CHƯƠNG 1070
Hả! lời này vừa thốt ra thì hiện trường đột nhiên im bặt.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn nhau……tài xế?
Rồi mọi người lại đồng loạt quay sang Trần Xuân Độ, trong mắt hiện lên vẻ khó hiểu.
Tôn Giai Giai ngồi bên cạnh có hơi khựng lại, rồi cô nhiệt tình giới thiệu:”Bạn trai tớ và tớ đều cùng làm trong một công ty, hiện đang là tài xế của tổng giám đốc.”
Lúc này mọi người mới vỡ lẽ, ra là đồng nghiệp kiêm bạn trai. Nhưng mà Giai Giai xuất sắc như vậy lại chọn một tài xế làm bạn trai. Mọi người có chút khó chấp nhận.
Trương Tử Lan bật cười:”Nói cho cùng cũng chỉ là con chó của tổng giám đốc thôi mà…”
Nghe vậy, khuôn mặt xinh đẹp của Tôn Giai Giai tái nhợt ngay lập tức. Cô muốn phản bác, nhưng Trần Xuân Độ đã nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô … Anh lắc đầu ra hiệu cho cô đừng để bụng những người đó.
Lúc này Tôn Giai Giai mới bình tĩnh lại, cô cắn nhẹ đôi môi đỏ mọng, trông cực kỳ uất ức.
Trần Xuân Độ nằm ra trước bàn ăn tôm, tỏ vẻ mấy người cứ nói đi, ông đây không quan tâm. Đối với thủ đoạn tấn công bằng lời nói cực kỳ ấu trĩ của Trương Tử Lan, Trần Xuân Độ thực sự không thèm phản bác vì anh không có hứng thú.
Ngô Đống nhìn Trần Xuân Độ bằng ánh mắt khinh thường, hắn nói:”Chó cũng chỉ là chó thôi, vĩnh viễn không sửa nổi thói ăn cứt, tới cách ăn cũng y như chó.”
Tất cả những vị khách có mặt đều ngạc nhiên trước cảnh tượng này, hiển nhiên có chút kinh ngạc. Họ không ngờ bạn trai của Giai Giai và chồng của Tử Lan lại ghét nhau đến thế….
Trương Tử Lan chính là người đứng đầu của bữa tiệc hôm nay…..Chỉ cần cô ta nhìn ai thì mọi người đều nhìn về hướng đó. Lúc này, Trương Tử Lan đang nhìn Trần Xuân Độ nên tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía Trần Xuân Độ, còn mang theo chút ghét bỏ. Rõ ràng Trần Xuân Độ đã trở thành đối tượng bị châm chọc trong bữa tiệc này.
Nhân vật chính của bữa tiệc, Hoa Nhã Nhuỵ muốn ngăn cản, nhưng lại không dám. Thân phận của Trương Tử Lan quá cao quý, tuy rằng cô cũng là một người có tiếng nhưng so với cô ta thì chẳng là gì. Huống hồ, bên cạnh Tử Lan còn có một vị bạn trai có quan hệ trong cả giới hắc đạo lẫn bạch đạo. Hoa Nhã Nhuỵ không dám ra mặt.
Tôn Giai Giai mặt mày tái nhợt, cắn chặt môi. Rõ ràng,”bạn trai” cô đang bị người khác ức hϊếp, trong lòng cô thấy cực kỳ khó chịu.
Trương Tử Lan càng ngày càng quá đáng, trên bàn ăn mà nói thẳng Trần Xuân Độ còn không bằng một con chó. Mà ánh mắt của mọi người càng thêm ghét bỏ. Lúc này, mọi người đều cảm thấy Trần Xuân Độ thật hạ đẳng.
Ngô Đống nhấp nhẹ ly rượu vang đỏ, nhìn Tôn Giai Giai bằng ánh mắt đầy ẩn ý, sau đó châm chọc nói: “Cô gái này…… Nghe nói cô là thư ký của tổng giám đốc tập đoàn Lê thị?”
Tôn Giai Giai khẽ cắn môi, nhẹ nhàng gật đầu.
Ngô Đống cười ranh mãnh: “Cô gái, cô có hứng thú làm thư ký của tôi không? Tôi sẽ. trả cho cô lương tháng là sáu trăm triệu … ban ngày giúp tôi công việc … buổi tối giúp tôi chuyện riêng tư ~”
Hả! Ngay khi những lời này nói ra, khuôn mặt xinh đẹp của Tôn Giai Giai lập tức trắng bệch! Lời nói anh ta thực sự đã sỉ nhục cô.
Tất cả những người có mặt đều im lặng … Giúp riêng vào ban đêm? ? Bất cứ ai cũng có thể nghe ra sự quấy rối tìиɧ ɖu͙© trong câu nói này.
Hoa Nhã Nhuỵ cắt ngang:”Mọi người ăn cơm đi, đồ ăn sắp nguội rồi.”
Trương Tử Lan mỉm cười vô cùng đắc ý, đồng thời cũng mang theo chút chế nhạo.
Ngô Đống cũng cười theo. Mắt hắn nhìn chằm chằm vào Tôn Giai Giai. Khi nhìn vào Tôn Giai Giai, đôi mắt của hắn toát lên vẻ độc ác … Chỉ là bạn gái của một người lái xe … Hắn chỉ cần ít thời gian là có thể tóm gọn cô ta…..
Trần Xuân Độ đột nhiên ném cái vỏ tôm hùm trong tay!