Chàng Rể Phế Vật

Chương 463-470

CHƯƠNG 463

Người đàn ông này, làm cho nội tâm cô bản năng hiện lên cảm giác nguy cơ đáng sợ!

“Phụ nữ không tệ, mùi vị cũng hẳn rất ngon.” Người đàn ông có khuôn măt Châu Âu đánh giá Lê Kim Huyên, đột nhiên toét miệng cười một tiếng, mở miệng phun ra tiếng nước C hơi có vẻ trúc trắc.

Gương mặt người đàn ông này thật ra cũng tốt, cũng rất anh tuấn, chẳng qua là trên người tràn ngập khí lạnh lẽo, cả người âm trầm, chẳng qua là đến gần, để cho người ta cảm thấy không lạnh mà run, ngay cả chỗ sâu trong linh hồn cũng run rẩy.

“Ông muốn làm gì!” Trong nội tâm Lê Kim Huyên bỗng nhiên hiện lên cảnh giác vượt quá bình thường, người đàn ông này, làm cho Lê Kim Huyên dựa sát vào bàn, tay ngọc siết chặt điện thoại, chỉ cần người đàn ông trước mặt có bất kỳ hành động nào, cô cũng sẽ không chút do dự nhấn điện thoại báo cảnh sát.

Nội tâm nữ thần tổng giám đốc điên cuồng loạn động, cảnh giác của cô đối với người đàn ông này, khẩn trương đến mức cao nhất!

Mặc dù bề ngoài cô tỉnh bơ, mạnh mẽ giả bộ ổn định, nhưng mắt đẹp đã lóe lên kinh hãi và hốt hoảng!

Đột nhiên! Người đàn ông bước ra một cước!

nữ thần tổng giám đốc vừa muốn nhấn điện thoại báo cảnh sát! Nhưng đã quá muộn!

Người đàn ông giống như tùy ý bước ra một cước, nhưng bỗng nhiên có một tàn ảnh trên không trung thổi qua, ngay sau đó, người đàn ông đã xuất hiện trước mặt Lê Kim Huyên!

Lê Kim Huyên trợn to hai tròng mắt, cô căn bản hoàn toàn không thấy rõ động tác của người đàn ông, tốc độ người đàn ông quỷ mị, làm cho tâm thần cô rung động!

Đây còn là người sao! Một khắc kia, từ nội tâm Lê Kim Huyên, cơ hồ trong nháy mắt, biến người đàn ông thành sinh vật phi nhân loại! Loài người làm sao có thể có tốc độ kinh khủng gần như thuấn di!

Động tác người đàn ông quá nhanh, ngay cả thời gian Lê Kim Huyên báo cảnh sát cũng không cho, Lê Kim Huyên còn chưa ấn nút báo động, một bàn tay như cọp băng lãnh bóp cổ họng cô, giơ cô lên.

Mặt đẹp trắng nõn không tỳ vết chút nào của Lê Kim Huyên nhất thời đỏ lên, cô liều mạng giãy giụa, nhưng người đàn ông này căn bản không cho cô bất kỳ cơ hội nào!

Tay của người đàn ông lạnh như băng cơ hồ không có nhiệt độ vậy, Lê Kim Huyên cảm giác giống như bị một thi thể đã chết mà sống lại bóp vậy, làm cho trong con ngươi xinh đẹp của cô cũng toát ra một chút tuyệt vọng!

Đột nhiên, người đàn ông lại gần Lê Kim Huyên, thân thể đang giãy giụa của Lê Kim Huyên đang tản ra một mùi thơm cơ thể nhàn nhạt dễ ngửi, xuyên thấu qua không khí, chui thẳng vào mũi người đàn ông.

Sau khi người đàn ông ngửi được mùi thơm cơ thể, hai tròng mắt bỗng nhiên thoáng qua ánh sáng da^ʍ tà, liền cúi đầu, nhìn cổ trắng nõn của Lê Kim Huyên, đột nhiên há miệng, lộ ra bốn răng nanh nhọn như con dơi, muốn cắn cổ Lê Kim Huyên…

Thân thể mềm mại của Lê Kim Huyên run lẩy bẩy, trước đó cô liều mạng giãy giụa, nhưng căn bản không làm được gì, cho đến cuối cùng, rốt cuộc cô từ bỏ giãy giụa, trong mắt đẹp, thoáng qua vẻ tuyệt vọng.

Mà Lê Kim Huyên giống như dê con đợi làm thịt vậy, làm cho Dracula càng hưng phấn, đè Lê Kim Huyên lên bàn, răng nanh bén nhọn kia, mắt thấy sắp đâm rách Lê Kim Huyên, phá da thịt trắng như tuyết, tham lam mυ'ŧ vào máu tươi ngon kia. . .

Hai tròng mắt Dracula lóe lên ánh sáng nóng bỏng, trong cơ thể phảng phất có bản năng thức tỉnh, thúc đẩy khát vọng của với máu, làm cho trong cổ họng Dracula cũng có tiếng nặng nề như dã thú gầm thét phát ra!

Thân thể Dracula run rẩy kịch liệt, trong tròng mắt lóe lên vẻ kích động, nước C không hỗn loạn như hải ngoại, từ khi vào nước C tới nay, đã một thời gian không hưởng thụ qua máu tươi ngon rồi, mà bây giờ, Lê Kim Huyên đơn giản là bữa tiệc lớn đưa tới cửa!

Cuối cùng, Lê Kim Huyên tuyệt vọng nhắm hai mắt lại, từ trong mắt đẹp của cô, một giọt nước mắt trong suốt, từ khóe mắt chảy xuống…

“Ầm!”

Nhưng vào lúc này, dị biến nổi lên!

Một tiếng nổ ầm vang lên, cửa phòng Lê Kim Huyên bị một lực mạnh, ầm ầm đá văng!

Răng nanh nhọn của Dracula mắt thấy sắp đâm rách da thịt trắng như tuyết của Lê Kim Huyên, lúc thanh nổ ầm vang lên, ngừng lại.

Động tác của Dracula ngừng một lát, vừa nghiêng đầu, lập tức nhìn thấy một thân ảnh yểu điệu xinh đẹp đứng ở cửa.

Thân ảnh vóc người hoàn mỹ, như báo săn mồi vậy, tràn đầy lực lượng bạo nổ, hai tròng mắt cô ta nhìn Dracula, trong con ngươi lóe lên lạnh như băng.

“Buông cô ấy ra!”

Tô Loan Loan quát lạnh.

“Tự tìm cái chết!” Dracula hừ lạnh một tiếng, trong con ngươi lộ ra vẻ khinh thường, tiện tay hất một cái, Lê Kim Huyên như xe lửa cao tốc, bị hung hăng đυ.ng vào trên vách tường.

“Ầm!”

Chương 464

Lê Kim Huyên ngã xuống đất, mái tóc dài rối tung tùy ý xõa xuống, gương mặt tuyệt đẹp vẫn dừng lại vẻ chưa tỉnh hồn lúc trước.

Cô kinh hoảng bò dậy, rúc vào góc tường, thấy Tô Loan Loan xuất hiện ở của, mắt đẹp mở thật to, dáng vẻ như thấy cứu tinh.

Dracula bước lớn về phía Tô Loan Loan, lè lưỡi, liếʍ liếʍ môi đỏ tươi như máu, nhìn về phía Tô Loan Loan, trong con ngươi thoáng qua vẻ tàn nhẫn lạnh như băng.

“Cũng có thể nếm thử máu tươi của cô là mùi vị gì trước.” Dracula tự nói, bước một cước ra, bỗng nhiên, thần sắc Tô Loan Loan biến đổi, từ trên người Dracula tản mát ra uy áp ngút trời, dời núi lấp biển xông về phía Tô Loan Loan!

Tô Loan Loan đứng tại chỗ, bỗng nhiên rên lên một tiếng, thân hình không vững, suýt nữa không đứng vững gót chân.

Mà lúc này, Dracula đã xuất hiện ở trước mặt Tô Loan Loan!

Hai quả đấm của Dracula nắm chặt, hai quả đấm như bao cát lớn, kéo theo lực lượng kinh khủng, hung hăng đánh về phía mặt Tô Loan Loan!

Mặc dù Dracula nhìn mặt không chút máu, nhưng lực lượng quá lớn, tiện tay đã làm cho Lê Kim Huyên không thể động đậy, loại lực lượng này, nếu đánh vào mặt Tô Loan Loan, hậu quả thật không dám tưởng tượng!

Thần sắc Tô Loan Loan ngưng lại, đột nhiên, người cô ta quỷ dị nghiêng đi, khó khăn tránh khỏi hai quyền của Dracula kia!

“Tổng giám đốc Lê, mau rời khỏi đây!”

Tô Loan Loan phản ứng lại, nghiêm nghị quát lên.

Mà Lê Kim Huyên cố gắng muốn bò dậy, nhưng vào lúc này, Lê Kim Huyên hoảng sợ phát hiện, hai chân cô như nhũn ra, căn bản không đứng nổi!

“Nước C, vẫn như trước kia vậy, khắp nơi đều là máu súc vật.” Dracula chậm rãi mở miệng, trong con ngươi tràn đầy lạnh lùng và miệt thị.

Tròng mắt Tô Loan Loan chợt lóe, cô ta bất thình lình từ bên bắp chân rút ra một cây chủy thủ, hung hăng đâm về phía Dracula!

“Chút tài mọn!”

Trên mặt Dracula thoáng qua một tia trào phúng, quỷ dị lui về phía sau. . . Tô Loan Loan liên tục đâm tới, liên tiếp rơi vào khoảng không!

Tâm thần Tô Loan Loan điên cuồng run rẩy, tốc độ của Dracula nhanh như tia chớp, thậm chí làm cho cô ta cũng có thể thấy tàn ảnh lưu lại trong không trung!

“Tôi nói rồi, máu súc vật các người, một người cũng chạy không thoát!” Dracula cười gằn nói: “Bất kể các người và người đàn ông kia có quan hệ như thế nào, các người đều phải chết!”

“Đừng hòng được như ý!” Tô Loan Loan cắn răng, từ tròng mắt của cô ta lộ ra kiên định quả quyết khó có thể tưởng tượng!

Dracula đã vượt ra khỏi nhận thức của Lê Kim Huyên, nhưng Tô Loan Loan vốn xuất thân đội đặc chủng, gặp rất nhiều chuyện ly kỳ cổ quái, tự nhiên đối mặt với Dracula thực lực kinh khủng, còn có thể khổ cực giữ vững như vậy.

“Người bình thường có thể tránh thoát một kích của tôi, cũng chết không đáng tiếc rồi.” Giọng Dracula lạnh như băng hờ hững, trong con ngươi, bất ngờ có một màn huyết sắc đang không ngừng nhảy lên!

Mà từ trên người Dracula tản ra khí tức, cũng càng phát ra kinh khủng, đang không ngừng tăng lên!

Đột nhiên, Dracula bước một cước ra, sàn nhà dưới chân rạn nứt vặn vẹo, cả thân hình Dracula tựa như cao lớn không ít, lần này, Tô Loan Loan và Lê Kim Huyên ngay cả tàn ảnh cũng không nhìn thấy, tốc độ của Dracula, đã sắp đến ngay cả tàn ảnh cũng không kịp hiện ra!

Tô Loan Loan rõ ràng nhìn thấy Dracula đứng tại chỗ, không nhúc nhích chút nào, một khắc sau, một Dracula khác đột nhiên xuất hiện ở trước mặt cô ta, một quyền đánh vào ngực Tô Loan Loan!

“Ầm!”

Một tiếng vang thật lớn, cả người Tô Loan Loan bay ngược ra, trong nháy mắt từ bên trong căn phòng bay ra ngoài!

“Tô Loan Loan! Không!”

Hai tay Lê Kim Huyên ôm đầu gối, chỉ mặc một bộ đồ ngủ, còn bị Dracula xé nát không ít, giờ phút này lộ ra mảng lớn da thịt tuyết trắng làm người ta tim đập thình thịch, hơn nữa giờ phút này cô tuyệt vọng đáng thương, càng lộ vẻ điềm đạm đáng yêu, cho dù người đàn ông nào, cũng sẽ không nhịn được sinh ra lòng thương hại.

Mà thấy Tô Loan Loan như đại bác bay ngược ra, tim Lê Kim Huyên lập tức treo lên!

“Ầm!”

Tô Loan Loan nằm trên đất, phun ra một ngụm máu tươi, chật vật bò dậy.

Mà Tô Loan Loan vừa bò dậy, một giây kế tiếp, Dracula lại xuất hiện một lần nữa trước mặt Tô Loan Loan!

Chương 465

Dracula nhấc thân thể Tô Loan Loan lên cao hơn đỉnh đầu, cuối cùng lại quát lạnh một tiếng, hung hăng ném Tô Loan Loan ngã xuống đất!

“Phốc!”

Tô Loan Loan phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt nhất thời tái nhợt ảm đạm không ít.

Dracula nhìn Tô Loan Loan ngã dưới đất, cao cao tại thượng cúi đầu đưa mắt nhìn, thần sắc tràn đầy ý khinh miệt.

“Thân thể này của cô không tệ, có thể chịu đến bây giờ không chết, cũng coi như mạng lớn.”

Dracula tự nhiên sẽ không biết, thân thể của Tô Loan Loan có thể chịu đòn như vậy, không chỉ là sự mềm dẻo của cô cực tốt, hóa giải một phần lực lượng, càng là sau lần Tô Loan Loan bị thương trước, ống thuốc màu tím kia làm cho thân thể Tô Loan Loan biến hóa long trời lỡ đất.

Dracula cúi đầu nhìn chăm chú vào thân thể mềm mại có tính dẻo dai cực mạnh, không ai có thể biết được giờ phút này trong lòng gã ta đang nghĩ gì.

Đột nhiên Dracula giương khóe miệng nhếch lên một đường cong khinh thường, mở miệng nói: “Không biết người có tố chất thân thể khác hẳn với người thường, thì mùi vị của máu sẽ như thế nào.”

Dracula liếʍ bờ môi đỏ tươi như máu, trong đôi mắt của gã ta lóe lên sự cố chấp và khát vọng dị thường đối với máu tươi.

Tô Loan Loan nằm rạp trên mặt đất, đau đớn vùng vẫy một lúc, cô ta vừa định giãy dụa muốn bò lên, thì đột nhiên một bàn chân to hung hăng giẫm lên lưng cô ta, làm cho sắc mặt vốn không còn chút màu máu nào của cô ta trở nên tái nhợt hơn.

“Phụt!”

Tô Loan Loan phun ra một ngụm máu tươi, thân thể điên cuồng run rẩy, trong đôi mắt lóe lên vẻ cực kì không cam lòng!

Tô Loan Loan giãy dụa muốn đứng lên, nhưng không thể làm nên chuyện gì! Bàn chân to lớn giẫm lên lưng Tô Loan Loan giống như một tòa núi cao, đè nặng trên lưng Tô Loan Loan, làm cho cô ta không thể động đậy!

“Người nước C hèn mọn, vẫn nhỏ bé yếu đuối như xưa.” Dracula cúi đầu, lạnh lùng nhìn chăm chú vào Tô Loan Loan.

Tô Loan Loan bị gã ta hung hăng giẫm dưới chân không thể đứng dậy được!

Nói cách khác, mạng sống của Tô Loan Loan đã bị Dracula nắm trong tay, sống hay chết đều dựa vào ý định của Dracula.

“Buông cô ấy ra!”

Đúng lúc này, sau lưng Dracula có một giọng nói lạnh lẽo tràn ngập kiên định bỗng nhiên truyền vào trong tai Dracula.

Vẻ mặt Dracula cứng lại, gã ta bỗng nhiên quay đầu, không biết Lê Kim Huyên đã xuất hiện ở sau gã ta từ lúc nào, cô quấn chặt bộ đồ ngủ màu tím, kéo cao áo ngủ che khuất những vị trí quan trọng trên người mình, nhưng lại lộ ra làn da tuyết trắng và phác họa dáng người hoàn mỹ của cô.

Dracula quay đầu lại, lúc ánh mắt rơi vào trên người Lê Kim Huyên, nội tâm nữ thần tổng giám đốc run lên, mặc dù cô cố lấy dũng khí đến đối mặt, nhưng khi ánh mắt Dracula quét tới vẫn làm cho Lê Kim Huyên sợ hãi trong lòng, sâu trong linh hồn dường như cũng trở nên run rẩy!

Lần đầu tiên Lê Kim Huyên thấy được khí chất mạnh mẽ như Dracula!

Dracula cúi đầu nhìn lướt qua Tô Loan Loan đang phun ra máu, cười dữ tợn một tiếng, rồi từ từ rút chân về, nhanh chóng đi về phía Lê Kim Huyên.

“Tôi mặc kệ xử lý tôi ra sao cũng được… Nhưng xin hãy buông tha cho cô ấy.”

Lúc Dracula đứng trước mặt Lê Kim Huyên, cô lập tức cảm nhận được áp lực kinh khủng khiến cho mình gần như bị ngạt thở!

Sau khi Lê Kim Huyên lấy hết can đảm nói xong, Dracula nhìn chằm chằm vào Lê Kim Huyên, một lúc lâu sau, gã ta mới nhếch miệng nở nụ cười lạnh lẽo: “Tha cho cô ta? Mạng sống của hai người vốn đang nằm trong lòng bàn tay của tôi, tôi… Vì sao tôi phải tha cho cô ta chứ?”

Dracula vừa dứt lời, bước lên phía trước, xuất hiện ở trước mặt Lê Kim Huyên, khí chất khốc liệt dọa người trên toàn thân gã ta ầm ầm khuếch tán ra xung quanh!

Khuôn mặt tinh xảo như tượng đúc của Lê Kim Huyên hoàn toàn trắng bệch, trong ánh mắt xinh đẹp lóe lên vẻ bất lực và sợ hãi chưa từng thấy, giây phút này, Dracula ở trước mặt cô, dường như cô không thể nhìn thẳng vào gã ta!

Ánh mắt lạnh như băng của Dracula rơi trên người Lê Kim Huyên, thờ ơ mở miệng hỏi: “Một con kiến cầu xin tha thứ cho một con kiến khác… Cô cảm thấy tôi sẽ đồng ý sao?”

Lê Kim Huyên thay đổi sắc mặt, ngay từ đầu Dracula hoàn toàn không có ý định tha cho cô và Tô Loan Loan!

Lê Kim Huyên lui về phía sau từng bước một, hai tay nắm chặt lấy áo ngủ, che khuất mảng da thịt trắng như tuyết.

Mà suy nghĩ của Lê Kim Huyên lập tức bị Dracula nhìn thấu, Dracula nhếch khóe miệng lên nở một nụ cười dữ tợn, trong mắt lóe lên vẻ trêu tức.

Gã ta nhìn Lê Kim Huyên giống như một gã thợ săn nhìn con mồi mình bắt tận tay.

Chương 466

“Nước C có một câu ngạn ngữ là bắt rùa trong hũ, cô cảm thấy cô còn có thể chạy trốn khỏi đây sao?” Dracula dửng dưng mở miệng, ý của gã ta là nếu như Lê Kim Huyên có thể rời khỏi khách sạn thì gã ta cũng có thể nhẹ nhàng bắt cô lại.

Lê Kim Huyên cắn răng, ánh mắt cô nhìn về phía cửa phòng, ánh sáng lấp lóe không yên trong đôi mắt đẹp… Đột nhiên, cô hạ quyết tâm, ánh mắt hiện lên sự quả quyết, ra sức lao về phía cửa phòng.

Mà Lê Kim Huyên còn chưa chạy được mấy bước, Dracula đã vung tay lên, nắm chặt áo Lê Kim Huyên, nở nụ cười da^ʍ tà trêu tức: “Muốn chạy trốn là chạy được sao?”

Dracula trêu tức mở miệng, bàn tay xẹt qua thân thể mềm mại của Lê Kim Huyên, từng móng tay sắc bén bén nhọn hoắt giống như một vũ khí bất khả chiến bại, trong nháy mắt, đã xé rách áo ngủ của Lê Kim Huyên, những mảnh vải mềm nhũn rơi xuống.

Lê Kim Huyên sợ hãi kêu lên một tiếng, giờ phút này trên gương mặt xinh đẹp của cô tràn đầy bối rối.

Mà Tô Loan Loan đang không ngừng giãy dụa muốn đứng lên, cô ta chật vật ngẩng đầu nhìn về phía cửa phòng, có lẽ, người có thể cứu vãn được tất cả chỉ có người kia… Nhưng mà sự hy vọng của Tô Loan Loan cũng không thể làm cho cánh cửa phòng mở ra, cửa phòng vẫn đóng chặt, giống như một chậu nước lạnh trút nước như mưa tưới tắt hy vọng của Tô Loan Loan.

… Lúc này, Trần Xuân Độ đang ở trong một căn phòng khác, anh không biết rằng trong phòng Lê Kim Huyên đang xuất hiện một mối nguy hiểm khó có thể tưởng tượng được.

Trần Xuân Độ tựa vào bên cửa sổ, nhìn vườn hoa ngoài cửa sổ khách sạn, ánh đèn neon đủ mọi màu sắc chiếu xuống vườn hoa, những bông hoa lắc lư theo gió nhẹ, tạo ra cảm giác dịu dàng không tả nổi.

Không thể nhìn rõ vườn hoa vào lúc ban đêm, nhưng những ánh đèn neon đã phủ một lớp ánh sáng lên biển hoa, làm cho những bông hoa càng diễm lệ yêu kiều, cùng với đèn đuốc sáng trưng quanh khách sạn, cảnh đẹp này cực kỳ hiếm thấy ở nước C.

Trần Xuân Độ tựa bên cửa sổ, thần sắc bình tĩnh, ánh mắt thâm thúy nhìn ra vô tận, dường như đang bắt chuyện với những đám mây xa xôi ẩn trên các tòa nhà cao tầng… Toàn bộ Yên Kinh dường như đều nằm trong tầm kiểm soát của Trần Xuân Độ.

Điện thoại bên tai Trần Xuân Độ vang lên giọng nói rõ ràng của một người thanh niên, mỗi chữ mỗi câu, đều truyền vào trong tai Trần Xuân Độ một cách chính xác: “Đại ca, tôi đã điều tra, thế lực bí ẩn ở khắp nơi đang ẩn nấp trong đại hội đổ thạch lần này ở Yên Kinh nhiều vô số kể… Thậm chí còn có mấy thế lực hải ngoại.”

“Tôi biết rồi.” Vẻ mặt Trần Xuân Độ không có chút xao động nào, anh thản nhiên đáp lại.

“Những thế lực này đều ẩn nấp rất kĩ, mà mấy thế lực đại diện cho hải ngoại đều hợp tác với các gia tộc ở Yên Kinh, hẳn là muốn có được sự ủng hộ của những gia tộc này, tôi đã từng gặp một vài thế lực hải ngoại trong số đó ở thành phố T.” Trong khoảng thời gian này người thanh niên rõ ràng không còn sống phóng túng nữa, điều tra thông tin rất kỹ càng, hiển nhiên anh ta cũng rất coi trọng đại hội đổ thạch lần này.

“Không biết là tên nhóc nào đã sớm loan tin, nói rằng chỗ này sẽ có vật cấm kỵ xuất thế, dựa vào những gì các anh em đã nói cho tôi biết, tin tức này đã gây chấn động ở hải ngoại, mặc dù đa số người đều bó tay bó chân vì sự tồn tại của ngài, nhưng có phần nhỏ người đang tụ tập về nước C liên tục không ngừng.” Thanh niên dừng lại một chút, đột nhiên khuyên bảo: “Đại ca, anh ở ẩn trong thời gian càng dài, thì càng ngày càng có nhiều thế lực bắt đầu nổi loạn, không có anh, tương lai của cả hải ngoại sẽ không ổn…”

Giọng nói người thanh niên lộ ra vẻ sầu lo mãnh liệt, Long Vương vang danh thiên hạ, hải ngoại rung động, vô số thế lực cúi đầu đo cân nặng, Long Vương, mang đến sự hòa bình nhất thời… Nhưng sau khi Long Vương ở ẩn, thiên hạ lại rơi vào chiến tranh lần nữa!

“Cậu muốn tôi không quan tâm đến người phụ nữ của mình để cứu vớt thế giới sao?” Trần Xuân Độ cầm điện thoại, khóe miệng hơi giương lên, châm chọc cười một tiếng.

Người thanh niên ngượng ngùng cười cười, mà Trần Xuân Độ trả lời không chút do dự: “Tôi là một người ích kỷ, tôi đã nỗ lực rất nhiều vì thế giới này, bây giờ tôi đã có gia đình, không muốn quan tâm đến những chuyện ồn ào này nữa.”

Người thanh niên bất đắc dĩ, chỉ có thể dặn dò: “Nhưng đại ca, trong khoảng thời gian này anh phải đặc biệt chú ý đến một người… Đó là người của gia tộc Dracula đã tới Yên Kinh, hình như còn đang điều tra về anh…”

“Dracula?” Trần Xuân Độ cười nhạo một tiếng, giọng nói lạnh nhạt bỗng nhiên có thêm một tầng ý lạnh: “Lúc trước ông đây muốn phá lâu đài cổ của anh ta, đám quái vật kia còn không dám phách lối tùy tiện làm bậy như bây giờ.”

Thanh niên ở đầu dây bên kia điện thoại nghe Trần Xuân Độ nói xong thì sững sờ, khuôn mặt lập tức hiện lên một tia cười khổ, anh ta hiểu rõ ý của Trần Xuân Độ, năm đó người phụ nữ có quan hệ mập mờ với Trần Xuân Độ đã bị một người trong gia tộc Dracula bắt vào lâu đài cổ.

Sau khi Trần Xuân Độ biết được thì dẫn người tới Châu Âu, hang ổ của Dracula — lâu đài cổ, Trần Xuân Độ dẫn theo một tiểu đội, trong vòng một đêm đã trói hết người trong gia tộc Dracula xung quanh lâu đài cổ, đưa đến trước lâu đài cổ Dracula, rồi cuồng ngạo hô hào, nếu không thả người phụ nữ của anh, thì anh sẽ chém đầu từng người trong gia tộc Dracula ngay trước những trưởng lão Dracula quyền cao chức nặng, phá lâu đài cổ này thành một đống phế tích.

Lúc đầu gia tộc Dracula rất tức giận, liên tiếp từ trong pháo đài cổ phái ra năm tên trưởng lão, muốn bắt giữ Trần Xuân Độ, kết quả toàn diện bị Trần Xuân Độ ngược sát đến chết, thậm chí ngay cả Huyết tộc bảo mệnh bí thuật đều không có cơ hội phóng!

Về sau, trong lịch sử gia tộc Dracula, sự việc đó đã bị coi là sự việc nhục nhã nhất của gia tộc Dracula!

Chương 467

Trần Xuân Độ giấu trong người hơn mấy chục kg và mấy tấn thuốc nổ, bị những trưởng lão Dracula vẫn còn sợ hãi gọi là một tên điên làm việc bất chấp hậu quả!

Vì thế nên sau này, những người có huyết thống với gia tộc Dracula đã mai danh ẩn tích, rút khỏi cuộc tranh đấu giữa các nước… Trần Xuân Độ vừa nói xong, đột nhiên, một tiếng kêu sợ hãi mơ hồ vang lên từ trong phòng Lê Kim Huyên, làm cho vẻ mặt Trần Xuân Độ bỗng nhiên cứng lại!

Trần Xuân Độ nhanh chóng cúp điện thoại, nhíu mày, cả người như vòi rồng, đi thẳng vào phòng đối diện của Lê Kim Huyên!

Trong lòng Trần Xuân Độ bỗng nhiên xuất hiện một dự cảm không lành, cảm giác nguy cơ này làm cho Trần Xuân Độ vô cùng bất an!

Gần như chỉ trong nháy mắt, Trần Xuân Độ đã đoán ra, Lê Kim Huyên đang gặp nguy hiểm!

Mà lúc này, ở trong phòng Lê Kim Huyên, Lê Kim Huyên thường hay điềm đạm đáng yêu, giờ phút này đang tóc tai bù xù, nước mắt long lanh to như hạt đậu không ngừng rơi xuống, thân thể mềm mại đang liều mạng giãy dụa.

Mà Dracula thì đang bắt lấy Lê Kim Huyên đặt lên chiếc nệm cao su mềm mại với dáng vẻ dữ tợn, cả thân thể đè lên người Lê Kim Huyên như dãy núi làm cho nữ thần tổng giám đốc không thở nổi.

Một tia sáng đẫm máu lóe lên trong mắt Dracula, gã ta đã có một ý định mới… Người đẹp như thế, làm sao gã ta có thể tuỳ tiện buông tha!

Gã ta chuẩn bị đùa giỡn Lê Kim Huyên thơm tho mềm mại một lúc, cho đến khi Lê Kim Huyên lêи đỉиɦ, thì cuộc đời Trần Xuân Độ sẽ đi đến hồi kết… Bởi vì với dáng vẻ này, gã ta mới có thể hưởng thụ được giọt máu thơm ngon nhất! Đây mới là thứ Huyết tộc thích nhất!

“Thả tôi ra!”

Lê Kim Huyên ra sức giãy dụa trên nệm cao su mềm mại to lớn, nhưng cho dù cơ thể mềm mại của cô vặn vẹo như thế nào, thì trước sau vẫn bị Dracula nhẹ nhàng đặt dưới thân, ngay cả Tô Loan Loan cũng không có cách nào khác, Lê Kim Huyên giãy dụa như thế, làm sao có thể có tác dụng được chứ?

“Thả cô ấy ra!”

Tô Loan Loan chịu đựng cơn đau nhức dữ dội sau lưng, lảo đảo nghiêng ngã bò dậy, bỗng nhiên dùng hết toàn bộ sức lực lao về phía Dracula.

“Đánh gãy xương rồi còn có thể đứng lên được à?” Dracula quay đầu lại, sau khi nhìn thấy Tô Loan Loan, sắc mặt của gã ta cứng lại, lập tức lộ ra một vẻ lạnh lẽo, ngay sau đó, Dracula bước ra một bước, thân hình gã ta loé lên, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Tô Loan Loan, một cú đấm nện vào ngực Tô Loan Loan!

Thật ra thực lực của Tô Loan Loan cũng không hề yếu, sau đó lại trải qua sự cường hóa của bình thuốc màu tím kia, tố chất cơ thể tăng lên trên diện rộng, nếu đổi lại là Tô Loan Loan của trước kia, thì đã bị thương nặng nằm trên mặt đất từ lâu.

Tô Loan Loan của bây giờ, có thể đứng lên, đã khiến Dracula cảm thấy vô cùng kinh ngạc!

“Bịch!”

Một tiếng bịch nặng nề vang lên, một cú đấm ẩn chứa sự tức giận kia của Dracula rơi vào ngực Tô Loan Loan, toàn bộ cơ thể của Tô Loan Loan mất khống chế mà lui về phía sau!

Tô Loan Loan lui phía về sau tận mấy chục bước mới đứng vững được cơ thể!

Mà ngay sau đó, hai tròng mắt lạnh như băng của Dracula bỗng nhiên bắn ra một tia ác liệt, ngay sau đó, Dracula đột nhiên siết nắm đấm lại, một lần nữa xuất hiện trước mặt Tô Loan Loan.

“Bịch”

Cơ thể của Tô Loan Loan điên cuồng rung động, lại là một cú đấm!

“Phụt!” Cú đấm của Dracula rơi trên người Tô Loan Loan, cơ thể của Tô Loan Loan run rẩy dũ dội, một ngụm máu đỏ phun từ trong miệng Tô Loan ra!

Sức mạnh trong cú đấm này của Dracula còn ẩn chứa sức mạnh đáng sợ hơn cú đấm trước đó, với cơ thể của Tô Loan Loan, căn bản không thể nào ngăn cản được!

“Phịch!” Cả người của Tô Loan Loan bay ngược ra như đạn pháo, ầm vang nện trên vách tường… Bức tường chịu lực được trang hoàng đẹp đẽ kiên cố, bị một luồng sức mạnh cực lớn đáng sợ đập vào, thế mà không chịu nổi sức mạnh kinh khủng này, nó nứt toác ra, vết nứt điên cuồng lan rộng ra bốn phía trên vách tường!

“Tạch tạch tạch…” Trên bức tường chịu lực, có tiếng nứt tạch tạch quanh quẩn, trên vách tường Tô Loan Loan từ từ trượt xuống, trên vách tường, thế mà lại xuất hiện một cái hố sâu hình người!

Tô Loan Loan cắn răng, cơ thể của cô ta đang run rẩy dữ dội, cú đấm vừa nãy của Dracula quá kinh khủng, làm cho toàn thân cô ta bị gãy xương nhiều chỗ, cơn đau nhức dữ dội giống như thủy triều ùn ùn tràn tới, dường như muốn nhấn chìm, nuốt chửng tinh thần của cô ta!

Tô Loan Loan nhìn về phía Dracula, trong đôi mắt cô ta lộ ra vẻ sợ hãi mãnh liệt, cô ta chưa từng nhìn thấy người nào có thực lực đáng sợ giống như Dracula thế này, đã không thể nào dùng lẽ thường để hình dung nữa!

Tô Loan Loan liều mạng muốn đứng lên, nhưng căn bản là cô ta không làm được! Trên dưới toàn thân của cô ta, không biết đã bị gãy xương bao nhiêu chỗ, từ trước tới giờ cô chưa từng bị thương nghiêm trọng như thế bao giờ!

Chương 468

Nếu không có bình thuốc màu tím thì vào thời điểm trước kia, Tô Loan Loan đã về chầu ông bà từ lâu rồi! Cô ta vẫn có thể dựa vào tố chất cơ thể dũng mãnh và ý chí như sắt thép chèo chống đến bây giờ, đơn giản chính là một kỳ tích!

“Người nước C các cô, có một câu ngạn ngữ, gọi lấy trứng chọi đá.” Dracula thản nhiên mở miệng, đáy mắt gã ta tràn ngập lấp lóe một sự lạnh giá, gã ta lạnh lùng nhìn Tô Loan Loan, giống như Tô Loan Loan là một con kiến không biết sống chết, Dracula sẽ từ từ lăng nhục sau đó mới giải quyết cô ta.

Dracula kế thừa là huyết thống quý tộc cổ xưa của Châu Âu, đối mặt với người da vàng như Tô Loan Loan, Dracula có một loại cảm giác ưu việt cao cao tại thượng.

Nước C đã vươn lên trong thời cận đại, dùng thời gian năm mươi năm đi hết con đường trăm năm, nhưng ở hải ngoại, nhất là Châu Âu, người nước C da vàng, cũng không khá hơn người da đen chút nào, vẫn bị người ta coi thường miệt thị, là loại người thấp kém.

“Ai cho cô lòng tin, để cô chống lại tôi?” Dracula từ từ đi đến trước mặt Tô Loan Loan, cúi đầu nhìn chằm chằm Tô Loan Loan, nhếch miệng tạo nên một nụ cười lạnh giá tàn nhẫn.

Tô Loan Loan ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Dracula, mặc dù cơ thể của cô ta bị thương nặng, nhưng trong đôi mắt của cô, đang lấp lóe sự kiên định bất khuất!

“Một người mà ông không muốn đắc tội người.” Tô Loan Loan trả lời.

Dracula đứng tại chỗ, nghe thấy câu nói của Tô Loan Loan, sắc mặt đột nhiên trở nên lạnh lẽo, trong đôi mắt gã ta hiện lên một vẻ lạnh giá!

Ngay sau đó, Dracula thẹn quá hoá giận vung một tay ra, một tiếng giòn giã vang lên, bên gò má trái của Tô Loan Loan xuất hiện một mảng đỏ như máu, vô cùng thê thảm!

Tô Loan Loan bưng kín mặt mình, còn Dracula nhìn Tô Loan Loan, sắc mặt lạnh giá châm chọc: “Tôi không muốn đắc tội? Hỗn láo, ở nơi này, vẫn chưa có người tôi không dám đắc tội!”

Mà đúng lúc này, Dracula vừa nói dứt lời, một giọng nói vô cùng lạnh lẽo, lộ ra sự sát phạt mãnh liệt từ một phương hướng, truyền vào tai của Dracula: “Vậy à! Dracula, quả nhiên đã quên đi cái giá thê thảm đau đớn từng phải trả!”

Sắc mặt Dracula hơi thay đổi, câu ngoại ngữ lưu loát này truyền vào trong tai của hắn, lại khiến lông tơ của ông ta dựng đứng lên một cách kỳ lạ!

Dracula ngẩng đầu lên, thì thấy một bóng người xuất hiện ở cửa của căn phòng, trong giây phút bóng người này xuất hiện, không hiểu sao đã khiến nội tâm của Dracula run lên dữ dội, nhìn về phía ánh mắt ở cửa của căn phòng, lập tức tràn ngập kiêng kị!

Mặc dù nội tâm của Dracula kiêng kị, nhưng mặt ngoài vẫn hừ lạnh một tiếng như cũ, nhìn về phía bóng người kia, thản nhiên mở miệng: “Mày là cái thá gì?”

“Soạt!”

Dracula vừa nói xong, thì bỗng nhiên cảm nhận được, nhiệt độ trong không khí, bỗng nhiên nhanh chóng giảm xuống mấy độ!

“Huyết tộc, từ khi nào mà trở nên lớn lối như thế, là ức hϊếp nước C tao không có ai tài giỏi hay sao!” Bóng người kia một chân bước ra, ngay sau đó, hai con ngươi của Dracula đột nhiên co rụt lại!

Một tia sáng màu đen, bỗng nhiên từ trong tay của người kia, tia sáng màu đen xuyên thấu qua hư không, nhanh chóng lướt qua! Nhanh như sấm chớp!

Nội tâm của Dracula kinh hãi, gã ta rất ít gặp phải tốc độ đáng sợ như thế! Năng lực phản ứng của hắn, vượt xa cả Tô Loan Loan, ngay cả gã ta cảm thấy tốc độ tương đối nhanh, e là đã đến mức độ làm cho người ta căm phẫn!

Hư không rung động ầm ầm, một âm thanh đinh tai nhức óc, như sấm dậy đất bằng, chẳng những quanh quẩn trong phòng, thậm chí ngay cả sàn nhà, cũng đang chấn động rất nhỏ!

Tâm thần của Dracula run rẩy, âm thanh tia sáng màu đen xuyên thấu qua hư không tầng tầng lớp lớp, thế mà ẩn ẩn hình thành một tiếng rồng ngâm hùng vĩ! Khiến thân hình của gã ta suýt nữa thì đứng không vững!

Dracula phải tốn mất một lúc, mới giữ vững được cơ thể, mà ngay sau đó, tia sáng màu đen nhanh như sấm chớp kia, đã đến nơi rồi!

Dracula liếʍ liếʍ bờ môi đỏ như máu, trong đôi mắt, bỗng nhiên lóe lên một tia sáng lạnh lẽo! Cơ thể gã ta nhoáng một cái, một tàn ảnh xuất hiện, ngay sau đó, Dracula hiểm lại càng hiểm né tránh tia sáng màu đen này!

“Cuối cùng cũng đến rồi!” Tô Loan Loan ngẩng đầu lên, khi nhìn thấy tia sáng màu đen nhanh đến mức mắt thường khó nhìn thấy kia, sắc mặt cô ta cứng lại, ngay sau đó, lại lộ ra vẻ kích động không thể nào tưởng tượng!

Từ đầu đến cuối Tô Loan Loan cố gắng chống đỡ, cuối cùng cũng đợi được Trần Xuân Độ đến cứu rồi!

“Tôi biết ngay mà, chắc chắn anh có thể phát hiện được động tĩnh của nơi này.” Khoé miệng tràn ra máu tươi của Tô Loan Loan giương lên một đường cong, cô ta thở phào nhẹ nhõm.

“Keng!” Tia sáng màu đen nhanh như sấm chớp, nhanh chóng lướt qua hư không, bỗng nhiên phá vỡ vách tường kiên cố, con dao găm một nửa, tất cả đều cắm vào trong vách tường!

Dracula quay đầu lại, nhìn lướt qua vách tường kia, lập tức tê cả da đầu, sức mạnh kinh khủng này, khiến gã ta cũng có chút kinh hãi!

Dracula tự nhận rằng so về sức mạnh mình đã rất xuất sắc rồi, nhưng bây giờ, sức mạnh của bóng người kia, dường như không kém hơn hắn chút nào.

Chương 469

Ngay khi Dracula nhìn về phía vách tường kia, Trần Xuân Độ đứng ở cửa phòng, bỗng nhiên động đậy rồi!

Không ai thấy rõ động tác của anh, chỉ có thể ẩn ẩn nhìn thấy một tàn ảnh mơ hồ, lao về phía Dracula với tốc độ khó có thể tưởng tượng được!

Sắc mặt Dracula thay đổi, trong thoáng chốc, bóng người kia đã xuất hiện trước mặt Dracula!

“Muốn chết!” Trong đôi mắt của Dracula hiện lên một tia sáng lạnh giá, gã ta quát lạnh một tiếng, tung ra một cú đấm!

“Bịch!”

Dracula ngưng tụ sức mạnh của toàn bộ cơ thể, một cú đấm gã ta đánh ra như sấm chớp! Làn sóng trong hư không rung động, giống như vì một cú đấm này của Dracula mà run rẩy!

Cũng ngay chính lúc này, Trần Xuân Độ đang lao tới bằng tốc độ cực nhanh vẻ mặt anh lạnh lùng, cũng giơ nắm đấm lên!

“Bịch!”

Hai nắm đấm va chạm vào nhau, phát ra tiếng nổ vang trời!

Ngay sau đó, sức mạnh kinh khủng nổ tung giữa hai người, cả cơ thể của Dracula bị mất khống chế bạch bạch bạch lui về phía sau, còn Trần Xuân Độ thì vẫn bình yên vô sự đứng tại chỗ, cơ thể anh khẽ run lên, giương đôi mắt lạnh lẽo nhìn Dracula.

Dracula ổn định cơ thể, còn Trần Xuân Độ, thì quay đầu nhìn Tô Loan Loan một cái.

Tô Loan Loan và Trần Xuân Độ nhìn nhau một lát, cô ta nhạy bén lập tức đọc hiểu ánh mắt của Trần Xuân Độ, quay về phía phòng ngủ hô lên: “Tổng giám đốc Lê, mau ra đây!”

Tô Loan Loan hiểu rất rõ ý đồ của Trần Xuân Độ, cô ta đang nhường lại chỗ cho Trần Xuân Độ, để tránh cho hậu quả của trận chiến kịch liệt giữa Trần Xuân Độ và Dracula sẽ làm hai người bọn họ bị thương.

“Muốn đi, không dễ dàng như vậy!” Giọng nói của Dracula lộ ra sự sát phạt lạnh lẽo, gã ta từ từ lau đi một vệt máu tươi tràn ra khoé miệng.

“Hôm nay, các người đừng mơ có thể sống sót ra khỏi đây!” Dracula lạnh giọng nói.

“Đưa cô ấy rời khỏi chỗ này đi.” Đúng lúc này, Trần Xuân Độ đột nhiên mở miệng nói.

Tô Loan Loan ở bên cạnh sắc mặt ngơ ngác, cô ta nhìn Trần Xuân Độ, trong lòng bỗng nhiên dâng lên cảm xúc phức tạp, nhìn chằm chằm vào Trần Xuân Độ.

Trần Xuân Độ từng bước một đi đến chỗ của Dracula vẻ mặt lạnh lùng dữ tợn, sắc mặt khơi gợi lên sự lạnh giá châm chọc: “Chỉ là Huyết tộc, cũng dám phạm cấm lệnh vào nước C của nước C.”

Đôi mắt lạnh lẽo của Dracula nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ: “Một vùng đất chết nơi có những kẻ Đông Á bệnh phu, tại sao không thể tới?”

“Ha ha ha…” Trần Xuân Độ nhìn chằm chằm Dracula, chậm rãi cười lên, nhưng sắc mặt lại càng phát ra sự lạnh lẽo như sương, mỗi một bước, có khí thế vô tận, đang điên cuồng ngưng tụ kéo lên!

Mặc dù mặt ngoài Dracula lạnh lùng trấn định, nhưng nội tâm lại đang không tự chủ được mà run rẩy, bóng người trước mặt này, giống như từ Địa Ngục mà đến, kéo theo biển máu ngập trời!

“Xem ra là lúc đầu tôi đã quyết định sai, Pháo đài cổ của Huyết tộc, là nên bị đạp đổ răn đe!” Mỗi một câu một chữ Trần Xuân Độ nói ra, toàn thân tràn ngập sát phạt vô hạn, cả người giống như một lưỡi đao khát máu ra khỏi vỏ!

“Nói khoác mà không biết ngượng, Pháo đài cổ là thứ mà loại người như mày nói đạp đổ là đạp đổ?” Sắc mặt của Dracula hơi sững sờ, trên mặt lộ ra một nụ cười chế giễu.

Trong phòng ngủ, Lê Kim Huyên đang co quắp trong góc cơ thể run lẩy bẩy, nghe thấy tiếng hét của Tô Loan Loan ngoài phòng ngủ, lập tức như bắt lấy cây cỏ cứu mạng, lao nhanh đến cửa phòng ngủ.

Mà lúc này, sắc mặt của Dracula lạnh giá đến cực hạn, trong hai con ngươi hiện lên tia sáng màu máu, gã ta đột nhiên đâm thẳng về phía Trần Xuân Độ!

Tốc độ của Dracula quá nhanh, nhanh hơn không ít so với khi gã ta bạo hành Tô Loan Loan, dường như đã đạt tới giới hạn mà cơ thể của gã ta có thể tiếp nhận được!

“Làm nhục lâu đài cổ của tao, đến lúc mày chết đi, sẽ thảm hại hơn hai người họ!” Trong giọng nói của Dracula mang theo lạnh lùng và tàn nhẫn, trên móng tay bén nhọn sắc bén của hai bàn tay còn sót lại một chút vết máu, đó là máu của Tô Loan Loan!

“Thứ bẩn thỉu, không cút về sơn động Pháo đài cổ của mày, dám đến nơi này tìm chết!” Đôi mắt của Trần Xuân Độ đột nhiên ngưng tụ, một ánh mắt lạnh lùng như mãnh thú đột nhiên bắn ra!

Cơ thể của Dracula bỗng nhiên trì trệ, nội tâm gã ta run lên dữ dội, ánh mắt đó của Trần Xuân Độ, vậy mà khiến sâu thẳm trong linh hồn của cảm nhận được sự khϊếp sợ, giống như phát ra từ ký ức trong gen cổ xưa nhất của cơ thể!

Mắt thấy móng tay của Dracula sắp chạm đến cổ của Trần Xuân Độ, thậm chí Dracula cũng có thể tưởng tượng ra được, khi móng tay sắc bén kia cắt lên lớp da thịt mỏng manh trên cổ của Trần Xuân Độ… Cảnh tượng máu tươi tuôn ra như bão táp!

Trần Xuân Độ hừ lạnh một tiếng, ngay trong giây phút móng tay của Dracula dường như sắp chạm đến cổ của Trần Xuân Độ, bỗng nhiên, cơ thể của Trần Xuân Độ lui về phía sau, ngay sau đó hai tay duỗi ra như sấm chớp, khoác lên trên người của Dracula.

Chương 470

Đến khi Dracula kịp phản ứng lại, lúc muốn tránh thoát, thì đã trễ rồi!

Bỗng nhiên hai tay của Trần Xuân Độ bộc phát ra một luồng sức mạnh khiến Dracula căn bản khó mà chống lại được, cơ bắp trên hai cánh tay gồng lên, từng khối cơ bắp rắc chắc như đá nổi trên cánh tay của Trần Xuân Độ trên, từng sợi gân xanh to lớn mạnh mẽ nổi lên, còn Trần Xuân Độ bỗng nhiên quay người, Dracula cả người trống rỗng, bị Trần Xuân Độ quăng thật mạnh ra phía sau anh!

“Phịch!”

Tốc độ của Trần Xuân Độ quá nhanh, đến khi Dracula bò từ dưới đất lên, chỉ thấy Trần Xuân Độ đã rút con dao găm kia từ trên bức tường ra, còn hai tròng mắt lạnh như băng của Dracula thì không ngừng lấp lóe, gã ta bị tốc độ của Trần Xuân Độ làm cho kinh hãi!

Dracula thân là Huyết tộc, đáng tự hào nhất chính là ưu thế ở phương diện tốc độ… Kết quả là người đàn ông có vẻ bề ngoài xấu xí trước mặt này, thế mà bộc phát ra tốc độ còn kinh khủng hơn Dracula!

Trong lòng của Dracula chấn động, trong lòng gã ta bỗng nhiên dâng lên một khả năng, nhưng rất nhanh, khả năng này đã bị Dracula phủ định.

Mặc dù người đàn ông trước mặt này vượt mức bình thường, cũng không phải là người bình thường, nhưng anh so với Long Vương trong truyền thuyết, thì vẫn còn kém quá xa.

Lần này gã ta đến đây là để kiểm tra xem tin tức nhận được trước đó có thật hay không, mà bây giờ nội tâm của gã ta đã có đáp án.

Nghĩ tới đây, Dracula nhếch miệng lên một nụ cười lạnh, mỗi câu mỗi chữ lạnh lùng nói ra: “Nếu như mày không phải hắn, vậy tao an tâm rồi.”

Dracula nói xong, xoay người về sau, bỗng nhiên cơ thể gã ta nhoáng một cái, lao về phía cửa sổ chỗ của Lê Kim Huyên đang đứng.

Trần Xuân Độ nhìn về phía bóng lưng của Dracula, khóe miệng giương lên một đường cong lạnh lẽo, ngay sau đó, một chân của anh bước ra, thân hình loé lên, ngay sau đó xông ra ngoài.

Trong phòng ngủ, Lê Kim Huyên đang đứng bên cạnh cửa ra vào, bị hai bóng người một trước một sau loé lên lướt qua như sao băng hình người dọa cho sợ chết khϊếp, gương mặt xinh đẹp tái nhợt của cô không còn chút máu, mái tóc dài lộn xộn, hiển nhiên là vẫn chưa hoàn hồn.

Đúng lúc này, Tô Loan Loan kịp thời xông vào, một tay lấy một cái áo khoác trùm lên cơ thể của Lê Kim Huyên, che đậy lại từng mảng lớn da thịt trắng như tuyết lộ ra ngoài vì áo ngủ rách nát làm cho trái tim người ta đập thình thịch.

Lê Kim Huyên nhìn chăm chú cánh cửa sổ đang mở kia, cô hô hấp dồn dập hỗn loạn, đột nhiên lao tới bên cửa sổ, nhìn ra phía ngoài cửa sổ.

Lê Kim Huyên vừa xông đến bên cửa sổ, khi đôi mắt xinh đẹp nhìn ra phía ngoài cửa sổ, hô hấp của cô bỗng nhiên ngạt thở, thời gian và không gian đều như đọng lại!

Độ cao cách mặt đất gần trăm mét, hai bóng người kia cứ như vậy mà trực tiếp rơi thẳng xuống phía dưới! Dracula và Trần Xuân Độ, hai người một trước một sau, như sao băng rơi xuống dưới mặt đất!

Lê Kim Huyên chỉ nhìn xuống mặt đất một chút, cũng sắp ngất đi rồi… Độ cao gần trăm mét đó! Các cô ở hơn ba mươi tầng, còn hai người này cứ như vậy mà nhảy xuống không chút do dự, bọn họ là người sao?!

Đầu óc của nữ thần tổng giám đốc trống rỗng, trái tim đập lên điên cuồng… Trong đầu của cô, dường như chỉ có siêu nhân mới có thể làm được như vậy!

Độ cao hàng trăm mét, nhìn như rất đáng sợ, nhưng Trần Xuân Độ và Dracula nhanh chóng rơi xuống, chỉ trong chớp mắt, hai người đã sắp rơi xuống, nện vào mặt đất!

Cũng ngay chính lúc này, cơ thể của Dracula bỗng nhiên uốn éo, hai tay mở ra, chiếc áo đen kia, vậy mà biến thành một bộ áo có cánh, cánh dơi ở giữa hai ta mở ra, cả người của Dracula vặn vẹo, lướt về phía nơi xa!

“Sao có thể như vậy!” Lê Kim Huyên đứng bên cửa sổ nhìn thấy cảnh tượng này, đôi mắt xinh đẹp trừng lớn, gương mặt xinh đẹp hiện lên vẻ kinh ngạc khó có thể tin được!

Dracula quay đầu lại, nhìn thoáng qua Trần Xuân Độ thẳng tắp rơi xuống sau lưng, khóe miệng gã ta giương lên một đường cong khinh miệt… Gã ta có bộ áo có cánh đặc biệt của Huyết tộc, tất nhiên có thể không chút kiêng kỵ gì mà nhảy xuống từ độ cao mấy trăm mét, còn người đàn ông nước C phía lưng này, căn bản chính là một tên thiểu năng trí tuệ, thế mà lại đần độn nhảy xuống cùng với gã ta!

Dracula tất nhiên không tin, Trần Xuân Độ cũng sẽ có áo có cánh… Bộ áo có cánh này hắn đang mặc trên người, là do Huyết tộc chế tạo ra, hiệu quả của nó vượt xa những bộ áo có cánh bình thường khác… Nụ cười của gã ta lộ ra vẻ trào phúng nồng đậm, thậm chí gã ta không cần phí một chút sức lực nào, đã có thể xử lý cái tên Đông Á bệnh phu này!

Mắt thấy Trần Xuân Độ dùng cách rơi xuống gần như thẳng tắp, Dracula ha ha cười lớn: “Gϊếŧ tao? Đến Địa Ngục rồi tiếp tục lập kế hoạch đi!”

Dracula vừa dứt lời, Trần Xuân Độ đang nhanh chóng rơi xuống, sắc mặt anh lạnh như băng, đột nhiên anh quay người, một tay lấy dao găm Long Nha cắm vào trong vách tường!

“Rầm rầm!”

Trần Xuân Độ với quán tính cực lớn do sự rơi xuống mang lại, khiến anh dù cho có dao găm Long Nha chèo chống, nhưng vẫn đang điên cuồng rơi xuống!

“Hây a ——” Tòa thành quát lên một tiếng lớn, hai tay gắt gao nắm lấy dao găm Long Nha, cơ bắp của hai tay hai chân điên cuồng chống đỡ, dùng hết toàn bộ sức lực khống chế tốc độ của mình chậm lại!