Chàng Rể Phế Vật

Chương 501-506

Chương 501

Nhưng còn bây giờ thì sao, chính ông ta cũng không dám tưởng tượng, Long quân nhập cảnh, Nữ Thần Trí Tuệ xuất thủ… Nếu như tin tức phong tỏa không thành công, điều này rất nhanh sẽ dẫn tới tin tức chấn động ở đế quốc Mặt trời không lặn!

“Mặt trời không lặn chúng ta không thù không oán với Long quân, thậm chí ngay cả lui tới cũng không coi là chặt chẽ, Long quân, đột nhiên tới Mặt trời không lặn chúng ta rốt cuộc muốn làm gì?”

Tướng lĩnh cao cấp lẩm bẩm mở miệng, trong tròng mắt ông ta, tràn đầy mãnh liệt vẻ mê mang.

“Không, Trưởng quan, ngài quên rồi, đã từng cũng có một lần, Long quân đi tới Mặt trời không lặn chúng ta…” Đột nhiên, một vị tướng sĩ nhìn lớn tuổi đứng dậy nói.

Vị tướng sĩ này vừa mở miệng nhắc nhở, bỗng nhiên làm hai tròng mắt tướng lĩnh cao cấp cứng lại!

“Ý anh là…” Thần sắc tướng lĩnh cao cấp bỗng nhiên ngưng trọng.

“Sếp, lần trước là Long Vương tự mình dẫn đội tới, lần kia tôi trùng hợp ở đó… Long Vương cũng không động thủ…” Rất nhanh, vị tướng sĩ kia đơn giản nói ngọn nguồn cho tướng lĩnh cao cấp.

“Theo như anh nói. . . Lần này Long quân tới, thế tất yếu tạo thành tàn sát!”

Tướng lĩnh cao cấp đột nhiên đứng dậy, thần sắc lộ ra vẻ ngưng trọng: “Tôi lập tức thỉnh cầu cấp trên, giám sát Long quân, nếu như Long quân thật sự chuẩn bị đầy đủ, tới đại khai sát giới, tôi nhất định phải ngăn trở bọn họ!”

“Nơi này là Mặt trời không lặn, tuyệt không cho phép thế lực hải ngoại đại khai sát giới trên đất Mặt trời không lặn!”

Tướng lĩnh cao cấp bỗng nhiên đứng dậy, Đùng Đùng Đoàng đi nhanh ra khỏi phòng làm việc, dù là cửa phòng làm việc đóng lại, toàn bộ phòng giám sát vẫn tràn ngập không khí quỷ dị an tĩnh.

Tất cả mọi người đều bị sự xuất hiện hôm nay của hai tôn đại thần chấn động. . . Vô luận là Nữ Thần Trí Tuệ, hay là Long Vương, cũng đã làm cho tâm thần bọn họ rung động hồi lâu!

… …

Trong thần điện trí tuệ, hai thị nữ bưng hai đĩa trái cây thủy tinh tinh xảo, mâm trái cây để hai chùm nho lớn.

“Công chúa, những trái nho này đều là từ vườn nho ngài trồng hái xuống.” Một thị nữ nhàn nhạt cười một tiếng.

Metis vươn tay ngọc trắng nõn, dễ như trở bàn tay lấy một quả nho xuống, bỏ vào môi đỏ mọng mê người, khóe miệng đỏ thắm tinh xảo hơi nhếch lên, chỉ là một động tác ăn nhỏ đơn giản, hàm chứa mị lực không nói ra được, làm người ta tim đập thình thịch, một màn này, đủ để cho vô số đàn ông điên cuồng, thậm chí hận không thể lập tức quỳ dưới gấu quần!

Nữ Thần Trí Tuệ, mặc dù được xưng là Nữ Thần Trí Tuệ, làm sao có thể, chỉ là chỉ số thông minh siêu quần. . . Giá trị nhan sắc Nữ Thần Trí Tuệ cũng tuyệt đối là đứng đầu, xuất sắc hiếm thấy như trí tuệ của cô ta!

Metis nhẹ khảy một quả nho, đang đặt trong miệng từ từ thưởng thức, lúc này mắt đẹp cô ta đang chăm chú nhìn ipad, trên bản đồ điện tử, ghi chú rõ ràng từng điểm đỏ, đang nhanh chóng đi về hướng Lâu đài cổ Dracula.

“Huyết tộc. . . Có chút thú vị. . .” Metis nhẹ giọng lẩm bẩm: “Không nghĩ tới anh càng ngày càng giống tôi, cuối cùng vẫn hạ thủ với bọn Dracula dã thú hoang dã thèm máu tươi này.”

Hai thị nữ cạnh Metis, nghe những lời của Metis, không khỏi lộ vẻ nghi hoặc. . . Các cô tự nhiên nghe không hiểu lời Metis.

Dracula, là danh môn vọng tộc của Châu Âu, lúc nào trở thành là mãnh thú them máu tươi man rợ?

Hai thị nữ tự nhiên không biết, sau lưng Dracula gọn gàng xinh đẹp cất giấu bao nhiêu thảm án vô nhân đạo, nhân thần cộng phẫn!

… …

Nước C, Yên kinh.

Trần Xuân Độ đứng bên cửa sổ, nhìn về phía ngoài cửa sổ, anh cúi đầu, nâng cổ tay lên nhìn lướt đồng hồ, tròng mắt lóe lên ý thâm thúy.

Anh lấy điện thoại từ trong túi quần, bấm điện thoại của thanh niên, chậm rãi thấp giọng hỏi: “Sắp xếp thế nào?”

“Yên tâm đi, lần này là Bạch Hổ dẫn đội, chắc sắp đến Lâu đài cổ rồi.”

Trần Xuân Độ gật đầu một cái, như có điều suy nghĩ, suy nghĩ một chút, một lát sau mở miệng nói: “Tính cách Bạch Hổ tương đối nóng nảy, chỉ có một mình Bạch Hổ dẫn đội đi trước sao?”

“Đúng, trong trụ sở chỉ có Bạch Hổ và Chu Tước trấn thủ, những người khác cũng làm nhiệm vụ rồi, nếu để Chu Tước dẫn đội, tôi sợ không đè ép được, vậy chọn tâm cao khí ngạo, Bạch Hổ vừa vặn có thể đè xuống kiêu ngạo trong lòng bọn họ.” Bên đầu điện thoại kia, thanh niên phân tích giải thích, làm Trần Xuân Độ liên tục gật đầu, nhìn vô cùng hài lòng.

“Xem ra tôi thoái ẩn, đối với việc rèn luyện cậu cũng có trợ giúp.” Trần Xuân Độ nói

Chương 502

“Đại ca, anh nói như vậy thì không có ý nghĩa, cái gì gọi là bởi vì anh thoái ẩn, coi như trước khi thoái ẩn, lúc nào anh quản cục diện rối rắm này. . . Cả ngày lẫn đêm cũng không ngừng kết bạn với các công chúa thiên kim…”

Rất nhanh, thanh niên bắt đầu dài dòng, làm cho Trần Xuân Độ nhức đầu, bỏ lại một câu: “Để Bạch Hổ cẩn thận một chút, không thể thả chạy một người”, sau đó, không đợi thanh niên nói gì nữa, quả quyết cúp điện thoại.

Thanh niên đầu kia điện thoại, người mặc áo choàng tắm, nghe tiếng máy bận trong điện thoại, sửng sốt một chút, ngay sau đó cách không mắng một câu, bất đắc dĩ thở dài.

Bây giờ thanh niên hối hận xanh ruột, sớm biết, ban đầu anh ta không nên bị Trần Xuân Độ dụ tới thành phố T, đồng mưu đại kế. . . Vì lê dân bách tính vân vân. . . Thẳng đến khi thanh niên lên thuyền tặc, mới phát hiện, đường đường Long Vương, hai người quan hệ tốt như vậy, lại dùng chiêu thức hạ lưu như vậy với anh ta, Trần Xuân Độ lừa thanh niên tới nước C, hoàn toàn là bởi vì anh muốn ẩn lui, ném tất cả công việc phức tạp cho thanh niên, mình thì sung sướиɠ tiêu dao tự tại.

Lúc Trần Xuân Độ vừa cúp điện thoại, trong phòng Trần Xuân Độ đặt, Lê Kim Huyên mắt buồn ngủ mông lung từ trong phòng ngủ đi ra, quan sát một chút, nhất thời đã nhìn thấy Tô Loan Loan nằm trên ghế sa lon, ngủ vô cùng ngon lành.

Lê Kim Huyên sửng sốt một chút, trong lòng có chút nghi ngờ, cô không hiểu, vì sao giường mềm mại trong phòng ngủ Tô Loan Loan không ngủ, hết lần này tới lần khác phải ngủ ghế sa lon…

Lê Kim Huyên rón rén đi tới cạnh Tô Loan Loan, cẩn thận nhìn Tô Loan Loan một lát, mới hơi hiểu ra, tối hôm qua Tô Loan Loan chiến đấu kịch liệt với thân ảnh kia, thậm chí còn bị thương, vốn là cô ta mệt mỏi lực kiệt hơn nữa yếu ớt không chịu nổi, rất có thể là mệt ngủ trên ghế sa lon.

Nghĩ tới đây, Lê Kim Huyên có chút xấu hổ, cô không nhịn được nhớ tới Tô Loan Loan mạo hiểm lớn, nguy hiểm tính mạng ngăn ở phía trước của cô, cứu cô một mạng, bằng không, sao tối hôm qua Lê Kim Huyên có thể còn ngủ ngon như vậy.

Lê Kim Huyên suy nghĩ một chút, xoay người trở lại phòng ngủ, chờ cô đi ra, trên tay cô đã cầm thêm chăn, Lê Kim Huyên nhẹ nhàng đắp chăn lên người Tô Loan Loan, khóe miệng đỏ thắm tinh xảo cong lên độ cong nhàn nhạt, lắc eo trở lại trong phòng ngủ.

Lê Kim Huyên cũng không nhìn ra, lúc này Tô Loan Loan, mặc dù ngoài mặt là ngủ say, nhưng thực tế, thân thể cô ta đang biến đổi ngầm thay đổi nào đó.



Trong Lâu đài cổ Dracula, bàn hội nghị lớn có từng vị lão giả thần sắc tái nhợt.

Trên người những lão giả đều tản ra khí tức cực mạnh. . . Khí tức mạnh mẽ ẩn núp trong cơ thể bọn họ, như một tôn thú dữ ẩn núp ngủ say.

Những lão giả có tư cách ngồi ở bàn hội nghị này, mỗi một người đều thanh danh hiển hách, ở trong huyết tộc, không một ai không phải nhân vật quyền cao chức trọng, thậm chí có mấy vị, cho dù trong toàn bộ danh môn vọng tộc của Châu Âu cũng có danh dự không nhỏ.

Mà bây giờ, tất cả mọi người, đồng loạt ngồi ở trên bàn nghị luận, thần sắc nghiêm túc, tựa hồ đang thương thảo gì.

Trung tâm bàn hội nghị, để một tấm hình, trong ảnh là một bóng lưng mơ hồ. . . Bóng lưng đang tản ra khí thế ngập trời, trong hình người nọ, dao găm Long Nha trong tay còn đang chậm rãi nhỏ máu, phảng phất đi ra từ biển địa ngục.

Anh, như tử thần, làm vô số người nghe tiếng kinh hồn táng đảng!

“Kế hoạch của chúng ta bị Turner bại lộ.” Ngay lúc này, lão giả mặc âu phục sang trọng, hoa lệ trong đó chậm rãi mở miệng.

“Tôi cũng đã sớm nói, loại như như Turner, không đáng tin cậy, còn không bằng để tôi tới chọn người.” Ngay lúc này, một vị lão giả cao gầy tóc trắng đáp lại, thần sắc ông ta lạnh như băng, như che phủ một tầng sương lạnh, tròng mắt lộ ra phiền muộn mãnh liệt.

“Trước đó chúng ta không biết, phải lo lắng chính là. . . Kế hoạch của chúng ta Turner có nói cho Long Vương không. . . Nếu như Long Vương biết, kết quả xấu nhất, chính là Long Vương không tuân theo ước định, trực tiếp gϊếŧ tới!” Trong huyết tộc, Đại trưởng lão trầm giọng mở miệng nói.

“Ha ha ha, coi như nói cho Long Vương thì sao, chúng ta cách Long Vương xa như vậy, Long Vương ở nước C, sao có thể phí sức chạy tới, coi như tới, anh ta cũng không dám làm gì chúng ta!” Thần sắc lão giả âm u nói: “Còn nhớ lần trước không, Long Vương khí thế mười phần ầm ĩ với chúng ta, cuối cùng còn không phải ngoan ngoãn chủ động lui binh!”

Vị lão giả kia vừa nói như vậy, bầu không khí trong buổi thương nghị lập tức trở nên vi diệu. Mấy trưởng lão Huyết tộc còn lại đều nhìn về phía trưởng lão mang nét mặt âm u, đôi mắt lộ vẻ suy tư như thể đang ngẫm nghĩ về những gì mà trưởng lão mang nét mặt âm u vừa nói.

Biểu tình của Đại trưởng lão khựng lại, ông ta nhìn về phía trưởng lão âm u bên kia, hít một hơi tận tình giải thích: “Đó là hai trường hợp. Thực ra mọi người đều rất rõ ràng nguyên nhân vì sao Long Vương rút lui, chẳng qua tôi chỉ lo lắng mà thôi. Bọn họ cũng đâu thể tàn sát hết tất cả chúng ta, nhưng lúc này đây bọn họ hung hăng gϊếŧ nhiều như vậy, sợ là đã có chuẩn bị…”

Đại trưởng lão phiền muộn nói ra nỗi lo âu của mình, lại không nghĩ rằng mọi người chẳng hề coi trọng chút nào.

“Đại trưởng lão, cho dù Long Vương có thủ đoạn như thế nào đi nữa thì Huyết tộc chúng ta cũng có bí thuật bảo vệ mạng sống.

Chương 503

Thậm chí ngay cả khi Long Vương cường thịnh trở lại, chỉ cần có bí thuật của Huyết tộc, ít nhất chúng ta cũng có sức tự vệ.”

Trưởng lão mặt âm u hừ lạnh một tiếng, thản nhiên nói rằng.

Đại trưởng lão nhíu mày, những trưởng lão Huyết tộc đang ngồi ở đây đều là những kẻ cao ngạo. Mấy năm nay Huyết tộc hành sự điệu thấp, trong lúc Dracula ngủ đông trong lâu đài không ra ngoài thì đám trưởng lão này bất giác đã bành trướng lớn như vậy, thậm chí ngay cả Long quân cũng không để vào mắt!

Đám trưởng lão Huyết tộc bọn họ đều không biết rõ, những lời mà bọn họ vừa nói đủ để khiến toàn thể hải ngoại chấn động!

Tuy rằng Đại trưởng lão là một người không hề hai lời ở trong Huyết tộc, nhưng dưới tình huống này nếu ông ta không được Dư trưởng lão ủng hộ thì cho dù có quyền lực lớn hơn nữa cũng vô ích.

“Đại trưởng lão, ông muốn nói cái gì thì cứ nói thẳng đi, không cần phải che che giấu giấu!” Một vị trưởng lão khác mở miệng nói.

“Suy nghĩ của tôi rất đơn giản, đó là phải lấy lòng Long Vương, và loại trừ mối quan hệ với Turner để ngăn chặn tất cả những tai hoạ ngầm.” Đại trưởng lão nói.

“Cái gì? Bảo chúng ta cúi đầu trước Long Vương?”

“Rầm!”

Trưởng lão nét mặt âm u vụt một tiếng đứng bật dậy, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Đại trưởng lão, ánh mắt băng lãnh nham hiểm tựa như rắn độc.

“Bởi vì một Huyết tộc bình thường nho nhỏ lại phải cúi đầu trước Long Vương. Đại trưởng lão, ông đùa hơi quá rồi đó.” Một vị trưởng lão khác quát lạnh một tiếng, nhiệt độ không khí trên bàn hội nghị cấp tốc giảm xuống!

Đột nhiên mấy vị trưởng lão khác tản mác ra một tia khí tức. Chỉ với một tia khí tức mà đã khiến không khí trên bàn hội nghị dao động kịch liệt. Nhiệt độ giảm xuống mấy phần, mà áp lực mà Đại trưởng lão phải chịu cùng càng đè nặng!

Mọi người lập tức ồ lên xôn xao, mấy vị trưởng lão khác đều xì xầm bàn tán, ánh mắt nhìn về phía Đại trưởng lão lập tức trở nên lạnh nhạt. Ở trong mắt hầu hết tất cả mọi người, rõ ràng là Đại trưởng lão chuyện bé xé ra to.

Bởi vì Long Vương gϊếŧ chết một tộc nhân bình thường mà toàn bộ Huyết tộc phải vội vã cúi đầu, đây là cái logic gì vậy?

Trên bàn hội nghị, Đại trưởng lão cũng rơi vào trầm mặc. Từng trưởng lão nhìn về phía ông ta đều mang theo một tia khinh miệt và không đáng.

Mà trưởng lão nét mặt âm u kia càng nói càng hăng say, giọng điệu cũng không chút kiêng kỵ: “Chuyện lần trước cũng xảy ra lâu như vậy rồi, Huyết tộc chúng ta cũng là quý tộc. Nếu Long Vương muốn ra tay với chúng ta, hắn có dám đương đầu với áp lực đến từ tất cả các thế lực ở châu Âu hay không? Tuy thế lực Long quân khổng lồ nhưng chẳng lẽ còn có thể chống lại toàn thể châu Âu?”

“Long Vương đã rút lui ở ẩn từ lâu, Long quân không bằng ngày xưa nữa. Cho dù Long quân có tới thật, không có Long Vương lãnh đạo, Long quân cùng lắm cũng chỉ là một trò cười mà thôi!”

“Đúng vậy, bởi vì có Long Vương cho nên Long quân mới dần dần lớn mạnh như thế. Không có Long Vương, Long quân là cái thá gì? Thế nhưng Long Vương là trái tim của Long quân… khẳng định là Long quân cũng không dám gϊếŧ chóc quá nhiều!”

Từng trưởng lão lần lượt mở miệng, tất cả đều nói lên ý kiến của bản thân.

Trên bàn hội nghị, hướng gió lại có xu thế nghiêng về một phía. Điều này khiến cho trưởng lão nét mặt âm u càng đắc ý hơn.

Ông ta đứng dậy, ngạo nghễ nhìn Đại trưởng lão nói: “Đừng nói Long Vương Long quân không dám gϊếŧ chóc quá nhiều, cho dù bọn chúng có tới thật, nếu như ta là Đại trưởng lão thì nhất định sẽ khiến bọn chúng có đi mà không có về! Dám kɧıêυ ҡɧí©ɧ Huyết tộc chúng ta thì chỉ có kết cục chết, chứ không phải thương nghị ở trên bàn xem nên đầu hàng như thế nào!”

“Đã không có Long Vương, Long quân nhằm nhò gì chứ? Huyết tộc chúng ta tuỳ tiện phái một tộc nhân là cũng đủ để bọn chúng phải trả giá bằng máu!”

“Đúng vậy, ta còn chưa thưởng thức hương vị của Long quân đâu, không biết máu của Long tướng sẽ có vị như thế nào…”

Trên bàn hội nghị, biểu tình của mấy trưởng lão này đã dịu đi rất nhiều. Nghe trưởng lão nét mặt âm u nói, sự lo lắng của bọn họ lập tức tiêu tan hơn một nửa, thoáng cái đã thoải mái hơn rất nhiều.

Thậm chí có mấy vị trưởng lão đã bắt đầu đánh chủ ý lên Long quân, suy nghĩ xem làm sao lấy được máu rồng bổ sung vào kho máu của mình, còn có thể kích động Long quân để vả mặt Long Vương!

Đại trưởng lão ngồi ở trên bàn hội nghị, sắc mặt cũng không khó coi. Ông ta đã hoàn toàn mất quyền khống chế những trưởng lão Huyết tộc này!

Vị trưởng lão nét mặt âm u kia đứng dậy, xoay người đi ra ngoài. Trước khi đi ông ta lạnh lùng bỏ lại một câu: “Lâu đài Dracula điệu thấp ngủ đông mấy năm nay chính là vì đợi đến một ngày có thể báo thù Long quân… Nếu như Long quân dám đến đây thật, lực lượng mà Huyết tộc chúng ta tích góp từng tí một trong những năm qua cũng không phải ăn chay. Nếu Long quân chết, ở hải ngoại có kẻ nào dám ngăn cản Huyết tộc chúng ta quật khởi?”

Chương 504

“Ầm!”

Bầu không khí trên bàn hội nghị bị trưởng lão nét mặt âm u châm ngòi, có mấy trưởng lão lập trường không kiên định và thái độ không rõ ràng sau khi nghe được lời này cũng bắt đầu dao động!

Đại trưởng lão ngồi trước bàn hội nghị, tuy rằng ông ta là Đại trưởng lão của Huyết tộc nhưng lúc này đây, phần lớn trưởng lão đều không ủng hộ ông ta, gần như ông ta đã mất đi lòng người!

Đại trưởng lão thở dài một tiếng, giọng điệu bất đắc dĩ chua xót. Trưởng lão nét mặt âm u kia dễ dàng nhận được sự ủng hộ của phần lớn các trưởng lão thông qua hội nghị lần này… Đương nhiên Đại trưởng lão có thể nhìn ra được, trưởng lão nét mặt âm u vốn đối nghịch với ông ta, rất muốn ông ta mất đi quyền lực để lên nắm giữ!

Mà lúc này, vị trưởng lão nét mặt âm u vừa mới đi ra, mấy trưởng lão khác cũng bao vây xung quanh ông ta cùng đi ra ngoài.

“Ông nghĩ Long quân có dám đến thật không?” Một trưởng lão trong số đó không kìm nén được nghi vấn trong lòng bèn mở miệng hỏi.

Trưởng lão âm u hừ lạnh một tiếng, thản nhiên mở miệng nói: “Long quân đến hay không thì tôi không quan tâm, nhưng Huyết tộc chúng ta đã điệu thấp nhiều như vậy rồi, sớm đã không cần phải nhìn sắc mặt Long quân nữa. Nếu Long quân dám đến thật, vừa vặn làm hòn đá kê chân cho Huyết tộc chúng ta nổi danh hải ngoại!”

Lời này vừa nói ra đã lập tức dẫn tới rất nhiều sự hưởng ứng của các trưởng lão khác. Bọn họ liên tiếp gật đầu, thoạt nhìn vô cùng tán đồng với những gì mà trưởng lão âm u này nói.

Đúng lúc này, đột nhiên lâu đài Dracula rung chấn kịch liệt!

“Ầm!”

Đột nhiên, một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, quanh quẩn bên trong lâu đài Dracula.

Sắc mặt trưởng lão âm u và những trưởng lão khác mới vừa rồi còn đang nghị luận chuyện Long quân khẽ biến. Âm thanh nổ tung khiến màng nhĩ của bọn họ như muốn bị chọc thủng!

“Xảy ra chuyện gì vậy?” Một trưởng lão trong số đó hỏi với vẻ kỳ quái.

Trưởng lão âm u vừa mở miệng định nói cái gì đó thì đột nhiên đá vụn và bụi bặm chấn động rơi xuống khiến những quý tộc vốn chú trọng vẻ bề ngoài này trở nên vô cùng chật vật.

“Ầm ầm!”

Một tiếng nổ khủng bố lại vang lên, đất núi rung chuyển, ngay cả mặt đất dưới chân mấy vị trưởng lão cũng đều rung chấn!

Đại trưởng lão vốn đang bất lực ngồi trên ghế, khi ánh mắt của ông ta rơi xuống mặt đất thì biểu tình đột nhiên biến đổi!

Ông ta đứng phắt dậy vọt tới bên cạnh cửa sổ nhìn ra bên ngoài, hai đồng tử hung hăng co rụt!

Ngay sau đó, đôi mắt Đại trưởng lão lộ vẻ thâm thuý phức tạp. Qua một lúc lâu, ông ta mới thở dài một tiếng.

Cái gì nên tới thì vẫn sẽ tới.

Nội tâm của Đại trưởng lão điên cuồng chấn động, tuy rằng ông ta đã đoán đúng rồi nhưng ông ta không thể đoán được mọi chuyện lại tới nhanh như vậy!

“Đi ra ngoài xem một chút!” Vị trưởng lão mặt mũi âm u kia không chút do dự đẩy cửa sổ, bất chợt nhảy xuống dưới!

Mà khi ông ta xuất hiện ở bên ngoài lâu đài Dracula thì mới phát hiện một đám bóng đen đang cấp tộc xẹt qua bên trên lâu đài!

Bỗng nhiên!

Đám bóng đen ở bên trên liên tục rắc bom!

Trưởng lão mặt mũi âm u biến sắc, tập kích trên không!

Nói thì chậm nhưng chuyện xảy ra rất nhanh. Thời điểm trưởng lão âm u nhìn thấy mấy quả bom kia rơi xuống như mưa phùn thì phía sau ông ta đã phát lạnh!

“Ầm ầm!”

Trên không trung của lâu đài Dracula bị tập kích, vô số đá vụn bắn ra, tốc độ cực kỳ nhanh, uy lực còn kinh khủng hơn so với đạn nhiều!

Mà toà lâu đài nguy nga, cao vυ't lên tới tầng mây, đủ để che khuất một khoảng bầu trời rộng lớn lại bị một trận bạo tạc làm cho dần dần sụp đổ!

Trưởng lão âm u xoay người, chỉ thấy toà lâu đài cổ đang chậm rãi ngã xuống, tựa như một người khổng lồ mất đi lực chống đỡ vậy. Tất cả những thân ảnh nhỏ bé đang liều mạng chạy trốn đều bị chôn vùi ở bên trong!

Cho dù đám Huyết tộc này có nhiều bí thuật bảo vệ mạng sống hơn đi nữa những khi đối mặt với một toà thành sụp đổ, bọn họ cũng không có bất cứ biện pháp nào!

Cho dù bọn họ có hoá thành dơi thì cũng không thể trốn thoát!

“Ầm ầm!”

Một toà lâu đài nguy nga đổ xuống, từng đám bụi khí nhanh chóng khuếch tán ra xung quanh!

Chương 505

Vô số thân ảnh vội vã chạy trốn! So với một toà lâu đài to lớn, bọn họ thật sự là quá mức nhỏ bé!

Từng đoàn bụi mù lan tràn cực nhanh, đuổi theo sau đám Huyết tộc nào đó không bỏ, như thể đang muốn cắn nuốt những thân ảnh này!

Nội tâm trưởng lão mặt mũi âm u điên cuồng chấn động, đồng tử ông ta co rút. Hết thảy những biến hoá này xảy đến quá nhanh, ông ta không hề phòng bị!

“Không!”

Ông ta trơ mắt nhìn từng vị tộc nhân bị đá vụn bắn trúng dẫn tới hôn mê, trong lòng co quắp mãnh liệt!

“Ầm ầm!”

Từng chiếc máy bay chiến đấu xẹt qua, những viên đạn lửa được thả xuống. Cả toà lâu đài Dracula rộng lớn mấy phút trước vẫn còn bình yên vô sợ mà giờ đây đã biến thành một đống phế tích chìm trong biển lửa!

Từng vị Huyết tộc tranh nhau chạy trốn, mà đúng lúc này, ở nơi xa đột nhiên có mấy cái chấm đen xuất hiện. Những chấm đen này đều vô cùng nhanh, bọn chúng chạy từ đằng xa đến đây, chỉ trong nháy mắt mấy người Huyết tộc đã có thể nhìn rõ… đó là những chiếc trực thăng vũ trang đầy đủ!

“Kẻ địch tấn công!”

Cũng không biết là ai đã quát lên một tiếng, từng tộc nhân Huyết tộc tụ tập lại một chỗ, nhìn chằm chằm vào chiếc trực thăng ở phía trước, tựa như một mảnh hải dương màu đen phô thiên cái địa mà đến!

Trưởng lão nét mặt âm u kia gần như đã hoá đá Thân thể ông ta run rẩy kịch liệt, cảnh tượng trước mắt khiến ông ta nói không nên lời, vô cùng xấu hổ!

Từng chiếc trực thăng vũ trang tiến tới, không ai có thể đếm được rốt cuộc là có bao nhiêu chiếc, bởi vì thực sự quá nhiều, vốn dĩ không thể nào đếm nổi!

Một mảnh hải dương màu đen hầu như bao phủ cả bầu trời, giống như sóng triều cuộn trào mãnh liệt quét tới!

Đoàn trực thăng hội tụ cùng một chỗ giống một đám mây đen làm cho tâm thần người ta không tự chủ mà sợ run, kinh hoàng không gì sánh nổi!

Những trực thăng vũ trang này đánh tới với khí thế hung hăng, vô số Huyết tộc hoảng hồn, rất nhiều trưởng lão trên mặt còn sót lại biểu cảm khó có thể tin nổi!

“Long quân! Bọn họ là Long quân!”

Con ngươi của đám Huyết tộc chợt co rụt lại, sắc mặt hiện vẻ hoảng sợ cực độ!

Bọn họ là thế lực đệ nhất hải ngoại, Long quân thuộc quyền Long Vương!

Bọn họ nhảy qua đại dương mà đến, bất ngờ đánh úp lâu đài Dracula!

Cho dù mặt trời không lặn, đế quốc cũng không có cách nào ngăn cản nổi!

Long quân tới mang theo sự huỷ diệt và tàn sát vô tận!

Sắc mặt trưởng lão âm u cực kỳ khó coi, những trưởng lão khác đều nhìn về phía ông ta chất vấn: “Vincent, chẳng phải ông nói Long quân sẽ không gϊếŧ tới sao? Mà cho dù có gϊếŧ tới, ông cũng nói chúng ta có thể đối phó với bọn họ!”

“Lâu đài Dracula đã bị huỷ rồi, không biết có bao nhiêu tộc nhân đã chết. Chắc chắn là lần này Long quân đã huy động toàn bộ lực lượng, chúng ta lấy cái gì mà chống lại đây?”

“Vincent, ông nói chuyện đi chứ, trước đó chẳng phải ông khẳng định lắm sao? Long quân tới rồi, chúng ta làm sao đối phó bây giờ?”

Từng trưởng lão đều nhìn về phía Vincent lớn tiếng chất vấn.

Vị trưởng lão âm u được gọi là Vincent kia cắn răng, bất chợt mở miệng quát lên: “Đây là Long quân đánh lén, thực lực của tộc nhân Huyết tộc chúng ta đều đã biến hoá đến long trời lở đất, chúng ta không cần phải e ngại Long quân cỏn con này!”

Đối mặt với sự cổ vũ của Vincent, một lúc lâu sau sắc mặt đám trưởng lão mới có chút hoà hoãn.

Đúng lúc này, Đại trưởng lão Huyết tộc mới bước tới một bước. Ông ta nhìn đám trực thăng phô thiên cái địa ở trước mặt, cắn răng lạnh giọng chất vấn: “Long quân, dừng lại, đây là địa bàn của Huyết tộc!”

“Vù vù vù…”

Quả nhiên trực thăng ngừng lại, trên chiếc trực thăng dẫn đầu có một đạo thân ảnh đột nhiên nhảy xuống!

“Bịch!” Đạo thân ảnh kia rơi xuống mặt đất. Mặt đất bị quán tính kinh khủng đánh ra một cái lỗ to lớn!

Bụi bặm tán đi để lộ thân ảnh cao lớn kia!

Cho dù người nọ mặc đồ rằn ri nhưng cũng khó mà che giấu bắp thịt đồ sộ ở trên người anh ta!

“Dừng lại? Huyết tộc các người còn có địa bàn sao?”

Đạo thân ảnh kia bước tới phía trước, anh ta nhìn thoáng qua đám người. Ánh mắt lạnh như băng khiến nội tâm vô số người không nhịn được run lên. Mà lời nói chọc tức đó đã khiến ánh mắt của đám người hiện vẻ phẫn nộ.

“Lâu đài của các người cũng đã bị mất rồi, còn nói cái gì mà địa bàn với tôi?”

Đại trưởng lão cắn răng, hai nắm đấm siết chặt, lạnh giọng hỏi: “Long quân huỷ đi lâu đài của chúng tôi, làm tộc nhân của chúng tôi bị thương, rốt cuộc là muốn làm gì?”

Đại trưởng lão nói tiếng nước C rất lưu loát, mỗi một Huyết tộc đều đã được huấn luyện nền giáo dục cao đẳng nhưng bọn họ vẫn không thể thay đổi được bản tính khát máu và sự tàn nhẫn đã khảm sâu vào trong linh hồn.

“Không làm gì cả, Huyết tộc các người không tuân thủ ước định cho nên Long quân chúng ta cũng không cần phải tuân thủ!”

Bạch Hổ lãnh đạm mở miệng, anh ta chậm rãi đi tới trước mặt đám người Huyết tộc. Mỗi một bước đều rất thong thả, dứt khoát và mạnh mẽ khiến mặt đất chấn động không nhỏ!

Mà khí thế của Bạch Hổ lại không ngừng toả ra, anh vừa đến gần đã khiến vô số Huyết tộc cảm thấy uy áp đập vào mặt!

Chương 506

Trong lòng Đại trưởng lão run lên, khoảnh khắc này đáy mắt ông ta ánh lên nét hoảng sợ… Ông ta vốn không thể làm được, chỉ một mình Bạch Hổ mà đã có thể trấn áp một đám Huyết tộc!

Thực lực của anh ta quá mức khủng bố. Đại trưởng lão đối mặt với Bạch Hổ, tuy rằng khoảnh cách giữa hai người vẫn còn rất xa nhưng Đại trưởng lão vẫn cảm thấy da đầu tê dại!

“Long quân các người đừng nên được voi lại đòi tiên, Huyết tộc kia chỉ là một kẻ phản bội trong tộc chúng ta… Là Long Vương của các người nhân cơ hội thêu dệt chuyện này để làm trái ước định!”

Đúng lúc đó, đột nhiên Vincent mở miệng nói. Ông ta sẽ không trơ mắt nhìn Huyết tộc rơi vào tình thế đuối lý, còn không bằng trả đũa trước khiến Long quân đuối lý.

Bạch Hổ liếc mắt nhìn lướt qua Vincent, châm chọc cười nói: “Kẻ phản bội? Tên phản đồ của các người đã sớm khai hết cả rồi… Long Vương đã moi được tất cả tin tức từ trong miệng ông ta… cũng đã biết được âm mưu của các người!

Lời này của Bạch Hổ khiến sắc mặt đám trưởng lão biến đổi kịch liệt. Bọn họ nhìn về phía trưởng lão Vincent lớn tiếng hỏi: “Chẳng phải là nói chỉ tiết lộ cho Turner những gì mà ông ta cần phải chấp hành thôi sao? Lẽ nào các người cũng đã nói vật cấm kỵ kia cho Turner biết?”

“Bộp!”

Hai tròng mắt Bạch Hổ co rụt lại, trên mặt hiện lên nụ cười quỷ dị, trong mắt lập tức ngưng đọng: “Vật cấm kỵ… là ai nói cho các người biết tác dụng của nó?”

“Cậu đang gạt chúng tôi sao?”

Đại trưởng lão phản ứng nhanh nhất, bỗng nhiên ông ta quát lên, trên trán nổi đầy gân xanh!

Vừa nãy lúc nghe Bạch Hổ nói, quả thật ông ta có hơi luống cuống một chút, cho rằng không biết Turner đã dùng cách gì để biết được toàn bộ kế hoạch của bọn họ… Nhưng câu nói vừa rồi của Bạch Hổ đã làm ông ta tỉnh ngộ… Rõ ràng Bạch Hổ chỉ đang lừa gạt những trưởng lão không biết chuyện!

“Đương nhiên, bây giờ lý do tiêu diệt các ngươi như vậy cũng là đủ rồi. Huyết tộc cực kỳ tàn ác, khát máu thành tính, thích gϊếŧ chóc vô số người vô tội để lấy máu… gϊếŧ không tha!” Đột nhiên Bạch Hổ mở to mắt, anh ta quát lên.

“Gϊếŧ!”

Từng chiếc trực thăng sau lưng Bạch Hổ bay thẳng lên, bắt đầu vọt tới phía trước. Đám trực thăng tụ tập lại tạo thành một mảnh đại dương màu đen, tiếng động cơ rung trời!

“Long Vương không đến, chỉ với đám người các người mà còn muốn tiêu diệt chúng ta? Nằm mơ!”

Đột nhiên Vincent quát lạnh.

Bạch Hổ quay đầu nhìn lướt qua Vincent, trong mắt lộ vẻ châm chọc. Anh ta cầm một thanh trường đao khổng lồ ở trong tay chỉ về phía Vincent, khí thế dữ dội: “Lão quái vật, sống lâu như vậy rồi, chắc cũng đã hút không ít máu người đúng không? Trước hết bắt đầu từ ông đi.”

Vincent biến sắc, ông ta bật thốt những lời đó nhưng ông ta không muốn đấu với Bạch Hổ cho lắm!

Đúng là thực lực của Vincent cường đại hơn những tộc nhân khác rất nhiều, nếu không thì ông ta cũng không có tư cách ngồi lên vị trí trưởng lão. Tuy nhiên đã nhiều năm rồi ông ta không xuất thủ, kinh nghiệm chiến đấu vốn đã không bằng trước kia!

Mà Bạch Hổ lại mang khí thế khủng bố như thế đánh tới, nhìn từ khí thế cũng biết Vincent đã thua một khoảng lớn rồi!

Vincent định há miệng nhưng còn chưa kịp nói gì thì Bạch Hổ đã cầm trường đao trong tay vọt tới trước. Từng đạo tàn ảnh thoáng hiện, trong nháy mắt Bạch Hổ đã xuất hiện trước mặt Vincent!

Sắc mặt Vincent ngưng đọng, tuy nói không có kinh nghiệm chiến đấu nhưng dù sao ông ta cũng là lão quái vật sống nhiều năm rồi. Nhìn thấy Bạch hổ tập sát tới, trong mắt hiện vẻ tàn nhẫn quả quyết, ông ta giơ song chưởng lên quét ngang qua!

“Răng rắc!”

Kình phong thổi qua trước mặt Vincent. Ngay sau đó, dưới cái nhìn chăm chú của vô số người, trường đao trong tay Bạch Hổ vung một cái. Móng tay trên hai bàn tay Vincent chợt gãy ngang!

Toàn bộ móng tay trên mười ngón tay Vincent đã bị chém đứt!

Vincent giơ tay lên, mắt lộ vẻ kinh ngạc nhìn về phía Bạch Hổ!

Mà Bạch Hổ đã đạp tới một cước!

“Vù!”

Tốc độ phản ứng của Vincent rất nhanh, nhưng Bạch Hổ còn nhanh hơn! Tất cả các động tác đều như nước chảy mây trôi, phảng phất như anh ta đã dự đoán được toàn bộ những cử động của Vincent!

Cả người Vincent bay ra ngoài tựa như đạn pháo.

“Vèo!”

Ông ta vẫn còn tiếp tục bay ngược tận… ba mươi mét nữa rồi mới té vào đống phế tích của lâu đài vừa sụp đổ!

“Khụ khụ…”

Qua một lúc lâu, Vincent mới ho ra một ngụm máu lớn, vô cùng chật vật bò dậy từ dưới đất.

Uy lực cú đá của Bạch Hổ quá mức kinh khủng, gần như chỉ trong một cước là đã khiến Vincent bay ngược ra ngoài, quần áo cả người rách tả tơi, không còn chút dáng vẻ quý tộc châu Âu nào.

Rất nhiều trưởng lão xung quanh đều lạnh lùng nhìn ông ta, biểu cảm hoặc nhiều hoặc ít đều tản ra ý mỉa mai châm chọc.

Bởi vì trước đó Vincent đã dõng dạc biểu thị rằng, chỉ cần Long quân dám đến, ông ta sẽ khiến Long quân có đi mà không có về.

Nhưng bây giờ thì sao, chỉ một cước của Bạch Hổ mà ông ta đã không chịu nổi như vậy rồi. Thậm chí là lần này Long quân ra trận, Long Vương còn chưa từng đến đây.

Nếu như cú đá vừa rồi là của Long Vương, không biết Vincent có thể còn lành lặn mà đứng lên hay không.

Bạch Hổ mang theo trường đao, nhìn thấy Vincent đi ra từ trong đống phế tích. Anh ta hừ lạnh một tiếng, đột nhiên thân thể biến mất tại chỗ! Một giây kế tiếp, anh ta………..