Chàng Rể Phế Vật

Chương -78

Chương 78: Nguy cơ của lê thị​

Chiếc xe Maybach lái như bay trên đường với tốc độ vô cùng nhanh, Trần Xuân Độ gần như không hề nhả chân ga!

“Anh không muốn sống nữa à!” Lê Kim Huyên hít mạnh, ngực phập phồng, không ngừng run rẩy, mái tóc dài rối tung và lộn xộn, bộ dạng vô cùng chật vật!

Nhưng Trần Xuân Độ lại ngoảnh mặt làm ngơ, không hề có ý định giảm tốc độ.

Khoảng cách giữa xe Maybach và trụ sở Lê thị ngày càng gần!

Đột nhiên!

Tiếng còi xe cảnh sát inh tai nhức óc vang lên liên tục! Chỉ thấy hai chiếc xe cảnh sát đuổi theo phía sau!

“Sao lại như vậy?” Lê Kim Huyên tái mặt, chân run lẩy bẩy, cô không ngờ chỉ lái xe nhanh thôi mà cũng có thể thu hút sự chú ý của xe cảnh sát!

Lê Kim Huyên nghiêng đầu nhìn về phía đuôi xe, quả nhiên có hai chiếc xe cảnh sát đang điên cuồng đuổi theo sát nút.

“Chiếc xe Maybach phía trước, biển số xe là BXX…đã vượt quá tốc độ, vi phạm quy định an toàn giao thông, lập tức dừng xe lại! Lập tức dừng xe lại!” Một giọng nói nghiêm nghị, lạnh lùng truyền từ trong loa xe cảnh sát ra và lọt thẳng vào tai Trần Xuân Độ!

“Đều là chuyện tốt anh gây ra đấy!” Lê Kim Huyên trừng mắt nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ.

Nếu không phải do Trần Xuân Độ lái xe vượt tốc độ trên đường, thì sao có thể bị cảnh sát đuổi theo được!

“Mau dừng xe lại!” Lê Kim Huyên nghiêm giọng, nói.

Nhưng Trần Xuân Độ lại nhếch môi, nở một nụ cười vô lại, ngông cuồng và kiêu ngạo… Trần Xuân Độ đột nhiên lên tiếng, ý cười càng sâu hơn: “Tổng Giám đốc Lê, mời thắt dây an toàn cẩn thận…”

“Anh rốt cuộc muốn làm gì?” Lê Kim Huyên tức giận nói.

Lê Kim Huyên vừa dứt lời thì đột nhiên! Thông qua gương chiếu hậu, Trần Xuân Độ liếc nhìn hai chiếc xe cảnh sát đang đuổi sát nút phía sau, ngay lập tức anh lộ ra nụ cười trêu tức!

Sau đó, Trần Xuân Độ đạp mạnh thắng xe, lốp xe ma sát mạnh với mặt đất, tạo nên hai vệt đen chói mắt!

Vù!

Trong nháy mắt, hai chiếc xe cảnh sát đang phi như bay hoàn toàn không kịp thắng xe lại, cứ như vậy vượt qua xe Maybach!

Còn Lê Kim Huyên thì bị bay lên theo quán tính, rồi ngã một cách chật vật ở ghế sau…

Ánh mắt Lê Kim Huyên lập tức lộ ra tia gϊếŧ người, cô trừng mắt nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, giống như muốn ăn tươi nuốt sống anh!

Nếu không phải lúc này Trần Xuân Độ đang lái xe, cô đã sớm lấy túi xách trong tay đập vào đầu anh rồi!

Trần Xuân Độ đạp chân ga, thân xe xoay tròn 180 độ, anh lập tức lái xe ngược chiều!

Trên đường, nhiều tài xế bị kẹt xe được một phen hú hồn, vẻ mặt vô cùng kinh Maybach đó là ai mà lại công khai đối đầu với xe cảnh sát!

Rất nhiều người cảm thấy khó nhìn của tất cả mọi người, nó lao nhanh về phía trước giống như mũi tên rời cung!

Mà hai chiếc xe cảnh sát kia cũng đang chật vật xoay thân xe, nhưng lại phát hiện xe Maybach đã biến mất ở phía xa, không còn thấy bóng dáng.



Xoạt!

Một người phụ nữ cuốn hút, một người đàn ông điển trai ngồi trong chiếc xe đỗ trước cửa trụ sở Lê thị, thu hút sự chú ý của rất nhiều người.

Xe tập đoàn Lê thị chỉ có duy nhất một chiếc này… Nhưng sao hôm nay, kỹ thuật lái xe Maybach của cô lại trở nên tốt như vậy?

Lê Kim Huyên lạnh lùng trừng mắt nhìn Trần Xuân Độ, ánh mắt ngập tràn khí lạnh và sát khí!

Trần Xuân Độ giả bộ ngầu như vậy là đủ rồi, anh cũng đã cắt đuôi được hai chiếc xe cảnh sát kia, hiện giờ bộ dạng anh vẫn nhẹ nhàng ung dung trông rất khổ sở!

“Tối về nhà để xem tôi xử lý anh như thế nào!” Lê Kim Huyên lạnh lùng bỏ lại một câu, không gian trong xe bỗng trở nên lạnh lẽo!

Ánh mắt cuốn hút của Lê Kim Huyên giống như lưỡi dao sắc bén, khiến Trần Xuân Độ cảm thấy run rẩy trong lòng, đành phải cười ngượng.

“Tổng Giám đốc Lê đi thong thả.”

Cửa xe mở ra, một đôi chân dài gợi cảm mê người từ mặt đất, mái tóc dài thướt tha cùng bóng dáng thanh thoát, nhẹ nhàng bước từ trong xe ra.

“Xin chào Tổng Giám đốc Lê.”

“Chào buổi sáng, Tổng Giám đốc Lê.”

Rất nhiều nhân viên cung kính chào hỏi Lê Kim Huyên, nhưng hôm nay ngay đến cả gật đầu cô cũng không gật, chỉ giẫm mạnh giày cao gót lên mặt đất, cả người toát ra khí chất mạnh mẽ giống như nữ hoàng, khiến nhân viên lập tức ngoan để cập nhật nội dung các bạn nhé! mặt như phủ một lớp băng, cô nghiến răng nghiến lợi, hận không thể lập tức băm Trần Xuân Độ ra làm trăm mảnh!

Nhưng cô lại không tìm được lý do, đúng là do cô không thắt dây an toàn cẩn thận… Hơn nữa Trần Xuân Độ cũng đúng hẹn, đưa cô đến trụ sở Lê thị.

Từ đầu đến cuối chỉ có mất bảy phút!

Từ khu nhà cao cấp đến trụ sở Lê thị xa như vậy mà ! điêu luyện của Trần Xuân Độ giống như cao thủ lái xe rất thành thục, nhưng với tài lực hiện giờ của Trần Xuân Độ, sao anh có thể mua nổi xe chứ…

Lê Kim Huyên cảm thấy vô cùng nghi ngờ, cô đương nhiên không biết rằng… Làm sao Trần Xuân Độ không biết lái xe Maybach chứ? Giống như những loại xe khác, anh đều lái vô cùng dễ dàng.

Chẳng hạn như xe rada, xe vận chuyển tên thế giới phiên bản giới hạn… Còn đối với chiếc xe Maybach đẳng cấp này, ngoại trừ việc không quen lắm thì lái loại xe này đối với anh, dễ như trở bàn tay.

Nói về kỹ năng lái xe, Tô Loan Loan dù có cao siêu thế nào thì so với Trần Xuân Độ cũng chỉ là múa rìu qua mắt thợ mà thôi…

Sau khi đi vào văn phòng Tổng Giám đốc, Lê Kim Huyên vừa ngồi xuống thì điện thoại đột nhiên đổ chuông.

Lê Kim Huyên nghe điện thoại, sau khi cúp máy, sắc mặt lập tức trở nên cứng đơ.

Tập đoàn Lê thị vừa mới bắt đầu phiên giao dịch, vậy mà cổ phiếu lại không ngừng sụt giá, hiện giờ đã giảm xuống một nửa rồi!

Mọi thứ dường như đã tồi tệ đến mức không cách nào cứu vãn được. nhắn gửi đến: “Kim Huyên, ba đã liên hệ với rất nhiều ông chủ lớn nhưng đều không mượn Kim Huyên khẽ thở dài, ngay đến cả Lê Duy Dương còn dám vứt hết thể diện để đi nhờ vả, huống chi là cô.

Đêm khuya, cô gọi rất nhiều cuộc điện thoại, nhưng những gia đình giàu có, những tập đoàn đứng đầu giống như đã bàn bạc trước với nhau, đều không nhận điện thoại của cô.

Lê Kim Huyên mới chỉ ngủ được tổng cộng ba tiếng.

Lê Kim Huyên ngồi dậy, đi đến bên cạnh cửa sổ gương mặt diễm lệ bỗng trở nên phức tạp.

Tập đoàn Huy Đằng đang dồn ép, điên cuồng chèn ép, còn tập đoàn Lê thị thì rút lui hết lần này đến lần khác, hiện giờ đã không còn dáng vẻ oai phong, lẫm liệt như trước đây nữa.

Thế nhưng, chỉ trong một đêm, mọi thứ đã thay đổi.

Đúng lúc này, thư ký Lâm Trinh Tuyết đột nhiên xông vào phòng làm việc, vẻ khó tin và kích động Giám đốc Lê, có tin tốt!”

“Sao thế?” Lê Kim Huyên vẫn không ngẩng đầu lên, hỏi.

“Cậu Lê đến rồi, cậu ấy còn nói, đến đây để giúp Tổng Giám đốc.” Lâm Trinh Tuyết nói, mấy Giám đốc đứng trong văn phòng Tổng Giám đốc lập tức sững sờ.

“Anh ta đến giúp tôi?” Lê Kim Huyên nhíu mày, ánh mắt xẹt qua tia nghi ngờ, giữa cô và Lê Thần Vũ đã xảy ra không ít mâu thuẫn, anh ta ! khăn, sao anh có thể thấy chết không cứu chứ?”

Một giọng nói thờ ơ, bình tĩnh truyền từ bên ngoài phòng làm việc vào, Lê Thần Vũ chắp hai tay ra sau lưng, ung dung bước vào, vẻ mặt vô cùng thoải mái, ánh mắt nhìn Lê Kim Huyên còn mang theo sức hút kỳ lạ.

Không ít nhân viên nữ xúm đến bên ngoài văn phòng Tổng Giám đốc, lén nhìn Lê Thần Vũ, họ trưng ra Lê của Yên Kinh! Hôm nay đi một mình đến Lê thị.

“Anh đến giúp tôi?” Lê Kim Huyên thờ ơ lên tiếng, trong giọng nói lộ rõ tia xa cách.

Cô đương nhiên không tin, Lê Thần Vũ lại tốt bụng đến giúp mình!

“Đương nhiên rồi, lần này anh thật sự có lòng tốt muốn đến giúp em, giúp Lê thị.” Lê Thần Vũ nghiêm túc nói: “Nếu Lê thị sụp đổ, rơi vào tay tập đoàn Huy Đằng thì ! Không một ai biết cả… Lê thị là tâm huyết của em và ba em, anh không thể trơ mắt đừng nhìn nó bị hủy hoại chỉ trong chốc lát được…”

Sắc mặt của Lê Kim Huyên hơi thay đổi, khi Lê Thần Vũ nói những lời này, bộ dạng của anh ta rất nghiêm túc, dường như đều xuất phát từ đáy lòng, không giống nói dối chút nào cả.

“Vậy anh… định giúp như thế nào?” Sắc mặt Lê ! đám đàn em bên cạnh lập tức cung kính bê một hộp lễ vật tinh xảo lên.

Chiếc hộp được mở ra, một tấm thẻ đen nạm vàng đang nằm lặng lẽ bên trong.

“Kim Huyên, toàn bộ số tiền trong tấm thẻ ngân hàng này đủ để em đối phó với nguy cơ trước mắt.” Lê Thần Vũ lên tiếng, tất cả mọi người đều kinh ngạc!

“Anh…” Lê Kim Huyên hoàn toàn sửng sốt, tấm thẻ ngân hàng này rất khách đầu tiên, nhưng số tiền bên trong lại không giống nhau, ý nghĩa xuất hiện của nó lúc này lại càng khác.

Tấm thẻ này có thể cứu sống Lê Kim Huyên, cứu sống Lê Duy Dương và cứu sống cả Lê thị!

Đối với Lê Kim Huyên mà nói, Lê thị có một ý nghĩa rất đặc biệt… mà Lê Thần Vũ lại đưa tay ra giúp đỡ cô ở giai đoạn khó khăn nhất, giúp Lê thị thoát động, cô đưa mắt nhìn Lê Thần Vũ, biểu cảm vô cùng phức tạp.

“Kim Huyên, mau nhận lấy đi.” Lê Thần Vũ khẽ cười, dịu dàng nói.

“Đúng vậy, mau nhận lấy đi, Kim Huyên, đây chính là tiền cứu mạng.” Đột nhiên, một giọng nói không vui vẻ lắm truyền đến, khiến vẻ mặt Lê Thần Vũ đột nhiên cứng đơ!