Trước mắt đều là khung cảnh lạ lẫm, dọa cô nhanh chóng ngồi xuống, mặc trên người là áo ngủ ngây thơ của mình. Tối hôm qua khi cô đang tắm, có uống một chén nước trái cây sau đó.
Cái gì xảy ra cũng không nhớ rõ.
“Anh Thành Trung?”
Cô mờ mịt luống cuống hô tên của Cố Thành Trung, nhưng lại không có người trả lời Cô kinh sợ đứng dậy, mắt nhìn thấy cảnh sắc bên ngoài ban công, lập tức cảm thấy có chút quen thuộc, kiến trúc Gothic, trang viên gia tộc.
Kettering?
Nơi này… Không phải là trang viên gia tộc Kettering sao?
Mình là đang nằm mơ sao?
€ô bóp bóp gương mặt, cảm thấy vô cùng đau đớn, thực sự đau đớn như đang nhắc nhở cô, đây không phải là mơ, tất cả đều là thật.
Cô đang mộng du, hay là gặp quỷ rồi?
“Có ai không? Là ai mang tôi tới đây! Cứu mạng với!”
“Đừng kêu nữa, là tôi đã đem cô tới đây”
Ngoài cửa truyền đến một âm thanh.
“MẹP thanh âm mềm mại trong trẻo truyền đến, lập tức có một bé gái nhỏ chạy vào, đầu đâm thẳng vào trong ngực của cô.
Phó Mặc Dao cao lớn hơn rất nhiều, bé gái nhỏ đã lớn nhanh như vậy.
“Mặc Dao?”
“Mẹ, con rất nhớ mẹ đấy. Ông rất hung hăng, không cho con được đi ra ngoài, Mặc Dao thật sự quá đáng thương rồi” “Mặc Dao đi ngay lập tức đây, bố, con muốn bố lấy mẹ, để con là con gái của mẹ”
“Yên tâm đi, bố rất lịch sự”
Mặc Dao lúc này mới ngoan ngoãn rời đi Con bé vừa rời đi, Hứa Trúc Linh liền không nhịn được nữa.
“Phó Tây Du, đến cùng là anh muốn làm gì?”
“Ai, em lại không đến, hai anh em.Josh và Diên như muốn mất mạng luôn”
“Có ý gì vậy?”
“Em cũng đã biết phu nhân rất nhiều lần muốn tính mạng của em, nhưng là Diên cầu xin cho em, để em được sống tiếp. Nếu không lần trước em ở London thì chắc chắn đã chết không có chỗ chôn rồi”
“Phu nhân… Tại sao muốn tính mạng của tôi?”
“Bởi vì Diên thích em, em còn không biết sao, Diên đã công khai thân phận, bởi vì là chuyện trọng đại, nên vẫn không tuyên bố ra ngoài. Nhưng hiện tại đã dấy lên sóng to gió lớn trong gia tộc Kettering, Lance lập tức lại có thêm nhiều kẻ thù, nên không thể không đề cao cảnh giác”
“Cậu ta là đàn ông, hôn sự cùng với thân vương Halley đương nhiên không được thành lập. Phu nhân ở ngay trước mặt mọi người, đồng ý hôn sự của Diên, vợ thì có thể là em.
Thế nhưng mà em đang ở Đà Nẵng, lại muốn kết hôn với người khác, chuyện này mà truyền đi chẳng phải sẽ làm trò cười cho người khác ở Kettering sao?”
“Cho nên, đã tạo thành một trò cười, thể diện của phu nhân bị tổn hại, chỉ có thể đem nộ khí trút lên hai người anh em bọn họ, giờ phút này đang còn hối lỗi, nhận các loại tra tấn đấy”
“Phu nhân thiên vị Diên, phần lớn gặp trắc trở đều là Josh phải gánh chịu, em nói xem cái này có phải anh rất thảm hay không?”
“Tại sao có thể như vậy? Diên thích tôi…
Chuyện này sao có thế? Phu nhân muốn mạng của tôi, cũng không có đạo lý…”
“Em cũng đã biết, em sớm đã trở thành cái đinh trong mắt quá nhiều người, là chướng ngại vật. Có được em, thì có thể kiềm chế Cố Thành Trung lại, bây giờ cũng có thể kiềm chế lại Diên. Em cứ sống như vậy, thì bọn họ sẽ phải nguy hiểm tính mạng. Em thật sự không sai, sai đều là bọn anh, thế nhưng mà… Bọn anh thân phận cao quý, sao có thể tuỳ tiện chết được, cho nên phải chết đương nhiên sẽ là em”
Anh không đổi sắc mặt nói xong, trái tim nhỏ của Hứa Trúc Linh như muốn nhảy ra ngoài.
“Vậy anh… Vậy anh đem tôi tới đây, chẳng lẽ cũng muốn mạng của tôi sao?” Cô thận trọng hỏi.
“Em đáng yêu như thế, làm sao tôi có thể muốn tính mạng của em cho được?”
Phó Tây Du cười cười, vuốt vuốt tóc của cô.
“Anh… Anh đừng cười với tôi, tôi đã từng xem ở trên mạng, người có dáng dấp càng đẹp trai, thì càng có độc! Ngay lúc anh cười, toàn thân của tôi như nổi hết da gà vậy!”
€ô ngoái đầu lên, vô cùng đáng thương nói.
“Tôi mới vừa kết hôn, tôi còn chưa kịp nhận giấy đăng ký kết hôn, tôi cũng chưa kịp ngủ cùng với anh Thành Trung, nên tôi không thể chết được!”
Phó Tây Du mặt xám lại, kinh ngạc hỏi: “Em cùng với Cố Thành Trung chưa phát sinh chuyện gì sao? Là đầu óc anh ta bị hư mất, hay là đầu óc của em bị hư mất rồi?”
“Ừm..”
“Đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là anh tìm tôi làm gì?”
Hứa Trúc Linh sợ hãi muốn chết, chân vẫn đang còn run rẩy.
“Tôi lần này chỉ là phụng mệnh làm việc, Lucia đang tìm em”
“Gô ta… Cô ta tìm tôi thì càng không có chuyện gì tốt cả, tôi không muốn gặp cô ta, anh đem tôi quay trở về đi!”
“Vậy em sẽ mặc kệ sống chết của Diên cùng với.Josh sao?”
“Chuyện này…”
Không thể không quản được, mọi chuyện đều là bởi vì cô mà thành ra như vậy, với lại osh phạm vào cái gì chứ?
Nhưng mà, cô tính đi lại phải tính lại, mình có thể quản được việc trong nhà của người khác sao?
“Hiện tại tính mạng của Josh đang như ngàn cân treo sợi tóc, bởi vì… bùa hộ mệnh của anh ta đã sớm đưa cho người khác. Phu nhân sau khi biết được giận tím mặt, truy cứu những người ở bên cạnh, thế nhưng mà Josh dù có bị đánh chết cũng không nói, đây mới là chỗ phiền phức”
“Bùa hộ mệnh sao?”
“Biểu tượng gia tộc của gia tộc Kettering, mỗi một dòng dõi trong hệ đều có, vì phòng ngừa bọn họ tự gϊếŧ lẫn nhau. Đây là bảo mệnh để sử dụng trong trường hợp cuối cùng, Josh từ khi đứng ở phía đối lập với Lance, đầu của anh ta như đã được treo lên Không những vậy lá gan còn lớn như thế, bùa hộ mệnh cũng đã cho người bên ngoài. Cái này nếu là truyền đến tai của Lance, em nói xem anh ta còn có thể còn sống nữa?”
Hứa Trúc Linh nghe thấy vậy, đột nhiên nghĩ tới điều gì Diên cũng đã từng cho qua cô một khối gì đó, nhìn thấy dáng vẻ cổ xưa lại kỳ quái. Về sau thì bị Josh lấy lại.
Hiện tại cô mới hiểu được, vậy mà khối ngọc lại quan trọng như vậy.
Vậy…
Diên đưa cho cô, là có ý gì? Chẳng lẽ vào lúc đó, thì đã thích mình rồi sao?
Cô càng nghĩ càng kinh hãi.
“Chờ một chút, làm sao mà anh có thể biết được mọi chuyện, chuyện này hẳn là một bí mật đấy?”
“Tôi là ai chứ, tôi là sát thủ, nhân vật đứng đầu Kim Bảng đấy. Tôi muốn biết chuyện gì, mà lại không thể ư. Yên tâm đi, tôi không nói cho Lance, nhà bọn họ đang nội đấu, tôi cũng không có hứng thú”
“Vậy anh… Cảm thấy hứng thú đối với cái gì?” Hứa Trúc Linh có chút hiếu kỳ mà hỏi.
Anh ta biết được một bí mật to lớn như: thế, lại tỏ ra lạnh nhạt.
Kettering danh tiếng truyền đi, không ai là không e ngại Thế nhưng mà phản ứng này của Phó Tây Du, giống như không gì có thể đả động được anh ta.
“Muốn biết tôi cảm thấy hứng thú với cái gì sao?” Anh ta cười hỏi Hứa Trúc Linh gật nhẹ đầu, do dự một chút, lại nhanh chóng lắc đầu.
“Đến cùng là em có muốn biết hay không?”
“Không được, không muốn biết, tôi sợ tôi sẽ biết quá nhiều, thì càng phải chết sớm thôi.
Anh vẫn nên đừng nói cho tôi biết, tôi sợ chết!
Tôi cũng không muốn đi gặp Lucia, muốn về nhà, tôi nhớ anh Cố của tôi.
Cô là ai, cô ở đâu, cô đang làm gì… Cô thật sự rất mờ mịt, cô chỉ mới vừa kết hôn, còn là phụ nữ đã có chồng, thì sao có thể giải thích được đây?