603 có ba phòng ngủ một phòng khách, một nhà ba người Lưu Thông ở phòng ngủ chính, Lý Phong cùng với một người trẻ tuổi tên là Vương Cường ở hai phòng ngủ còn lại, bất quá Lưu Thông thường xuyên không có mặt ở nhà, ngược lại thì lão bà Lưu Thông là Tần Mộng không đi làm, mỗi ngày ở trong nhà chăm nom nữ nhi hai tuổi rưỡi.
Nếu như Lý Phong cùng Vương Cường ở nhà, khi Tần Mộng nấu cơm kiểu gì cũng sẽ để lại một phần cho bọn họ, có lúc còn giúp bọn hắn giặt quần áo, đối với Lý Phong mà nói, Tần Mộng tựa như một đại tỷ, mang đến cho hắn không ít cảm giác ấm áp tại thành phố Minh Châu xa hoa mà thiếu tình người này.
Lý Phong lo lắng cho an toàn của Tần Mộng, nhanh chóng vượt qua cầu thang tối tăm.
Ở tầng 6, ba tên đàn ông lực lưỡng mặc áo ba lỗ đang dùng lực đập cửa phòng 603, trong miệng còn tiếp tục chửi rủa.
"Cạch cạch ."
Đúng lúc này, cửa bị mở ra, một nữ nhân chừng hơn ba mươi tuổi đi tới, nàng mặc một thân đồ ngủ màu xám, tóc đơn giản búi lên sau gáy, tướng mạo chừng 6,7 điểm, dáng người trung đẳng, chính là Tần Mộng.
"Các ngươi đừng gọi nữa, ta và Lưu Thông đã ly hôn rồi, hắn không còn ở nơi này, các ngươi đến nơi khác tìm hắn đi." Tần Mộng nhíu mày quét mắt nhìn ba người một cái, lạnh giọng nói.
"Ngươi đang lừa gạt quỷ đấy à? Lưu Thông thiếu nợ chúng ta 800 ngàn, hắn không có nhà thì ngươi phải thay hắn trả, nếu như ngươi không trả, chúng ta liền kéo ngươi tới hộp đêm làm việc, đến tận khi kiếm về đủ tiền mới thôi!" Tráng hán cầm đầu tên là Ngô Bưu, hắn dò xét Tần Mộng từ trên xuống dưới một lượt, cười da^ʍ nói.
Tần Mộng tuy rằng không thể gọi là mỹ nữ, nhưng nàng ở độ tuổi này lại có được mùi vị mà các cô gái trẻ tuổi không thể sở hữu, một ít người giàu chính là thích thứ này, nếu như kéo nàng tới hộp đêm, không tới mấy năm đã có thể kiếm về 800 ngàn.
Bất quá trước lúc đó bọn họ không ngại thay các lão bản kiểm hàng một chút!
"Các ngươi muốn làm cái gì!" Tần Mộng lộ vẻ mặt sợ hãi, lui về phía sau một bước muốn đóng cửa.
Chỉ là ba người Ngô Bưu đã sớm chuẩn bị, trước khi Tần Mộng lui về phía sau đã đưa tay chặn lấy cửa phòng, tiếp theo cười da^ʍ đẩy Tần Mộng vào trong.
Nghe thấy động tĩnh, Vương Cường đi ra khỏi phòng ngủ nhìn một chút, nhưng bị Ngô Bưu hung hăng trừng mắt một cái liền sợ hãi lui vào, đồng thời khóa lại cửa phòng.
"Các ngươi muốn làm gì, các ngươi đừng tới đây!" Tần Mộng vốn gửi hi vọng lên Vương Cường có thể giúp nàng, giờ khắc này đã triệt để tuyệt vọng.
"Làm cái gì? Đương nhiên là làm sự tình mà mọi nam nhân đều yêu thích a, ca ca cũng không khi dễ ngươi, ngươi cùng các ca ca cᏂị©Ꮒ nhau một lần ta trả ngươi 500, sau khi làm xong sẽ trực tiếp trừ vào 800 ngàn, ca ca làm vậy cũng chỉ là muốn ngươi giảm bớt gánh nặng a!"
Ngô Bưu cười da^ʍ muốn ôm lấy Tần Mộng, hai người còn lại quay ra ngoài định đi đóng cửa.
Ngay tại thời điểm cửa phòng sắp đóng lại, nó đột nhiên bị người từ bên ngoài đá vỡ nát ra, Lý Phong mang theo khuôn mặt đằng đằng sát khí đi tới!
"Ơ, con mẹ nó thằng nào dám xen vào việc của ta? Chán sống sao!" Ngô Bưu nghe thấy động tĩnh liền quay đầu lại, chửi ầm lên.
"Lý Phong, mau báo cảnh sát!" Khi nhìn thấy Lý Phong, cảm giác sợ hãi trong lòng Tần Mộng đã vơi đi hơn phân nửa, chỉ là nàng vẫn như cũ không dám buông lỏng cảnh giác, dù sao Lý Phong chỉ có một người, mà đối phương lại có ba, bộ dáng đều là rất hung ác.
"Yên tâm đi Tần tỷ, có ta ở đây bọn họ không làm gì được ngươi đâu!" Lý Phong lạnh lùng quét mắt nhìn ba người Ngô Bưu một cái, tiếp theo nhấc chân tiến đến gần.
Từ khi còn đang đi cầu thang, Lý Phong đã nghe thấy lời đối thoại của bọn họ, hắn không hiểu được, Tần Mộng chỉ là một nữ nhân rất bình thường cầu mong sinh tồn ở chốn thành thị này, vì sao lại có người nảy sinh ý nghĩ ác độc như vậy với nàng! !
Bắt đi hộp đêm làm gái? Làm sự tình mọi nam nhân đều yêu để trả nợ? Quả thực là táng tận lương tâm!
Giờ khắc này, Lý Phong muốn gϊếŧ người!