*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngài Phùng mặc dù không biết mục đích của Lục Tam Phong, nhưng mà đối với trò lừa bịp của anh, chắc chắn là nhìn thấu
Lục Tam Phong biết rõ, ở Hương Giang một vài mạng giao thiệp anh cũng không có, muốn huy động vốn thì phải chủ động đi tìm công ty tài chính, loại hành vi chủ động tìm người này, sẽ khiến anh vô cùng bị động.
Hơn nữa còn có một Tô Ái Linh quấy phá từ bên trong, xác suất thành công thấp không nói, còn mất nhiều thời gian, hơn nữa chắc chắn là mũi dính đầy tro.
Nếu như có thể làm cho những công ty tài chính này chủ động tìm Lục Tam Phong, giao quyền lựa chọn vào trong tay anh, kết quả này sẽ nhanh hơn rất nhiều, với lại trong quá trình lựa chọn, còn vô cùng có thể diện!
Ngay sau đó anh bắt đầu tạo thanh thế, Lục Tam Phong cực kỳ hiểu rõ phải chơi thế nào đối với truyền thông, dẫu sao đời trước anh đã tự mình đi làm truyền thông mới, hơn nữa còn vô cùng hiểu rõ mảng marketing.
Kiểu hoang dã, đại lục, nhà giàu nhất, dễ dãi, khoe giàu, hiện tại tất cả những đặc điểm này đều là mấu chốt ở Hương Giang. Vô cùng nhạy cảm, một chút lập tức nổ tung, huống chi còn đập lên đầu cái điểm nóng Đường Đình Nhân.
Một đêm bùng nổ, hoàn toàn nằm trong dự liệu!
Làm nhiều chuyện như vậy, tiếp nhận thêm một số đài truyền hình phỏng vấn, tiện thể đẩy bầu không khí về phía đỉnh điểm. Hết thảy mục đích, cũng chính là vì một màn vừa rồi kia, khiến cho mấy trăm người ở nơi này nghe anh nói chuyện.
Thật ra thì trong cuộc sống, loại thủ đoạn này cũng có thể dùng được. Sợ mình lên thì không có ai chú ý, mấy ngày trước đó có thể tiết lộ chút chút tin tức, cứ như vậy, mọi người cũng sẽ mong đợi bạn xuất hiện.
Trong phòng nghỉ, trợ lý cầm một xấp tài liệu đi vào, đưa cho ngài Phùng nói: "Những thứ này là tài liệu của điện tử Thuỷ Hoàn, tôi gọi điện thoại cho bạn tôi ở đại lục để thăm dò một chút, người này thật sự không phải người bình thường."
"Hả? Sao không phải là người bình thường?" Những người khác nhất thời hứng thú.
"Thông qua quan hệ, tôi gọi cho mấy đối thủ cạnh tranh của cậu ta. Dựa theo lời bọn họ nói, thủ đoạn của người này bỉ ổi, không cách nào không dùng, kết quan hệ, tìm phương pháp, thủ đoạn bẩn thỉu, khiến người khác chán ghét. Mặc dù tuổi còn trẻ, nhưng mánh khoé lão luyện, lòng dạ cực sâu, không giống như người trẻ tuổi bình thường sĩ diện cực kỳ, lòng hư vinh nặng, ngược lại cậu ta vô cùng mặc dày!"
"Đối thủ cạnh tranh chửi bởi như vậy, ngược lại cũng bình thường. Ở trong miệng mấy công ty kia, danh tiếng của cậu ta cũng không khá hơn chút nào." Ngài Phùng cười lên.
"Ban đầu tôi cũng cảm thấy như vậy, nhưng mà phía sau những người này lại khen ngợi cậu ta, bảo rằng Lục Tam Phong này là tay trắng lập nghiệp, tính luôn năm nay, cùng lắm thì cũng chỉ mới ba năm, từ một người đi ra từ trong huyện thành nhỏ, trước đó anh ta thành lập nhà máy thực phẩm Phong Giai, bây giờ đã trở thành doanh nghiệp trụ cột của địa phương, sau đó cầm được ba trăm tỷ đồng, lập nên điện tử Thuỷ Hoàn!"
Ba năm?
Mọi người ở đây cho dù là từng nhìn thấy sóng to gió lớn, giờ phút này cũng hoảng sợ đến nỗi không khép miệng lại được. Một cái công ty thành lập được ba năm, có thể đứng vững gót chân thì đã là nhân vật lợi hại lắm rôi.
Lục Tam Phong không chỉ thành lập được một công ty trụ cột ở địa phương, hơn nữa còn mở ra điện tử Thuỷ Hoàn.
Loại năng lực này, không phải người bình thường có được.
"Còn những tin tức khác thì sao?" Ngài Phùng trực tiếp đặt tài liệu của điện tử Thuỷ Hoàn ở trong tay lên trên bàn, không cần phải xem nữa.
"Anh ta tới đây, có phải là vì muốn huy động vốn không? Mấy tháng trước điện tử Thuỷ Hoàn cải chính, nghe nói phải đi tuyến đường thương mại, công nghiệp và kỹ thuật, tăng cường nghiên cứu, lỗ hổng vốn khá lớn, muốn huy động vốn, phải phải đội nhóm tới, đáng lẽ là thảo luận rất tốt, cuối cùng Tổng giám đốc Trần chọc một cước, thất bại!"
"Tổng giám đốc Trần?"
"Tập đoàn tư bản Trần thịt"
"Ông tám Trần? Tổng giám đốc Phùng cau mày nói: "Hai người này có ân oán gì hả?"
"Ông tám Trần? Không phải ông bảy Trần hả?" Người bên cạnh tò mò hỏi.
"Ông nhìn ông đi, tin tức không linh động gì hết. Tổng giám đốc Trần lại rời đi rồi, người thứ tám cũng xuống rồi." Người bên cạnh trêu chọc: "Nói không chừng đã biến thành ông chín Trần rồi đấy!"
"Ha ha ha!"
Tràng cười rộ lên, tốc độ đổi đàn ông của Tổng giám đốc Trần là thú vui trong cái vòng này của bọn họ, nhưng mà giữa Tổng giám đốc Trần và ngài Phùng không tốt, hai người có mâu thuẫn trên công việc, hơn nữa ngài Phùng và người đàn ông thứ sáu của Tổng giám đốc Trần còn từng có mâu thuẫn, từng đánh nhau.
Bây giờ hai người có chút cảm giác lửa nước không hạp.
"Đừng có đi ra ngoài nói bậy nhé, bằng không người ta lại tố cáo tôi." Ngài Phùng nói với trợ lý: "Ông tám Trần và cậu ta quen biết sao?"
"Chắc không biết, về phần tại sao, tôi cũng không biết, nghe không hiểu."
Trợ lý thành thật trả lời.
"Lát nữa tới buổi tiệc tư nhân, gọi cậu ta đi." Ngài Phùng khoát tay, tỏ ý anh ta có thể đi ra ngoài.
Người ở đây nghe được là gọi Lục Tam Phong, tất cả đều giật mình, liếc nhìn nhau, cảm giác ngài Phùng rất coi trọng đối với người bạn nhỏ này đây!
Trong hội trường, Lục Tam Phong bưng một khối bánh ngọt nhỏ ăn, ánh mắt dừng trên số lượng lớn mọi người xung quanh, đồng thời cũng có rất nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm vào người Lục Tam Phong.
"Tổng giám đốc Trang? Ôi chao, đã lâu không gặp!" Một âm thanh vang dội vang lên, tiếp đó người này và Trang Đức Trung ôm nhau.
"Tổng giám đốc Lý, đã lâu không gặp, anh càng ngày càng giàu nha!" Trang Đức Trung khách sáo nói.
"Tổng giám đốc Trang, nghe nói bây giờ anh đang phụ trách phát triển Quỹ Phú Long ở đất liền, sao lại chung đυ.ng với loại người như vậy chứ?" Tổng giám đốc Lý vừa nói chuyện vừa hạ thấp âm thanh, lặng lẽ nhìn Lục Tam Phong ở bên cạnh một cái.
Lỗ tại Lục Tam Phong rất thính, anh ho khan một tiếng, nhắc nhở Trang Đức Trung nói chuyện chú ý một chút.
Trang Đức Trung nghe được tiếng tằng hằng này, trong lòng chửi một hồi. Nếu không phải vì mười lăm tỷ kia, ông đây không thèm giúp anh chơi, thế nhưng vẫn mở miệng nói: "Tổng giám đốc Lý, anh không quá hiểu rõ tình hình trong đất liền hai năm này rồi, Lục Tam Phong luôn rất xuất sắc, đã ngồi vững vị trí nhà giàu nhất."
"Thật sao? Người anh em, anh để tôi kết giao một chút, tôi muốn đầu tư trong đất liền, anh cảm thấy Tổng giám đốc Lục này thế nào? Tôi vừa nghe lời kia của anh ta, dòng họ nhà anh ta rất có thể lực ở trong đất liền!"
Trang Đức Trung vẫn tương đối hiểu tổng giám đốc Lý. Ở trong giới thương nhân, người này chỉ có thể coi là người bình thường. Lục Tam Phong thì khác, anh ta thuộc về loại người đứng đầu.
Trước đó không gặp được Lục Tam Phong, Trang Đức Trung không cảm thấy mình sẽ bị lừa gạt, nhưng một năm này cái cảm giác bị đùa bỡn của anh ta đã hoàn toàn xoay chuyển, chính là cái loại cảm giác bị người bán còn đếm tiền giúp.
Đầu óc của Tổng giám đốc Lý như vậy, nếu như tính vào, chơi cùng với người như Lục Tam Phong, chưa nói thiếu nợ thật mệt mỏi, phỏng chừng cũng sẽ tán giả bại sản.
Lục Tam Phong nhìn thấy hai người nói nhỏ, bước tới nói: "Tổng giám đốc Trang, bạn anh hả? Giới thiệu một chút đi."
Trang Đức Trung sợ hết hồn, giống như che chở con cừu nhỏ vậy, ngăn Tổng giám đốc Lý ở sau lưng, nhìn Lục Tam Phong nói: "Tổng giám đốc Lục, anh ta không có tiền gì đâu."
"Đây là lời gì? Cho tới bây giờ tôi kết bạn không hề nhìn đối phương có tiền hay không, dù sao tôi cũng có tiền." Lục Tam Phong toét miệng một chút, đưa tay nói với Tổng giám đốc Lý: "Chào anh!"
"Tổng giám đốc Lý, chào anh, chào anh!" Đối phương nói tiếng phổ thông lưu loát, hai tay nắm chặt tay Lục Tam Phong nói: "Tôi cảm thấy rất hứng thú đối với đầu tư trong nước."
"Thật à?" Lục Tam Phong vui vẻ hỏi: "Anh làm gì nhỉ?"
"Tôi làm về cơ điện tử, chủ yếu là linh kiện, nhập khẩu từ cơ điện tử Gaoniao của Nhật Bản trở về, sau đó lắp ráp một số linh kiện của chúng tôi, bán ở trong nước." Tổng giám đốc Lý giới thiệu.
Lục Tam Phong nghe được việc làm ăn của anh ta, cảm giác cũng không có bao nhiêu tiền.
"Vậy hiện tại anh có bao nhiêu tài sản? Bao nhiêu vốn lưu động?" Lục Tam Phong hỏi.
"Tài sản của tôi không thể so với anh, bây giờ giá trị của công ty khoảng chừng sáu trăm tỷ, vốn lưu động sáu mươi tỷ." Nụ cười của đối phương dịu lại.
Gương mặt của Lục Tam Phong không có tươi tắn, con số này so với điện tử Thuỷ Hoàn còn nhỏ hơn một vòng. Điện tử Thuỷ Hoàn còn có vốn lưu động chín mươi tỷ đồng đấy.
Tổng giám đốc Lý cảm giác được biến hoá của Lục Tam Phong, vội vàng nói: "Chủ yếu là muốn phát tài cùng với anh, làm ăn trong đất liền anh hãy chiếu cố một chút, lát nữa chúng ta ăn một bữa cơm, tôi mời anh..."
"Đột nhiên tôi hơi no rồi, xin lỗi nhé!" Lục Tam Phong khéo léo từ chối.
Trang Đức Trung yên tâm thở phào một hơi. Lục Tam Phong có một thứ đặc biệt tốt, anh không lừa gạt người nghèo. Ông chủ giống như Tổng giám đốc Lý, người ta vốn dĩ không thèm nhìn.
Muốn bẫy thì phải bẫy cái hố lớn như tổ chức tài chính.
Lục Tam Phong đi dạo một vòng quanh hiện trường, không ít người tìm đến anh, trao đổi tên họ, hỏi thăm tình huống công ty một chút, cơ bản đều là công ty có tài sản khoảng chín trăm đến một nghìn năm trăm tỷ đồng.
Loại công ty này ở Hương Giang được xem như ở bậc trung. Trong mắt đám người ngoài như bọn họ thì là công ty lớn, nhưng mà trong mắt người muốn đứng lên chống đỡ cái khung của điện tử Thuỷ Hoàn như Lục Tam Phong, những người này không đủ.
Anh muốn tìm một công ty lớn, mạnh mẽ rút một búng máu, khiến điện tử Thuỷ Hoàn phát triển tốc độ cao trong vòng một hai năm.
Loại phát triển tốc độ cao này vượt qua cách thức phát triển, dựa vào người biết trước tương lai từ sớm như Lục Tam Phong, tìm đúng phương hướng nghiên cứu sản phẩm, ném tiền vào.
Nói một cách đơn giản, chính là thành lập một công ty khoa học kỹ