ngốc nhìn cô, nàng không nghĩ tới Phó Tình có quyết đoán như vậy, nói rời khỏi liền rời khỏi. Phó Tình đi tới cửa, nhìn theo Phó Uyên và Đường Trí Nhân mới vừa vào cửa, "Nếu như xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, hi vọng hai vị làm tốt chuẩn bị trả giá thật lớn, đừng tưởng rằng Phó Tình ta thật sự dễ bắt nạt như vậy"

Nữ vương hung hăng xuống sân khấu, lưu lại một người cả phòng, chuyện này.... Chuyện này là làm sao?

Phó Tình trở về lại một lần không có tìm được Phương Ngôn, toàn bộ trong phòng đều không có tìm được nàng, nhìn giày trước cửa, nàng đi rồi sao? Nàng cứ như vậy đi rồi sao? Cô không có dũng khí mở ra gian phòng của Phương Ngôn ở dưới lầu, cô thật sự sợ, sợ nhìn được gian phòng trống rỗng

Hết chương 33