Cô liếʍ môi, không biết đáp thế nào: “Kỳ Nhiên…”
“Cá nhỏ, em sẽ dao động ư?” Dịch Kỳ Nhiên thăm dò.
Trương Tiểu Du không ngờ anh sẽ hỏi như vậy, biểu cảm có hơi mờ mịt và ngây ngẩn.
Sẽ dao động ư…
Sau nửa năm lại gặp lại lần nữa, dù cô không muốn thừa nhận nhưng trong lòng cô vẫn còn có chút hoang mang không khống chế được.
Có tên của ai đó đột nhiên lướt qua trong đầu cô.
Giống như bị dội một thùng nước lạnh, cả người cô đều tỉnh táo lại không ít.
Nghĩ đến cô gái xinh đẹp không ăn khói lửa nhân gian kia, hồ nước trong lòng Trương Tiếu Du dần dân bình tĩnh lại, giống như nước trong hồ yên tĩnh sâu lắng không có một tia gợn sóng.
Cô chậm rãi nhấc mắt lên, kiên định lắc đầu nói: “Sẽ không!”
Nếu dao động vậy thì đã sớm dao động rồi, quan trọng nhất là trong lòng cô vẫn luôn còn lưu lại một chút gút mắc mà thôi.
Đoạn tình cảm quen biết từ khi mười lăm tuổi, từ đâu đến cuối Trần Phong Sinh vẫn không có cách nào buông xuống được tình cảm cũ. Lúc trước, thực ra cô đã không thể chịu nổi nhiều lần anh giúp đỡ bạn gái cũ như vậy. Mãi đến cuối cùng, khi đứa bé bị sinh non khiến cô nản lòng thoái chí, cắt đứt một tỉa dính líu cuối cùng, hiển nhiên bọn họ cũng đã đi đến hồi kết.
Con đường tình cảm của ba người quá chật, cô muốn chính là tình cảm đơn thuần chứ không phải còn có người khác tham dự vào trong đó!
Nếu cô thật sự bắt đầu lại từ đầu với Trần Phong Sinh, chẳng qua cũng chỉ lần nữa lặp lại con đường trước kia mà thôi.
Trương Tiểu Du cúi đầu nhìn cháo trong bát, nhẹ giọng nói tiếp: “Có lẽ anh ấy vẫn còn chưa hết hy vọng, có lẽ cũng có du͙© vọиɠ chiếm hữu của đàn ông trong đó, không muốn nhìn thấy người phụ nữ của mình lấy người đàn ông khác. Đợi đến khi chúng ta kết hôn là được, đến lúc đó chắc anh ấy sẽ chấp nhận hiện thực thôi”
“Ùm” Dịch Kỳ Nhiên mỉm cười, cố ý đùa nói một câu: “Yên tâm, anh sẽ không ghen đâu!”
“Kỳ Nhiên, thực ra ở cùng với anh rất tốt, không có áp lực gì!” Trương Tiểu Du nhìn chồng chưa cưới, nhìn nụ cười ấm áp lại dịu dàng của anh, cũng cười theo: “Anh cần đối tượng kết hôn, mà em lại muốn quên quá khứ sống cuộc sống bình thường. Hai người chúng ta không có tình cảm làm cơ sở, như vậ không có tổn thương, cuộc sống hôn nhân sau này cũng sẽ tôn trọng nhau.
Cuộc sống vô cùng đơn giản, không có quá nhiều bấp bênh, giống như bạn bè vậy”
Dịch Kỳ Nhiên nghe xong, đáy mắt có chút chua chát ẩn giấu lướt qua, anh mở miệng thúc giục: “Nhanh ăn đi, đợi lát nữa sẽ nguội mất”
Trương Tiểu Du gật đầu, hai người lại tiếp tục ăn bữa sáng.
Bánh bao tuy có hơi nguội nhưng mùi vị cũng không tồi, nước bên trong rất đậm, là nhân thịt tôm, bên trong còn gói cùng với ngô, trong vị mặn còn có chút ngọt, mùi vị rất ngon.
Trương Tiểu Du uống hết cháo trong bát, Dịch Kỳ Nhiên đứng dậy thu dọn bát đũa.
Đợi đến khi anh từ phòng bếp đi ra, cười với Trương Tiểu Du: “Cá nhỏ, có thứ này anh muốn đưa cho em”
“Gì vậy? Trương Tiếu Du bất ngờ lên tiếng. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Dịch Kỳ Nhiên đi đến trước mặt cô, đưa tay vào trong áo, từ trong túi áo trong lấy ra một cái hộp nhung đỏ.
‘Vuông vuông, Trương Tiểu Du đã từng nhìn thấy, cũng đoán được bên trong là gì.
Dịch Kỳ Nhiên mở hộp ra, quả nhiên bên trong là một chiếc nhẫn kim cương. Tỉ lệ cara không phải rất khoa trương, vừa vặn không lớn không nhỏ, kim cương được chế tạo rất đẹp, chiếu ra ánh sáng rực rỡ.
Trương Tiểu Du động khóe miệng: “Nhẫn kim cương ư?”
“Ừm!” Dịch Kỳ Nhiên dịu dàng nhìn cô, dưới ánh sáng của nhẫn kim cương, nụ cười của anh càng ấm áp hơn: “Tuy em đã là vợ chưa cưới của anh, nhưng thứ này nói sao thì cũng không thể thiếu được! Chiến hữu trong đơn vị đều nói tính anh có hơi cứng ngắc, quả thật anh cũng không biết mấy thứ lãng mạn gì, không có kinh nghiệm cũng không biết làm thế nào. Vốn anh muốn cầu hôn thật tỉ mỉ, nhưng lại sợ em sẽ có áp lực, vậy nên nghĩ đi nghĩ lại vẫn đưa như này cho em, cũng coi như là cầu hôn đơn giản của anh!”