Ngoại trừ việc học cùng một lớp với cô, cái lần cô bị đổ oan là gian lận, cậu ta đã trợ giúp Chu Kỳ Kỳ nhét tờ giấy kia vào bản học của cô.
Lý Lan Hoa không có nhiều hứng thú thu hồi tầm mắt, có thể nói từ đầu đến cuối cô luôn cất giấu tâm sự trong lòng mình.
Cô quay người định đi theo Thẩm Quân Sơn tới chỗ ghế ngồi nghỉ ngơi, không biết có phải là do cô quá lơ đãng hay không, hoặc là do người làm quá hấp tấp, hai bên đυ.ng vào nhau.
Trong tay người làm bưng rượu đỏ, toàn bộ chất lỏng đố vào trên người cô Thẩm Quân Sơn tức giận trách mảng: “Cô không có mắt à, đi đứng kiểu gì vậy!”
“A, xin lỗi xin lỗi!” Người làm là một cô gái nhỏ tuối không lớn lắm, nét mặt lập tức trở nên hoang mang, vội vã nhận lỗi.
Lý Lan Hoa cau mày lui về sau nửa bước, kéo Thẩm Quân Sơn lại, giơ tay chỉnh váy: “Không sao cả!”
“Lan Hoa, váy cậu ướt hết rồi!” Tạ Á Nam chạy tới, sốt ruột nói: “Vậy phải làm sao bây giờ, trong thời gian ngắn có lẽ không thế thay bộ khác được!”
Trên khay có ba ly rượu đỏ, vừa đυ.ng như vậy, toàn bộ chất lỏng bên trong đều đổ vào người cô.
Hôm nay cô mặc một bộ váy liền áo màu vàng nhạt, lúc này rượu đỏ làm trên ngực áo cô nở ra một đoá hoa lớn yêu diễm, còn kéo dài đến tận eo. Lý Lan Hoa không để ý bẩn thiu, nhưng vải này gặp phải chất lỏng sẽ ướt nhẹp dính sát vào da thịt, tóm lại là có nguy cơ lộ hàng Lúc Lý Lan Hoa cầm khăn giấy cố gắng lau chùi, hình như Kỷ Ngữ Lam nghe tin nên chạy tới: “Bạn học Lý Lan Hoa, không sao chứ?”
Hai người đều biết rõ về mối quan hệ giữa hai bên cùng với nhà họ Hứa, chỉ có điều bọn họ không đâm thủng.
Đặc biệt là Kỷ Ngữ Lam, bộ dạng của cô ta đối với bạn học trong trường là như vậy, rất lê độ rất khách sáo, đương nhiên, những sự xem thường kia cũng chỉ giấu ở trong lòng.
Kỷ Ngữ Lam đặt ly champagne xuống, tiến lên áy náy mở miệng: “Thật ngại quá, là người làm nhà tôi không cẩn thận, tôi thay cô ấy xin lỗi cậu”!
Đế tôi bảo cô ấy dẫn cậu đi thay một bộ váy sạch sẽ, tôi thấy chiều cao của chúng ta cũng gần như nhau, có lẽ cậu cũng mặc được đồ của tôi!”
Lý Lan Hoa cau mày: “Cũng không cần phiền phức như vậy…”
Thật ra cô đang nghĩ, có thể cởϊ áσ khoác của Thẩm Quân Sơn xuống, nếu cô mặc vào thì cũng không nhìn ra cái gì, hơn nữa cô cũng không đế ý trang phục của mình lảm.
Kỷ Ngữ Lam cũng rất kiên trì, dường như là vì bên cạnh có rất nhiều bạn học đang nhìn, sợ xử lý không tốt sẽ bị người khác gièm pha: “Cân chứ, nếu không thì trong lòng tôi cũng không yên tâm. Tiểu Hà, cô dân cô Lý đi ȶᏂασ”
Người được gọi là Tiểu Hà kia lập tức nói với cô: “Cô Lý, mời cô đi theo tôi!”
Thấy vành mắt đối phương ửng đỏ nhìn mình, Lý Lan Hoa cũng không muốn làm khó nữa, cô gật đầi Cô theo người làm đi về phía biệt thự.
Cũng giống như ở bên ngoài, trong biệt thự cũng rất hoa lệ. Sau khi người làm đi vào sảnh trước, một đường dẫn cô lên đến lầu hai, sau đó đẩy cửa một căn phòng.
Từ trong tủ quần áo, cô ta lấy ra một bộ váy còn mang nhãn mác đưa cho cô, cung kính nói: “Cô Lý, cô ở đây thay đồ, tôi đi ra ngoài trước!”
‘Ừ, cảm ơn!” Lý Lan Hoa gật đầu.
Ngay sau đó, người làm gật đầu rồi đi ra khỏi phòng Lý Lan Hoa nhìn một đám vết bẩn lớn ở trước ngực áo mình, thở dài, thực sự là đủ xui xẻo”!
Kiếu dáng là dạng váy sơ mi, phải mở từng cái nút từ cổ áo trở xuống.
Lúc cô đang chuẩn bị cởi đồ, cửa phòng phía sau chợt nghe “cạch” một tiếng.
Lý Lan Hoa theo bản năng quay đầu lại, lúc định xem xét cho rõ, căn phòng trong nháy mắt trở nên tối đen.
Tất cả hoạt động đều dừng lại.
Căn phòng này ở phía sau biệt thự, lúc tất cả bóng đèn đều bị tắt, không có ánh sáng, chỉ có ánh trăng mông lung lúc ẩn lúc hiện, không cách nào nhìn được rõ ràng.
Cúp điện?