"Lương Minh Hiệp là người lúc trước cậu chủ Phong muốn đối phó, ông ta vốn là nên chết đi rồi! Cậu hiểu không!" Lão Lâm Quân cũng nghiến răng kèn kẹt nói. "Tôi..." Đầu tiên là Cao Kim Thành sững sờ, sau đó là một ngọn lửa không tên trong nháy mắt bốc lên. "Trong số các vệ sĩ nhà họ Cao, trong đó có một tên nội giản!" Hai mắt Cao Kim Thành đỏ rực, tức giận đến nổi thiếu chút nữa đã cắn nát môi.
Anh ta không muốn nghi ngờ những người anh em đã vào sinh ra tử với mình.
Nhưng Lương Minh Hiệp, người vốn được cho là đã bị gϊếŧ chết bởi các vệ sĩ nhà họ Cao, hiện giờ lại xuất hiện ở nơi này, còn không biểu hiện rõ ràng cái gì nữa? "Điều tra thử xem, buổi tối ngày hôm đó, có những ai tham gia vào nhiệm vụ tiêu diệt nhà họ Lương!"
Lão Lâm Quân nói xong câu này liền quay đầu đi về phía Cao Phong bên kia. Lương Minh Hiệp vốn nên là một người chết, hôm nay lại xuất hiện ở đây, còn cho Cao Phong một đòn chí mạng.
Sự việc lần này hoàn toàn dấy lên một hồi chuông cảnh tỉnh cho lão Lâm Quân.
Hoặc là, chính vệ sĩ nhà họ Cao phản bội, làm trái lại mệnh lệnh của Cao Phong.
Hoặc là, những vệ sĩ nhà họ Cao nhận sự điều khiển của người nhà họ Cao, vậy rõ ràng đây chính là thời khắc làm rõ chân tướng với nhà họ Cao.
Càng đáng sợ hơn chính là cả hai tình huống trên gộp lại.
Nếu là như thế thì chuyện này chỉ mới là bắt đầu mà thôi.
Nếu người nhà họ Cao đã quyết định ra tay với Cao Phong thì chắc chắn phía sau còn rất nhiều thủ đoạn đang chờ anh.
Dưới tình huống như vậy, dám để Cao Phong bị thương nặng trở về nhà họ Cao thì đó quả thật chính là đi chịu chết!
Cho nên, lão Lâm Quân tuyệt đối sẽ không làm như thế. "Cao Phong, Cao Phong, anh mau tỉnh lại, anh không thể bỏ lại em, anh đã nói sẽ làm một anh hùng có một không ai cho riêng em. Anh đã nói những lời như thế, sao anh có thể nuốt lời được chứ, sao anh có thể."
Kim Tuyết Mai vẫn đau lòng hét to, máu phía trên cánh tay không ngừng chảy ra, nhưng cô không quan tâm hay liếc mắt nhìn lấy một cái.
Mấy nghìn người xung quanh lập tức chết lặng, ai cũng không nghĩ tới sự việc sẽ phát sinh đáng sợ như vậy.
Vốn là một bữa tiệc sinh nhật náo động toàn thành phố, vậy mà lại biến thành một cảnh khiến cho người khác đau lòng như thế.
Hết thảy những chuyện này đều là do Lương Minh
Hiệp!
Có rất nhiều người không biết Cao Phong, đều chạy đến đây tay đấm chân đá Lương Minh Hiệp mới có thể hả giận trong lòng. "Bốp!" Lão Lâm Quân vươn tay ra, tàn nhẫn tát mấy bạt tại lên trên mặt của mình. "Nếu tôi không dựng đài cao này lên, cũng sẽ không xảy ra chuyện như vậy." Trong lòng lão Lâm Quân hối hận ngàn vạn lần. "Giám đốc Quân, nếu ông không dựng đài cao này thì chiếc xe kia sẽ đâm thẳng vào anh Phong, thật sự như vậy thì hậu quả lại càng nghiêm trọng hơn...
Sắc mặt Long Chí Minh cũng âm u không kém, nhưng ông ta vẫn khuyên nhủ lão Quân Lâm một câu.
Rất nhanh sau đó, xe cứu thương của bệnh viện Thủ đô Hà Nội chạy đến với ánh đèn lập lòe.
Mọi người xung quanh đều né ra, giây phút này không ai dám có một chút chậm trễ.
Kim Tuyết Mai leo lên xe cứu thương cùng Cao Phong, nhanh chóng chạy đến bệnh viện.
Lão Lâm Quân và đám người cũng vội vàng bước lên xe, chạy theo phía sau xe cứu thương.
Sống chết của Cao Phong còn chưa biết, thời gian đã vô cùng cấp bách rồi. "Lái xe nhanh nhất có thể cho tôi! Tuy rằng anh là người vô tội, nhưng nếu để lỡ thời gian cứu chữa, tôi sẽ là người đầu tiên gϊếŧ anh!" Cao Kim Thành ngồi ở vị trí phó lái, cầm súng lục nhằm về phía tài xế xe.
Mặc dù trong cây súng này không có đạn, nhưng tài xế xe vẫn bị dọa cho kinh hồn bạt vía, cuối cùng dậm mạnh chân ga tăng tốc chạy.
Phía trước xe cứu thương có ba mươi xe ô tô hạng sang mở đường, đẳng sau có không dưới một trăm xe ô tô hạng sang chặn hậu.
Trên các ngã tư đường của cả Thủ đô Hà Nội, tất cả đều vì chiếc xe cứu thương này mà tránh ra nhường đường.
Vốn dĩ lộ trình cần đến mười phút để đi, nhưng chỉ vẻn vẹn mới bốn phút, xe cứu thương đã đến được trước cửa bệnh viện rồi. "Rầm rầm rầm!"
Đoàn xe không đợi nhân viên bảo vệ mở cửa đã lập tức tông vỡ cửa điện tử của bệnh viện, chạy thảy vào bên trong.
Vài Bbc sĩ đặt Cao Phong lên xe đẩy, ngay sau đó đẩy tới phòng cấp cứu.
Kim Tuyết Mai chạy nhanh theo xe đẩy, trong lúc đuổi theo, giày bị đánh rơi cô cũng không quan tâm tới, trong miệng không ngừng gọi tên Cao Phong.
Những người như lão Lâm Quân đuổi theo phía sau. "Chỉ có một bệnh nhân này thôi?" Một người giám sát nhíu mày hỏi. "Đúng vậy chủ nhiệm, người bệnh này đang trong tình huống nguy cấp, bước đầu dự đoán trong não có một lượng máu tụ lớn, cần phẫu thuật ngay lập tức!" Một y tá vội vàng nói. "Các người đi nộp chút viện phí trước đi, chúng tôi bên này sẽ lập tức thu xếp phẫu thuật." Người giám sát lập tức ngăn cản Kim Tuyết Mai. "Cầu xin anh, tôi sẽ trả tiền, tôi sẽ lập tức trả tiền, phẫu thuật trước, phẫu thuật cho anh ấy trước." Gương mặt Kim Tuyết Mai đầy nước mắt, vẻ mặt cầu xin nhìn người giám sát. "Không được, dựa theo quy định của bệnh viện, phải nộp tiền viện phí trước, sau đó mới có thể tiến hành phẫu thuật được." Dù nói cái gì, người giám sát cũng không đồng ý. "Quy định con mẹ mày, người sắp chết rồi còn muốn đi nộp tiền trước?" Liễu Tông Trạch chửi.
Người giám sát khẽ nhíu mày: "Anh đừng có hồ to gọi nhỏ với tôi, có tin tôi báo cảnh sát không?" "Tao đ*t con mẹ mày!"
Long Tuấn Hạo đột nhiên tiến lên, anh ta đấm thẳng vào mặt người giám sát, sau đó lại thúc cùi chỏ lên cổ người giám sát.
Hai tay anh ta nằm lấy cổ áo người giám sát, đập đầu người giám sát thật mạnh vào tường. "Con mẹ nhà mày, mày thật có lỗi với bộ áo trắng trên người mày đấy!" Long Tuấn Hạo đá một cước khiến người giám sát văng xa hơn mười mét. "Phẫu thuật! Bệnh viện của các người, tôi sẽ mua lại, phẫu thuật ngay cho tôi!" Tiếp theo Long Hạo Thiên bước lên, vung một cái tát lên mặt người giám sát. "Rầm rầm rầm!" Viện trưởng tự mình chạy ra, vừa nhìn thấy rất nhiều người cao to liền bị dọa tiểu ra ngay tại chỗ, vội vàng cho người nhanh chóng đẩy Cao Phong vào phòng phẫu thuật.
Lúc này không còn ai dám lơ là, không còn ai dám nói đến chuyện trả tiền viện phí trước rồi phẫu thuật sau nữa. "Tôi nói cho các người biết, nếu như anh Phong xảy ra chuyện gì, tôi gϊếŧ." Liễu Tông Trạch mới nói được một nửa thì đã bị Liễu Gia Bình ngăn lại.
Đèn trong phòng phẫu thuật chớp mắt sáng lên, bác sĩ có kỹ thuật cao nhất của bệnh viện ngay tức khắc ra trận.
Không làm thế cũng không được mà!
Kim Tuyết Mai ngồi xổm dưới đất, nước mắt rơi đầy trên mặt, cô nhìn chằm chằm đèn phòng phẫu thuật. "Anh thật ngốc, anh thật ngốc... "Anh đã nói sẽ làm anh hùng cứu thế giới của em, anh đã nói như vậy mà..."
Kim Tuyết Mai vô thức nhẹ giọng thì thầm, nói xong, nước mắt cô lại tuôn rơi. "Anh nói gì em đều tin, em đều tin mà..." "Anh, nếu anh phải đi, em tuyệt đối sẽ không sống cho qua ngày, nhất định sẽ không sống cho qua ngày...
Nghe Kim Tuyết Mai nói ra những lời này, trong lòng lão Lâm Quân và đám người rung động.
Người ta hay nói vợ chồng như chim trong rừng, tại họa đến nơi, thân ai nấy bay. Nhưng khi nhìn bộ dạng của Kim Tuyết Mai lúc này, có lẽ cô sẽ không rời bỏ Cao Phong mà đi đâu nhỉ?
Phẫu thuật, vẫn được tiếp tục tiến hành như cũ. Bây giờ bệnh viện đứng đầu Thủ đô Hà Nội đã bị vô số người tầng tầng lớp lớp bao vây.
Công ty vệ sĩ Hắc Hổ, một cú điện thoại được gọi đi, tất cả các khu dân cư hay công ty, đều tạm ngừng hợp tác.
Tám trăm người vệ sĩ, trong chớp mắt đã rời khỏi vị trí công tác, toàn bộ tập hợp đến xung quanh bệnh viện, tầng tầng lớp lớp vây quanh cả tầng lầu phòng phẫu thuật.
Bất luận kẻ nào đi vào đều phải trải qua nhiều lớp chất van.
Vệ sĩ nhà họ Cao cùng với rất nhiều người ở khối Tập đoàn Đế Phong đều tụ tập ở hành lang bệnh viện, âm thầm chờ đợi.
An nguy của Cao Phong liên quan đến rất nhiều người, không có người nào dám mảy may xem nhẹ điều đó cả.
Trong một nhà kho tối tăm dưới lòng đất.
Xung quanh nhà kho có rất nhiều vệ sĩ nhà họ Cao đang đứng, ánh đèn mờ ảo ảnh lên gương mặt của mỗi người.
Hai mắt Cao Kim Thành phủ đầy tơ máu, đứng thẳng tại chỗ không nói lời nào.
Lúc này, tâm trạng của anh ta cũng vô cùng phức tạp.
Có lo lắng cho Cao Phong, có thù hận với việc xuất hiện kẻ phản bội, còn có cảm giác tự trách mình sâu sắc. Đằng trước anh ta là năm mươi vệ sĩ nhà họ Cao, toàn thân ai nấy đều mặc đồ đen.
Những người này, toàn bộ bọn họ đều tham gia vào hành động tiêu diệt nhà họ Lương trước đây.