CHƯƠNG 941
Ánh mắt của Trần Xuân Độ chợt ngưng trọng! Anh có thể tự tin tránh né viên đạn kia, nhưng không thể ngay trước mặt viên đạn đặc biệt này! Góc độ quỹ đạo của viên đạn này vô cùng dày đặt, mang theo phải gϊếŧ tập kích, cơ bản không có bất kỳ góc độ có thể tránh né!
Cơ thể Trần Xuân Độ chợt lóe lên, cả người bay lên cao! Bàn tay anh biến ảo thành những tàn ảnh đáng sợ! Ngay trong nháy mắt viên đạn kia nhanh chóng phóng tới!
“Vèo ——!” Trần Xuân Độ một chưởng dọc theo bên hông viên đạn tàn nhẫn vỗ!
“Loảng xoảng leng keng!” Viên đạn dữ dội cách ấn đường của Trần Xuân Độ một centimet… Ngừng lại, sau đó rơi xuống mặt đất!
Không khí một mảnh yên tĩnh! Đây… Quá mức hoảng sợ!
Tay không… Chụp rớt viên đạn?
Bàn tay Trần Xuân Độ run rẩy dữ dội bởi vì đau nhức! Sức mạnh của viên đạn vô cùng khủng bố, cho dù là anh đều không có năng lực chính diện đối cứng! Chỉ có thể từ bên cạnh viên đạn chụp rớt! Nhưng cho dù như vậy, tay của anh cũng bị thương không nhẹ, ngay cả vết chai trên tay cũng bị rách da, toàn bộ bàn tay đều bị bao phủ bởi đau nhức!
Sắc mặt Liệp Ưng hoảng sợ không dám tin! Tay không? Chụp bay viên đạn? Tuyệt đối không có khả năng này! Trên thế giới này, không ai có thể dùng tay không ngăn cản viên đạn của anh ta! Đến ngay cả huấn luyện viên của anh ta cũng không thể!
Liệp Ưng không tin tà! Sắc mặt dữ tợn, lại lần nữa bắn mãnh liệt về phía Trần Xuân Độ!
“Bằng bằng bằng ——!” Âm thanh dữ dội chợt nổ vang, vang vọng ở trong không trung!
Vô số viên đạn dọc theo quỹ đạo đáng sợ bắn thẳng đến, cơ bản tránh cũng không thể tránh được!
Đôi mắt Trần Xuân Độ đông lại! Hai chân đột nhiên quét qua mặt đất!
“Ầm ầm!” Toàn bộ mặt đất đều rạn nứt! Giữa những viên đá vụn bị phân chia, chân dài của Trần Xuân Độ bỗng nhiên bắn lên!
“Vèo vèo vèo!” Vô số đá vụn bay lên bầu trời, hướng tới viên đạn mãnh liệt kia tập kích tới!
Toàn bộ ngọn lửa đều bị đá vụn va chạm đánh rơi, trực tiếp nổ tung ở giữa không trung!
Giữa bụi đất đầy trời, bóng dáng Trần Xuân Độ như rồng bay lao tới: “Ầm!”
Một Đấm!
Ngực Liệp Ưng rung lên mãnh liệt, toàn bộ l*иg ngực đều bị lực đạo đáng sợ tập kích sụp đổ! Cả người anh ta trong nháy mắt bay ngược mà ra! Ngay cả cơ hội đánh trả cũng hoàn toàn không có!
Cơ thể Trần Xuân Độ lại lần nữa lóe lên, một trận chém gϊếŧ khủng bố ở giữa không trung đột kích!
“Bịch bịch bịch ——!” Những đòn đánh dữ dội đều tập kích trên người Liệp Ưng! Cả người Liệp Ưng run rẩy dữ dội, những đòn nhanh như tia chớp này khiến anh ta không có cách nào chống cự, càng không thể tránh né!
Chân dài của Trần Xuân Độ mạnh mẽ giơ lên… Bỗng nhiên! Một đạo chân dài tàn ác đáng sợ tập kích chém xuống!
“Ầm——!” Cơ thể to lớn của Liệp Ưng run rẩy, mạnh mẽ ngã xuống mặt đất… Dưới thân kẻ địch một mảnh rạn nứt sụp đổ!
Bụi bặm bay bốn phía!
Trần Xuân Độ bình tĩnh đứng ở chỗ ấy, kiêu ngạo lạnh lùng, anh lúc này, giống như một con rồng thật, rồng thật hiện thế!
Cả người Liệp Ưng đều nằm ngang trong cái hố khổng lồ trên mặt đất, khắp người đều là máu tươi…! Máu tươi còn đang từ bảy lỗ trên người anh ta liên tục tràn ra, ngực… Tay chân… Một mảnh máu tanh tràn ngập!