“Được được, trước đó mang về cho mẹ xem qua một chút được không?”
“Không, được.” Anh chém đinh chặt sắt trả lời. “Tốt rồi, con đã tìm được người, ông già đó muốn khi nào gặp mặt?”
“A, ông ấy nói rằng chủ nhật có mấy ngày nghỉ liên tục, hi vọng con với anh trai con có thể mang một nửa của mình đến biệt thự của ông ấy để nghỉ ngơi, ở đó với ông ấy ba ngày hai đêm, biệt thự đó nằm ở vùng miền núi phía Nam.”
“Ba ngày hai đêm? Nghỉ ngơi tại biệt thự?” Âu Quan Lữ giật mình. “Tại sao lại phiền toái như vậy? không phải đưa bạn gái đến gặp ông ta là tốt rồi sao?”
“Bởi vì lần đầu tiên ông ấy được gặp anh em hai đứa, có thể cũng là lần cuối cùng, đương nhiên muốn cẩn thận. Yên tâm, tất cả chi phí đều do ông ấy chịu, coi như con đi nghỉ phép, ở cũng ba con mấy ngày.”
Cho nên muốn anh và Trình Dư Nhạc ở trong biệt thự ba ngày hai đêm? Cùng người Trình Dư Nhạc, người không hợp nhau với anh? Nghỉ phép trong biệt thự, hai người không phải người yêu, lại giống như bị đặt vào cùng một chiếc nối đang đun sôi, trước thì diễn cảnh ân ái, sau đó lại gϊếŧ hại lẫn nhau… Âu Quan Lữ nâng trán, chỉ mới nghĩ thôi cũng cảm thấy đó là một tai họa.
“Con coi như là đang đi nghỉ phép thư giãn tinh thần, dẫn bạn gái của con đi, tốt nhất từ giả thành thật, hai người các con thật sự hẹn hò…” Mẹ Âu ảo tưởng.
“Nếu con thật sự làm giả thành thật, con sẽ không trở về.” Không có mặt mũi để trở về.
“A? Con đang nói gì vậy?”
“Không có gì? Con chưa nói gì cả,” Anh rốt cuộc phát hiện chuyện mình nghĩ quá đơn giản, nhưng đã đâm lao thì phải theo lao. Ba ngày hai đêm hành hạ, coi như anh miễn cưỡng làm được, Trình Dư Nhạc làm được không? Cô sẽ không bỏ cuộc giữa chừng chứ?
Hôm sau đi làm, Trình Dư Nhạc liền nhận được tin nhắn của Âu Quan Lữ.
“Về hiệp nghị của chúng ta, tôi đã nghĩ được một giao kèo, lát nữa đưa cho cô xem. Ngoài ra, chúng ta cần phải tăng cường vốn hiểu biết về đối phương, càng phải hiểu rõ sâu sắc, cô hãy viết rõ lí lịch của cô đi, kể cả hi vọng quan hệ với đồng nghiệp nam và đồng nghiệp nữ trong công việc, cũng viết hết, tôi cũng sẽ chuẩn bị cho cô phần của tôi. Còn nữa, chúng ta cần có thêm thời gian, bồi dưỡng cảm giác…”
Cảm giác chữ bên dưới là ‘tình yêu’, nhưng đối phương không đánh xong, qua một phút, trên màn hình hiện lên một dòng chữ khác thành ‘phối hợp ăn ý’.
Cô có thể tưởng tượng Âu Quan Lữ ở màn hình bên kia suy nghĩ hơn một phút, rốt cuộc tìm được từ thích hợp, không thể chờ nhắn cho cô. Cô buồn cười, coi như anh không sửa, cô cũng sẽ không hiểu lầm, được không?
Tài liệu cá nhân sao… Cô viết ngày sinh nhật, nhóm máu, sở thích, đây đều là những điều cũ rích, muốn giới thiệu mình với anh, cảm giác thật kì quái. Hi vọng bạn trai hiểu rõ? Trước kia nói yêu thương, hai người rất tự nhiên mà hiểu rõ lẫn nhau, cô chưa từng dùng cách nào để đối phương hiểu rõ mình, không biết nên viết cái gì.
Lúc này cô mới phát hiện ra, cô gần như không biết gì về Âu Quan Lữ. Trừ bề ngoài lịch lãm của anh, chiều cao mét chín, không hiểu rõ cách hợp tác trong một đội, cô không biết sở thích của anh, anh thích đọc sách gì, hay là anh thích nghe loại nhạc nào, một lần nghe anh thảo luận với đồng nghiệp việc leo núi, anh thích du sơn ngoạn thủy chứ? Đây là việc cố hiểu rõ về anh ngoài công việc.
Cho đến thời gian nghỉ giữa trưa, thông tin cá nhân của cô cũng không hết một tờ giấy A4. Cô viết xong liền mail cho Âu Quan Lữ, rời khỏi công ty tìm đồ ăn.
Cô tới một nhà hàng cạnh công ty. Hôm nay Tiểu Huệ xin nghỉ, cô ngồi một mình một bàn, mới gọi món xong, chỉ thấy Âu Quan Lữ và hai đồng nghiệp nam đi tới.
Âu Quan Lữ nhìn thấy cô, anh quay đầu nói gì đó với hai người đồng nghiệp, vẻ mặt hai người giống như gặp ma, một người hỏi ngược lại anh mấy câu, anh chắc chắn gật đầu mấy cái, sau đó đi về phía cô.
Anh tới đây làm gì? Trình Dư Nhạc kinh ngạc, trong nhà hàng còn có những đồng nghiệp khác, mọi người đều thấy anh đi về phía cô, ngồi xuống ghế ở đối diện cô.
“Không ngại khi tôi ngồi đây chứ?” Giọng nói của Âu Quan Lữ rất khách khí, nhưng hiển nhiên không phải trưng cầu ý kiến của cô.
“Bên cạnh có rất nhiều chỗ trống.” Cô ám chỉ anh thay đổi vị trí, vì sao nhất định phải ngồi cùng bàn với cô?
Anh lắc đầu. “Chúng ta cần thảo luận ‘hiệp nghị’ ngày hôm qua, hơn nữa không phải tôi cũng đã nhắc nhở cô từ sớm, chúng ta cần phải bồi dưỡng cảm giác… phối hợp ăn ý sao?”
Đúng rồi, cô quên. “Nhưng tất cả mọi người đang nhìn chúng ta.” Nét mặt của các đồng nghiệp giống như đang nhìn thấy cọp, chờ xem một cuộc khẩu chiến.
“Nhìn thì nhìn, dù thế nào đi nữa họ cũng không nghe được chúng ta nói gì.” Anh vừa nói vừa đưa cho cô hai tờ giấy. “Cái này là hợp đồng tôi vừa nghĩ ra, cô xem một chút.”
Nội dung hợp đồng rất đơn giản, viết rõ thời gian, địa điểm, hai người thỏa thuận đóng vai tình nhân, đợi chút, Trình Dư Nhạc hí mắt. “Ba ngày hai đêm? Biệt thự trên núi? Tôi tưởng chỉ ăn cơm là được rồi.”
“Tôi vốn cho rằng cũng chỉ một bữa cơm thôi, nhưng ông già nhà tôi lại thay đổi ý định, đúng lúc có máy ngày nghỉ lễ, ông ta hi vọng chúng ta lên biệt thự trên núi ở ba ngày hai đêm. Biệt thự đó là nơi kinh doanh của ông ta, toàn bộ đều miễn phí, chúng ta chỉ cần mang người đi là tốt rồi.” Anh cho là cô không vui, vậy mà cô chỉ do dự mấy giây, liền gật đầu.
“Dù sao ba ngày này tôi cũng không có việc gì khác, cùng đi di.”
“Cô đồng ý?”
“Sao lại không đi? Dù sao cũng là miễn phí, tôi làm như đang đi nghỉ phép, hơn nữa, ba ngày kiếm được năm triệu, vẫn đủ lời.” Nhìn con số năm triệu rõ ràng trên hợp đồng, quyết tâm của cô càng kiên định hơn, tuyệt đối muốn kiếm được số tiền đó.
Anh gật đầu. “Thông tin cá nhân của cô đâu? Viết xong chưa?”
“Viết một chút, tôi không biết viết cái gì. Thật sự có cần viết những thứ đó không?”
“Dĩ nhiên, nếu ông già nhà tôi muốn nói chuyện với ‘bạn gái’ của tôi một chút, cô không thể không biết cái gì chứ? Đến lúc đó còn có anh trai tôi, anh ấy cũng sẽ dẫn nửa kia của mình đến, dù sao, cô cũng không thể không chuẩn bị.”
“Anh trai anh? Anh còn có một anh trai?” Không phải chỉ gặp cha anh ta? Cô có chút sợ, cô phải làm sao để diễn một nhân vật xa lạ, đi gặp những người xa lạ?
“Ừ, anh ấy là con của ông ta với một người phụ nữ khác, tôi cũng chưa thấy qua anh ấy.”
“Toàn bộ câu chuyện là như vậy? Còn có ai tôi cần biết không? Không lại sau khi tôi lên núi, anh lại có thêm một đống chị em?”
“Không có, chỉ vậy thôi.”
Được rồi, cha anh ta, anh trai anh ta, một nửa kia của anh trai anh ta, cô nên ứng phó hết. Cô dứt khoát nói. “Được, cứ quyết định vậy đi, tôi diễn với anh.” Cô lấy bút ra, kí tên vào bản hợp đồng.
“Cô chắc chắn chứ? Đến lúc đó không đổi ý?” Nhìn vẻ mặt cô giống như tráng sĩ chặt tay, anh có chút lo lắng.
“Vô cùng chắc chắn, anh yên tâm, tôi tuyệt đối không đổi ý.” Nhìn vào con số năm triệu, quyết tâm của cô giống như hòn đá cứng rắn. “Hơn nữa, chuyện này hình như làm anh rất đau đầu, có thể nhìn bộ dạng đau đầu của ký sư Âu trong ba ngày, đừng bảo tới biệt thự trên núi, đến một hoang đảo không một bóng người tôi cũng đi.” Cô không nhịn được muốn đấu miệng với anh.
Anh cười, tấm tắc nói. “Cô như vậy là không được, khả năng diễn quá kém, cô xem dáng vẻ hả hê này của cô một chút, có cô gái nào thấy bạn trai mình khổ sở lại có thể vui mừng như vậy?”
“Ai nói đang hẹn hò không được phép như vậy?”
“Không phải là không thể, bình thường cô đối với tôi chỉ có hai vẻ mặt, ngoại trừ hả hê, đó là chờ tôi làm sai, thất bại, sau đó là hả hê.”
“Này, tôi đâu có xấu như vậy?” Cô kháng nghị, lại nhịn không được buồn cười. Cô thừa nhận mình chưa bao giờ nhìn anh với vẻ mặt tốt, nhưng cũng không có ác liệt như vậy chứ?