CHƯƠNG 351: KHÔNG XỨNG LÀM NGƯỜI!
“Tách tách tách!!”
Ngọn lửa bắn nhanh, tiếng súng chói tai vang vọng trong nhà ăn, súng tiểu liên, súng trường … đủ loại súng ống điên cuồng bắn phá, ngọn lửa khủng bố quét qua, bàn ghế trong nháy mắt bị nuốt chửng.
Đột nhiên, Trần Xuân Độ xoay người lại, tay cầm Long nha màu đen, nhìn chằm chằm vào đám người họ Đỗ đang điên cuồng nổ súng với vẻ hung tợn, ánh mắt ấy giống như ác quỷ!
Lúc này, ngọn lửa đã quét tới!
Đột nhiên, Trần Xuân Độ vung Long nha lên, chém và chặn đứng ngọn lửa bắt tận kia!
“Reng reng reng…” Tiếng reng reng va chạm thanh lảnh. Tay Trần Xuân Độ cầm Long nha, động tác nhanh như tia chớp! Ngọn lửa bắt tận quét tới, đều bị anh chặn lại!
Khói súng tràn ngập trong không khí, ngọn lửa tách ra làm đôi, vỏ đạn rơi xuống, khiến cho ánh mắt của gia chủ họ Đỗ và ông lão áo đen co rụt lại!
“Tốc độ nhanh như vậy, mà cũng chặn lại được sao?” Ông lão áo đen lộ ra vẻ kinh ngạc, trong lòng run lên dữ dội, khó mà bình tĩnh!
Trong lòng ông ta, Trần Xuân Độ đã dáy lên một làn sóng ngút trời!
Khi gia chủ họ Đỗ nhìn thấy hành động dùng dao chặn đạn của Trần Xuân Độ, sắc mặt ông ta tái đi, ông ta kinh ngạc nhìn Trần Xuân Độ với vẻ mặt không thể tin được!
Đây mà là người sao? Cậu ta sao có thể làm được như vậy?
Gia chủ họ Đỗ tưởng mình nhìn nhầm, chẳng lẽ ông lão áo đen bên cạnh cũng nhìn nhằm?
Gia chủ họ Đỗ ngồi nguyên tại chỗ, chậm rãi cầm chai rượu Lafite bên cạnh lên, tự mình rót một ly.
Khi ông ta đang chuẩn bị nâng ly uống, thì bắt ngờ, một viên đạn xuyên qua tắm kính, lướt qua cổ ông ta rồi bắn thẳng vào bức tường phía sau!
Da đầu ông ta tê rần, ly thủy tinh trong tay ông ta bắt thình lình xuất hiện một vết đạn! Giây tiếp theo, ly thủy tinh bị chắn động mạnh rồi vỡ tan, mảnh thủy tinh rơi xuống, rượu đỏ làm ướt cả người ông tai Trên cỗ ông ta xuất hiện một vết máu lớn … Ông ta bị đạn lạc cứa vào.
Sau khi gia chủ họ Đỗ phản ứng lại, tim đập loạn xạ … viên đạn lạc vừa rồi, chỉ cần hơi lệch một chút thôi, là … sẽ xuyên thẳng vào cỗ họng ông ta!
Ông ta hít sâu một hơi, hút một điều xì gà, ánh mắt thâm thúy nhìn thân hình lờ mờ của Trần Xuân Độ trong nhà ăn, trong chốc lát, chậm rãi hạ lệnh: “Dốc sức gϊếŧ chết!”
Lúc này Trần Xuân Độ mạnh mẽ vung Long nha trong tay, điên cuồng chắn đạn bay tới, nhanh chóng đi về phía trước!
Đúng lúc này, một viên đạn bắt ngờ bay tới, thân thể Trần Xuân Độ lóe lên, anh liều mạng chặn lại, nhưng hoàn toàn không ngờ đến sự tồn tại của viên đạn dội lại này.
Sự chú ý của anh tập trung vào trong ngọn lửa đan xen bắt tận ở phía trước, bỏ qua viên đạn bị nảy lại bình thường kial *“Phóc!” Viên đạn bỗng bắn vào trong cơ thể Trần Xuân Độ, mang theo một tia máu bắn tung tóe!
5AIP”
Trần Xuân Độ rên lên một tiếng, viên đạn này khiến động tác của anh dừng lại, trong tích tắc, vô số ngọn lửa bùng nỗ bắn về phía anh!
“Phủ phủ!” Vô số ngọn lửa xuyên qua cơ thể Trần Xuân Độ, máu tươi chảy ra ð ạt!
Áo choàng đỏ của anh càng ngày càng sẫm màu, trên đó càng ngày càng nhuộm nhiều vết máu, như muốn nhuộm thành áo choàng máu!
Thân thể Trần Xuân Độ run lên, đám người nhà họ Đỗ cười dữ tợn!
Bởi vì Trần Xuân Độ bị thương rồi! Anh không phải là chiến thần bắt khả chiến bại, anh đã trúng đạn, cách cái chết càng gần hơn!
Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt của gia chủ họ Đỗ hơi ngưng lại, sau đó, con ngươi thâm thúy dần dần lộ ra ý cười.
“Chết đi, xem mày có thể trụ được bao lâu.” Ông lão áo đen nhìn Trần Xuân Độ chế nhạo, nụ cười mang theo vẻ nghiền ngẫm.
“Ư …” Trần Xuân Độ phun ra một ngụm máu, dùng tay trái chạm vào bụng dưới, trong lòng bàn tay dính đầy vết máu …
Khi anh ngẩng đầu lên lần nữa, đôi mắt dưới mặt nạ của anh đã được thay thế bằng màu đỏ tươi!
Lúc này trên người anh tỏa ra sát khí vô cùng đáng sợ, như muốn khiến chúng sinh run sợ!
Long Vương giận dữ… Long vương đã thực sự giận dữ! Khiến cho hải ngoại run lên, cơn giận dữ tàn bạo khiến cho vô số thế lực run sợ!
Long Vương nỗi giận … Xác chết trôi vạn dặm!
Long Vương nỗi giận … máu chảy thành sông!
Vô số quân phiệt hay tập đoàn tài chính hàng đầu ở nước ngoài đều biết câu nói này, chính là để miêu tả thời khắc này!
“Gia tộc hoàng kim… mắt hết tính người… tàn ác vô nhân đạo, nếu luật pháp nước C không có tác dụng với bọn mày, vậy tao sẽ thay trời hành đạo!” Trần Xuân Độ gầm lên, sau khi bộc phát cơn giận dữ, khiến cho hư không như sắp vặn vẹo!
Tiếp theo, ánh sáng đen bắn dữ dội, lưỡi đao run rầy trong khoảng không, giống như một con rồng to lớn trong trẻo.
ánh sáng đen chọt lóe, trong nháy mắt, ánh sáng đen tách ngọn lửa vô tận kia ra, xuyên qua ngực một người của nhà họ Đỗ đang cầm súng bắn phá!
Trần Xuân Độ nháy mắt đã xuất hiện trước mặt người kia, đánh bay khẩu súng trên tay anh ta, một cú đập vai một cách hoàn hảo và nhanh chóng! Đập đầu người kia xuống nền gạch như cắm hành, nửa người dưới cắm thẳng xuống đắt!
Nhưng Trần Xuân Độ vẫn không quan tâm, lấy khẩu súng lạnh lẽo bay vòng trên không!
Nhìn thấy cảnh này, gia chủ họ Đỗ thót tim, ánh mắt ngưng lại, đột nhiên đứng lên, bởi vì ông ta có linh cảm cực kỳ đáng sợ!
Ông ta để cho Trần Xuân Độ có súng rồi!
Mọi người đều biết Long Vương có bản lĩnh cao siêu… nhưng hầu như không có kẻ thù nào biết một khi Trần Xuân Độ cầm súng lên, thì đó chính là khởi đầu của một trận thảm họa!
Nếu nói Long nha giống như cánh tay của Trần Xuân Độ, trở thành một phần của anh, thì súng chính là mạng sống của anh!
Khi Long Vương có súng, tương đương với việc thêm răng nhọn và móng vuốt sắc bén cho rồng!
Sự kết hợp của cả hai là một thảm họa khủng khϊếp không thể nào tưởng tượng nổi!
Dưới lớp mặt nạ, khuôn mặt của Trần Xuân Độ lạnh như băng, mỗi lần anh giơ súng lên, sẽ là một biển máu và hài cốt vô tận!
Cảnh tượng khủng khϊếp ấy lại một lần nữa tái hiện!
“Cạch cạch cạch …”Họng súng lóe lên tia lửa lập lòe, ngọn lửa dữ tợn như đang nuốt chửng, vô số ngọn lửa từ trong khẩu súng của Trần Xuân Độ bắn ra, chặn ngang những ngọn lửa mà người nhà họ Đỗ đang bắn!
Đám người nhà họ Đỗ trợn mắt há mồm, vẻ mặt vô cùng kinh hãi! Họ thậm chí còn nghi ngờ Yên Kinh của chính họ! Làm sao có thể lấy đạn chặn đạn? Làm thế nào có thể làm được điều đó?
Trần Xuân Độ cầm súng trong tay, những ngọn lửa giống như móng vuốt tử thần, gào thét về phía đám người nhà họ Đỗ!
Dưới lớp mặt nạ, khuôn mặt Trần Xuân Độ lạnh lùng và dữ tợn … Sự tức giận của anh vì đám người kia mà ra, từ cái chết thương tâm của người phụ nữ đang mang thai, từ gia tộc hoàng kim của thành phố T làm hại dân chúng, vì sự vô nhân đạo mà ra!
Sự phẫn nộ của anh chỉ có thể dùng máu của đám người này rửa sạch tội ác của chúng mới lắng lại.
Sự tức giận, điên cuồng và tàn sát đẫm máu kinh hoàng của Long Vương dường như biến nơi này thành địa ngục!
Ngọn lửa vừa ra khỏi họng súng của Trần Xuân Độ lập tức bao trùm đám người đen kịt, giống như cắt hành, từng người ngã xuống!
Vũng máu lan ra, ở đây như sắp trở thành một biển máu.
“Đây …” Gia chủ họ Đỗ đứng dậy, trợn to hai mắt, trong mắt là hình ảnh Trần Xuân Độ đại khai sát giới, khiến cho cả người ông ta vì kinh sợ mà run lên!
Từng nhóm người nhà họ Đỗ ngã xuống, thi thể chồng chất như núi, máu tươi đáng sợ hóa thành biển máu khiến cho người ta rợn cả tóc gáy, tràn ngập trong toàn bộ nhà ăn, cứ thế tuôn ra bên ngoài!
Bên ngoài nhà ăn vẫn còn vô số người nhà họ Đỗ cầm hung khí xông vào, bọn họ không sợ chết, như con thiêu thân lao vào biển lửa, bọn họ biết mình đã chọc phải tên sát thần này rồi! Nhưng họ không còn cách nào khác ngoài việc tiêu diệt tên sát thần này!
Hư không chắn động, những tiếng gào thét vang vọng, đó là âm thanh của ngọn lửa xuyên qua khoảng không.
Mùi máu tanh nồng nặc không ngừng tỏa ra, tràn ngập toàn bộ nhà ăn! Khiến cho người ta buồn nôn không thôi! Gia chủ họ Đỗ và ông lão áo đen nhìn Trần Xuân Độ đang xuống tay chém gϊếŧ, sắp biến nơi này thành lò sát sinh của mình!
Thậm chí hai chân gia chủ họ Đỗ cũng run lên, run cầm cập không không chế được.
Nhà họ Đỗ nhiều tinh anh như vậy, nhưng lại không có cách nào chống đỡ được, đành phải chịu cái chết!
Người được tổ chức an ninh quốc gia mời đến thật sự là người sao? Đây rõ ràng là ác ma tái thế!
Lần đầu tiên, gia chủ họ Đỗ cảm nhận được sự bát lực… Ông ta chưa từng nhìn thấy một nhân vật nào đáng sợ như vậy, từ trước đến giờ, ông ta chưa từng dám tưởng tượng sẽ giao đấu với một nhân vật như vậy … Mà bây giờ, ông ta cũng gặp được rồi, chỉ có điều ông ta đã hoàn toàn châm ngòi cho cơn giận của người kia rồi!
Gia chủ họ Đỗ cuối cùng cũng ý thức được … Nhà họ Đỗ nhiều người như thế nào thì cũng chẳng là đối thủ của người kia!
Bởi vì người kia, cường đại đến mức vượt qua sự tưởng tượng của bọn họ! Đây thực sự là một tên hung thần gϊếŧ người!
Mà nhân vật như vậy, gia chủ họ Đỗ chỉ có thể nghĩ tới một chỗ, chính là nhân vật đáng sợ đến từ Yên Kinhl Ngoại trừ Yên Kinh ra, ông ta không nghĩ ra được nơi nào có một tên hung thần như vậy cả!
“Mau rời đi, trước tiên trốn ở nhà họ Trương của ta đã, sau đó chúng ta xuất ngoại!” Ông lão áo đen bỗng nói một câu khiến cho người nhà họ Đỗ hoàn hồn trở lại… Nhà họ Trương, đúng vậy, ông ta còn có một lá bài nữa, chính là dựa vào nhà họ Trương. Nhà họ Trương mạnh hơn nhà họ Đỗ rất nhiều, hơn nữa nếu ông ta chạy ra nước ngoài chẳng phải là biển rộng tùy ý cả nhảy, trời cao mặc sức chim bay sao? Đền lúc đó ông ta sẽ được an toàn.
Gia chủ họ Đỗ vội vàng gật đầu, như nắm lấy cọng rơm cứu mạng cuối cùng, hiện tại chỉ có thể dựa vào nhà họ Trương, mà đám người nhà họ Đỗ này có thể giúp ông ta câu giờ, đây cũng là việc bọn họ nên làm!
Gia chủ họ Đỗ không thèm quan tâm đến đám người áo đen kia nữa, hai bên vừa thương lượng xong, gia chủ và ông lão áo đen chạy ra khỏi nhà ăn!
Bên ngoài biệt thự nhà họ Đỗ luôn có xe đợi 24/24, chỉ cần chạy ra ngoài là bọn họ đã an toàn!
Đúng lúc này, một luồng sáng đen đột nhiên từ bên cạnh đâm xuyên qua bàn tay của gia chủ họ Đỗ!
Đóng chặt ông ta vào tường!
“Đánh mắt nhân tính, ông còn không bằng cầm thú. Nhà họ Đỗ các người, không cho tên nào được chạy.
thoát. Gia tộc hoàng kim định sẵn phải chết!” Giọng nói của Trần Xuân Độ vang vọng khắp không trung, giống như tiếng nói ma quỷ, khiến cho gia chủ họ Đỗ kinh hãi!
Thậm chí đũng quần của ông ta cũng dần dần ướt đẫm … ông ta sợ hãi muốn tè ra quần!
Vốn là chủ nhân của một gia tộc hoàng kim mà lại trở nên nhếch nhác như vậy!
CHƯƠNG 352: THAY TRỜI HÀNH ĐẠO.
“Âm!”
Cả người ông ta dính vào bức tường phía sau, ông ta nhìn lòng bàn tay mình, bị lưỡi đao sắc bén xuyên thấu, đóng chặt ông ta vào tường, khiến ông ta vô cùng kinh hãi!
Thân thể ông ta run lên dữ dội! Ông ta đã chứng kiến cảnh tàn sát điên cuồng và gϊếŧ chóc của Trần Xuân Độ … Khóe miệng ông ta điên cuồng run rẩy!
Thân thủ của Trần Xuân Độ đã vượt ra xa sự cường đại, có thể nói là nghịch thiên kinh hoàng! Hoàn toàn phá vỡ tưởng tượng của ông ta!
Ông ta chưa từng thấy người nào có thân thủ khủng bố như vậy!
Một mình chiến đấu chống lại hàng trăm người nhà họ Đỗ được trang bị vũ khí … Gϊếŧ người ngập trời!
Đôi mắt lạnh lùng của Trần Xuân Độ quét qua đám người, vẻ mặt đột nhiên lạnh lùng.
Cây súng trên tay bỗng nhiên càn quét … thân ảnh trước mặt không ngừng rơi xuống vũng máu!
Máu không ngừng bắn tung tóe! Tiếng gào thảm thiết vang vọng trong khoảng không!
Từng người nhà họ Đỗ ngã xuống đắt, vật vã thống khổ vặn vẹo thân thể, phát ra tiếng gào không thể tưởng tượng nỗi!
Đây là một cảnh tượng địa ngục, một hình ảnh kinh dị không thể nào tưởng tượng được!
“Gia chủ, cứu tôi!” Một người nhà họ Đỗ nhìn về phía gia chủ của mình, hi vọng ông ta có thể cứu hắn!
Nhưng ngay sau đó, lưỡi lửa gầm thét, vài âm thanh lanh lảnh vang lên, lưỡi lửa bắn vào trán của bọn họ!
Tiếng gào thét thống khổ lập tức ngừng lại, trong mắt người nhà họ Đỗ, hình ảnh Trần Xuân Độ cầm súng giống như sát thần Diêm Vương!
Mùi máu tanh nồng nặc, kinh tởm tràn ngập trong không khí, vũng máu trên mặt đất đã lan đến bắp chân, giống như một biển máu, từ từ chảy ra bên ngoài nhà ăn.
Không ai ngờ tới, biển máu gần như đang hình thành đã biến thành một màu đỏ sẫm, đặc sệch lại, vô cùng kinh hãi!
Lò sát sinh và nhà ăn dường như biến thành một, tường, bàn ghé, vết đạn ở khắp mọi nơi, vết máu do máu bắn tung tóe để lại!
Trên mặt đất vô số xác chết chồng chất như một ngọn núi, nhưng đó lại là ngọn núi chồng chất thi thể nhà họ Đỗi! Trong đó có rất nhiều người chết không nhắm mắt, vẫn đang nhìn chằm chằm gia chủ, trên mặt lộ ra tia sát ý không cam lòng!
Qua một hồi lâu! Hiện trường đã thay đổi từ tàn sát thành sự im lặng chết chóc!
Hàng trăm người họ Đỗ …biến thành biển người vô tận! Cứ như vậy, xác chết chất đống từ trong ra ngoài nhà ăn!
“Không thể nào!” Gia chủ họ Đỗ nhìn cảnh này trợn to hai mắt, ông ta không tin được chuyện này, nhưng lại là sự thật, ông ta phải tin!
Cảnh tượng trước mắt quá đẫm máu và kinh hoàng!
Ông ta khở sở giãy giụa đứng dậy, ông ta rút cây súng đại bàng sa mạc từ bên hông của ông lão áo đen ra, điên cuồng bắn về phía Trần Xuân Đội!
Đạn trong cây súng sa mạc điên cuồng tuôn ra, lưỡi lửa với sức mạnh đáng kinh ngạc bắn về phía giữa lưng của Trần Xuân Đội!
Đột nhiên, thân ảnh anh chọt lóe! Dễ dàng thoát khỏi ngọn lửa, chậm rãi quay người lại, nhìn về phía gia chủ họ Đỗ.
Đôi mắt băng lãnh với sát khí vô tận của Trần Xuân Độ nhìn chằm chằm ông ta, hai mắt ông ta khẽ rụt lại!
Bỗng nhiên vùng vẫy dữ dội!
Đúng lúc này, ông lão áo đen giật lấy con súng đại bàng trên tay ông ta, hoảng sợ bỏ chạy ra khỏi nhà ăn!
“Trương Hồng Lương! Ông quay lại đây cho tôi!” Vẻ mặt của ông ta khẽ cứng lại, hung hăng hét vào ông lão áo đen.
“Ông tự cầu phúc đi!” Trương Hồng Lương không quay đầu lại mà ném con súng đại bàng ra sau lưng, hoảng sợ bỏ chạy!
Gia chủ họ Đỗ nhanh tay lẹ mắt, tay còn lại tiếp lấy súng đại bàng rơi xuống, trong lòng thoáng nhẹ nhõm một hơi, sau đó không chút do dự nhắm ngay Trần Xuân Độ mà bóp cò!
Một tràng tiếng súng vang lên bên tai … Từng đạo lưỡi lửa bắn về phía ngực Trần Xuân Độ, gào thét bay về phía ấn đường anh! Còn Trần Xuân Độ, tay cầm Long nha, từng bước đến gần gia chủ họ Đỗ, những lưỡi lửa nhắm vào anh đều bị anh chém làm đôi!
“Tên súc sinh đáng chết!”
Đôi mắt Trần Xuân Độ lạnh như băng, lóe lên tia tức giận!
Anh lạnh lùng nhìn chằm chằm ông ta, lửa giận trong lòng như muốn bộc phát, như muốn nuốt sống gia chủ họ ĐỗtI “Vèo!”
Ngay khi ông ta bóp cò một lần nữa, một luồng sáng đen từ trong tay anh lao vụt qua!
“Xoảng!!”
Trên không trung vang lên một tiếng va chạm giòn tan, sau đó, vỏ đạn rơi xuống đất, ánh sáng đen xẹt qua lỗ tai gia chủ! Máu bắn lên cao, ông ta kêu lên một tiếng đau đớn!
Nửa đầu bên phải của ông ta đẫm máu, tai của ông ta dễ dàng bị ánh sáng đen sắc bén cắt đứt!
Sắc mặt ông ta vô cùng thống khổ, gần như biến dạng!
“A….” ánh sáng đen lần nữa trở về tay Trần Xuân Độ, tên gia chủ đau đớn ngồi xổm xuống, ôm chặt bên đầu phải, tiếng gào đau đớn khiến người ta kinh hãi!
“Cho dù mày được tổ chức an ninh quốc gia mời đến, cũng khó thoát khỏi sự trừng phạt của nhà họ Trương!” Gia chủ quát mạnh một tiếng, vẻ mặt dữ tợn nhìn Trần Xuân Đội!
“Nhà họ Trương sao, lát nữa tao sẽ hỏi thăm.” Trần Xuân Độ bình tĩnh gần từng chữ, chỉ một câu nhưng vô cùng tàn nhẫn!
Ông ta run rầy kịch liệt, ông ta hiểu rõ lời nói của Trần Xuân Độ là có ý gì … Không những không tha cho nhà họ Đỗ, mà cả nhà họ Trương cũng sẽ có kết cục như vậy!
“Bang bang bang …” Trần Xuân Độ bước tới, từng bước đến gần gia chủ nhà họ Đỗ … Mỗi bước đi của anh đều khiến cho những viên đá hoa cương cao cấp tinh xảo vỡ nứt! Mỗi bước chân đều ẩn chứa sức mạnh vô cùng đáng sợ!
“Nhà họ Đỗ các người làm những chuyện táng tận lương tâm, còn muốn sống sao.” Trần Xuân Độ bước đến gần ông ta: “Nếu luật nước C không trừng trị nổi các người, vậy đề tôi trừng trị.”
“Mày là cái thá gì, dựa vào đâu! Dựa vào đâu mà thay trời hành đạo, ông trời còn không dám trừng trị tao, mày làm sao có tư cách!” Ông ta cười dữ tợn, mang theo tia không cam lòng mãnh liệt!
“Khi ông giơ dao lên, thì nên biết sẽ có ngày bản thân chết dưới lưỡi dao!” Trần Xuân Độ bước đến bên người gia chủ, chậm rãi mở miệng.
“Chết đi!”
Ông ta đột nhiên nắm chặt tay, vung nắm đấm về phía anh!
Trần Xuân Độ đứng trước mặt ông ta, lúc ông ta sắp đấm trúng mặt Trần Xuân Độ thì một luồng ánh sáng đen nhanh chóng lóe lên trên không trung!
Tiếng rồng ngâm trong trẻo vang vọng trong hư không … ánh sáng đen xẹt qua, trong lòng ông ta bỗng dâng lên một cảm giác không xong!
“Rầm!Ở!
Máu thịt bắn ra, gia chủ nhà họ Đỗ hét lên một tiếng vô hồn, bàn tay đẫm máu nắm chặt lại trên mặt đắt, hai mắt đột nhiên co rút!
Tay ông ta đã bị Trần Xuân Độ chặt đứt!
ánh sáng đen lượn vòng, bị Trần Xuân Độ tiếp lấy, Long nha khẽ gầm lên, xoay tròn giữa các ngón tay của Trần Xuân Độ, lóe lên một tia sáng đen kỳ dị.
Trần Xuân Độ đứng trước mặt gia chủ nhà họ Đỗ, như một con quỷ dữ, khiến ông ta vừa kinh ngạc vừa tức giận.
Ông ta nghiến răng nghiền lợi, tay đang định bắn về phía anh, đột nhiên, ánh sáng đen lại nhanh chóng xẹt qua … sau đó, ông ta bỗng phát hiện con đại bàng phi thường mạnh mẽ trong tay mình bị nòng súng cắt đứt!
Ánh mắt ông ta rơi vào con Long nha trong tay Trần Xuân Độ, trong lòng dáy lên một nỗi sợ hãi kinh hoàng, hiển nhiên con Long nha này chém sắt như chém bùn!
Gia chủ nhà họ Đỗ dựa vào tường, thở hồng hộc, con ngươi lộ ra vẻ kinh hãi! Bàn tay bị đứt lìa của ông ta đang chảy máu liên tục, khiến khuôn mặt ông ta tái mét, khó mà phân biệt được là do mất máu quá nhiều hay là do quá sợ hãi!
“Ông không bằng cầm thú, lòng dạ ác độc, cả gia tộc họ Đỗ này đều đáng bị chôn vùi!” Giọng nói của Trần Xuân Độ như ma quỷ, từng lời nói, từng giọng điệu đều khiến ông ta vô cùng kinh hãi và khϊếp sợ!
“Ông không xứng sống trên đời này, chuẩn bị chết đi.” Trần Xuân Độ chậm rãi nói, anh nhìn chằm chằm ông ta, lời nói của anh giống như án tử!
“Mày… rốt cuộc là ai?” Ông ta kinh hãi nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, giọng nói run run … Ông ta không đoán ra được, mình đã chọc trúng người nào mà lại khiến cho toàn bộ gia tộc nhà họ Đỗ bị tiêu diệt!
Trần Xuân Độ nhìn chằm chằm ông ta, nói từng chữ: “Ta là, Long vương.”
Không khí đột nhiên tĩnh lặng, sắc mặt gia chủ họ Đỗ biến sắc!
Cái tên Long Vương vừa vang lên, thân thể ông ta run rẩy, ánh mắt không thể tin được, đầu gối mềm nhũn, đập xuống đắt kịch liệt!
“Rầm!!”
Hai đùi ông ta mất khống chế! Ông ta bỗng quỳ xuống!
“Mày… là Long Vương?” giọng nói ông ta run rẩy.
Đương nhiên, ông ta cũng không ngờ tới, người đàn ông đứng trước mặt mình, hóa ra lại là người đàn ông trong truyền thuyết kial Không khí như ngưng tụ!
Vẻ mặt của ông ta cứng đờ, gần như hóa đái!
Mắt một lúc lâu, ông ta mới phản ứng lại được, hung hăng nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, lắc đầu quát: “Không thể, không thể!”
“Cho dù mày là Long Vương, mày cũng phải chết!” Đột nhiên, gia chủ nhà họ Đỗ bạo phát, từ trong tay áo của ông ta chọt hiện lên một luồng sáng lạnh! Đâm thật mạnh vào Trần Xuân Đội!
Ông ta liều mạng đâm tới, chỉ khi Trần Xuân Độ chết ông ta mới có thể sống!
“Reng!” Ngân châm trong tay ông ta đột nhiên bị Long nha của Trần Xuân Độ cắt đứt!
“Hahaha, vốn dĩ là một trong những gia tộc hoàng kim…thế mà lại bị hủy hoại trong tay ta, ta không cam lòng, không cam lòng!” Ông ta nhìn nửa cây ngân châm, vẻ mặt vặn vẹo, điên cuồng cười lớn!
” Đúng vậy, ta chính là một kẻ táng tận lương tâm. Tất cả những chuyện độc ác của nhà họ Đỗ đều do ta làm… Ta cho rằng một thai nhi không thể chịu nồi, một thai nhi thì là cái thá gì, mày căn bản chưa từng nếm thử mùi vị của tắm thân xử nữ ở tuổi đôi mươi đâu…” Thân thể ông ta run rẫy dữ dội, dữ tợn cười to.
“Sau khi đùa bỡn xong rồi lại thưởng thức, chính là ngon nhất. Loại cảm giác này, mày không biết được đâu…” Ông ta cười một cách điên cuồng, không giống nụ cười của con người, mà giống như một con quỷ!
“Câm miệng!” Đồng tử của Trần Xuân Độ co rút lại, một tia tức giận quái dị đột nhiên bùng phát!
“Đồ đê tiện, nên chết đi!” Trong cơn thịnh nộ, anh hét lên một tiếng lạnh lùng, anh đột nhiên nắm chặt tay, chém về phía ngực của gia chủ nhà họ ĐỗiI “Rầm!
Thân thể ông ta chắn động kịch liệt, sau đó không ngừng co giật, sức lực kinh khủng của Trần Xuân Độ bùng nỗ trong cơ thể ông ta, ông ta phun ra một ngụm máu, toàn bộ mạch máu trong cơ thể đều nỗ tung!
L*иg ngực ông ta lõm xuống như một cái hồ to, tiếng xương gãy nghe rõ mồn một! Thậm chí có thể nhìn thấy dấu nắm ngón tay trên ngực ông ta!
CHƯƠNG 353: BỊ BẮT SỐNG
Ông ta nôn ra máu, hơi thở yếu ớt, vô cùng thê thảm.
Giây tiếp theo, nắm đắm của Trần Xuân Độ rơi xuống như một cơn bạo phong, rơi xuống khắp nơi trên cơ thể ông ta!
Thân thể ông ta không ngừng run rẩy, bị Trần Xuân Độ đánh nôn ra máu, làm sao còn vẻ uy nghiêm kia nữa, gần như là không dám nhìn thẳng.
Đợi Trần Xuân Độ thu lại nắm đắm, toàn thân ông ta như sắp dính chặt vào tường, yếu ớt thoi thóp.
Trên tường, xuất hiện vô số vết nứt hình mạng nhện và hình dạng của một cái hồ khổng lồ hình người!
Sau khi Trần Xuân Độ thu nắm đắm lại, anh hít một hơi thật sâu, giống như đang chuẩn bị tung ra chiêu gì đó.
Trái tim gia chủ họ Đỗ run lên, trong lòng chợt dâng lên một cảm giác không tốt!
“Chết đi!” Vẻ mặt Trần Xuân Độ phát lạnh, chân dài như thép roi, mãnh liệt đạp xuống!
“Rầm!!”
Bức tường của phòng ăn sụp đổ, cả người gia chủ họ Đỗ bay như một quả đạn đại bác, lập tức xuyên thủng ba bốn bức tường rồi mới ngã xuống đất!
Bụi bặm bám đầy, ông ta nằm trên mặt đất, hơi thở nhẹ như bay, thân thể không nhúc nhích, xương gãy cũng bốn, năm mươi cái!
Trần Xuân Độ từng bước đến gần ông ta, như dã thú chậm rãi tiến tới.
“VùI!”
Trần Xuân Độ cầm Long nha không chút do dự vung lên, một tia máu đỏ tươi bắn tung tóe, thân thể ông ta run lên, chết không nhắm mắt!
Ngay sau đó, Trần Xuân Độ đến cạnh gia chủ họ Đỗ, tay cầm Long nha, nhanh chóng khắc hoa văn rồng bay phượng múa trên nền gạch toàn là vết nứt đó!
Làm xong việc này, Trần Xuân Độ chậm rãi rời đi, để lại một khu viên biệt thự nồng nặc máu tanh kinh hoàng!
Yên Kinh, chi nhánh Yên Kinh của tập đoàn Lê thị, trong phòng làm việc, nữ thần tổng giám đốc đang nhìn đống tài liệu văn phòng dày cộp, lông mày cau lại.
Lê Kim Huyên hôm nay đặc biệt mắt tập trung, không có lòng dạ nào làm việc được, khó mà có thể tập trung vào công việc.
Không hiểu sao, trong tâm trí cô, những lời Tô Loan Loan nói bên tai cứ vang vọng hoài.
Suy nghĩ một chút, cô đứng dậy, đẩy cửa phòng làm việc ra, đi đến trước cửa phòng làm việc, thấy Tô Loan Loan đang ngồi trên sofa, cô vội ngồi xuống, hỏi: “Trước khi Trần Xuân Độ đi, không nói với cô, anh ta đi đâu sao?”
Nữ thần tổng giám đốc hỏi, Tô Loan Loan hơi giật mình, lắc đầu nói: “Không có, tổng giám đốc, đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Tô Loan Loan hỏi một cách khó hiểu, mà nữ thần tổng giám đốc lắc đầu tỏ vẻ bối rồi: “Không có gì, chỉ là tôi cảm thấy hơi bắt an, Không biết sao lại vậy.”
Tô Loan Loan sửng sốt, sau đó nở nụ cười: “Tổng giám đốc, có lẽ do gần đây cô chịu quá nhiều áp lực, cứ nghỉ ngơi thật tốt là được.”
Lê Kim Huyên gật đầu, sau khi xoay người lại, dường như cô lại nghĩ tới điều gì đó, nói với Tô Loan Loan: “Nếu cô có tin tức về Trần Xuân Độ, hãy nói tôi biết ngay lập tức.”
‘Yên Kinh, trên một con đường, một chiếc Mercedes màu đen đang phóng nhanh như điện, Trương Hồng Lương ngồi ở ghế sau của xe, tim đập loạn xạ, rất khó để bình tĩnh lại.
“Nhanh lên, lái xe nhanh lên!” Trương Hồng Lương tức giận thúc giục.
“Trưởng Lão, tốc độ này đã là nhanh nhát rồi.” Người đàn ông khó xử nói.
Trong xe, Trương Hồng Lương tuy bề ngoài vẫn thản nhiên thờ ơ nhưng sau khi trốn khỏi nhà ăn đó sao có thể quên được cảnh tượng đẫm máu kia!
Hình ảnh chiếc áo choàng đỏ đó, chỉ cần đứng ở đó, đã đánh vào thị giác vô cùng mạnh mẽ!
Vi đây là biểu tượng cho sự gϊếŧ chóc và tàn sát của người kia!
Hơn nữa dưới chân người kia là một biển máu!
Trương Hồng Lương hoảng loạn thở gắp, ông ta liên tục hít thở sâu để bình tĩnh lại, nhưng ông ta ngạc nhiên phát hiện, mình không làm được!
Bắt cứ khi nào ông ta nhắm mắt lại, cảnh tượng đỗ máu giống như địa ngục kia lại hiện lên trong đầu.
Trương Hồng Lương run rầy cầm điện thoại, ngón tay run run bấm số điện thoại.
Lúc ông ta đặt điện thoại di động xuống, vẻ mặt vô cùng khó coi…Gia chủ họ Trương không trả lời điện thoại của ông tal Sau nửa canh giờ, Trương Hồng Lương nhìn thấy vườn biệt thự nhà họ Trương cách đó không xa, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi Mercedes-Benz lái xe vào trang viên nhà họ Trương, ngay khi chiếc Mercedes-Benz dừng lại và cửa mở ra, Trương Hồng Lương bước xuống đất, vẻ mặt tái mét, chạy điên cuồng về phía dinh thự lớn nhất trong khuôn viên nhà họ Trương.
Trương Hồng Lương chạy vào biệt thự, bất ngờ nhìn thấy người thanh niên và một người đàn ông lạ mặt đang ngồi trên ghế sofa trong phòng khách.
Người thanh niên và người đàn ông lạ mặt vừa nói vừa cười, họ trò chuyện rất vui vẻ, thậm chí họ còn không động đến tách trà trên bàn.
Trương Hồng Lương vội vàng chạy tới trước mặt người thanh niên, thở hỗn hễển quỳ xuống: “Bái kiến gia chủ.
Người thanh niên tính tình hiền lành, dễ gần, đang nói chuyện với người đàn ông xa lạ: “Vậy thì cứ quyết định như vậy, dự án này sẽ do nhà họ Trương chúng tôi nhận thầu.”
Trương Hồng Lương ngẩng đầu liếc nhìn người đàn ông xa lạ kia, với địa vị của mình trong gia tộc họ Trương, hầu hết những người có thế lực và quyền lực ở nước C, ông ta đều quen … Nhưng người đàn ông kia, ông ta lại không có ấn tượng gì.
Nhưng người đàn ông xa lạ này hiển nhiên có thân phận rất cao, mới khiến cho gia chủ coi trọng như vậy.
Trương Hồng lương liếc nhìn trà do gia chủ pha, trong mắt hiện lên một tia ngạc nhiên … Nước trà màu đỏ, hương trà nồng nàn và êm dịu lạ thường … Đây là Đại Hồng Bào!
Là trưởng lão của gia tộc hoàng kim nước C, đương nhiên hiểu rất nhiều quy tắc … Cách tiếp khách của gia tộc hoàng kim đầy bí ẩn … Những vị khách có tư cách vào biệt thự này nói chung sẽ thưởng thức một ít trà bình thường.
Còn những người có quyền cao chức trọng, nhà họ Trương sẽ chiêu đãi trà Long Tỉnh.
Về phần Đại Hồng Bào, Trương Hồng Lương chưa từng thấy gia chủ của mình dùng loại tốt nhất này để chiêu đãi khách … Bởi vì đây là bảo bối của anh ta, ngay cả bản thân anh ta cũng rất ít khi uống!
Người đàn ông xa lạ này có lai lịch gì, lại có thể khiến cho gia chủ của mình tiếp đãi bằng trà Đại Hồng Bào!
Trương Hồng Lương quỳ trên mặt đất, chỉ trộm liếc nhìn người đàn ông lạ mặt, vẫn không dám mở miệng, ông ta có thể ngồi vào vị trí của trưởng lão, đương nhiên sẽ quan sát lời nói và vẻ mặt của anh ta, vẻ mặt của người đàn ông kia đầy bình tĩnh, ánh mắt sâu không thấy đáy. Trương Hồng Lương vừa chạm phải ánh mắt của anh ta, toàn thân run lên không ngừng, ông ta đột nhiên có ảo giác bị nhìn thấu!
Người đàn ông xa lạ này quả nhiên không hề đơn giản, lòng dạ rất sâu, khiến da đầu của ông ta tê rần nhất chính là trên người người anh ta có một sự bức bách không thể giải thích, khiến ông ta rùng mình không kềm chế được!
“Trương Hồng Lương, đi vào mà không báo cáo trước với ta, ai cho phép ông vội vả chạy vào đây như vậy?” Người thanh niên nhẹ giọng nói, nhưng giọng điệu lãnh đạm lại tràn đầy tức giận khó chịu!
Cuộc trò chuyện của anh ta với người kia bị gián đoạn, làm sao anh ta có thể không khó chịu?
“Báo cáo gia chủ, tôi có chuyện quan trọng muốn báo cáo với ngài, lúc này đang rất vội, không đợi được nữa!” Trương Hồng Lương dập đầu kêu bịch bịch mấy cái khiến cho người thanh niên kia nhíu mày, chất vấn: “Có chuyện gì? “
Trương Hồng Liệt run rẫy ngẩng đầu, run giọng nói: “Nhà họ Đỗ, bị diệt môn rồi!”
“Cạch”
Sắc mặt của gia chủ nhà họ Trương và người đàn ông lạ mặt đều thay đổi!
“Ông nói cái gỉ?” gia chủ nhà họ Trương sắc mặt lạnh lùng hỏi.
“Tôi vừa mới chạy ra khỏi nhà họ Đỗ. Gia chủ nhà họ Đỗ đã chết… Nhà họ Đỗ bị diệt môn rồi!” Sắc mặt Trương Hồng Lương tái nhọt, trong giọng nói tràn đầy ý tứ hàm xúc bắt lực!
“Làm sao có thể! Nhà họ Đỗ là gia tộc hoàng kim, thế lực hùng hậu, nói diệt là diệt?” Người đàn ông xa lạ ở bên đột nhiên nói.
“Đó là sự thật! Gia chủ, xin hãy tin tôi … người kia quá mạnh mẽ!” Trương Hồng Lương chạy đến bên chân gia chủ và nói.
“Người kia? Đối phương có bao nhiêu người?” gia chủ nhíu mày hỏi.
“Đối phương, chỉ có một người.” Trương Hồng Lương nói.
“Chẳng qua chỉ có một người, có gỉ mà sợ, nhà họ Trương ta có hàng ngàn tinh anh. Do nhà họ Đỗ bắt cần, chỉ cần nhà họ Trương ta không phạm phải sai lầm của ông ta là được.” Sau khi nghe Trương Hồng Lương nói chỉ có một người, gia chủ nhà họ Trương bình tĩnh lại, không có vẻ kiên nhẫn xua tay nói.
Gia chủ họ Trương nhìn Trương Hồng Lương, trong mắt có chút không vui … Anh ta đang cùng vị này nói chuyện hợp tác lớn, có liên quan đến quyền lợi của nhà họ Trương trong mười mấy năm … Nhưng sự xuất hiện của ông ta đã làm gián đoạn việc hợp tác của họ!
Gia chủ họ Trương thầm hạ quyết tâm, sau sự việc này, anh ta nhất định sẽ cắt chức Trương Hồng Lương… một tên ngu ngốc như vậy, làm sao có thể làm trưởng lão!
Gia chủ họ Trương nói xong, nhìn về phía người đàn ông kia, cười nhẹ nói: “Chúng ta tiếp tục nói chuyện làm ăn kia?”
Người đàn ông vừa gật đầu, khóe miệng Trương Hồng Lương hiện lên vẻ khổ sở, chưa kịp nói nửa câu đã bị gia chủ họ Trương cắt ngang!
Đối phương chỉ có một người… tuy chỉ có một mình cậu ta, nhưng đã hủy hoại cả gia tộc họ Đỗ!
Toàn bộ đám người ưu tú của nhà họ Đỗ … đều bị tiêu diệt! Từ năm sóng gió của thành phó T cho đến nay, gia tộc hoàng kim sừng sững cả trăm năm trong phút chốc đều sụp đổ!
Mà tất cả những điều này … chỉ do một người! Cậu ta chỉ mất nửa giờ để làm việc này!
“Gia chủ, tai họa diệt vong của nhà họ Đỗ… đều do một người làm!” Thấy gia chủ không để ý tới, Trương Hồng Lương quả thật không chịu được, dứt khoát nói.
Ngay khi Trương Hồng Lương vừa dứt lời, khoảng không lập tức yên tĩnh lại, vẻ mặt của gia chủ thay đổi, nhìn về phía ông ta, chậm rãi nói: “Ông chắc chứ?”
*Tôi chắc chắn… Tôi đã tận mắt nhìn thấy hàng trăm người nhà họ Đỗ… nhưng không cách nào ngăn cản được cuộc tàn sát bằng máu của cậu ta!” Trương Hồng Lương run rẩy.
“Báo”
Đúng lúc này, một tên thuộc hạ từ bên ngoài biệt thự xông vào!
“Có chuyện gì?” Người đàn ông nói.
“Gia chủ, có người muốn xông vào nhà họ Trương! Bọn thuộc hạ không thể ngăn cản được!” Thủ hạ cung kính nói.
“Ai?” Trương Hồng Lương hỏi.
“Người kia không nói mình là ai… Anh ta chỉ nói anh ta đến để thay trời hành đạo!”
CHƯƠNG 354: VA CHẠM!
Ầm!
Giây phút đó, thời gian như dừng lại, không khí vô cùng yên tĩnh, có thể nghe được cả tiếng kim rơi!
Vẻ mặt của chủ nhà họ Trương lập tức trở nên nghiêm túc, nhìn về phía người đàn ông kia, vô cùng áy náy nói: “Xin lỗi, trong dòng họ có chút chuyện riêng cần xử lý… vì an toàn của anh, mong anh có thể tránh mặt một lát.”
Người đàn ông kia gật đầu, chủ nhà họ Trương lập tức dặn dò người làm bên cạnh: “Mời người này rời đi từ đường hầm ngầm trong dòng họ.”
Trong lòng Trương Hồng Lương khẽ run lên… Đường hầm ngầm, đây là bí mật lớn nhất của nhà họ Trương! Khi nhà họ Trương gặp phải nguy hiểm không thể né tránh hoặc không thể lật ngược tình thế thì sẽ để một số người quan trọng nhát trong dòng họ rời đi, duy trì mầm mồng!
Mà nay chủ nhà vì muốn người đàn ông này được an toàn lại để cho anh ta rời đi bằng đường hầm ngầm… Rốt cuộc thì thân phận của người này thần bí tới mức nào mà lại khiến chủ nhà không hề tiếc rẻ để lộ bí mật dòng họ, cũng phải đảm bảo anh ta an toàn!
Trong lòng Trương Hồng Lương xao động mạnh mẽ… Mà người đàn ông kia chỉ gật đầu, đứng dậy, nhìn chăm chú chủ nhà họ Trương rồi sâu xa nói: “Tôi sẽ cân nhắc cậu.”
Nói xong thì chậm rãi xoay người rời đi, rồi biến mắt trong hành lang dưới sự dẫn đường của người hầu.
“Phù…” Chủ nhà họ Trương nhìn theo bóng lưng kia, chậm rãi thở phào một hơi giống như đã bỏ được gánh nặng.
“Gia chủ… rốt cuộc anh ta là ai? Đáng để chúng ta dùng bí mật của dòng họ để bảo vệ.” Trương Hồng Lương nhìn theo hướng người đàn ông đó biến mắt, hỏi.
Chủ nhà họ Trương liếc Trương Hồng Lương, khóe miệng cong lên, hỏi với ý tứ sâu xa: “Anh ta là ai, ông không biết thật sao?”
Trong lòng ông ta run lên, chủ nhà họ Trương xoay người, từ tốn nói: “Chủ của thành phố này… có thể ngạo mạn nhìn xuống người dân nước C, sự tồn tại trên đỉnh chóp…”
Chủ nhà họ Trương nói với giọng điệu sâu xa. Trương Hồng Lương nghe giọng điệu của chủ nhà trẻ hơn mình mấy chục tuổi này thì trong lòng bị chắn động mạnh, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi mãnh liệt và khó tin!
Người vừa ngồi trước mặt ông ta, trò chuyện vui vẻ với chủ nhà họ Trương lại là chủ của một thành phó, là tồn tại trong truyền thuyết!
“Thế mà… là thật!” Vẻ mặt Trương Hồng Lương bỗng trở nên tái nhợt, cho dù ông ta giao lưu rộng rãi, quen biết nhiều người tai to mặt lớn và gia đình giàu có, nhưng ông ta vẫn không có nhiều tin tức về người đàn ông đứng trên đỉnh chóp của nước C trong truyền thuyết này… Chủ của thành phố T này quá khiêm tốn. Nếu không phải vừa nãy người này xông vào biệt thự, thì có lẽ cả đời này ông ta cũng không biết có một người như vậy tồn tại!
Lòng ông ta lại run rầy, ông ta càng không ngờ tới nhân vật chỉ tồn tại trong truyền thuyết này lại tới nhà họ Trương. Nhà họ Trương có tài đức gì mà lại có thể khiến một người như vậy chủ động tới tận cửa!
“Ông biết nên làm thế nào về sự tồn tại của anh ta đấy.” Chủ nhà họ Trương chăm chú nhìn theo hướng người đó biến mắt, vẻ mặt dần dần thay đổi, giọng điệu lộ ra sự phức tạp người khác khó mà phát hiện được.
Trương Hồng Lương nuốt nước miếng, khó khăn gật đầu nói: “Tôi biết, chiều nay chỉ có cậu vẫn luôn ngồi trong biệt thự, không hề có ai ghé thăm.”
Chủ nhà họ Trương gật đầu, giống như tán thành với cách nói của ông ta.
Trương Hồng Lương không ngừng hít sâu, chủ nhà họ Trương bảo ông ta giữ kín miệng, coi như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra. Nhưng sao ông ta có thể làm được chứ!
Đó là người chỉ tồn tại trong truyền thuyết! Nếu không có hôm nay, có lẽ cả đời này ông ta đều không gặp được!
Chủ nhà họ Trương xoay người, nhìn ra ngoài biệt thự, ánh mắt sâu thẳm nhìn ra xa: “Đi thôi, ra gặp anh ta.
Chủ nhà họ Trương nói xong, vẻ mặt lập tức trở nên lạnh lùng! Trương Hồng Lương đứng cạnh không kiềm được run lập cập, ông ta cảm thấy một luồng sát khí lạnh lẽo dày đặc dần dần bao trùm!
Cả người chủ nhà họ Trương tỏa ra hơi thở chém gϊếŧ lại khiến Trương Hồng Lương cảm thấy sợ hãi không thôi!
“Sau khi bắt người của an ninh quốc gia, cậu ta lập tức đánh tới đây. Chủ nhà họ Đỗ mai phục, giăng lưới khắp nơi muốn gϊếŧ chết cậu ta, nhưng không thể nào ngăn được thế công của cậu ta!”
Trên đường đi ra khỏi nhà, Trương Hồng Lương giới thiệu đủ điều liên quan đến Trần Xuân Độ… Chủ nhà họ Trương càng nghe vẻ mặt càng bớt lạnh nhạt mà thay vào đó là nghiêm trọng!
Nhìn về phía cổng nhà sang trọng, ánh mắt của chủ nhà họ Trương càng thêm lạnh lẽo và sâu thẳm: “Dù anh ta có mạnh hơn nữa thì nhà họ Trương chúng ta cũng khác với nhà họ Đỗ… Muốn tàn sát nhà họ Trương chúng ta phải hỏi tôi trước đã!” Chủ nhà họ Trương từ từ nói “Dù anh ta là ai, muốn tàn sát nhà họ Trương chúng ta, không thể nào!”
Trương Hồng Lương nhìn thấy vẻ mặt kiên quyết và giọng nói kiên định của anh ta thì thầm yên tâm hơn.
“Gọi tất cả người trong dòng chính tới, đi theo tôi!” Chủ nhà họ Trương ra lệnh. Không lâu sau, từ các khu trong nhiều tòa nhà lớn khác nhau, từng dòng người điên cuồng xuất hiện, đồng loạt đi về phía chủ nhà họ Trương!
Trong nháy mắt, chủ nhà họ Trương đã tập hợp hơn nghìn người trong dòng chính của dòng họ… Tất cả tạo thành một biển người đông đúc mênh mông. Nhìn từ xa, dù chỉ là liếc nhìn thôi cũng khiến người khác run rầy khó mà kiềm chế được!
Biển người mênh mông kia giống như biến thành con thú dữ hung hăng nhát, ùn ùn xông về phía Trần Xuân Đội Trần Xuân Độ đứng ở cổng khu, mặc áo choàng đỏ, xung quanh có một đám người nhà họ Trương. Bọn họ cầm súng đen lạnh lẽo, hoàn toàn vây anh ở bên trong!
Họng súng của ai nấy đều chĩa về phía Trần Xuân Đội! Ai cũng lên nòng rồi, chỉ cần anh có bắt cứ cử động bắt thường nào là bọn họ sẽ lập tức bóp còi không hề do dự, bắn anh thành cái sàng!
Bầu không khí bỗng dưng trở nên nghiêm trọng, ai nấy đều sẵn sàng chiến đấu. Không khí tràn ngập mùi thuốc súng!
Những người nhà họ Trương này đang nhìn chằm chằm Trần Xuân Đội! Vì trên cái áo choàng đỏ của anh dính đầy máu tươi, gần như sắp nhuộm cái áo choàng này thành áo choàng máu!
Mà trên cái dao găm Long nha anh cầm, máu tươi dính trên lưỡi dao còn chưa khô, nó đang men dọc theo lưỡi đao từ từ nhỏ giọt xuống… Rất rõ ràng, cái dao găm long nha này vừa uống no máu không lâu!
Lúc này Trần Xuân Độ không còn giống một người bình thường, trong mắt của tất cả mọi người, anh càng giống một ác ma! Một ác ma rất đáng sợ!
Hình như anh tới từ địa ngục, biến thành tử thần dữ tợn hung hãn tới đòi mạng!
Trần Xuân Độ im lặng đứng tại chỗ, cúi đầu, hơi thở yếu ớt giống như sự sống đang trôi dần. Gió lớn thổi áo choàng đỏ bay phần phật, trong không trung tràn đầy tiếng rít nghẹn ngào của gió lớn, uy nghiêm lại kỳ lại ESOaL° Đúng lúc này, cơ thể Trần Xuân Độ thoáng run lên mà không ai biết. Chỉ thầy từ phía chân trời xa xa xuất hiện mấy bóng người đang tức tốc lao tới phía này!
Không bao lâu sau đó, số người tới ngày càng nhiều, sau cùng biến thành một đám đông lớn xông về phía này như thủy triều!
Người dẫn đầu là chủ nhà họ Trương, còn có Trương Hồng Lương!
Sau khi Trương Hồng Lương và chủ nhà họ Trương tới gần mới nhìn thấy Trần Xuân Độ đã bị những người nhà họ Trương cầm vũ khí nóng chế ngự.
Chủ nhà họ Trương híp mắt, quét mắt nhìn Trương Hồng Lương đứng bên cạnh nói: “Chuyện bé xé ra to, đây là ma quỷ mà ông nói?”
Vẻ mặt Trương Hồng Lương cũng rất khó coi, ông ta nghe ra ý giễu cọt rất rõ ràng trong đó… Ông ta nói với chủ nhà, ông ta tận mắt nhìn thấy hơn 100 người nhà họ Đỗ cầm súng, sau đó lại bị gϊếŧ ngược lại rất trắng trợn. Mà bây giờ, rõ ràng chỉ là mấy người trong dòng họ cầm súng đã bắt được tên diêm vương vừa mới gϊếŧ người trên diện rộng này!
Sao có thể! Trước đó khi ở nhà họ Đỗ, gϊếŧ người nhà họ đối với anh mà nói chỉ như cắt rau củ, nhưng hiện giờ anh lại bị mấy người cầm súng bắt lại!?
Sự thay đổi trước sau này hoàn toàn khiến Trương Hồng Lương không ngờ tới!
Chủ nhà họ Trương liếc nhìn Trần Xuân Độ, cười lạnh, rồi chắp tay sau lưng, từ từ bước tới. Mỗi bước chân đều vang lên rất có lực, vang vọng trong không trung khiến người khác không đoán được thực lực của anh ta.
Sau mưa lớn, mưa tạnh trời trong, một mảng ánh nắng vàng xé rách mây đen trong bầu trời âm u, chiếu xuống phía dưới.
Ánh mắt của tắt cả mọi người đều dồn về phía chủ nhà họ Trương đang bước từng bước đến trước mặt Trần Xuân Độ.
Trần Xuân Độ chậm rãi ngẩng đầu, anh thấy chủ nhà họ Trương vẻ mặt lạnh nhạt bình tĩnh, trên người anh ta có một luồng hơi thở mạnh mẽ, ảnh hưởng đến tất cả người có mặt tại đây!
Hơi thở mạnh mẽ bao phủ nơi này, Trần Xuân Độ hơi híp mắt lại. Anh nhìn bước chân đều đặn của chủ nhà họ Trương, khoảng cách mỗi bước gần như bằng nhau, mỗi bước đều dẫm lên bóng của bản thân…lộ ra sự khống chế tuyệt đối!
Cảnh tượng này hình như anh đã gặp ở đâu đó, rất giống Lê Thần Vũ năm xưa anh gặp ở thành phố T…
Chỉ khác là ở thành phố T, chủ nhà họ Trương quyền thế ngút trời, khôn ngoan khó lường, không phải loại mà Lê Thần Vũ non nớt khi đó có thể sánh được.
Chủ nhà họ Trương chậm rãi đi tới trước mặt Trần Xuân Độ, ánh mắt sâu thẳm chỉ liếc anh một cái rồi nhanh chóng rời ra. Tỏ ra coi thường anh, ánh mắt giống như đã vượt qua một chướng ngại vật vô cùng lớn.
*Xảy ra chuyện gì?” Chủ nhà họ Trương nhìn về phía mấy người trong dòng họ đang vây Trần Xuân Độ lại, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh.
“Người này muốn cưỡng chế xông vào trong, bị bọn tôi chặn lại, chờ ngài xử lý.”
Một người nhà họ Trương thu súng lại, cung kính giải thích.
Chủ nhà họ Trương gật đầu, nhìn về phía Trương Hồng Lương đứng bên cạnh nói: “Đây là người lấy một địch trăm mà ông nói?”
Khóe miệng chủ nhà họ Trương cong lên, nụ cười mang ý chế nhạo.
Trương Hồng Lương thoáng nghiêm mặt, rồi lại lúng túng. Sau lưng ông ta, gần nghìn người trong dòng chính của dòng họ tập hợp thành biển người mênh mông lại bùng nỗ tiếng cười mỉa mai như sắm dậy!
“Một con kiến hôi mà thôi, chẳng thể làm được việc gì nên hồn. Ông còn để tôi tưởng chuyện lớn gì, chủ động xuất chiến.” Chủ nhà họ Trương bình tĩnh nói khiến trán Trương Hồng Lương chảy từng giọt mồ hôi lạnh to như hạt đậu.
Ông ta hoàn toàn không ngờ tới, chiến thần Trần Xuân Độ gần như bát tử ở nhà họ Đỗ, đến trước cửa nhà họ Trương lại kém cỏi như vậy, bị mấy người trong dòng họ bắt sống một cách dễ dàng!