Anh ta vẫn xuống giường, liên tục lùi lại mấy bước, đập mạnh vào mặt tường.
Cả người anh ta bắt đầu đổ mồ hôi, trong đầu toàn bộ đều là ký ức đau khổ một đêm kia.
“Anh… anh có ổn không?”
Anh ta kéo bả vai xuống, ngước mắt nhìn cô ấy đầy chật vật, khóe miệng nhếch lên một nụ cười giều cợt.
“Anh là một thăng đàn ông, nhưng lại làm phụ nữ trong hai mươi ba năm, rốt cuộc đến khi trở về làm đàn ông, ông trời lại trừng phạt anh, không cách chạm vào cơ thể phụ nữ”
“Vậy… Tại sao bắt anh biến thành đàn ông, tại sao muốn anh chịu đựng nhiều như vậy, tại sao!”
Anh ta gào lên, trút hết đau khổ nhiều năm của mình.
An”
“Diên Cô ấy không biết rốt cuộc anh ta đã xảy ra chuyện gì, không cách nào chạm vào phụ nữ, nhưng chắc chăn là đã trải qua rất nhiều đau khổ.
Cô ấy xông tới, ôm lấy anh ta thật chặt.
“Thật xin lỗi, đều là lỗi của em, em không nên vội vã như vậy. Em không ép anh, chúng ta tắm một cái rồi đi ngủ có được hay không? Thật xin lỗi, thật xin lỗi, Diên…”
“Không phải lỗi của em, là… thói đời này bất công.”
Anh ta ôm chặt lấy thân thể mềm mại yếu ớt của cô ấy, dùng sức như muốn đem thân thể của cô ấy và mình hòa làm một.
Anh ta đau khổ nhằm mắt, âm thanh ta trầm thấp khàn khàn không thể tin nổi.
Risa nghe lời này, tim cũng đau theo.
“Anh… anh rốt cuộc đã trải qua chuyện gì, là bị phụ nữ ức hϊếp sao?”
Cô ấy đã nói rất uyển chuyển rồi, chẳng lẽ bị phụ nữ đùa bốn, cho nên mới bài xích như vậy?
Anh ta nghe được lời này, sắc mặt trong nháy mắt xanh ta mét, cực kỳ khó coi.
Nếu thật sự là phụ nữ thì không sao, nhưng vậy mà lại là đàn ông giống như anh ta.