Sắc mặt Trần Xuân Độ bỗng cứng ngắc, cú đá này, đau thấu xương, khiến cơ thể anh chấn động!
Loại đau đớn đó như sóng triều cuồn cuồn ập tới, chớp mắt liền nhấn chìm anh!
Có báo cáo khoa học nói rằng, đau đớn khi bộ phận mấu chốt của đàn ông nhận phải công kích gấp mấy trăm lần phụ nữ khi sinh con!
Có rất nhiều người sau khi bộ phận mấu chốt bị công kích liền đau đớn hôn mê!
Thực sự là điên rồi!
Sắc mặt Trần Xuân Độ cứng ngắc vặn vẹo, hai chân đau đến run rẩy, mồ hôi lạnh ròng ròng!
Lê Kim Huyên lạnh lùng nhìn chằm chằm thay đổi trên mặt anh, bất mãn hừ lạnh một tiếng, thu lại chân, định rời đi, không lãng phí thời gian ở đây với anh nữa.
Bỗng nhiên, khuôn mặt cô trì trệ, nhìn phắt về phía Trần Xuân Độ!
Chân dài của cô bị Trần Xuân Độ đột ngột dùng hai chân kẹp lại, anh nhìn cô, ánh mắt đầy u oán.
“Đậu xanh! em ra tay cũng thật ác độc, không sợ sau này đoạn tử tuyệt tôn à!”
Trần Xuân Độ che thân dưới, nhịn đau đớn kịch liệt, cắn răng nói.
“Anh buông ra!”
Đôi mắt đẹp của Lê Kim Huyên lạnh lùng, giọng yêu kiều mà mắng.
“Không buông.
” Trần Xuân Độ hiếm khi tức giận, cứng rắn trả lời, đôi chân kẹp càng chặt.
“Anh buông ra!” Mặt Lê Kim Huyên đã hiện lên ý giận, cô chỉ muốn dạy anh một bài học, kết quả không nghĩ tới, anh lại to gan như vậy, dưới ánh mắt của mọi người làm ra chuyện đồi phong bại tục thế này!
Thực sự là khó coi! Bản thân cô cũng không nhìn nỗi nữa!
Dưới bàn, chân Lê Kim Huyên không ngừng giãy giụa, nhưng vô ích, sức lực Trần Xuân Độ quá lớn, khiến cô vùng vẫy cả nửa ngày vẫn không có cách nào.
Ai có thể nghĩ tới, một nơi hoàn cảnh xung quanh tao nhã như thế này, đến đây dùng cơm, không ai không phải người nổi tiếng trong xã hội, nơi này giống như xã hội thượng lưu Châu Âu, ngay cả thực khách nói chuyện cũng đè thấp giọng, phong độ ngời ngời.
Mái tóc đen mềm mại không biết đã bị rối từ lúc nào, ngược lại lại có một loại xinh đẹp hỗn loạn.
“Anh còn không buông, tôi sẽ thật sự tức giận.
” Bất đắc dĩ, Lê Kim Huyên cuối cùng hung dữ, giọng điệu lạnh lẽo, thẹn quá hóa giận.
Trần Xuân Độ lúc này mới thả lỏng chân, Lê Kim Huyên rút chân về, lập tức đứng dậy, xông đến cửa nhà hàng như chạy trốn.
Trần Xuân Độ nhìn bóng lưng tuyệt mỹ vội vã đó, gấp gáp đuổi theo.
Cửa nhà hàng, Trần Xuân Độ bắt được cánh tay trắng như tuyết của Lê Kim Huyên.
“Buông tôi ra!” Lê Kim Huyên nghiêng đầu, cặp mắt xinh đẹp phẫn nộ trừng Trần Xuân Độ.
“Kim Huyên, em tức giận gì chứ! anh lại không kɧıêυ ҡɧí©ɧ em! ” Trần Xuân Độ thì thào.
“Vui lắm sao? Trêu đùa tôi như kẻ ngốc!” Hai tay Lê Kim Huyên khoanh trước ngực, cười lạnh nói, mang theo tự trào phúng.
“Anh không hề xem em như đồ ngốc, em là người phụ nữ của anh, lời anh vừa nói đều là sự thực.
” Trần Xuân Độ mặt dày vô sỉ nói, da mặt cũng sắp dày ra một độ cao mới rồi!
Lê Kim Huyên hung hăng trừng mắt anh, nếu ánh mắt có thể gϊếŧ người, Trần Xuân Độ có lẽ đã bị cô chém trăm ngàn đao rồi!
Răng cô nghiến đến sắp nứt, Trần Xuân Độ thực sự quá vô sỉ, khiến cô không lời nào để nói, như muốn sụp đổ!
“Thần kinh!” Lê Kim Huyên giãy khỏi tay Trần Xuân Độ, vội vàng đi về phía Maybach.
Trần Xuân Độ đuổi theo sát phía sau, không đi bao xa thì bỗng nhiên đầu đường có một đội xe nhanh chóng lao tới!
Sắc mặt Trần Xuân Độ ngưng trọng, ánh mắt lướt nhìn, đáy mắt lóe lên thâm thúy.
Đội xe này dã man bá đạo, khí thế ùn ùn, xe cộ dám cản trở đều bị tông bay!
Cả đội đều là việt dã Hummer, cực kỳ hung mãnh, Bugatti đã qua cải tạo được bao vây ở trung tâm, không gian bên trong được cải tạo cực kỳ rộng rãi xa hoa, Lê Thần Yên ngồi trong xe, toàn thân tràn đầy hơi thở thần bí, khiến anh ta nhìn thâm sâu khó dò, không ai có thể nhìn thấu.
“Cậu cả, nhìn thấy mục tiêu rồi.
” Thuộc hạ ngồi dãy trước cung kính mở miệng.
Khóe môi Lê Thần Yên khẽ nhếch, có chút đùa bỡn!
Đội xe nghênh ngang không chút cố kỵ trên đường, rất nhiều xe cộ vội vàng tránh đi thật xa, không ai muốn bị tông thành phế liệu!
Bước chân Lê Kim Huyên chậm lại, cô liếc mắt liền nhìn thấy đội xe này, kinh ngạc nói: “Đây là ai!”
Lê Kim Huyên khẽ cau mày, cô sống ở thành phố T nhiều năm, từng gặp vô số lão đại, nhưng trước nay chưa từng thấy nhân vật lớn phô trương hống hách thế này, trận thế đội xe hào hoa như vậy!
Ánh mắt Trần Xuân Độ lướt qua, nhàn nhạt nói: “Trận thế đội xe này! đủ chứng minh chủ xe không tầm thường.
”
Nơi sâu trong con ngươi bình tĩnh của anh lóe lên tia sắc bén thâm thúy nhàn nhạt! những chiếc việt dã Hummer này bảo vệ chặt chẽ Bugatti ở trong, bất kể từ góc độ nào cũng khó mà ám sát người trong đó!
Trận thế này, anh chỉ từng gặp ở Yên Kinh, kỹ xảo lái xe của Hummer cao siêu, cách biệt cự ly các xe trước sau không tới cả nửa mét!
Trần Xuân Độ nhìn Bugatti được Hummer bao vây kín kẽ, móc ra điếu thuốc, khóe môi nhếch lên ý cười thâm thúy.
“Họ, là ai?!” Lê Kim Huyên bất giác hỏi, cô trước nay chưa từng gặp người làm việc phô trương như vậy ở thành phố T!
“Còn có thể là ai, nhà em đó.
” Trần Xuân Độ nhàn nhạt nói, châm điếu thuốc, rít sâu một hơi.
“Lê Thần Yên?!” Mặt Lê Kim Huyên ngưng trệ, mắt nhìn chằm chằm Bugatti.
Đội xe chậm rãi dừng lại, Bugatti dừng bên đường, đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên nhìn chằm chằm bóng dáng trong cửa sổ xe, răng cắn chặt bờ môi đỏ mọng.
Cửa xe mở ra, Lê Thần Yên bước xuống xe, ánh mắt thâm thúy vô tận khiến trái tim Lê Kim Huyên bỗng ngừng một nhịp.
Quả thực là Lê Thần Yên! Trái tim Lê Kim Huyên điên cuồng run rẩy, mắt lộ ra cảnh giác kịch liệt! Bắt đầu trở nên căng thẳng!
Lê Thần Yên vừa bước ra khỏi xe, vệ sĩ mặc tây trang đen, vóc dáng thẳng tắp trong những chiếc xe khác cũng xông ra khỏi xe, nhanh chóng chiếm cứ vị trí có lợi, hình thành một vòng bao vây, bao lấy Trần Xuân Độ và Lê Kim Huyên!
Rất nhiều người đi đường hét lên, nhưng phàm là người bình thường thì đều biết dù xảy ra chuyện gì, thì cũng đều là chuyện họ cũng không có tư cách tiếp cận!
Lê Kim Huyên nuốt nước miếng, trận thế này, Lê Thần Yên không chút tin tức gì đã đột ngột gϊếŧ tới, khiến cô không có chuẩn bị tâm lý, đương nhiên hoảng loạn.
Chính vào lúc này, một bàn tay to đặt lên bờ vai mỏng manh của cô, tiếp đó, Lê Kim Huyên liền được ôm vào lòng, lúc cô kinh ngạc, bên tai liền truyền tới giọng nói dịu dàng tràn đầy mị lực kỳ dị: “Có anh ở đây.
”
Lê Kim Huyên ngẩng đầu, nhìn thấy khuôn mặt nghiêng của Trần Xuân Độ, trên người anh tản ra sức hút đàn ông đặc biệt, má chưa cạo râu, lúc này lại tràn đầy lực hấp dẫn đối với cô.
Lê Thần Yên nhấc chân, từng bước từng bước, đi về phía Trần Xuân Độ.
“Trần Xuân Độ, đã lâu không gặp.
” Giọng nói Lê Thần Yên vang vọng trong không trung, không khí ong ong chấn động, giọng nói anh ta lạnh như băng, như từ vực sâu truyền tới!
“Có việc mau nói, có rắm mau thả.
” Trần Xuân Độ không khách sáo mở miệng, khiến khuôn mặt tinh tế của Lê Kim Huyên ở một bên ngưng trệ!
Đây chính là Lê Thần Yên, nhân vật còn khó đối phó hơn Lê Thần Vũ, kết quả Trần Xuân Độ lại đối xử như nhau, không hề để họ vào trong mắt!
Trần Xuân Độ đầy lưu manh, hai tay đút túi, lại thêm sửa soạn không giống ai, không ai xem anh là phó tổng của tập đoàn Lê thị, trong mắt tất cả mọi người, anh còn lưu manh hơn cả lưu manh!
Trần Xuân Độ ngậm điếu thuốc, vừa nhìn chằm chằm vào Lê Thần Yên vừa hút thuốc, khiến Lê Kim Huyên ở bên cạnh vừa lo lắng cho anh vừa dở khóc dở cười! Tên này, dù đối diện với Lê Thần Yên cũng như vậy, trời không sợ đất không sợ!
Lê Kim Huyên khẽ chớp mắt, một màn này khiến cô nghĩ tới rất nhiều chuyện, Trần Xuân Độ chỉ có ở trước mặt cô mới bớt bớt lại, không có cô, dùng lời của Lâm Trinh Tuyết để nói chính là một Tôn Hầu, vô pháp vô thiên, không ai làm gì được anh!
Lê Thần Yên nhìn Trần Xuân Độ, nghe thấy giọng điệu này, vệ sĩ áo đen ở không xa đều nghiêng đầu, tia sáng lạnh lẽo bắn tới, thân thể Lê Kim Huyên khẽ run rẩy, vô cùng kinh sợ!
Cô từng du học ở nước ngoài, tầm nhìn mở mang hơn người bình thường rất nhiều, cô có thể nhìn ra, những vệ sĩ này không giống những người khác, cảm giác họ đem lại cho cô cực kỳ giống Tô Loan Loan! như những cỗ máy gϊếŧ chóc nghe lệnh làm việc, căn bản không phải những vệ sĩ bình thường có thể so sánh!
“Đậu xanh, dọa vợ tôi làm gì!”
Chính vào lúc này, Trần Xuân Độ đang nói chuyện với Lê Thần Yên thân hình bỗng nháy lên, biến mất ngay tại chỗ.
Một giây sau, tiếng bạt tai thanh thúy vang lên, Trần Xuân Độ xuất hiện trước mặt vệ sĩ, thu lại tay, không chút cố kỵ mở miệng mắng, mà vệ sĩ đó che gò má khẽ đỏ, đôi mắt lạnh lẽo lại không dám nói!
Lê Thần Yên đứng nguyên tại chỗ, nghe thấy tiếng bạt tai này, sắc mặt bỗng lạnh đi, ánh mắt thâm sâu vô tận, thần sắc khó coi.
Ý đồ không chút cố kỵ của Trần Xuân Độ quá rõ ràng rồi, bạt tai này đánh lên mặt thuộc hạ anh ta, càng là đánh lên mặt anh ta!.