Chiến Thần Xuất Kích

Chương 1124: Hỏi về Lục Dương đan

Du Huyền có chút kinh ngạc.

Sự phụ?

Giang Cung Tuấn đã bái Tiêu Minh Hoàng trưởng lão làm sư phụ sao?

Một lúc lâu sau, cô ấy mới phản ứng lại và hỏi: “Giang, anh Giang, anh muốn đi đâu?”

Giang Cung Tuấn nói: “Đi cùng sư phụ đến Thành Văn”

“À, đi đi”

Du Huyền vẫy tay.

“Ừm”

Giang Cung Tuấn cũng không nói nhiều, Chào Du Huyền một tiếng rồi đi.

Xoay người nhìn theo Tiêu Minh Hoàng.

“Sư phụ, đi thôi.”

Tiêu Minh Hoàng tùy ý vẫy tay, lấy từ trong tim biến ra một luồng ánh sáng màu vàng, sau đó một quả hồ lô xuất hiện, quả hồ lô này không ngừng lớn lên, rất nhanh liền biến thành một quả hồ lô dài mười mấy mét.

“Đây là?”

Vẻ mặt Giang Cung Tuấn đầy kinh ngạc. Tiêu Minh Hoàng cười và giải thích: “Đây là Phi hành pháp bảo, đi thôi.” Nói xong ông ấy liền chui vào trong quả hồ lô khổng lồ đó trước.

Giang Cung Tuấn cũng nhảy vào theo ông ấy.

Sau khi vào trong hồ lô, Tiêu Minh Hoàng liền vận chân khí, quả hồ lô bay lên, nhanh chóng bay lên giữa không trung, sau đó tiến về phía trước.

Tốc độ của Phi hành pháp bảo rất nhanh, những ngọn núi to lớn dần lùi lại phía sau.

Hai ngày sau.

Tiêu Minh Hoàng dẫn theo Giang Cung Tuấn có mặt tại Thành Văn.

Thành Văn là một thành phố rất lớn, cũng là một thành phố ngàn năm tuổi.

Trên con đường cổ kính bên ngoài thành phố, một già một trẻ bước đi, rất nhanh liền đi tới trước của thành, sau đó họ nhanh chóng tiến vào bên trong.

Dưới sự dẫn dắt của Tiêu Minh Hoàng, Giang Cung Tuấn đã đi tới một phủ đệ giữa thành phố xa hoa, trước cổng có đặt hai con sư tử đá khổng lồ, còn có rất nhiều lính tuần tra.

Tại cổng lớn khắc họa hai dòng chữ: “Lạc phủ”

“Các người là ai?”.

Mới vừa đến gần, thì một số lính canh đã tới và chặn đường hai người họ lại.

Tiêu Minh Hoàng nhẹ vuốt bộ râu bạc trắng của mình, cười nói: “Thần Viện Tiêu Minh Hoàng, có chuyện xin gặp gia chủ nhà họ Lạc, xin hãy thông báo giúp”

Nghe tới mấy chữ Thần Viện, người lính canh liền phòng vệ, nhưng bọn họ là người ở Thành Văn, họ không biết Tiêu Minh Hoàng ở Thần Viện là ai.

Một người lính canh nói: “Xin đợi một chút.”

Nói xong, anh ta liền chạy đi thông báo.

Khoảng năm phút sau.

Từ trong cửa lớn đi ra rất nhiều người.

Già trẻ bé lớn tổng cộng hơn ba mươi người, đứng đầu là một người đàn ông trung niên trong khoảng hơn bốn mươi tuổi, hơi mập, nhưng cơ thể rất rắn chắc, khuôn mặt rắn rỏi khỏe mạnh.

“Tiêu, Tiêu trưởng lão đại nhân giá lâm, thật sự là quý hóa quá”

Người đàn ông hơn bốn mươi tuổi dáng người hơi tròn trịa kia đi đến, kính cẩn nói.

Tiêu Minh Hoàng cười nói: “nhà họ Lạc chủ, lâu rồi không gặp, hy vọng là ông vẫn khỏe?”

“Tiêu trưởng lão, mời vào trong”

Đích thân gia chủ nhà họ Lạc mời Tiêu Minh Hoàng vào nhà.

Mặc dù nhà họ Lạc là một gia tộc lớn, nhưng trước mặt lại là trưởng lão của Thần Viện, nhà họ Lạc cũng không dám lơ là.

Phòng khách nhà họ Lạc.

Rất nhiều người đã tập trung ở đây Tiêu Minh Hoàng và Giang Cung Tuấn được đối đãi như những vị thượng khách, Lạc Kết cười nói: “Tiêu trưởng lão, sau một thời gian dài vắng bóng, nay ông lại đích thân đến thăm nhà chúng tôi ở Thành Văn, chắc chuyến đi này không đơn giản như vậy đâu nhỉ?”

Lạc Kết không biết lý do tại sao Tiêu Minh Hoàng lại tới đây.

Tiêu Minh Hoàng cũng không dấu diếm, đi thẳng vào vấn đề: “Thật sự chúng tôi đến đây vì có chuyện cần giúp đỡ”

“Tiêu trưởng lão lại khách sáo rồi, có chuyện gì ông cứ nói”

Tiêu Minh Hoàng nói: “Tôi tới nhà họ Lạc Thành Văn, chủ yếu là vì một viên Lục Dương đan”

Nghe xong, ý cười trên mặt Lạc Kết lập tức vụt tắt.

Những người khác ở trong phòng cũng nhỏ tiếng lại.

Vẻ mặt của Lạc Kết mang theo khó xử, nói: “Tiêu trưởng lão, thật sự không giấu gì ngài, Lục Dương đan do tổ tông để lại từ hàng ngàn năm trước hiện tại đã không còn một viên nào ở nhà họ Lạc”

Tiêu Minh Hoàng làm sao lại không biết, đây là những lời trốn tránh của nhà họ Lạc.

“nhà họ Lạc chủ, tôi cũng không phải là chỉ lấy không không, tôi sẽ lấy ra một món đồ có giá trị tương đương để trao đổi,nhà họ Lạc cần gì, chỉ cần các vị nói ra, tôi đều sẽ nghĩ cách thực hiện”.

Tiêu Minh Hoàng biết, nếu hôm nay không đổ chút máu, thì sẽ không có cách nào lấy được Lục Dương đan cả.

Nghe vậy, Lạc Kết nói: “Tiêu trưởng lão, mặc dù Lục Dương đan này thần kì, nhưng mà đổi với các người thì chắc là nó không có tác dụng gì đâu nhỉ?”

Tiêu Minh Hoàng chỉ vào Giang Cung Tuấn: “Không giấu gì ông, tôi muốn lấy nó cho môn đệ của tôi, cậu ấy tên là Giang Cung Tuấn, cậu ấy đang trên đường hoàn thiện bản thân, mà Lục Dương đan lại là đan dược để tinh luyện cơ thể, sau khi dùng đan dược thì thể lực sẽ được nâng cao rất nhiều, cho nên chúng tôi mới tìm tới cửa để xin đan dược”

“Tiêu trưởng lão, Lục Dương đan đặc tính cực kỳ mạnh, cơ thể bình thường, thì sẽ không thể nào chịu nổi được sức mạnh của Lục Dương đan”

Giang Cung Tuấn vẫn luôn giữ im lặng.

Bởi vì tất cả những người có mặt ở đây đều rất mạnh, anh không đủ tư cách để lên tiếng.

Tiêu Minh Hoàng cười cười, nói: “Điểm này thì nhà họ Lạc chủ không cần lo lắng.”

“Tiêu trưởng lão, đây là chuyện lớn, tôi cũng không cách nào làm chủ được, nên tạm thời mời Tiêu trưởng lão ở lại nhà họ Lạc trước, để tôi thương lượng cùng các trưởng lão trong gia tộc cái đã “Được.” Tiêu Minh Hoàng gật đầu.

“Người đầu, dẫn Tiêu trưởng lão đi nghỉ ngơi”

Rất nhanh liền có mấy người phụ nữ xinh đẹp đi đến, dẫn Tiêu Minh Hoàng và Giang Cung Tuấn đến hậu viện.

Hậu viện, trong một căn phòng ngăn cách.

Giang Cung Tuấn nói: “Sư phụ, nhà họ Lạc thật sự sẽ đưa Lục Dương đan cho chúng ta sao?”

Tiêu Minh Hoàng cũng không rõ, ông ấy nói: “Ta cũng không biết, nhưng mà, có lẽ là bọn họ sẽ đưa, trong sự hiểu biết của ta, mặc dù nhà họ Lạc đi trên con đường luyện thể hoàn thiện bản thân, nhưng mà một ngàn năm gần đây, nhà họ Lạc đã dần dần buông thả việc hoàn thiện cơ thể, bởi vì nó quá khó khăn, một cơ thể muốn Đại Thành, thì cần phải trăm tu ngàn luyện, những tu sĩ bình thường, là do họ không chịu được những cơn đau do rèn luyện cơ thể mang lại”

“Lục Dương đan của nhà họ Lạc, đối với thế hệ trẻ của gia tộc bọn họ đã không còn hữu dụng nữa”

“Hơn nữa, ta cũng sẽ lấy vật có giá trị tương đương để đổi”

“Ta tin rằng, nhà họ Lạc là người thông minh, thì sẽ biết nên chọn cái nào?

Nghe xong, Giang Cung Tuấn cũng mang theo hy vọng chờ đợi.

Chờ đợi Lục Dương đạn của nhà họ Lạc.

Sư phụ đưa anh đến đây, vậy cũng có thể nói rằng Lục Dương đạn rất thần kì, nó có thể khiến sức mạnh về thể chất của anh tăng lên rất nhiều.

Hai người ở trong phòng kiên nhẫn chờ đợi.

Lần chờ đợi này là chờ đến tối.

“Cốc cốc cốc”

Buổi tối, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa. Giang Cung Tuấn xoay người đi mở cửa.

Thì thấy người gõ cửa chính là gia chủ của nhà họ Lạc, Lạc Kết.

Giang Cung Tuấn vẫn tôn trọng gọi một tiếng: “nhà họ Lạc chủ”

Lạc Kết cười ha ha bước vào: “Tiêu trưởng lão”

Tiêu Minh Hoàng ngồi trên ghế, không đứng dậy, ông ấy hỏi: “Thương lượng như thế nào rồi?”

Lạc Kết cười nói: “Thương lượng xong rồi, tôi có thể đưa cho ông viên Lục Dương đan duy nhất còn lại, nhưng mà, nhà họ Lạc chúng tôi cần vật trao đổi”

Tiêu Minh Hoàng hỏi: “Cần cái gì?”

Lạc Kết đi qua, lấy ra một đanh sách đua cho Tiêu Minh Hoàng, nói: “Những đồ mà nhà họ Lục chúng tôi cần đều viết trên dây”

Tiêu Minh Hoàng nhận lấy và mở ra xem, cơ mặt nhất thời co giật: “Nhà họ Lạc chủ, các người thật sự là sư tử cái miệng lớn mà”

Vẻ mặt Lạc Kết lại mang theo khó xử nói: “Tiêu trưởng lão, Lục Dương đan chỉ còn có một viên cuối cùng, nhà họ Lạc chúng tôi vớn cũng không muốn đem ra trao đổi, nhưng mà đích thân Tiêu trưởng lão lên tiếng, nếu nhà họ Lạc chugns tôi không đưa ra thì rõ ràng là không hiểu đạo lý rồi.”

“Được, tôi đồng ý”

Tiêu Minh Hoàng nói.

Mặc dù nhà họ Lạc muốn rất nhiều thứ, trong số đó có một số thứ thật sự là kho báu, nhưng vì Giang Cung Tuấn, vì cuộc đại tỷ thí sau này, vì để nở mày nở mặt, ông ấy cũng sẽ không bận tâm.