Chàng Rể Phế Vật

Chương 911

CHƯƠNG 911

Trần Xuân Độ không nói hai lời, trực tiếp thân mật kéo cánh tay của Lê Kim Huyên, động tác này cực kỳ to gan! Giống như đang thị uy với Phương Chấn Khải vậy.

Phương Chấn Khải nhìn thấy cảnh này, trong mắt lóe lên hàn mang rồi biến mất, biểu tình cũng có chút mất tự nhiên.

Sắc mặt Lê Kim Huyên hơi sững sờ, cô không ngờ Trần Xuân Độ lại dám kéo tay mình ở nơi đông người như vậy? Cô thử né tránh nhưng vốn không thể thoát được ma trảo của anh… Bất đắc dĩ, nữ thần tổng giám đốc đành phải chịu đựng…

Cứ như vậy Trần Xuân Độ kéo tay của nữ thần, hai người giống như một đôi tình nhân, thong thả đi vào khách sạn.

Đại hội hôm nay được thết đãi ở sảnh tiệc số một tại khách sạn Vạn Quốc. Lúc này, trong sảnh tiệc số một đã có rất nhiều người… Các nhân vật nổi tiếng, những người làm ăn buôn bán giàu có đều tụ tập ở nơi đây, bọn họ trò chuyện vui vẻ, học giả uyên thâm nhiều như mây.

Trần Xuân Độ thân mật kéo tay Lê Kim Huyên, hai người giống như người yêu, chậm rãi đi vào phòng tiệc…

Lê Kim Huyên là vị tổng giám đốc xinh đẹp nhất trong giới kinh doanh ở thành phố T, bản thân cô có một loại khí chất nữ thần hết sức phi phàm. Vừa đi vào phòng tiệc, cô đã lập tức hấp dẫn ánh mắt của vô số nhân vật nổi tiếng, những người làm ăn buôn bán ở bên trong…

Thế nhưng, đám người lại nhìn thấy một người đàn ông xa lạ thần bí vậy mà lại đứng ở bên cạnh Lê Kim Huyên, hai người còn thân mật cặp tay nhau? Một màn này nhất thời khiến người ta như muốn rớt tròng mắt!

Trong phòng tiệc ồ lên một trận, mọi người bắt đầu châu đầu ghé tai nhau nghị luận…

“Người đàn ông đó là ai vậy?”

“Không biết nữa… trước đây chưa từng nghe nói Lê Kim Huyên có bạn trai mà? Vậy sao đột nhiên lại?”

“Ôi chao, tôi nghe nói người này… là tài xế riêng của Lê Kim Huyên…”

“Tài xế riêng? Nhìn bộ dạng đó… chỉ sợ không chỉ là tài xế đơn giản như vậy đâu nhỉ? Nói không chừng đều đã…”

Trong phòng tiệc, một đám khách khứa nghị luận ầm ĩ. Tất cả mọi người đều hết sức tò mò đối với người đàn ông đột ngột xuất hiện ở bên cạnh Lê Kim Huyên này.

Lê Kim Huyên khẽ mỉm cười, nhưng trong lòng cũng đã hối hận đến cực điểm… Những người chung quanh nghị luận tất nhiên cô nghe được… Sớm biết sẽ dẫn đến ồn ào lớn như vậy… chắc chắn cô đã không để Trần Xuân Độ kéo cánh tay của mình… Như vậy chẳng phải là không có chuyện gì thì tự tìm phiền phức sao?

Một nơi khác trong phòng tiệc, người đàn ông anh tuấn dáng người cao ngất đứng đó, bưng ly rượu trong tay khẽ lắc. Xung quanh liên tục có nhân sĩ nổi tiếng đến gần anh ta, cung kính ân cần hỏi thăm… Người đàn ông khẽ gật đầu đáp lễ… Như vậy cũng có thể thấy được, thân phận của người đàn ông này cực kỳ tôn quý, anh ta là chủ tịch của tập đoàn Phi Dương, Tiết Nghĩa.

Buổi tiệc đầy năm của Thương nhân thành phố T hôm nay, Tiết Nghĩa cũng tới. Nhưng lúc này, tầm mắt của Tiết Nghĩa lại xuyên qua đám người nhốn nháo, nhìn thẳng về phía bóng hình xinh đẹp ở nơi xa…

Trong lúc lặng lẽ, tầm mắt anh ta ngưng lại.

Thư ký xinh đẹp Trương Tử Lan đạp giày cao gót, nhẹ nhàng tiến đến trước mặt Tiết Nghĩa: “Chủ tịch Tiết, đêm nay… có cần hành động đối với Lê Kim Huyên không?”

Tầm mắt Tiết Nghĩa chăm chú nhìn bóng hình xinh đẹp kia, anh ta chậm rãi nói: “Hôm nay tạm thời đừng hành động… Ở đây quá nhiều nhân vật nổi tiếng, ảnh hưởng không tốt.”

Trương Tử Lan khẽ gật đầu.

“Tử Lan, tối nay, cô làm cho tôi một chuyện.” Tiết Nghĩa đột nhiên nói.

Trương Tử Lan trở nên nghiêm nghị, sau đó trịnh trọng gật đầu: “Tử Lan hiểu rõ.”

“Nhớ kỹ, chỉ cần có được chứng cứ là được, chú ý bảo vệ bản thân.” Âm thanh của Tiết Nghĩa kéo dài không gì sánh được.