“Con đi làm gì?” Lê Duy Dương sững sờ, hỏi.
“Nói không chừng ngay cả cược thạch là gì anh ta cũng không biết, ba nói xem anh ta đi làm gì?” Lê Kim Huyên lạnh lùng hừ một tiếng: “Còn không phải là sắp xếp của ba sao, con không ở bên cạnh anh ta, không chừng anh ta sẽ gây ra chuyện gì đó.”
Lê Duy Dương sững sờ, cười nói: “Con không cần lo lắng cho nó như vậy, những điều cần nói ba đều đã nói với cậu ấy rồi….”
Lê Duy Dương vẫn chưa nói xong, đã bị Lê Kim Huyên ngắt lời: “Cứ quyết định như vậy đi.”
Lê Kim Huyên nói xong, dứt khoát quay người rời khỏi phòng làm việc.
Lê Duy Dương nhìn cửa phòng làm việc, sững sờ rất lâu, sau đó khóe miệng mới cong lên, nở một nụ cười.
….
Nhà họ Vương ở thành phố T, mấy chiếc Bentley từ xa đi đến, cuối cùng chậm rãi dừng lại trước cửa biệt thự.
Cửa xe được đẩy ra, Oliver từ trong chiếc Bentley đi xuống, đi vào trong biệt thự.
Vừa đi vào biệt thự, mấy người trong gia tộc nhà họ Vương đi lên, ngăn Oliver lại, liếc nhìn chiếc mũi cao, đôi mắt xanh và khuôn mặt phương Tây của Oliver rồi hỏi: “Các anh là ai?”
Oliver liếc nhìn mấy người thuộc gia tộc nhà họ Vương, không nói gì, mà tiếp tục đi về phía trước.
Phía sau Oliver hai tên tử sĩ đột nhiên giơ tay ra, bóp lấy cổ của mấy người trong gia tộc nhà họ Vương, bàn tay bất ngờ dùng lực bóp một cái!
“Rắc!”
Âm thanh lanh lảnh vang lên, thân thể của mấy người trong gia tộc nhà họ Vương kia dần trở nên yếu ớt, đôi mắt trợn ngược, đồng tử gần như muốn nhảy ra ngoài, đã không còn thở.
“Đại nhân, cuối cùng ngài cũng đến rồi, tôi đã chuẩn bị rượu ngon, cung kính chờ đợi rất lâu rồi.” Đúng lúc này, một giọng nói già nua, từ trong hành lang truyền đến, ở cuối hành lang xuất hiện một bóng người, chính là trưởng lão nhà họ Vương.
Trưởng lão nhà họ Vương từ hành lang đi ra, ánh mắt va chạm với Oliver, khiến trong lòng trưởng lão nhà họ Vương run rẩy!
Trưởng lão nhà họ Vương từng là một sát thủ nổi tiếng, nhưng hôm nay, sau khi nhìn thấy ánh mắt của Oliver, ông ta lại sinh ra một ý nghĩ sợ hãi!Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!Núi xác, biển máu mà trưởng lão nhà họ Vương đã từng nhìn thấy vĩnh viễn không thể so được với Oliver.
Khí thế toát ra từ người của Oliver cũng đủ khiến người khác phải kinh ngạc, khiến trưởng lão nhà họ Vương phải run rẩy.
Lần này ông ta đã hiểu, tại sao những người kia lại chết trong tay của Oliver.
Oliver…là đao phủ tàn bạo, hung ác nhất! Anh ta gϊếŧ người, không cần phải có lý do!
Sau khi gặp mặt, trưởng lão nhà họ Vương đã hối hận, ông ta hối hận vì đã gọi Oliver đến…, kinh nghiệm dày dặn nói cho ông ta biết, một khi Oliver không được phục vụ tốt, người chịu thiệt thòi chính là nhà họ Vương của mình!
Rất nhanh, đôi mắt già nua của trưởng lão nhà họ Vương chỉ lóe lên vài giây, sau đó lại khôi phục lại sự bình tĩnh, khóe miệng cong lên nở một nụ cười, đi về phía trước nói: “Đại nhân đi hàng chục nghìn km từ thế giới ngầm đến đây, đi xe cũng đã mệt rồi, hay là uống rượu trước, sau đó nghỉ ngơi, tôi đã đặt khách sạn rồi, đặt tiệc chiêu đãi đại nhân.”
Ở bên cạnh, rất nhiều người trong gia tộc nhà họ Vương nghe thấy câu nói này của trưởng lão nhà họ Vương, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc…ai có thể ngờ được, trưởng lão nhà họ Vương lại cung kính, khiêm tốn ở trước mặt người phương Tây này như vậy… mà lượng thông tin trong lời nói của trưởng lão nhà họ Vương còn khiến bọn họ sốc hơn.
Người đến từ phương Tây này lại đến từ thế giới ngầm!
Một số người nhà họ Vương rõ ràng đã nghe qua truyền thuyết về thế giới ngầm ở phương Tây, lúc nghe thấy thế giới ngầm, không khỏi run rẩy, lộ ra vẻ sợ hãi và kinh hoàng.
Vị đại nhân này đến từ thế giới ngầm ở phương Tây…chẳng lẽ là đầu sỏ của thế giới ngầm?
Trong lòng của một vài người nhà họ Vương trùng xuống, đầu sỏ của thế giới ngầm, ai ai cũng là kẻ gϊếŧ người không chớp mắt, trưởng lão nhà họ Vương lại có thể mời nhân vật đầu sỏ như này đến nước C!
Không ít người trong gia tộc nhìn về phía trưởng lão nhà họ Vương…trong lòng chấn động, bọn họ không hiểu, rốt cuộc trưởng lão nhà họ Vương muốn làm gì, ngay cả đầu sỏ của thế giới ngầm cũng mời đến!
Vẻ mặt Oliver thờ ơ, sự náo động của những người trong gia tộc nhà họ Vương kia, trong mắt anh ta, chẳng qua chỉ là sự sợ hãi của những con kiến mà thôi.
Trong phòng bao, Oliver và trưởng lão nhà họ Vương ngồi trước bàn trong, mà ở cửa phòng bao, một hàng tử sĩ đang canh giữ, người nhà họ Vương chỉ có thể quan sát từ xa, không dám đến gần!
Trưởng lão nhà họ Vương nâng cốc lên, nói với Oliver: “Đại nhân, tôi đã chuẩn bị một bữa tiệc trong khách sạn cao cấp nhất ở thành phố T, tối nay, ngài và những tử sĩ kia có thể thư giãn.”
Trên khuôn mặt của trưởng lão nhà họ Vương hiện nên sự nịnh bợ, ai mà có thể ngờ được, đường đường là trưởng lão nhà họ Vương lại không kiêng nể gì mà lấy lòng Oliver…vị cường giả đến từ thế giới ngầm phương Tây này!
Theo quan điểm của Trần Xuân Độ thì kiểu như trưởng lão nhà họ Vương là coi trọng kẻ mạnh bắt nạt kẻ yếu… để bảo vệ sự tôn nghiêm của nhà họ Vương, có thể đánh đến tập đoàn Lê thị, nhưng lúc ở trước mặt Oliver, lại không biết vứt tôn nghiêm của nhà họ Vương đi đâu.
Vẻ mặt Oliver thờ ơ, rượu Lafite ở trong cốc khẽ dao động, Oliver thờ ơ nói: “Lần này tôi đến là để trả ân tình của ông, nói cho tôi biết mục tiêu, tôi giải quyết xong rồi đi.”
“Mục tiêu rất đơn giản, là nhà họ Lê ở thành phố T, còn có đứa con rể của nhà họ Lê Trần Xuân Độ.” Trưởng lão nhà họ Vương cười lấy lòng nói: “Dựa vào thủ đoạn của đại nhân, những người này, nếu như sau khi biết được danh tính của ngài, có lẽ sẽ chủ động đầu hàng.”
Oliver nhấp một ngụm Lafite, khóe miệng nở một nụ cười khinh bỉ: “Trên đường tôi đến đây, những người nước C mà tôi gặp, ai cũng yếu ớt…không chỉ có như vậy, cả châu Á, đều đã trở thành cá nằm trên thớt, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày bị thế giới ngầm của chúng ta hợp nhất.”
Khuôn mặt của trưởng lão nhà họ Vương cứng đờ, ánh mắt Oliver lóe lên một tia lạnh lùng: “Năm đó, châu Á có một cường giả tuyệt thế, khiến người trong thế giới ngầm chúng tôi nhìn thấy người châu Á phải tránh xa, không dám đến gần, nhưng không ngờ, bây giờ lại yếu như vậy…có sinh ra kiểu cường giả như long vương cũng là một loại kỳ tích khó tin.”
Trưởng lão nhà họ Vương sững sờ, nhạy bén nắm được câu nói kỳ lạ kia: “Đại nhân, ngài nói, Long Vương là người châu Á?”
Oliver gật đầu: “Năm đó, thần chiến tranh và Long Vương tiến hành một trận đánh kinh thiên động địa…Long Vương mặc áo choàng đen, khuôn mặt được che lại…sau đó thần chiến tranh nói với tôi, Long Vương là người da vàng, là người châu Á…”
Vẻ mặt của trưởng lão nhà họ Vương cứng đờ, đôi mắt lộ ra sự kinh hãi!
Ông ta rất bất ngờ khi Long Vương danh tiếng lẫy lừng lại đến từ Châu Á!
“thần chiến tranh vẫn luôn căn dặn tôi, nói nước C rất mạnh, bảo tôi một ngày nào đó đến nước C, phải hành động khiêm tốn…xem ra thần chiến tranh phán đoán sai rồi.” Oliver tự nói với mình.
Mà trưởng lão nhà họ Vương, trong lòng đã nổi lên một trận cuồng phong, rất lâu vẫn chưa thể bình tĩnh lại.
Ai sau khi nghe thấy Long Vương trong truyền thuyết là đồng hương người châu Á, trong lòng đều khó mà bình tĩnh được.
Đồng hương của mình lại đi đến thế giới ngầm ở phương Tây, còn làm đảo lộn thế giới ngầm, đây quả thực là thần thánh!
Người đàn ông đã tạo ra vô số tiền lệ, khiến vô số thế lực phải khϊếp sợ, lại là đồng hương của mình!
Hơi thở của trưởng lão nhà họ Vương có chút rối loạn, trong lòng khó mà bình tĩnh lại được.
Điều mà trưởng lão nhà họ Vương không biết chính là, người đàn ông mà ông ta khuất phục kia, lúc này đang ngồi trong phòng làm việc, hút thuốc và nhả khói.
Đúng lúc này, cửa phòng làm việc đột nhiên bị đẩy ra, Lê Kim Huyên đi giày cao gót vội vàng đi vào, che miệng và mũi, đi đến trước mặt Trần Xuân Độ, lạnh lùng chất vấn: “Ai bảo anh đi tham dự đại hội cược thạch?”
Trần Xuân Độ hơi sững sờ, sau đó cười nói: “Ngày hôm đó ba nói với anh, anh sẽ đi tham dự.”
“Anh biết anh sẽ mang đến cho công ty tổn thất lớn đến mức nào không! Đến lúc tham gia đại hội cược thạch, danh tiếng của công ty sẽ bị anh phá hủy!” Lê Kim Huyên lạnh lùng nói.
Trần Xuân Độ càng mơ hồ: “Tại sao danh tiếng của công ty sẽ bị anh phá hỏng?”
“Anh biết cược thạch không?” Lê Kim Huyên cười khẩy một tiếng.
Trần Xuân Độ gật đầu: “Biết sơ sơ.”
“Vậy anh không tự tìm hiểu sao, đại hội cược thạch, ở đó đều là những đại thần trong giới cược thạch tham dự, cái công phu mèo cào của anh đi đến đó làm gì?”
Trần Xuân Độ sững sờ, sau đó nhìn Lê Kim Huyên, nở một nụ cười tinh quái: “Vậy nếu như đến lúc đó anh lấy được thứ hạng thì sao?”
“Thứ hạng? Nếu như anh lấy được thứ hạng, buổi tối tôi sẽ bưng nước rửa chân cho anh!” Lê Kim Huyên rõ ràng là đã bị Trần Xuân Độ chọc tức, tức giận đến mức đỉnh núi cao vυ't lên xuống kịch liệt, đầu nóng lên, buột miệng nói ra.
Hai mắt Trần Xuân Độ sáng lên…anh hoàn toàn không ngờ đến Lê Kim Huyên lại nói ra lời cá cược như vậy… trong lòng anh vô cùng kích động…nữ thần cao lãnh bưng nước rửa chân cho anh…chuyện này chỉ cần nghĩ đến thôi đã kích động rồi!
“Được, đây là em nói, đến lúc đó đừng có mà nuốt lời.” Hai mắt Trần Xuân Độ sáng lên, giọng điệu mang theo sự kích động, phấn khích.
Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên hơi ngưng lại, cau mày, tên tiểu tử Trần Xuân Độ này, thật sự muốn thắng sao?
“Tôi phải nhắc nhở anh, những đại sư cược thạch kia, ai ai cũng không dễ chọc vào, mà đại hội cược thạch vốn dĩ mang theo sự may rủi, cho dù có kinh nghiệm cược thạch, phán đoán thất bại cũng là chuyện thường thấy!” Đôi mắt Lê Kim Huyên hiện lên sự chế giễu.
“Yên tâm đi, dựa vào lòng trung thành của anh với em, lấy được hạng nhất cũng không khó.” Trần Xuân Độ không chút do dự nói, đột nhiên quên mất lúc trước mình vừa nói “chỉ biết một chút”.
“Vậy chúc anh may mắn, đến lúc đó đừng làm trò cười cho thiên hạ, lại bảo tôi đến giải quyết giúp anh.” Đôi mắt của Lê Kim Huyên hiện lên sự thất vọng và tức giận, hùng hổ nói xong, ném lại một câu, giận dữ quay người đi ra khỏi phòng làm việc.
Trần Xuân Độ nhìn bóng lưng gợi cảm của Lê Kim Huyên, khẽ cười, trong nụ cười mang theo sự thâm thúy….