Yêu Thần Lục

Chương 34: Đuổi Như Đuổi Tà!

Đại Hành Hóa Khí Quyết cùng Nội Khí Quyết hai môn công pháp này hắn đã xem qua, hắn nhận thấy Đại Hành Hóa Khí Quyết thâm ảo hơn trúc cơ công pháp của Trần gia dành cho Yêu Giả tu hành vô số lần.

Như hắn tính toán không có sai, Đại Hành Hóa Khí Quyết mà hắn trước đây tu hành cấp bậc cũng liền là tương đương với lại Nhị Giai Yêu Quyết tại nơi đây, nó vận chuyển Nội Lực hơn xa Nội Khí Quyết, còn chưa nói đến phá tan những đạo huyệt mạch trong cơ thể, đây là còn chưa tính đến chuyện tu hành Nhị Giai cấp bật Yêu Quyết đột phá cảnh giới sẽ nhanh hơn Nhất Giai Yêu Quyết khá là nhiều.

Đủ mọi loại lợi ích như thế, Trần Vân Thanh hắn đương nhiên là muốn chọn chủ tu Đại Hành Hóa Khí Quyết của hắn rồi. Chỉ là quá đáng tiếc, hắn vận chuyển Nội Lực chưa đủ một nữa cái chu thiên, liền là xảy ra sự cố, Nội Lực hắn liền là chạy đi tán loạn, công phá khắp nơi bên trong cơ thể, dường như không thể nào tụ lại tại đan điền cho được. Chỉ đến khi hắn vận chuyển Nội Khí Quyết như trước đây, tình cảnh liền mới có thể đi về ổn định như trước được.

Hắn đã thử vài lần như thế, nhưng cũng đành phí công, xem ra hắn chỉ có thể từ bỏ cái ý định tu hành Đại Hành Hóa Khí Quyết mà thôi.

Sau nhiều lần thất bại, cuối cùng Trần Vân Thanh hắn cũng đã tìm ra nguyên nhân, đây là do cấu tạo thân thể của hắn hiện tại, hay nói đúng hơn là cấu tạo thân thể của người nơi này Yêu Giả Thế Giới có đôi chút khát biệt so với lại người tại Địa Cầu bên kia, thành ra công pháp vận hành cũng là có khát biệt khá lớn, muốn dùng công pháp bên kia để áp dụng cho nơi này, xem ra là không được khả thi cho lắm rồi.

“Két!”

“Thiếu gia! Ngài đã tỉnh, ta có làm thức ăn cho ngài, ngài đi xuống rửa mặt, sau đó liền ăn cho nóng!” Ngô Tiểu Diễm đi vào, nhìn đến Trần Vân Thanh đã tỉnh, liền là đưa một ít đồ ăn trên tay đến cho hắn, có điều nàng ta hiện tại rất là không vui.

Thiếu gia này thật sự rất là xấu, lại nhân lúc nàng ngủ say liền là bế nàng lên trên giường, làm nàng cảm giác là lạ như phiêu bồng, thì ra chính là vì cái này thiếu gia giở trò quỷ đến.

Thiếu gia này làm thế làm sao mà được, nàng đây vốn chỉ là một người hầu, thân phận thấp kém, sao có thể dám lên trên giường vốn là của chủ tử để ngủ say ngon lành cho được, chuyện này nếu truyền ra bên ngoài, nàng liền sẽ bị người ta đánh chết.

Nên nhớ tại Yêu Giả Thế Giới nơi đây, nô tỳ, nha hoàn các loại địa vị cực kỳ là thấp kém a, Trần Vân Thanh đi ngược lại với xu hướng, không những sẽ hại nàng, mà còn là bị những người bên ngoài khinh thường nữa, chuyện này tuyệt đối là không có được.

“Tiểu Diễm! Thức ăn cũng là không có ít, ngươi cũng liền là ngồi xuống ăn cùng đi!” Trần Vân Thanh đi rửa mặt xong, nhìn đến cơm canh nơi này tuy có chút đạm bạc, nhưng là khá là nhiều món, liền là mỉm cười đối với lại Ngô Tiểu Diễm lên tiếng nói.

Nhìn Ngô Tiểu Diễm một bộ hằm hằm thế kia, suy nghĩ lại một chút tính cách trước nay của cô bé này một chút, Trần Vân Thanh cũng là hiểu đến Ngô Tiểu Diễm này vì cái gì đi giận hắn.

Có điều như để cho hắn làm lại, hắn cũng liền sẽ để cho Ngô Tiểu Diễm ngủ tại trên giường kia, một tiểu cô nương quanh năm suốt tháng ngũ tại dưới nền nhà làm sao mà được.

Ngô Tiểu Diễm là người đầu tiên tại nơi này thế giới hắn gặp phải đối xử với lại lại hắn tốt nhất, dù hắn trong lòng cũng là biết được, sở dĩ Ngô Tiểu Diễm đối với hắn tốt như thế, đây hoàn toàn là vì tiền nhiệm chủ nhân của thân thể này mà thôi. Nhưng cái này cũng là không cấm làm cho Trần Vân Thanh hắn mang ơn.

Phải biết như không có Ngô Tiểu Diễm viên kia Liệu Thương Đan mà nói, hiện tại hắn còn là nằm trên giường không xuống được kia kìa. Mang ân tất báo, lẽ dĩ nhiên hắn liền sẽ đối xử tốt với lại Ngô Tiểu Diễm rồi.

Bên ngoài những người kia cảm nghĩ như thế nào Trần Vân Thanh hắn không có biết, từ cái lúc Ngô Tiểu Diễm liều mạng đứng ra bảo vệ hắn trước đám người Trần Ánh Dương kia, trong lòng của hắn liền là không hề xem Ngô Tiểu Diễm là một người hầu thấp kém, mà là thân nhân của hắn, là bằng hữu của hắn đây.

“Thiếu gia.. Không thể..!”

“Ngươi đã gọi ta là thiếu gia! Như thế liền phải nghe lời của ta, có biết không?”

Trần Vân Thanh cũng liền là không có để cho Ngô Tiểu Diễm nói hết lời, liền là xuất hiện sau lưng của Ngô Tiểu Diễm, ấn nàng ta ngồi xuống nơi ghế, sau đó liền là lên tiếng nghiêm túc.

“Cám ơn thiếu gia..!”

Ngô Tiểu Diễm muốn nói cái gì, chỉ là đối diện với ánh mắt nghiêm túc của Trần Vân Thanh, nàng cũng chỉ là nuốt những lời muốn nói vào bụng, lấy đũa gắp thức ăn, như để ý kỹ, hiện tại trên đôi mắt của Ngô Tiểu Diễm liền là đỏ hồng, không bao lâu nước mắt liền là rơi xuống.

Đây là nước mắt của sự cảm động từ tận đáy lòng, Ngô Tiểu Diễm nàng chỉ là một cái người hầu, địa vị là so với nô ɭệ không khác, gương mặt còn là xấu xí người người gặp là tránh xa, xua đuổi như đuổi tà.

Chỉ có vị thiếu gia này trạch tâm nhân hậu, không những không chán ghét nàng, còn đối xử với lại nàng quá tốt. Ngô Tiểu Diễm nàng xin thề, đời này kiếp này, trừ khi Trần Vân Thanh không cần nàng, nếu như không, nàng sẽ đi theo hầu hạ y suốt kiếp.

“Như vậy mới phải chứ!” Trần Vân Thanh mỉm cười lên tiếng, nha đầu này cuối cùng cũng là chịu thua đến.

Chẳng hiểu như thế nào, nhìn cái này Ngô Tiểu Diễm dùng bữa, trong lòng của hắn liền là có một chút dễ chịu, cũng liền là có một chút thân thiết đến lạ kỳ.

Bên ngoài mọi người nhìn hình dáng của Ngô Tiểu Diễm liền nói nàng ta xấu xí nhất thiên hạ, nhưng mà trong lòng của Trần Vân Thanh hắn, Ngô Tiểu Diễm mới là người xinh đẹp nhất mà hắn từng biết.

‘Cái này Trần Vân Thanh cũng liền là quá vô tâm một chút!’ Nhìn Ngô Tiểu Diễm thân hình gầy gò như thế này, Trần Vân Thanh trong lòng không khỏi thở dài, nổi lên ý nghĩ trách cứ tiền nhiệm chủ nhân của mình đến.

Hắn lượt qua ký ức của Trần Vân Thanh một lần, đương nhiên cũng là biết thường ngày ‘Trần Vân Thanh’ này đối đãi với lại Ngô Tiểu Diễm không được tốt cho lắm. Tuy nói đã từng trợ giúp Ngô Tiểu Diễm một lần chôn cất mẫu thân. Nhưng sau này ‘Trần Vân Thanh' là ít khi quan tâm đến Ngô Tiểu Diễm, mặt nàng ta bị ức hϊếp hay uất ức gì, tên kia cũng không quan tâm, chỉ chăm chú tu hành cùng tưởng nhớ đến cô gái thanh mai trúc mã xinh đẹp nhưng không thực tế kia của mình.

Theo như hắn hiểu, ban đầu ‘Trần Vân Thanh' cũng là đối xử khá tốt với lại Ngô Tiểu Diễm, nhất là tại còn nhỏ tại Trần gia trấn bên kia, có điều khi vào Trần gia nơi này, thiên phú tu hành hiện rõ yếu kém, lại bị nhiều người chỉ trỏ mình có một con nha đầu xấu xí. Lâu dần ‘Trần Vân Thanh' liền là sinh ra ngăn cách với lại Ngô Tiểu Diễm, từng có khi Ngô Tiểu Diễm bị bệnh, tên kia cũng không mấy quan tâm.

Nhưng là tài nguyên mà Ngô Tiểu Diễm mang về tên ‘Trần Vân Thanh' kia là nhận không thiếu một phần nào, như hắn thấy người như ‘Trần Vân Thanh' đúng là cặn bã không khác.

Có điều cũng khó trách ‘Trần Vân Thanh' kia, khi mà từ nhỏ tên này cũng liền là bị tổn thương không nhỏ khi mà bạn thanh mai trúc mã của mình bỏ mình ra đi, còn là rất khinh thường y lời nói, nên tên này liền là quyết tâm muốn làm cho cô người yêu kia sáng mắt ra, kết quả sáng mắt đâu không thấy, chỉ thấy mình mất mạng trước rồi, đúng là thiên ý trêu người.

“Trần Vân Thanh! Không thể ngờ ngươi có thể thể khôi phục lại nhanh đến như vậy!”

Trần Phú dẫn thêm mười tên tu vi thấp nhất cũng có Yêu Giả ngũ trọng trở lên thuộc Chứa Củi Thất đi vào gian phòng của Trần Vân Thanh, nhìn đến Trần Vân Thanh hiện tại khí sắc khá là tốt, không khỏi tấm tắc lấy làm kỳ lên tiếng nói.

Nhớ trước khi rời Giác Hồn Đài một cái khu vực kia, hắn là có kiểm tra qua Trần Vân Thanh thương thế, hắn nhận thấy Trần Vân Thanh này bị thương khá là nặng.

Với thương thế kia, như không có mười ngày đến một tháng mà nói, rất là khó để có thể đi xuống giường được, nhưng giờ nhìn lại, Trần Vân Thanh này một bộ khí huyết đầy đủ, tinh thần tràn đầy, xem ra thương thế của tên này đã khôi phục đáng kể.

Chỉ trong một đêm từ một tên bị thương nặng không thể rời khỏi giường cho đến hiện tại gần như không sao, không thể không nói cái này Trần Vân Thanh vận khí rất tốt.

Không, phải nói là Trần Vân Thanh này tàng tư quá tốt mới đúng, như không có đặt trị chữa thương Đan Dược mà nói, trong thời gian ngắn khôi phục thương thế đây là chuyện không thể nào.0