Sáng sớm, ánh mặt trời hơi chói mắt, mây mù lượn lờ, ánh nắng màu cam chiếu vào trong phòng. Suốt một buổi tối Mạnh Duật Đường đều cắm bên trong huyệt nhỏ của cô, cô nằm nghiêng, bộ ngực vốn dĩ không to lắm bị đè ép ra một rảnh ngực thật sâu, tay anh xoa nắn nhũ thịt của cô, đảo quanh từng vòng.
Trì Khê bị tỉnh vì nhột, cô cảm nhận được vật nhỏ trơn mềm nhảy vào trong khoang miệng, cô bị khó thở mà dậy.
“Ưm…..A……..Đừng!”
Mạnh Duật Đường buông tha miệng cô, trực tiếp ấn môi lên đầu vú phấn hồng đứng thẳng của cô, hàm răng nhẹ nhàng cắn, đầu lưỡi hút lại mút, phát ra tiếng nước lẹp bẹp.
Trì Khê bị anh hôn tới mức phía dưới ướt dầm dề, côn thịt trong cơ thể có dấu hiệu thức tỉnh, anh kéo đôi chân thon dài của cô gác lên eo, cắm ngập vào trong, côn thịt bị vách tường thịt mềm ấm hút lấy gắt gao.
Loading...
“A a a …...dừng lại……..” Cô bị cắm sâu tới mức nói không thành câu, rên rỉ đứt quãng.
Mạnh Duật Đường buông tha cho cô, rút dương vật sưng to cứng rắn ra ngoài, bên trên còn có chất lỏng ướt đẫm, anh bắt cô dùng hai bắp chân nhỏ xinh kẹp lấy dương vật cương cứng của mình, làm động tác thọc vào rút ra, liên tục mấy chục lần, cuối cùng anh bắn tinh. Đùi non của Trì Khê bị ma sát đỏ lên, cô giận dỗi đấm nhẹ lên ngực anh.
Anh thì thoải mái rồi, nhưng Trì Khê vẫn rất khó chịu, phía dưới ngứa ngáy không thôi, nhịn không được xoắn đến xoắn đi, Mạnh Duật Đường cười nghiền ngẫm, khóe mắt hơi giơ lên, mi dài nhướng lên.
“Khó chịu? Muốn côn thịt của Mạnh ca ca?”
“Cút ngay……”
Mạnh Duật Đường dính lên người cô như cao bôi trên da chó: “Anh là một người đàn ông có trách nhiệm, làm sao có thể sướng một mình mà để cho Khê Khê nhà anh phải khó chịu được?”
Anh tách hai chân cô ra, hôn lên huyệt nhỏ của cô, giống như đang hôn môi, ngậm lấy môi âm hộ.
“A a…… Ưm a, a...” Cô không nhịn nổi mà thét chói tai, quá sướng, anh không nặng không nhẹ mà liếm mút, giống như lông chim nhẹ nhàng vỗ về.
Không có một người phụ nữ nào có thể không hét lên chói tai khi người đàn ông mà mình thích hôn lên nơi tư mật của mình, cảm giác sướng tới mất hồn mất vía.
Tiếng rên rỉ của cô như kích thích Mạnh Duật Đường. Anh càng say đắm ngậm lấy huyệt nhỏ của cô, hàm răng nhẹ nhàng day cắn hạt châu nhỏ, đầu lưỡi như con cá nhỏ trơ trượt bơi vào trong, tha hồ quấy đảo bên trong.
“A, ưm ưm a a a …..!” Tiếng hét chói tai như sóng biển vỗ vào bờ, từng đợt từng đợt sô tới.
Mạnh Duật Đường nuốt mật dịch của cô, đầu lưỡi đâm vào càng sâu, mυ'ŧ lấy môi âʍ ɦộ, hút càng mạnh.
Trì Khê hơi cong eo, lên rồi hạ xuống, lặp đi lặp lại, cô dường như cảm nhận được một tia sáng trắng vọt vào trong đầu, co rút bụng nhỏ theo bản năng, một con sóng lớn ập tới chảy ra ồ ạt, ướt nhẹp khăn trải giường, mật dịch phun lên mặt Mạnh Duật Đường: “A, dòng suối nhỏ nhà anh quả nhiên nhiều nước ngon ngọt như nước suối.” Anh lấy khăn giấy lau khô mặt, hài hước nói.
Trì Khê cảm thấy cả người mềm như bông, mặc kệ anh, được hầu hạ đến cao trào cũng không phải điều gì đáng xấu hổ sự, nhưng mà, Mạnh Duật Đường, thật sự không thể nghiêm túc nổi, ở trên giường cũng có thẻ nói lời cợt nhả hết bài này đến bài khác, cô có vẻ khó mà chống đỡ được. Mạnh Duật Đường không tiếp tục trêu ghẹo cô, dùng chăn cuốn người ôm vào phòng tắm, Trì Khê mặc anh sắp xếp, anh bảo cô duỗi tay thì cô duỗi tay, nói cô nâng chân thì cô nâng chân, mặc người xâu xé.
Mạnh Duật Đường súc rửa chất lỏng dính dính trong thân thể cô, hài hước nói: “Nếu ngoan ngoan nghe lời từ sớm thì có phải ông đây đã có thể làm nhiều vài lần rồi không.”
Đôi tay mềm mại của Trì Khê ôm lấy cổ anh, liếc mắt nhìn anh một cái, chẳng qua một cái liếc mắt kia, Mạnh Duật Đường lại thấy cực kì quyến rũ.
“Mạnh Duật Đường.”
Anh xoa sữa tắm lên người cô, không nhanh không chậm mà trả lời: “Ừ, anh ở đây.”
“Anh muốn biết quá khứ của em không?”
Hôm qua, thời khắc Trì Khê cảm thấy tuyệt vọng nhất thì nhìn thấy Mạnh Duật Đường, dường như cô thấy một tia sáng rọi vào cuộc đời đầy vết rách của cô, một khắc kia, rốt cuộc cô đã hiểu rõ, Mạnh Duật Đường có ý nghĩa như thế nào với cô.
Mạnh Duật Đường là cứu tinh của đời cô, là hi vọng của cô.