“Tự thân vận động không bị tính phí sao?”
“Ừ.”
Biên Nhan rất cảm động: “Bảo bối, đợi em có tiền nhất định sẽ bồi bổ lại cho anh đàng hoàng.”
Đàm Dận khẽ nhướng môi: “Được.”
Cô khó khăn ngẫm nghĩ nên dùng tư thế nào để ngồi lên, dọc theo mép bồn tắm vừa hẹp vừa trơn: “Bảo bối hay là chúng ta trở về phòng làm đi?”
“Phòng tắm không phải có tình thú hơn sao?”
“Chỗ nào cũng vừa lạnh vừa cứng, không thoải mái.”
Dươиɠ ѵậŧ bên dưới trướng đau, Đàm Dận kiên nhẫn nói: “Được rồi, em ngồi lên trước đã, anh bế em.”
Biên Nhan đỏ mặt lên: “Em sợ anh không chịu nổi thể trọng của em.”
“...”
“Lỡ như em đè anh ngã xuống nước thì phải làm sao?”
Đàm Dận đưa tay nhéo gương mặt cô: “Mặc dù quả thật em vô cùng... đầy đặn, nhưng em cảm thấy cơ thể của anh rèn luyện cho có vậy thôi sao?”
Cũng đúng, bảo bối cường tráng như vậy! Toàn thân rắn chắc không có một tí thịt thừa!
Cô ôm cổ của anh, từ từ giạng chân ngồi vắt qua người anh, miệng huyệt non mềm chạm vào đỉnh dươиɠ ѵậŧ, hơi thở của hai người trong nháy mắt vừa thô vừa nặng hơn rất nhiều. Đàm Dận lại càng bóp chặt eo cô một phen.
“To quá...” Biên Nhan run rẩy thốt ra một từ: “Đau .”
Đàm Dận cũng không chịu nổi, miệng huyệt như cái miệng nhỏ ướŧ áŧ và ấm áp mυ'ŧ lấy qυყ đầυ, qua lại thử thăm dò thật lâu, thế nhưng lại không muốn nuốt trọn nó. Anh hôn lên xương quai xanh của cô, một tay sờ vào chỗ kín của cô: “Cho anh nhìn đi...”
“Á, đừng nhìn...” Không khí trong lành rót vào âʍ đa͙σ, Biên Nhan trốn tránh nhắm mắt lại: “Xấu lắm...”
Ngón tay của anh hoạt động giữa ở hai bên mép âʍ đa͙σ, khi anh đυ.ng vào thì âm hạch càng lúc càng kɧoáı ©ảʍ: “Không đâu, rất đáng yêu.”
Biên Nhan khó chịu xoay mông: “Ưʍ...”
“Rất dễ khơi dậy du͙© vọиɠ của đàn ông...”
“Phịch”, qυყ đầυ to lớn thuận thế thẳng tiến vào trong.
Biên Nhan kêu lên một tiếng, thắt lưng đau xót nặng nề ngã ngồi ở trên người chàng trai, vật nam tính phồng lên đẩy ra tầng tầng lớp lớp nếp thịt đâm thẳng vào hoa tâm, mật dịch lan tràn bao quanh khắp cửa âʍ đa͙σ, chảy dọc xuống phủ lấy tinh hoàn.
“Hơ a...” Cô vô lực ôm lấy Đàm Dận thở dốc, nước mắt suýt nữa đã chảy ra, khe huyệt vẫn còn đang sợ hãi, cứ rụt lại xoắn chặt lấy kẻ xâm lăng bên trong cơ thể.
Đàm Dận phát cáu cắn đầu vai cô, nặng nề nói: “Chuyển động.”
Biên Nhan cố sức dịch chuyển mông lộ ra non nửa cây gậy rồi cẩn thận ngồi xuống. Cửa tử ©υиɠ nhạy cảm rất dễ dàng bị phồng lên, cảm giác đau đớn và thoải mái lan rộng khắp cơ thể. Cô nhanh chóng đắm chìm vào trong đó, tự động dùng khe huyệt bao bọc lấy dươиɠ ѵậŧ to lớn.
Trong mắt đàm Dận đều là hơi nước, ngẩng đầu để lộ hầu kết đang nhấp nhô.
Dáng vẻ này của anh quả thật không thể gợi cảm hơn. Biên Nhan choáng váng, vừa liếʍ đôi môi đỏ thắm dị thường của anh, vừa càng cố gắng phun ra nuốt vào dươиɠ ѵậŧ.
Đôi gò bồng nở rộ, cô chỉ có thể đưa tay đè chặt hai con thỏ nhỏ hoạt bát.
Đàm Dận nheo mắt, ở bên tai cô dùng chất giọng khàn khàn hỏi: “Thoải mái không em?”
“... A... Ừm...” Cô chỉ còn sức để rêи ɾỉ mà thôi.
Đàm Dận dùng mũi hít đầu nhũ ưỡn lên đầy ngạo nghễ của cô, cơ thể khẽ ngửa ra sau, mỉm cười liếc nhìn mặt cô.
Mắt Biên Nhan đỏ bừng, trong lòng vô cùng xót xa.
Bao nuôi Đàm Dận thật sự quá gian truân rồi, làʍ t̠ìиɦ gì đó đều phải tự mình ra trận, anh chỉ đóng góp một cây dươиɠ ѵậŧ là xong.
Cô không ngờ sẽ mệt như vậy, chỉ chốc lát sau eo đã mỏi đến nỗi không nhúc nhích được nữa rồi nhưng côn ŧᏂịŧ của Đàm Dận chẳng những không có khuynh hướng muốn “dỡ hàng”, còn không ngừng bành trướng lớn hơn trong người cô.
Cô chầm chậm lắc mông, ra vẻ tội nghiệp nhìn của anh, cố gắng dùng ánh mắt nhắn nhủ một điều “Em thật sự không được”.
Đàm Dận đen mặt: “Thể lực quá kém.”
Anh vòng hai chân thon dài của cô quanh eo, đứng lên mà không hề báo trước, mở cửa phòng tắm ra, sải bước đi về phía phòng ngủ.
Côn ŧᏂịŧ cứng rắn như sắt ở trong người cứ đâm tới đâm lui, huyệt nhục bị vừa đâm vừa ma sát, Biên Nhan gần như muốn ngất xỉu.
Cuối cùng đã vào phòng ngủ, Đàm Dận đè cô trên chiếc giường rộng rãi, nâng đùi phải lên cao, dươиɠ ѵậŧ ẩn nhẫn đã lâu không do dự tiến công vào huyệt mềm. Tâm huyệt mềm nhũn bị anh giày xéo đến mức run rẩy nở rộ, chất lỏng dinh dính thấm ướt giữa bắp đùi thành một mảng hỗn loạn.
Đàn ông động và tự mình động hoàn toàn không giống nhau, điểm G (*) bé như đồng xu ở cửa âʍ đa͙σ bị anh đâm không ngừng, cô sắp chịu không nổi rồi: “Đấy là gì...”
(*) là chỗ nhạy cảm nhất của phụ nữ, khiến cô ấy có thể đạt được cực khoái khi quan hệ.
Đàm Dận không nói lời nào vùi đầu miệt mài.
Trước khi làm, anh nói sẽ tính phí theo số lần rút ra cắm vào nhưng anh đưa vào quá nhanh và quá mạnh, Biên Nhan sắp đếm không hết rồi: “A... Chậm một chút...”
... Thoải mái quá... Sao có thể thoải mái như vậy...
Nghe được cô gái bên dưới rõ ràng đã bị làm cho thất điên bát đảo nhưng vẫn không quên nhỏ giọng đếm, 5, 8, 11... Gân xanh trên trán Đàm Dận giật liên hồi, càng thô lỗ cắm côn ŧᏂịŧ vào cơ thể ướŧ áŧ bên trong của cô.
Mấy phút sau, Biên Nhan nức nở và dùng chút lý trí còn lại kêu gào: “Đừng... đừng đâm vào nữa, em không có đủ tiền trả cho anh đâu.”
Đàm Dận lạnh lùng: “Câm miệng.”