Trần Phong Sinh hơi dừng bước chân, nửa giây sau mới trở lại bình thường.
Cười trầm thấp một tiếng, anh ấy không đáp lời cô ấy chỉ nói: “Không còn sớm nữa, đi tâm rồi đi ngủ thôi!”
Trương Tiểu Du ở phía sau anh ấy tâm xong từ phòng tắm đi ra, còn chưa kịp ngồi xuống nệm đã bị một cánh tay trực tiếp chặn lại, ngã vào lông ngực của anh ấy.
Sau khi tà ác nói một câu “Nỗ lực tạo người”, liền nâng mặt cô ấy đồn dập.
hôn xuống Trương Tiểu Du bị anh ấy lật người giam cầm, hô hấp khó khăn.
Giống như nụ hôn của anh ấy không rơi trên môi cô ấy, mà là trên đu quả tìm của cô ấy.
Tên đàn ông này.
Sau khi mượn cớ là tạo người, càng thêm lời lẽ thắng thần thường xuyên làm loại chuyện này!
Gần đến giờ tan làm, Trương Tiểu Du đang bận chỉnh sửa những bản thảo còn lại trên tay thì Tô Yến, người sớm đã bắt đầu thu dọn đồ đạc bên cạnh bước đến: “Tối nay tôi đưa Linh Nhi đi ăn cua biển xào ớt. Cô có muốn đi cùng không?”
“Không đâu!” Cô ấy lắc đầu.
“Hửm“ Tô Yến nhìn cô ấy.
Hai má Trương Tiểu Du hiện lên vẻ thẹn thùng, không được tự nhiên nói: “Hai người đi đi, tối nay tôi cùng cầm thú đi xem phim!”
Mười phút trước, Trần Phong Sinh gửi cho cô ấy một tin nhân, để cô ấy sau khi tan làm mau chóng ra ngoài. Bởi vì trước đó cô ấy vẫn luôn bận rộn không có thời gian đi xem. Lần này loạt phim điện ảnh DC đã sắp ngừng chiếu, vì vậy không có nhiều rạp phim chiếu. Hôm nay là buổi chiếu cuối cùng rồi.
Tô Yến mang theo ngữ khí bỗng chốc tỉnh ngộ nói: “Ồ, hóa ra là bận đi hẹn hòt “Đừng náo nữa!” Trương Tiểu Du bị cô ấy trêu chọc đến xấu hổ, nheo mắt nói: “Tôi còn đang muốn nói cô đó. Tình hình thế nào rồi, mau khai nhanh! Linh Nhi nói với tôi rồi, nói gần đây có một chú bán bảo hiểm muốn làm quen với cô!”
“Lời trẻ con nói cô cũng có thể tin à!” Tô Yến lắc đâu lúng túng giải thích: “Chỉ là đối tượng xem mắt do họ hàng giới thiệu. Tôi thực sự không thể từ chối được, liền đưa theo Linh Nhi đi gấp. Đối phương lại tưởng rằng đó là dấu hiệu muốn phát triển mối quan hệ sâu hơn!”
Trương Tiểu Du sửng sốt, không ngờ Tô Yến sẽ đi xem mắt, có điều nghĩ đến xem mắt cũng là việc hết sức bình thường Chỉ là cô ấy không khỏi nghĩ tới trước đây ở khu thiên tai, khi nói đến việc giới thiệu đối tượng cho chàng trai làʍ t̠ìиɦ nguyện có nhắc đến Tô Yến, Trần Phong Sinh nói một câu “Em không sợ anh hai anh sẽ làm thịt em sao”
Cô ấy cau mày ngập ngừng hỏi: ‘Vậy cô thấy thế nào…”
“Tôï?* Tô Yến trầm mặc hai giây, sau đó cười khổ nói: “Cá nhỏ, cô cũng biết, tuổi tôi không còn trẻ, lại là bà mẹ đơn thân, sớm đã không còn nhiều lựa chọn rồi! Tôi cảm thấy bản thân nên cân nhắc kĩ một chút. Tôi dự định sẽ bắt đâu làm bạn bè trước. Nếu mọi phương diện đều phủ hợp, đó cũng là một sự lựa chọn tốt!”
Trương Tiểu Du mở miệng, muốn nói gì đó nhưng lại không biết nên nói gì chỉ đành gật đầu.
Rất nhanh đã đến lúc tan sở, sau khi hai người cùng nhau thu dọn đồ đạc, điền bảng chấm công đi ra khỏi tòa nhà văn phòng. Chiếc Cayenne màu đen đã sớm dừng ở ven đường, bàn tay Trần Phong Sinh kẹp điếu thuốc đang cháy dở lười biếng dựa vào trên thân xe.
Sau khi đi tới, Trương Tiếu Du không nhịn được hỏi: “Yến Tử, có cần chúng tôi cho cô đi nhờ một đoạn không?”
“Không cần đâu!” Tô Yến vừa tiếp điện thoại xong liên lắc đầu, lắc lắc điện thoại di động ra hiệu nói: “Hình như tôi cũng có người đón rồi. Chính là đối tượng xem mắt mà tôi vừa nhắc tới. Anh ta nói tối nay không có việc muốn đưa tôi và Linh Nhi cùng nhau đi! Lập tức sẽ đến rồi, tôi ở đây đợi anh ta một lúc! “
Mặc dù trước đó đã nói qua muốn cân nhắc một chút, nhưng vẻ mặt của Tô Yến lại có phần miễn cưỡng.
Trương Tiểu Du gật đầu, lúc đang định nói câu được rồi với cô ấy, liền nghe thấy Trần Phong Sinh đột nhiên ném ra một câu: “Hình như là anh hai của anhl”