Halley rất hóm hỉnh, chính chủ tới rồi, anh coi như là đã hoàn thành nhiệm vụ và rút lui. Cuối cùng cũng có thể giao anh ấy cho người khác rồi, sẽ có người đối xử tốt với anh ấy, anh… cũng tạm yên tâm rồi.
Halley quay người rời đi, lúc đi thì cực kỳ muốn quay lại liếc nhìn, nhưng vân cố kìm nén.
Anh ta không nhịn được cảm khái, mình thật giống ky sĩ ở trong truyện nhỉ đồng.
Công chúa xinh đẹp luôn thuộc về hoàng tử, bởi vì nội dung vở kịch thiết lập như vậy.
Khi còn bé, anh ta nhét truyện cổ tích cho Cecilia, thật tình cảm thấy Thượng đế sáng tạo ra nhân vật ky sĩ này quá bỉ kịch.
Nhưng mà bây giờ anh ta mới hiểu, thực ra… ky sĩ bi thương, tất cả đều là cam tâm tình nguyện.
Risa vội vàng dành ra một cái tay bưng kín lấy cổ áo, mặt đỏ tới mang tai.
Mặc dù còn nhỏ, nhưng Oynthia rất có linh tính, lập tức biết anh ta tức giận.
Cô bé chớp đôi mắt to lanh lợi, rụt rè rút cái tay nhỏ về, nhìn anh ta một cách đáng thương.
“Con… Con đói, muốn uống sữa…”
“Về nhà uống, trách bố không tốt, quên pha sữa bột cho con.”
Anh ta ôm cô bé qua, Risa cũng hồi phục tỉnh thần.
“Con bé… Con bé là con của ai? Tại sao lại gọi anh là bố?”
“Con nuôi, không phải con ruột của anh, nhưng luôn luôn ở bên cạnh anh và Halley.”
“Hoá ra là như vậy, thế… thế còn người phụ nữ đó đâu?”
“Là em gái của Halley, bị nhét cho Cecilia rồi. Hôm nay là sinh nhật của Cecilia, tất cả mọi người đã đến chúc mừng cô ấy. Nếu như em không ngại, đi vào cùng nhau đi…”
“Em… Em không mang quà…”
Cô lo lăng vặn xoắn hai tay.
Sau khi nghe xong những điều này, từ sâu trong thâm tâm cô thở phào nhẹ nhõm.
Anh ấy vẫn một thân một mình, vậy thì tốt rồi, hết thảy cố gắng của mình đều không lãng phí.
“Không cần đâu, em đến là tốt rồi.”
Anh ta nắm bàn tay nhỏ nhắn của cô, một tay đỡ Cynthia, một tay nắm tay cô.
Cô nhóc lập tức nhìn ra đầu mối, ở một bên vui hớn hở cười ê a.
Sau khi vào nhà, tất cả mọi người ở bên trong đều ăn mặc theo lối thiếu nữ.
Ở trong góc có nơi vui chơi cho trẻ con, còn có rất nhiều quà tặng chưa được mở.
Từ trên xuống dưới Kettering, toàn bộ đều biếu quà cho tôi.
Bánh ngọt cũng cao như người vật, có hình dạng giống như công chúa.
Cô nhóc vừa vào cửa, đã bắt đầu bò đầy đất, là một nhóc quỷ lanh lợi.