Chương 521
Long Vương giống như mai danh ẩn tích, cho dù ở nước ngoài, cũng không có nhấc lên sóng gió gì.
Nhưng mà làm sao những tướng sĩ Long quân này có thể không nhớ đến Long Vương!
Nếu không phải Long Vương, làm sao bọn họ có thể đi vào căn cứ Long Ngục, làm sao có thể trở thành một tướng sĩ của Long quân!
Bọn họ đi theo Long Vương, bây giờ lại nghe thấy tin tức của Long Vương, làm sao bọn họ có thể không kích động!
Bạch Hổ quét qua những những tướng sĩ Long quân đang hưng phấn này, một lúc sau, khẽ gật đầu: ‘‘Long Vương rất tốt.’’ ‘‘Ồ!’’ Cửa gian phòng có rất nhiều tướng sĩ Long quân đang chen chúc sôi trào, tin tức này, trong nháy mắt đã truyền đến tất cả tướng sĩ Long quân.
‘‘Vậy chúng ta… Có thể gặp Long Vương một lần không?’’ Lại có một vị tướng sĩ Long quân không nhịn được hỏi, những tướng sĩ Long quân này đã quá lâu không gặp người đàn ông trong truyền thuyết kia, đương nhiên cực kì tưởng nhớ!
Mà Bạch Hổ đột nhiên lắc đầu, hiếm thấy vị kia từ chối tướng sĩ Long quân, nói: ‘‘Thật ra tôi cũng không biết Long Vương đang ở đâu… Nhưng mà tôi có thể nhận được tin tức, Long Vương rất mạnh khỏe, mọi người cứ yên tâm đi.’’ ‘‘Long Vương, đây là vứt bỏ chúng tôi sao?’’ Khi Bạch Hổ nói điều này, lập tức có tướng sĩ Long quân tuyệt vọng mở miệng.
‘‘Long Vương dẫn dắt chúng ta, lãnh đạo Long quân, chinh chiến ở nước ngoài, không biết đã ngăn cản bao nhiêu cuộc bao loạn cùng âm mưu… Ngài ấy chỉ là có chút mệt mỏi, những năm qua, ngài ấy đã vì Long quân, vì nước ngoài, mà trả giá quá nhiều, hi vọng mọi người có thể hiểu được…’’ Bạch Hổ chậm rãi mở miệng, toàn trường bỗng nhiên hoàn toàn yên tĩnh, không khí yên lặng đến đáng sợ.
‘‘Chúng tôi đều hiểu Long Vương, thế nhưng mà chúng ta người người đều trúng Huyết Độc, bây giờ người chúng ta có thể dựa vào không nhiều lắm.’’ Trong đó một vị tướng sĩ trầm mặc nửa ngày nói.
‘‘Long Vương nhất định có biện pháp.’’ Bạch Hổ mắt lộ ra sự kiên định, gọi cuộc điện thoại.
…
Trong một khách sạn ở Yên Kinh Nước C.
Sau khi Trần Xuân Độ cùng Lê Kim Huyên trở lại phòng của Lê Kim Huyên thì nhìn thấy một bóng người lặng lẽ đứng bên cửa sổ, trầm mặc im lặng.
Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên hơi co lại, trong lòng có chút khó tin.
Thật sự bị Trần Xuân Độ nói trúng, qua mười lăm phút, Tô Loan Loan quả nhiên tỉnh lại.
Lê Kim Huyên quay đầu, nhìn thoáng qua Trần Xuân Độ đang thờ ơ lạnh nhạt, ánh mắt phức tạp.
‘‘Tô Loan Loan.’’ Lê Kim Huyên nhìn bóng lưng của Tô Loan Loan, gọi một tiếng, bước nhanh tới.
‘‘Tổng giám đốc Lê.’’ Tô Loan Loan quay người, nhìn về phía Lê Kim Huyên, trên mặt còn mang theo vài phần áy náy: ‘‘Tổng giám đốc Lê, đều là tôi không tốt, vậy mà đến xế chiều mới tỉnh lại.’’ ‘‘Tô Loan Loan, cô không sao chứ?’’ Lê Kim Huyên đi đến trước mặt Tô Loan Loan, trong giọng nói lộ ra lo lắng cùng quan tâm.
‘‘Tôi khỏe, không có chuyện gì.’’ Tô Loan Loan lắc đầu, nhưng Lê Kim Huyên vẫn không tin, cô cẩn thận nhìn sắc mặt của Tô Loan Loan một chút, khí sắc của Tô Loan Loan rất tốt, tinh thần cũng cực kì sung mãn, bộ dạng hoàn toàn như không có chuyện gì.
‘‘Nhìn xem, tôi đã nói không sao rồi.’’ Trần Xuân Độ uể oải dựa trên khung cửa, vẻ mặt bình tĩnh.
Tô Loan Loan nhìn Trần Xuân Độ một chút, đáy mắt có một chút phức tạp …
‘‘Tô Loan Loan, cô sao rồi, vậy mà lại ngủ lâu như vậy, tôi còn tưởng cô có chuyện gì đâu.’’Giọng điệu của Lê Kim Huyên có chút lo lắng nhiều hơn trách cứ.
Tô Loan Loan áy náy cười cười, nói: ‘‘Tổng giám đốc Lê, hôm qua tôi quá mệt mỏi, cho nên mới ngủ một giấc lâu như vậy, đã khiến cô lo lắng rồi, đều do tôi không tốt.’’ Lê Kim Huyên lắc đầu, sau đó xoay người sang chỗ khác, nhìn về phía Trần Xuân Độ, hỏi: ‘‘Bây giờ có thể nói lý do anh có thể đoán chính xác như vậy không?’’ Tô Loan Loan hơi sững sờ, nhìn về phía Trần Xuân Độ, chỉ thấy Trần Xuân Độ cười thần bí, cười hắc hắc: ‘‘Kim Huyên, cũng không phải không thể cho em biết, chỉ là vụ cá cược 300 tỷ lần trước… Bằng không buổi tối hôm nay để cho tôi ngủ phòng em…
Tôi sẽ nói cho em biết?’’ Trần Xuân Độ vừa dứt lời, đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên đã hung hăng trừng mắt, không chút do dự quát nói: ‘‘Anh đừng có mơ tưởng, đời này không thể.’’ Làm sao Lê Kim Huyên có thể đáp ứng cho Trần Xuân Độ tiến vào khuê phòng của mình, đây chính là nơi tư mật nhất của con gái, làm sao có thể tha thứ cho tên đàn ông thối tha Trần Xuân Độ này ngủ ở trên giường của cô!
Loại chuyện này, nghĩ cũng đừng nghĩ!
Trần Xuân Độ tiếc nuối lắc đầu, thở dài, mà Tô Loan Loan đứng ở bên cạnh, có chút không nói nên lời.
Tô Loan Loan đương nhiên cũng biết nguyên nhân của chuyện này, đây là thuốc mà Trần Xuân Độ cho Tô Loan Loan, anh đương nhiên biết rõ sau khi Tô Loan Loan uống ống thuốc này xong lúc nào sẽ tỉnh lại.
Ngay lúc Lê Kim Huyên đang cùng Trần Xuân Độ mắt to nhìn mắt nhỏ, đột nhiên, một tiếng chuông điện thoại vang lên.
Trần Xuân Độ lấy điện thoại di động trong túi quần ra, nhìn thoáng qua Lê Kim Huyên cùng Tô Loan Loan, nhếch miệng lên một một tia giảo hoạt, nói: ‘‘Tôi đi nhận điện thoại.’’ Lê Kim Huyên hừ lạnh một tiếng, mà Trần Xuân Độ quay người, bước ra cửa, ánh mắt lộ ra vẻ thâm thúy không hợp với khí chất của anh.
Sau khi đi tới cửa, Trần Xuân Độ nhìn quanh một lượt không thấy ai, mới nhấn nút mã hóa cuộc trò chuyện.
Chương 522
Màn hình điện thoại di động vừa hiển hiện chuỗi dãy số điện thoại ở nước ngoài, Trần Xuân Độ cũng nhận ra thân phận của chủ nhân điện thoại di động này.
Trần Xuân Độ nhìn thấy dãy số này vẻ mặt cũng trở nên nghiêm nghị, thông thường mà nói, nếu như không có chuyện quan trọng khẩn cấp chuyện, Bạch Hổ tuyệt đối sẽ không gọi điện thoại trực tiếp cho anh.
Mà bây giờ, chắc chắn là Châu Âu đã xảy ra chuyện.
Sau khi kết nối điện thoại, Trần Xuân Độ trực tiếp mở miệng hỏi: ‘‘Đã xảy ra chuyện gì?’’ ‘‘Đại ca, lật xe.’’ Đầu bên kia điện thoại, giọng điệu của Bạch Hổ có chút nặng nề.
Lông mày Trần Xuân Độ nhíu lại: ‘‘Có cá lọt lưới sao?’’ ‘‘Không có cá lọt lưới, nhưng mà do tôi không nghĩ đến, Huyết tộc còn có một lá bài tẩy đang chờ chúng ta…’’ Bạch Hổ nói về hiện trạng Long quân, một chi tiết cũng không bỏ qua, nói toàn bộ cho Trần Xuân Độ.
‘‘Huyết Độc…’’ Lông mày của Trần Xuân Độ nhíu chặt: ‘‘Huyết tộc, lại còn có bí thuật mà tôi không biết!’’ ‘‘Có bao nhiêu người lây nhiễm loại độc này?’’ Trần Xuân Độ trầm giọng hỏi.
‘‘Chín mươi phần trăm, tôi cũng trúng độc, loại độc này quỷ dị cổ quái, bất luận phương pháp giải độc nào cũng vô dụng.’’ Trong giọng nói của Bạch Hổ lộ ra sự mỏi mệt: ‘‘Đại ca, lần này là do tôi chủ quan.’’ Chín mươi phần trăm!
Trong lòng Trần Xuân Độ run lên kịch liệt, chín mươi phần trăm, nói cách khác, đại bộ phận tướng sĩ Long quân, nếu như không có phương pháp giải độc, đều sẽ trúng độc nguy kịch!
Nếu như không có cách nào để giải loại độc này, thì lần này chính là một đòn đả kích hủy diệt Long quân!
Trong lòng Trần Xuân Độ run lên, chính anh cũng có chút ngoài ý muốn, anh không nghĩ đến Huyết tộc lại có lá bài tẩy kinh khủng như vậy!
Đôi mắt Trần Xuân Độ lộ ra sự thâm thúy, anh không kịp nghĩ nhiều, nói: ‘‘Chuyện này không liên quan đến cậu, tôi cũng không nghĩ đến, Huyết tộc lại còn chuẩn bị một lá bài tẩy… Nói cho các anh em, tôi sẽ mau chóng tìm được phương pháp giải độc, để bọn họ kiên trì một chút… Tôi muốn mỗi người bọn họ, đều còn sống trở lại căn cứ, một người cũng không cho phép tụt lại phía sau!’’ ‘‘Được!’’ Sau khi cúp điện thoại, vẻ mặt Trần Xuân Độ ngưng trọng, mà lúc này, Lê Kim Huyên cùng Tô Loan Loan đi ra khỏi phòng.
Lê Kim Huyên nhìn thấy Trần Xuân Độ đứng ở cửa, vẻ mặt không ngừng thay đổi, nghi hoặc mở miệng nói: ‘‘Anh đứng ở cửa làm cái gì?’’ Trần Xuân Độ phản ứng lại, lắc đầu, vẻ âm trầm thâm thúy trên mặt cũng biến mất, nhìn về phía Lê Kim Huyên, ngượng ngùng cười một tiếng: ‘‘Không có chuyện gì.’’ ‘‘Đi thôi, đã tối rồi, Tô Loan Loan còn chưa ăn gì, cùng đi xuống dưới lầu ăn một chút.’’ Lê Kim Huyên mở miệng, giọng nói dễ nghe êm tai, mang theo một cỗ từ tính cùng gợi cảm không nói ra được, giống như cùng diện mạo tinh xảo cùng khí chất mê người của cô.
‘‘Được.’’ Trần Xuân Độ cực kì chân chó gật đầu, Lê Kim Huyên đi về phía thang máy, cô cũng không suy nghĩ nhiều vì sao vừa rồi sắc mặt của Trần Xuân Độ lại khó coi như vậy, cô cũng không biết, lúc này Trần Xuân Độ đứng trước áp lực cùng nguy cơ lớn như thế nào.
Tất cả đều bởi vì một tộc muốn xâm phạm lăng nhục cô một cách tùy ý…
…
‘‘Long Vương nói thế nào?’’ Sau khi Bạch Hổ vừa cúp điện thoại, những tướng sĩ Long quân đứng bên cạnh cũng không kịp chờ đợi hỏi.
Bạch Hổ nhìn qua những tướng sĩ này một chút, nói: ‘‘Long Vương bảo tôi nói cho mọi người, anh ấy sẽ mau chóng tìm ra phương pháp giải độc, bảo mọi người kiên trì một chút nữa, anh ấy muốn các mỗi người các cậu, đều sống sót trở lại căn cứ, một người cũng không cho phép tụt lại phía sau.’’ Lời nói này của Bạch Hổ khiến cho mọi người hoàn toàn rơi vào tĩnh mịch, có rất nhiều tướng sĩ Long quân nhao nhao ngẩng đầu, thần sắc trở nên phấn chấn hơn rất nhiều.
‘‘Long Vương thật sự nói như vậy sao?’’ ‘‘Long Vương nhất định có thể tìm được giải dược cho chúng ta!’’ ‘‘Nhìn đi, Long Vương không có quên chúng ta, không có quên Long quân!’’ Bạch Hổ nhìn từng vị tướng sĩ Long quân đang kích động không thôi, nhẹ nhàng gật đầu: ‘‘Tinn tưởng Long Vương, chúng ta phải kiên trì, nhất định có thể cứu chữa!’’ …
Trong nhà ăn, Tô Loan Loan gọi một chút đồ ngọt, ăn một khối bánh gatô, Lê Kim Huyên ở bên cạnh vừa xem tin tức thời sự ở Yên Kinh trên điện thoại vừa uống cà phê.
Về phần Trần Xuân Độ, đang cực kì bận rộn, vẫn luôn nhíu mày cầm điện thoại, giống như đang xử lí chuyện gì.
Lê Kim Huyên thỉnh thoảng nhìn lén Trần Xuân Độ nhiều lần, cuối cùng, Lê Kim Huyên không nhịn được mở miệng hỏi: ‘‘Đã xảy ra chuyện gì sao?’’ Trần Xuân Độ ngẩng đầu, nhìn về phía Lê Kim Huyên, hơi sững sờ, lập tức rất nhanh phản ứng lại, cười ha ha một tiếng, giải thích nói: ‘‘Này, không có gì, chỉ là một chút việc nhỏ lông gà vỏ tỏi.’’ Ngay lúc này, điện thoại của Trần Xuân Độ đột nhiên vang lên.
Trần Xuân Độ nhìn lướt qua, hai con ngươi lập tức hiện lên một vòng thâm thúy, anh đứng lên nói: ‘‘Tôi đi nhận điện thoại.’’ Lê Kim Huyên ngẩng đầu nhìn một chút, từ tính nói: ‘‘Ở chỗ này nhận đi.’’ Trần Xuân Độ sững sờ, thìa trong tay của Tô Loan Loan cũng có chút dừng lại.
Lê Kim Huyên nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, ở chung cùng Trần Xuân Độ lâu như vậy, cô có thể cảm giác được Trần Xuân Độ rất không thích hợp.
Không cần biết kĩ thuật diễn của Trần Xuân Độ tinh xảo đến đâu, nhưng dính đến chuyện của Long quân, cuối cùng vẫn lộ ra chút chân ngựa, bị nữ thần tổng giám đốc tâm tư tỉ mỉ mẫn cảm bắt được.
‘‘Làm sao vậy, có vấn đề gì sao?’’ Lê Kim Huyên nhướng mày hỏi, trong giọng nói cũng có chút lạnh lẽo hùng hổ dọa người.
Chương 523
‘‘Đương nhiên không có.’’ Vẻ mặt của Trần Xuân Độ rất nhanh bình tĩnh lại, nhưng trong lòng run rẩy, có chút lo lắng bất an.
Bởi vì đầu dây điện thoại bên kia không phải người nào khác, là nữ thần trí tuệ đại danh đỉnh đỉnh!
Mặc dù Lê Kim Huyên cũng cực kì thông minh, bằng không cũng khó có thể gánh vác gánh nặng của chức vụ tổng giám đốc của tập đoàn Lê thị, nhưng so với nữ thần trí tuệ có đầu óc quỷ dị, trí thông minh nổi tiếng ở nước ngoài, Lê Kim Huyên còn kém hơn rất nhiều.
Mấu chốt nhất là, mỗi lần Trần Xuân Độ trò truyện với nữ thần Trí Tuệ, đều là một cuộc đối đầu, cái này khiến cho Trần Xuân Độ áp lực như núi… Kết quả bây giờ Lê Kim Huyên cùng Tô Loan Loan đang ở bên cạnh, cái này khiến Trần Xuân Độ rất lo lắng, trong lúc anh cùng Metis nói chuyện với nhau, xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Nếu như lại bị Metis bắt được nhược điểm gì, vậy thì anh quá bị động.
‘‘Kim Huyên, gọi điện thoại ở chỗ này không tốt lắm đâu.’’ Trần Xuân Độ ngượng ngùng cười một tiếng, cố gắng đấu tranh.
Chính là Trần Xuân Độ không nghĩ tới, Lê Kim Huyên giống như có thể xem thấu nội tâm của anh, chỉ là nhàn nhạt châm chọc cười một tiếng: ‘‘Bình thường tôi cũng không thấy anh có giáo dưỡng như vậy, tại sao bây giờ đột nhiên giả thành thân sĩ?’’ Chuông điện thoại chói tai không dừng lại, vang lên reng reng, khiến cho sắc mặt của Trần Xuân Độ càng khó coi.
Lê Kim Huyên nhìn Trần Xuân Độ, thân là phụ nữ, giác quan thứ sáu vẫn luôn rất chuẩn xác, mặc dù cô không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng cô đã nhạy cảm phát giác được, Trần Xuân Độ đối mặt với cuộc điện thoại này, trở nên cực kì mất tự nhiên, vẫn luôn che che giấu giấu cái gì đó.
Điều này càng khiến cho Lê Kim Huyên càng kiên định với suy nghĩ của mình.
Trần Xuân Độ cúi đầu, nhìn số điện thoại di động trên màn hình, mắt lộ ra kiên định, nhanh chóng nhấn xuống nút nhận.
‘‘Có chuyện gì sao?’’ Trần Xuân Độ đưa điện thoại di động dán thật chặt ở bên tai, mặt ngoài ra vẻ bình tĩnh mở miệng hỏi.
‘‘Quan tâm anh một chút.’’ Ở bên trong thần điện lộng lẫy vàng son, Metis khoác áo choàng, dưới mái tóc bạc dài, là khuôn mặt tinh xảo không thể bắt bẻ, đủ khiến cho vô số phụ nữ sinh ra tâm tư ghen ghét.
‘‘Cô muốn nói cái gì?’’ Trong lòng Trần Xuân Độ bỗng nhiên dâng lên một cỗ cảnh giác nồng đậm, lần trước nữ thần trí tuệ đến tìm anh, đã lấy đi đầu đạn hạt nhân duy nhất ở trong căn cứ làm cho kinh động đến các quốc gia và rất nhiều thế lực, còn biết được tọa độ cấm khu sinh mệnh của vùng căn cứ, bây giờ lại tìm đến, Trần Xuân Độ đương nhiên tin tưởng, tuyệt đối không có chuyện gì tốt.
Nữ thần trí tuệ quá kinh khủng, tâm trí như yêu, đây là đang ở nơi xa ngàn dặm, chỉ cần cô ta muốn, đều có thể nhẹ nhàng đùa bỡn người khác trong lòng bàn tay!
Đây cũng là nguyên nhân vì sao mười một vị thần khác phải kiêng kỵ nữ thần trí tuệ như vậy, nếu như cô ta muốn cũng có thể kích động các vị thần tự chém gϊếŧ lẫn nhau.
Long Vương bễ nghễ ở nước ngoài, nhưng nữ thần trí tuệ là người duy nhất mà Long Vương cần đề phòng.
‘‘Lúc trước tôi đã giúp anh những chuyện ngu xuẩn kia, còn đây là thái độ anh đối với tôi sao?’’ Ở bên trong thần điện lưu ly, đôi môi đỏ mê người của Metis gợi lên một đường cong.
‘‘Lời này của cô là có ý gì?’’ Trần Xuân Độ nhăn mày lại, anh đột nhiên có chút không rõ ý tứ trong câu nói này của nữ thần trí tuệ.
‘‘Nếu không có tôi thì tên Tiểu Bạch Hổ, đã sớm trở thành da hổ trên ghế ngồi của người khác rồi.’’ Giọng nói của Metis tràn ngập một cỗ kỳ dị mị hoặc, nếu không phải Long Vương có ý chí kiên định, đổi lại người bình thường, chỉ sợ sớm đã trầm mê trong đó.
Trần Xuân Độ run lên, Bạch Hổ… Trước đó chẳng lẽ đã gặp phải nguy hiểm gì… Lại là Metis đến hóa giải?
Trần Xuân Độ đương nhiên sẽ không hoài nghi Metis, thân là nữ thần Trí Tuệ, cô ta sẽ có tôn nghiêm cùng kiêu ngạo của mình, không cần nói chuyện để che dấu chân tướng.
‘‘Tôi giúp anh ân tình lớn như vậy, rốt cuộc anh dự định trả ơn tôi như thế nào?’’ Đầu dây điện thoại bên kia, giọng nói Metis đầy ý vị chậm rãi truyền đến.
‘‘Rốt cuộc cô muốn thế nào?’’ Trần Xuân Độ trầm giọng hỏi.
‘‘Ừm… Tôi đoán một chút, bây giờ chắc hẳn anh đang ở trong nhà ăn đi, bên cạnh còn có người nhìn khiến cho anh không tiện nói chuyện.’’ Metis hỏi.
Mắt Trần Xuân Độ lóe lên tia sáng, có chút giật mình, Nữ Thần Trí Tuệ quả nhiên là nữ thần trí tuệ, thế mà chỉ bằng tạp âm ở dây điện thoại đối diện cùng lời nói của Trần Xuân Độ đã có thể phán đoán được nhiều tin tức như vậy!
Trần Xuân Độ không có mở miệng trả lời, xem như đối với lời nói vừa rồi của Metis như một loại ngầm thừa nhận.
‘‘Nếu như tôi đoán không lầm, những thủ hạ ở Long quân kia của anh, lúc này chắc hẳn đã trúng Huyết Độc.’’ Lời nói của Metis xoay chuyển, khiến cho hai mắt của Trần Xuân Độ ngưng lại.
Metis vừa nhắc tới hai chữ Huyết Độc này, đã khiến cho Trần Xuân Độ không thể khống chế được mình, bỗng nhiên có một cỗ khí thế vô hình ầm ầm bộc phát!
Chương 524
Lê Kim Huyên đang ngồi đối diện Trần Xuân Đô , đôi mắt đẹp chăm chú nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, Trần Xuân Độ nghe thấy lời này, giống như có chỗ nào đó không đúng, khiến cho Lê Kim Huyên càng thêm nghi ngờ.
Chẳng lẽ cô cảm giác sai lầm?
Đột nhiên, Lê Kim Huyên có chút hoảng hốt, Trần Xuân Độ, trên người nhiều thêm một cỗ khí chất không nói nên lời, lúc Lê Kim Huyên nhìn lại, đôi mắt thâm thúy của Trần Xuân Độ khiến cho nữ thần tổng giám đốc không khống chế nổi run lên!
Nhưng rất nhanh, Trần Xuân Độ đã khôi phục bình thường, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra, khiến Lê Kim Huyên thậm chí hoài nghi có phải do cô xuất hiện ảo giác.
‘‘Làm sao cô biết?’’ Trần Xuân Độ chậm rãi hỏi, mặc dù đối mặt với Tô Loan Loan cùng Lê Kim Huyên bên ngoài anh bất động thanh sắc, nhưng bên trong nội tâm lại sinh ra một cái suy nghĩ lớn mật.
‘‘Muốn biết tin tức này rất khó, sớm ở trước đó, tên Tiểu Bạch Hổ của anh dẫn người đi gϊếŧ người, tôi cũng đã biết bí thuật của Huyết tộc… Hơn nữa tôi cũng đoán được, Huyết tộc trong lúc sinh tử tồn vong, nhất định sẽ dùng Huyết Độc để phản kích.
Bên trong thần điện lưu ly, tràn ngập giọng nói quyến rũ có chút lười biếng của Metis, mà mấy phần lười biếng này, càng làm nữ thần trí tuệ Metis thêm cao quý cùng lãnh ngạo.
Lê Kim Huyên ngồi trước mặt Trần Xuân Độ, dù là giờ phút này còn muốn che lấp, đều khó thể khống chế… nữ thần Trí Tuệ rõ ràng đang trêu tức anh, nói cho anh biết, cô đã sớm đã đoán được toàn bộ quá trình, chính là trơ mắt muốn nhìn thấy Long quân trúng Huyết Độc, nhận sự thống khổ tra tấn!
Anh xem Long quân như chính mình, mà bây giờ Metis nói lời này, chẳng khác gì đang xát muối trên vết thương của anh!
Sắc mặt của Trần Xuân Độ trở nên âm trầm, anh cũng không hoài nghi độ chân thực của những lời nữ thần trí tuệ đã nói… Ảo tưởng duy nhất của anh về Metis bỗng nhiên tan vỡ.
‘‘Rốt cuộc là cô muốn điều gì?’’ Giọng nói của Trần Xuân Độ lộ ra lạnh lùng.
‘‘Tôi muốn cái gì, anh còn không biết hay sao?’’ Khóe miệng của Metis giơ lên một đường cong tràn ngập nghiền ngẫm: ‘‘Tôi đã đã sớm biết Huyết Độc của huyết tộc, đương nhiên cũng có giải dược trong tay.’’ Con ngươi của Trần Xuân Độ bỗng nhiên co rụt lại… Giải dược, quả nhiên, nữ thần Trí Tuệ có được giải dược, cái này cũng không khác biệt với suy nghĩ trước của anh!
‘‘Nhưng mà’’ Metis xoay chuyển: ‘‘Anh đã thiếu tôi một cái mạng, anh nghĩ mình có thể thế chấp thứ gì ở chỗ tôi?’’ Trần Xuân Độ không cần nghĩ ngợi, không chút do dự mở miệng nói: ‘‘Cô muốn cái gì, tôi đều có thể cho cô.’’ ‘‘Nếu như tôi muốn người phụ nữ đó thì sao? Anh vì cô ta mê hoặc mà sẵn sàng từ bỏ mọi thứ, thậm chí là danh hiệu Long Vương sao?’’ Metis trêu tức, hướng dẫn từng bước: ‘‘Dùng một mạng của cô ta, đi cứu hơn trăm hơn nghìn cái mạng thủ hạ của anh, như thế nào?’’ Sắc mặt củaTrần Xuân Độ cứng lại, Metis, khiến cho trái tim Trần Xuân Độ hung hăng run lên!
Cho đến lúc này, Trần Xuân Độ mới hiểu được dụng ý của Metis, thì ra Metis muốn diệt trừ Lê Kim Huyên!
Hơn nữa, vẫn là Trần Xuân Độ chủ động mở miệng… Trần Xuân Độ rung động, lời nói của Metis thật sự quá tràn ngập sức hấp dẫn, nếu là đổi lại người khác, nhất định sẽ không chút do dự đáp ứng.
Thế nhưng mà, Lê Kim Huyên, Long quân… Hai cái này đối Trần Xuân Độ mà nói đều là một bộ phận không thể dứt bỏ, Metis dụng tâm ác độc, đây là muốn cắt một miếng thịt trên người Trần Xuân Độ, bất luận Trần Xuân Độ lựa chọn cái nào, đều sẽ khiến cho trái tim anh như bị dao cắt!
Nữ thần trí tuệ, không những thông minh hơn người, mà cô ta còn ác độc, cũng là tâm ngoan thủ lạt! Giải dược Huyết Độc… Cô ta có giải dược, đem tương đương nắm giữ chỗ hiểm của Trần Xuân Độ, có thể tùy ý đùa bỡn Trần Xuân Độ, ở nước ngoài, cơ hồ không có bất kỳ thế lực đơn phương dám làm như thế, chỉ có nữ thần trí tuệ, người phụ nữ quyến rũ này hiểu rõ sự mềm yếu của Trần Xuân Độ là gì, còn hung hăng đánh đập!
Trần Xuân Độ nhìn chăm chú Lê Kim Huyên một lúc lâu, bên trong ánh mắt lóe ra vẻ phức tạp, qua một hồi lâu, Trần Xuân Độ thở ra một hơi nặng nề nói với Metis ở đầu dây bên kia: ‘‘Nếu đã như vậy thì không cần phải nói chuyện.’’ Nói xong, Trần Xuân Độ không đợi Metis ở đầu điện thoại bên kia nói cái gì, nhanh chóng cúp điện thoại.
‘‘Anh…’’ Bên kia điện thoại Metis lập tức ngơ ngẩn, thân là nữ thần trí tuệ vô thượng cao quý, đây là lần đầu tiên cô ta đυ.ng phải người như vậy, cũng dám thô bạo cúp điện thoại của cô ta, lẽ nào lại như vậy!
‘‘Long Vương!’’ Từ trước đến nay gương mặt xinh đẹp của Metis luôn bình tĩnh, bỗng nhiên lạnh xuống, trên mặt như bao trùm một tầng hơi mỏng sương lạnh, Metis nghiến chặt hàm răng, những ngón tay gầy nhỏ bỗng nhiên hung hăng nắm chặt!
Từ bên trong đôi mắt của cô ta, bỗng nhiên bắn ra một vòng lạnh lẽo, đáy mắt cũng lóe ra tràn ngập sát khí lửa giận!
Metis tức giận đến ngực cũng kịch liệt chập trùng, cô ta bị Trần Xuân Độ làm cho tức giận không nhẹ!
Trên thực tế, nếu như đổi lại là người khác, cô ta đương nhiên sẽ không giận đến như vậy, nhưng lần này người treo điện thoại của cô ta, là Trần Xuân Độ, người đàn ông thiếu cô ta một mạng, không những không cung cung kính kính, khách khí với cô ta, thế mà còn thô bạo như vậy!
‘‘Tạch tạch tạch…’’ Metis chậm rãi thể phì phò siết chặt nắm đấm, qua một hồi lâu mới nới lỏng ra.
Lấy dược thủy cùng phương thuốc giải dược Huyết Độc ra. Qua lúc lâu, Metis đột nhiên mở miệng nói với thị nữ câm như hến đứng bên cạnh.
‘‘Còn cần chuẩn bị cái gì sao?’’ Vị thị nữ kia thấy Metis đã nguôi giận không ít, nhẹ giọng hỏi.
Chương 525
‘‘Chuẩn bị dụng cụ.’’ Metis nhàn nhạt mở miệng, giọng điệu lạnh lùng, khôi phục thành phong phạm cao cao tại thượng của nữ thần: ‘‘Với tất cả nguyên liệu để điều phối dược vật.’’
“Đúng vậy.” Thị nữ cúi đầu đáp, nhưng trong lòng lại khẽ run lên.
Thị nữ đứng bên cạnh lắng nghe hết cuộc đối thoại giữa Metis và Trần Xuân Độ, mặc dù không có nghe được Trần Xuân Độ nói gì nhưng đa phần cũng đoán được đại khái.
Nhưng khi cô nghe được Metis muốn đích thân ra tay, trong lòng cô không ngừng run rẩy, vô cùng khϊếp sợ.
Thị nữ cũng không dám trái lời, không lâu sau lại quay trở lại bên trong nội điện, cung kính nói: “Tất cả vật liệu và đồ dùng đều đã ở trong phòng thí nghiệm vô khuẩn rồi ạ.”
Metis gật đầu, rồi lại tự lẩm bẩm một mình mà chỉ bản thân mới có thể nghe được: “Long Vương, anh lại nợ tôi thêm một lần nữa rồi.”
Giọng nói của Metis nhẹ nhàng đến nỗi khiến cô thị nữ không nghe rõ, chỉ nghe thấy Metis khôi phục lại vẻ lạnh lùng trước đây, nói: “Đi thôi.”
“Mời ngài.”
Sau khi thị nữ đi cùng Metis đến cửa phòng thí nghiệm thì dừng lại, muốn bước vào phòng thí nghiệm vô khuẩn phải mất rất nhiều công sức, cho dù thị nữ có bước vào đi nữa cũng không giúp gì được cho Metis, chỉ đơn giản là đợi ở bên ngoài.
Thời gian trôi qua hết phút này đến phút khác, không biết đã bao lâu rồi cánh cửa phòng thí nghiệm mới từ từ mở ra, Metis mang theo vẻ mệt mỏi bước ra khỏi phòng thí nghiệm.
Metis mới vừa bước ra khỏi phòng thí nghiệm, đôi mắt ảm đạm vô thần, như hao hết sức lực khi còn ở bên trong phòng thí nghiệm khiến cho cô vô cùng mệt mỏi.
Metis bước ra khỏi phòng thí nghiệm, thân thể mềm mại hơi lay động, suýt nữa đã ngã xuống mặt đất.
May mà cô thị nữ ở bên cạnh canh giữ cửa, thấy Metis có chút gì đó không thích hợp nên nhanh chóng đỡ lấy Metis.
“Ngài bị sao vậy ạ?” Cô người hầu hỏi.
“Tôi không sao hết.” Metis lắc đầu, giọng nói khàn khàn, có hơi suy yếu.
“Ngài bị sao vậy ạ?” Thị nữ nhíu mày, cả người Metis mềm nhũn dựa vào người thị nữ, chuyện này khiến thị nữ vô cùng lo lắng cho tình trạng của Metis.
“Mau nhánh chóng phái người đem nó đến tay Long quân, nhớ kỹ, chuyện này nhất định phải giữ bí mật…Đợi một lúc tôi sẽ tìm vị trí của Long quân.” Metis đột nhiên lấy từ trong tay ra một cái ống nhỏ màu xanh, nhét vào trong tay của cô thị nữ.
Cô thị nữ ngẩng đầu nhìn Metis, cô ta mở miệng, muốn nói cái gì đó, nhưng cuối cùng lại im lặng không nói gì.
“Tôi chỉ là quá căng thẳng về mặt tinh thần mà thôi, chỉ cần nghỉ ngơi một lát là sẽ khỏe lại.” Hình như Metis chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn ra vẻ băn khoăn lo lắng của thị nữ.
Thị nữ xoay người, nhanh chóng rời đi, Metis nhìn về phía thị nữ đang rời đi, chậm rãi lấy điện thoại ra, gọi cho Trần Xuân Độ.
Lúc này, Trần Xuân Độ và Lê Kim Huyên đã đi ra khỏi nhà hàng, sau khi Tô Loan Loan ăn xong món tráng miệng, Lê Kim Huyên cũng không có tiếp tục ở lại nữa mà đi về phía dãy phòng khách sạn.
“Đợi sau khi tôi thu dọn phòng xong sẽ tới đại hội đổ thạch.” Lê Kim Huyên lạnh lùng bỏ lại một câu rồi rời đi.
Trần Xuân Độ nhìn bóng dáng gợi cảm của Lê Kim Huyên thì mỉm cười, rõ ràng tối hôm qua Lê Kim Huyên rất hài lòng với cách sắp xếp phòng của anh, bây giờ phỏng chừng đang rất nóng lòng muốn ở trong phòng lắm đây.
Ngay khi Trần Xuân Độ nhìn bóng lưng Lê Kim Huyên nở nụ cười đầy ẩn ý thì Tô Loan Loan ở một bên đột nhiên nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ với vẻ mặt phức tạp.
“Trần Xuân Độ.” Tô Loan Loan nhẹ giọng kêu.
Trần Xuân Độ quay đầu lại, nhìn Tô Loan Loan hỏi: “Làm sao vậy?”
Tô Loan Loan nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ một hồi, đến nỗi Trần Xuân Độ có chút sợ hãi thì Tô Loan Loan mới mở miệng nói một tiếng “Cảm ơn.”
“Tôi chỉ cung cấp thuốc chữa trị vết thương cho cô thôi, không có gì phải cảm ơn cả.” Trần Xuân Độ thản nhiên nói, bàn tay to vung lên, coi như không để ý gì cả.
Tuy nhiên, ánh mắt của Tô Loan Loan đối với Trần Xuân Độ càng trở nên phức tạp, bởi vì cô biết tuy rằng ngoài mặt Trần Xuân Độ tỏ vẻ không quan tâm, nhưng cô biết rõ ràng giá trị của lọ thuốc mà cô lấy tối hôm qua có lẽ không có đơn giản như vậy!
Lòng cô trong như gương sáng, đương nhiên hiểu được, nào có loại thuốc chữa thương nào có thể nâng cao tố chất, lại còn chữa được nội thương trong cơ thể cô.
Hiệu quả của loại thuốc này, cô cũng chưa từng nghe nói qua, ngay cả khi còn ở trong đội đặc chủng cũng từng hưởng được rất nhiều tài nguyên, cũng chưa từng gặp qua loại thuốc có tác dụng thần kỳ như vậy!