Chàng Rể Phế Vật

Chương 234: Ꮆiết Chóc Vô Hạn!

Trưởng lão nhà họ Vương nhìn chằm chằm tử sĩ, hô hấp gấp gáp, con ngươi lộ ra chấn động kịch liệt!

“Pằng pằng pằng!”

Vô số lưỡi lửa điên cuồng kích hoạt bắn về phía Trần Xuân Độ, mà anh đã nhanh chóng tiếp cận một tử sĩ!

Ánh mắt tử sĩ lãnh đạm nhìn anh, chính vào lúc Trần Xuân Độ nhanh chóng tiếp cận, tử sĩ lập tức vứt xung phong, rút mã tấu, chém về phía anh!

Sắc mặt Trần Xuân Độ bình tĩnh, nhưng dưới lớp bình tĩnh này, lại lộ ra sát phạt lạnh lùng!

“Gϊếŧ!”

Trần Xuân Độ lạnh lẽo hét lên, tay cầm long nha, nhào về phía tử sĩ!

Hai bóng dáng như hai quả sao băng, nhanh chóng xông đến tập kích đối phương! Càng ngày càng nhanh, khoảng cách giữa hai người nhanh chóng kéo gần!

“Hự -- ” Trần Xuân Độ lạnh lùng hét lên, hai bóng dáng như sao băng xé rách màn trời, chớp mắt liền chạm vào nhau!

“Pằng!”

Tiếng kêu thanh thúy, hai người lướt qua nhau, thân thể cứng ngắc.

Trên long nha của Trần Xuân Độ lại thêm vết máu tươi, khiến hoa văn điêu khắc trên lưỡi dao càng thêm cổ quái thâm thúy, lộ ra tang tóc thần bí.

long nha kêu ong ong, đầu dao mỏng như cánh ve thậm chí đang khẽ run rẩy, như đang hưng phấn! sau khi tiếp xúc với máu tươi thì vui vẻ mà kêu!

long nha run rẩy trên không trung, bầu trời thậm chí mơ hồ vang vọng tiếng hổ gầm! giống như long nha hưng phấn gào thét!

Mà vị tử sĩ kia lại đứng nguyên tại chỗ, không hề nhúc nhích, mã tấu sáng loáng trong tay anh ta sớm đã đứt gãy! anh ta mở to hai mắt, ánh mắt hung ác ảm đạm, tràn đầy kinh ngạc không thể tin nỗi.

Một giây sau, cổ anh ta xuất hiện vết máu, tiếp đó! đầu lăn xuống, đầu người tách rời!

“Sao có thể! ”

Trưởng lão nhà họ Vương ngồi trong xe, nhìn thấy một màn này, sắc mặt cả kinh! tim đập hụt mất một nhịp!

Con ngươi ông ta sắp nhảy cả ra ngoài, tử sĩ thuộc hạ của Oliver! ông ta thế nào cũng không dám tin, lại bị Trần Xuân Độ tự tay gϊếŧ chết!

Trong lòng ông ta run rẩy, giây phút đó, thực lực ẩn giấu Trần Xuân Độ thi triển thoáng chốc khiến da đầu ông ta tê rần!

Nếu lúc đó, ông ta là tử sĩ, vậy dường như đã có kết cục bị cuồng ngược!

Ông ta không chút hoài nghi, mình ở trước mắt Trần Xuân Độ chỉ có phần chết trong một giây!

Trưởng lão nhà họ Vương lập tức phản ứng lại! lúc đó Trần Xuân Độ đã thủ hạ lưu tình, chừa cho ông ta một con đường sống! mà bây giờ Trần Xuân Độ bạo phát gϊếŧ chóc những tử sĩ này! lại khủng bố như vậy!

“Các người! cùng lên đi.

” Trần Xuân Độ liếc nhìn hàng tử sĩ, lạnh lùng nói.

Tử sĩ nhìn nhau, lập tức vứt xung phong trong tay, đồng loại xông tới!

Lê Kim Huyên bị dây an toàn trói trong Maybach lật nghiêng, cô gian nan chuyển động cơ thể, thông qua gương chiếu hậu, nhìn thấy một màn phía sau xe.

Sắc mặt cô lập tức đông cứng, mắt ngây ngốc! cô nhìn thấy một bóng dáng như chiến thần vô địch nhảy lên thật cao, mấy bóng dáng khác ập về phía nó, lạnh lùng gϊếŧ chóc điên cuồng tràn ngập!Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!Lê Kim Huyên không nhịn được nhìn bóng dáng đó, bóng dáng đó cao cao tại thượng, không ai bì được! cô muốn nhìn rõ nó, nhưng cô chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng vô địch ấy!

“Ya -- ”

Mấy tử sĩ lạnh lùng hét lên, tay cầm mã tấu chém về phía Trần Xuân Độ!

Ánh đao sáng loáng xé rách trời không, sóng âm chói tai vang lên, ánh đao khóa chặt xung quanh Trần Xuân Độ, không chừa cho anh chút không gian né tránh nào!

“Làm rất tốt!”

Trưởng lão nhà họ Vương ngồi trong Bentley, sắc mặt phấn chấn, cười to ha hả.

“Không!” Lê Kim Huyên bất giác kinh hô ra tiếng, mặt mày tái nhợt!

Nhưng chỉ một giây sau, tình huống đột nhiên thay đổi! Sắc mặt trưởng lão nhà họ Vương bỗng cứng ngắc! Thần sắc Trần Xuân Độ lạnh lẽo sắc bén, long nha trong tay! anh là vô địch!

“Choang choang choang!”

long nha trong tay Trần Xuân Độ bay lên, từng thanh mã tấu gào thét xông tới, bị anh đồng loại chặn lại!

“Các người chỉ có chút bản lĩnh này sao?” Trần Xuân Độ cười trào phúng, đến bây giờ anh cũng không hề có chút vết thương nào!

“Đã không còn thủ đoạn khác, vậy thì, đến tôi rồi.

” Trần Xuân Độ lạnh lùng, một chân đạp ra, nhìn về phía tử sĩ, nói: “Đánh không lại liền cút về thế giới ngầm cho tôi, nếu không! chết!”

“Soạt!”

Thân hình Trần Xuân Độ lóe lên, toàn thân tản ra sắc bén, như một thanh kiếm sắc vừa ra khỏi vỏ!

“Vụt!”

Trong chớp mắt, Trần Xuân Độ quỷ dị xuất hiện trước mặt một tử sĩ, tử sĩ quơ mã tấu tới, bị anh nhẹ nhàng tránh đi!

“Phụt!”

long nha lóe tới, tử sĩ kia thân thể lập tức cứng ngắc!

Tử sĩ cúi đầu, nhìn thấy trước ngực đột nhiên xuất hiện lỗ máu cỡ cái bát, bị long nha đâm xuyên!

“Phịch!”

Hai tử sĩ ngã xuống, ánh mắt đám tử sĩ còn lại càng thêm hung ác điên cuồng, điên cuồng phát ra tiến công về phía Trần Xuân Độ!

“Không chịu nổi một kích.

” Trần Xuân Độ nhàn nhạt mở miệng, liếc mắt nhìn đám tử sĩ này, mắt lộ ra khinh thường!

Họ chỉ là một cỗ máy gϊếŧ chóc mà thôi! trong mắt Trần Xuân Độ, giống như mãnh thú!

“Lại chết rồi!”

Một tử sĩ ngã xuống, khiến nội tâm trưởng lão nhà họ Vương trong xe trầm trọng, Trần Xuân Độ lúc này, đang liên tiếp đánh ngã hai tử sĩ, mà lại không hề thương tổn.

“Ngay cả tử sĩ cũng không làm gì được anh ta sao?” Trưởng lão nhà họ Vương thì thào, sắc mặt tuyệt vọng như tro tàn.

Ông ta vốn cho rằng, mời Oliver đến thì vị lão đại của thế giới ngầm phương Tây này có thể dễ dàng tiêu diệt nhà họ Lê và Trần Xuân Độ, lại vận chuyển thi thể anh quay về, giao phó với Lê Hồng.

So với Lê Thần Yên, bảo bối trong lòng bàn tay Lê Hồng, tất cả đều không quá quan trọng.

Kết quả ai có thể nghĩ tới, tử sĩ bên cạnh Oliver, đồng loạt ra tay cũng có thể bị Trần Xuân Độ gϊếŧ ngược lại hai người!

Trần Xuân Độ, rốt cuộc mạnh bao nhiêu?

Trong lòng trưởng lão nhà họ Vương run rẩy, ông ta lại phát hiện, ông ta nhìn không thấu anh sâu hay cạn!

Trần Xuân Độ ở trong mắt ông ta, ngày càng trở nên thần bí! loại cường giả này lại là tên ở rể của Lê Duy Dương! trưởng lão nhà họ Vương nghĩ không thông, đằng sau tất cả những chuyện này, rốt cuộc ẩn giấu điều gì?

Mà Lê Kim Huyên trong xe, thông qua gương chiếu hậu nhìn chăm chú một màn này, mái tóc dài đen bóng xinh đẹp của cô vô cùng rối loạn, ngay cả chiếc váy liền màu bạc lấp lánh cũng trở nên lộn xộn.

Cô hít thở gấp gáp, nhìn chằm chằm vào bóng dáng bị tử sĩ bao vây kia, trong đầu lập tức nảy ra một ý nghĩ! chẳng lẽ, đây chính là người thần bí nọ?

Ngoại trừ người thần bí, Lê Kim Huyên không nghĩ ra được, là ai sẽ đột nhiên xuất hiện cứu mình, thân thủ còn lợi hại như vậy!

Tất cả những việc này chỉ có người thần bí phù hợp điều kiện.

Người thần bí lại xuất hiện rồi! trong lòng Lê Kim Huyên khó giữ bình tĩnh! cô nhìn sang anh, trong lòng phức tap.

!

“Phịch!”

Trần Xuân Độ từ trên không rơi xuống đất, bụi đất tràn ngập, mặt đất rung chuyển ra vết nứt, vết nứt như mạng nhện cực kỳ chói mắt!

Mấy tử sĩ đồng loạt xông lên, ánh đao sắc bén gào thét nhắm về phía Trần Xuân Độ!

Ánh mắt Trần Xuân Độ lóe lên, long nha chặn ngang!

“Choang!”

Tiếng vang thanh thúy, tử sĩ ngã lùi về sau vài bước, cánh tay tê rần run rẩy.

Trần Xuân Độ đạp ra một cước, lại phản thủ công kích, lập tức ra thế tiến công nhắm vào họ!

“Gϊếŧ --”

Cánh tay Trần Xuân Độ run lên, ánh sáng trong tay lập tức bắn ra, xé rách trời không, hướng về phía một tử sĩ, lạnh lùng chém tới!

Tử sĩ đó phất đao muốn chặn, nhưng ánh sáng quá nhanh, lại mơ hồ có tiếng nổ vang vọng, đó là hiện tượng vượt quá vận tốc âm thanh!

“Phụt!”

Mã tấu trong tay tử sĩ rơi xuống đất, thân thể cứng ngắc, giữa mày anh ta xuất hiện một vết ánh sáng, đâm vào trán anh ta.

Tử sĩ ngã xuống ngày càng nhiều, trong không khí tràn ngập mùi máu và hàn ý lạnh lẽo.

Tốc độ Trần Xuân Độ ngày càng nhanh, đến cuối cùng cả đám tử sĩ đều mất đi vị trí của anh!

“Phịch!”

Tử sĩ lần lượt ngã xuống, Trần Xuân Độ tay cầm long nha, như hung thú tuyệt thế, triển khai săn gϊếŧ!

“Sao lại như vậy! ” Trưởng lão nhà họ Vương thấy một màn này, sắc mặt trắng như tuyết.

Đây đều là kiệt tác của Oliver! kết quả ở trước mặt Trần Xuân Độ, lại như thịt cá trên thớt, mặc anh chém gϊếŧ!

Những tử sĩ này đã không còn hống hách bá khí lúc vừa tới, từng người một đều bị Trần Xuân Độ giải quyết.

Trong xe, Lê Kim Huyên nhìn bóng dáng vô địch đó, mắt lộ ra mê mang và phức tạp! Bóng dáng này, quá giống người thần bí trước đây cô gặp.

Điều không giống là, lần này, Lê Kim Huyên lại cảm thấy nó có chút quen mắt, hình như từng quen biết.

Nhưng cô đương nhiên không nghĩ rõ ràng, ngày thường Trần Xuân Độ dáng vẻ vô cùng lưu manh, hoàn toàn không giống lúc này, giống như hai người.

Lê Kim Huyên nhìn người thần bí đại khai sát giới, trong lòng biến hóa không ngừng, cuối cùng chậm rãi thở phào một hơi.

Khi tử sĩ cuối cùng ngã xuống, trưởng lão nhà họ Vương trầm trọng nhìn Trần Xuân Độ, đã vô cùng cố kỵ sợ hãi anh.

Đây thật sự không phải người, đây chính là ma quỷ! Không, anh còn đáng sợ hơn ma quỷ!

Bỗng nhiên, Trần Xuân Độ như có linh cảm, ngẩng đầu nhìn về phía Bentley của trưởng lão nhà họ Vương.

Trưởng lão nhà họ Vương trái tim run lên, vội ra lệnh: “Lập tức quay về nhà họ Vương, lập tức khởi động, quay về!”

Động cơ Bentley gào thét, nhanh chóng khởi động, chạy như bay về phía cuối con đường!

Trong xe, trưởng lão nhà họ Vương mặt như tro tàn, trong lòng khổ sở, ông ta móc điện thoại ra, bấm gọi.

Đầu kia điện thoại, trong phòng tổng thống tráng lệ, Oliver nhìn hai mỹ nữ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trên giường, xuống giường đi tới cạnh cửa sổ, bấm nhận, hỏi: “Sao rồi?”

Đầu kia, trưởng lão nhà họ Vương im lặng không nói, Oliver cười lạnh một tiếng: “Thế nào, tử sĩ của tôi! đủ quát tháo toàn bộ nước C, Trần Xuân Độ đó giao cho ông xử lý, sáng mai, tôi ngồi máy bay quay về.



Trưởng lão nhà họ Vương bỗng thở dài một hơi, giọng run rẩy: “Đại nhân! thất! thất bại rồi!”

Ý cười trên mặt Oliver lập tức tiêu tán cứng ngắc, ánh mắt u ám: “Ông nói gì?”

Trưởng lão nhà họ Vương run sợ nói: “Tử sĩ! đều bị chém! anh ta không chết!”

“Soạt!”

Sắc mặt Oliver âm trầm, bật miệng nói: “Không thể nào, họ là tử sĩ ưu tú nhất, theo tôi vào sinh ra tử vô số lần, họ sao có thể thất bại!”

Giây lát sau, Oliver bình tĩnh lại, nói: “Người nước C đáng chết! tôi đích thân đến gặp anh ta, báo thù cho những tử sĩ đó!”

Oliver cúp điện thoại, nhìn cảnh đêm đầy ánh đèn Neon ngoài cửa sổ, ánh mắt lạnh lẽo như gươm, tay cầm điện thoại khẽ run rẩy! mà điện thoại, dưới sức tay không khống chế được tràn ra, đột nhiên nứt vỡ!

“Trần Xuân Độ! chết!”

Oliver sắc bén nói, trong mắt gϊếŧ chóc vô hạn!.