Trương Minh Hiên giật mình, trong đầu nhớ đến đủ thứ thuộc về thế giới này. Nếu như không có các nàng ấy, không biết bản thân mình sẽ lưu lạc đến bước đường nào. Hắn lập tức nói: “Sợ? Sao có thể chứ? Thanh Nhã tỷ đối xử với ta tốt như vậy, sao ta lại sợ? Ta sẽ không bỏ đi đâu."
Lý Thanh Nhã khẽ mỉm cười nói: “Nếu không muốn đi thì giúp ta trông chừng Nha Nha đi!”
Nói xong, nàng cẩn thận đặt Nha Nha vào trong nôi, xoay người đi về phía nhà bếp.
Trương Minh Hiên đưa mắt nhìn Lý Thanh Nhã rời đi, ngồi xổm bên cạnh cái nôi, nhìn khuôn mặt hớn hở đáng yêu của Nha Nha, thầm nói: "Hồ ly chắc không ăn thịt người chứ?"
Không lâu sau, Lý Thanh Tuyền nhảy nhót từ bên ngoài chạy vào, chạy đến bên cạnh cái nôi bế Nha Nha lên, xoay vòng vòng cười nói: " Tiểu Nha Nha đáng yêu, có nhớ dì không!"
Trương Minh Hiên lại chỉ có thể nhìn về phía Lý Thanh Tuyền, thăm dò hỏi: “Không thì lần sau ta quay cho ngươi một MV đặc biệt?”
Lý Thanh Tuyền động lòng nói: “Quay đặc biệt cho ta?”
Trương Minh Hiên gật đầu nói: “Không sai, ngươi là nhân vật chính."
Lý Thanh Tuyền cao hứng nói: "Đồng ý, cứ quyết định như vậy đi."
Sau đó nàng giơ một quả đấm với chiêu thức uy hiếp lên trước mặt Trương Minh Hiên nói: “Nếu như không hay thì ta sẽ cho ngươi đẹp mặt.”
Trương Minh Hiên liên tục gật đầu nói: "Yên tâm, chắc chắn là hay."
Cuộc đàm phán kết thúc bữa ăn trưa.
Sau khi ăn cơm xong, Trương Minh Hiên trở vào trong thư điếm, chỉ nhìn thấy Vương Ngũ cười khanh khách đang lưu luyến giữa các giá sách.
Trương Minh Hiên hơi kinh ngạc một chút, bước tới hỏi: "Sao ngươi lại tới đây?"
Vương Ngũ cung kính nói: "Cần bọn họ giúp vận chuyển một số món đồ lớn."
Trương Minh Hiên gật đầu nói: “Ta biết rồi. Ngươi đi thi công trước đi, tu sĩ sẽ nhanh chóng đến.”
Vương Ngũ cung kính nói: "Vâng!"
Một lát sau, Trương Minh Hiên kinh ngạc hỏi: "Sao ngươi còn chưa đi?”
Vương Ngũ xấu hổ cười, cẩn thận nói: "Vương Gia, ngài xem có phải nên trả trước một khoản tiền không, ta khởi công cũng tốt hơn."
Trương Minh Hiên không vui nói: "Ý của ngươi là ta sẽ quỵt nợ à?"
Vương Ngũ vội vàng nói: "Không dám, không dám! Chỉ là trong tay tiểu nhân cũng không dư dả, còn phải mua một số vật liệu, có chút khó khăn trong việc quay vốn."
Trương Minh Hiên do dự một chút hỏi: "Cần bao nhiêu tiền?"
Vương Ngũ vẻ mặt tươi cười nói: "Đại nhân, tòa tiểu lâu này của ngài muốn xây lại cần khoảng năm trăm quan, ngài đưa trước cho tiểu nhân ba trăm quan là được rồi."
Trương Minh Hiên kinh ngạc kêu lên: "Năm trăm quan? Nhiều như vậy à!"
Vương Ngũ xấu hổ cười nói: "Cũng không nhiều lắm đâu."