“Tôi hiểu, tôi hiểu rồi.”
Nói xong, lại lấy giấy bút ra viết một bản hợp đồng đầu tư.
Số tiền đầu tư là 350 tỷ.
Sau khi viết xong, Thủy Trọng Hoa còn cần thận nhìn Vũ Hoàng Minh một cái.
“Anh Minh, anh xem… thế này được rồi chứ?”
Vũ Hoàng Minh gật đầu, chủ nhân họ Thủy này không ngờ lại rất hiểu chuyện.
Nếu như nhà họ Thủy muốn báo thù, vậy thì nhà họ Thủy cũng không thể tồn tại được nữa.
Đúng vào lúc này, Tô Thanh Trúc đi vào.
Lúc thấy Vũ Hoàng Minh ngồi hút thuốc trên sô pha, Thủy Trọng Hoa ở bên cạnh viết hợp đồng, thì lông mày nhăn lại.
“Hoàng Minh, anh đang làm gì đấy?”
Vũ Hoàng Minh vội vàng dập thuốc, đứng dậy từ ghế sô pha.
“Anh đang giúp em bàn hợp đồng đó, em xem, giám đốc Hoa thấy tập đoàn Tô thị chúng ta có tương: lai, chuẩn bị đầu tư 350 tỷ, thu mua 3% cổ phần của công ty chúng ta đấy.”
Lúc nghe thấy câu này, Thủy Trọng Hoa đang viết hợp đồng dưỡng như sắp hộc máu.
350 tỷ, là 3% cổ phần?
Vốn dĩ ông còn muốn nói, phải là 20% cổ phần.
Nhưng bây gið xem ra là không thể nào rồi.
Vũ Hoàng Minh đã lên tiếng, ông ta nếu như dám nhiều lời, xác định là xong đời.
“Đúng đúng đúng, anh Minh nói không sai. Giám đốc Trúc, tôi rất xem trọng tập đoàn của cô, 350 tỷ đầu tư này là mua 3% cổ phần của cô, tôi rất tin tưởng vào ánh mắt của mình.”
Thủy Trọng Hoa đứng dậy, đưa bản hợp đồng vừa mới viết xong với khuôn mặt mim cười.
Tô Thanh Trúc sững sờ.
350 tỷ, mà chỉ mua 3% cổ phần?
Đây là đang đùa sao?
Giá trị của nhà họ Tô cộng lại, cũng không quá 700 tỷ.
Việc này…
Vẻ mặt của cô có chút nghi ngờ: “Giám đốc Hoa, có phải ông viết sai hay không, lẽ ra phải là 30% cổ phần mới đúng chứ?”
Thủy Trọng Hoa nghe vậy, liền vội vàng lắc đầu: “Không phải, chính là 3%, tôi không viết sai đâu.”
Tô Thanh Trúc lúc này vô cùng khϊếp sợ, trong mắt tràn ngập hoài nghi nhìn Vũ Hoàng Minh.
Vũ Hoàng Minh lại quay đầu qua một bên vờ như không biết gì.
Thấy thế, Tô Thanh Trúc cũng chỉ có thể bất lực nhìn anh một cái.
Sau khi ký kết hợp đồng.
Thủy Trọng Hoa lấy từ trong túi ra một tấm thiệp mời.
“Anh Minh, giám đốc Trúc, đây là thiệp mời tiệc kinh doanh của thành phố Vân Xuyên chúng ta. Vốn dĩ định mời cụ ông Tô, chỉ là..thật đáng buộc .Tấm thiệp này, mong anh nhận lấy.”
Tô Thanh Trúc nhìn thấy sắc vàng ánh kim trên tấm thiệp mời, trong mắt có chút kinh hãi.
“Đây là thiệp mời tiệc kinh doanh của thành phố Vân Xuyên sao?”
Vài năm trước, nhà họ Tô đã từng được nhận tấm thiệp mời này.
Chỉ là…
Từ khi cô mang thai, danh tiếng của nhà họ Tô ngày càng đi xuống.
Mấy năm nay, đều không nhận được thiệp mời của hội thương mại thành phố Vân Xuyên nữa.
Không nghĩ đến, lần này bọn họ lại được mùi.
Thủy Trọng Hoa gật đầu: “Đúng vậy, lần này chúng tôi chân thành kính mời hai người. Đến lúc đó, sẽ có rất nhiều dòng họ tham gia bữa tiệc, thúc đẩy giao lưu giữa các doanh nghiệp lớn của chúng ta ở thành phố Vân Xuyên.”
Tô Thanh Trúc lập tức tươi cười: “Thế thì cảm ơn giám đốc Hoa, chúng tôi nhất định sẽ tham gia đúng giờ.”
Tấm thiệp này cực kỳ có ý nghĩa, chỉ cần có thể nói chuyện làm ăn với vài công ty trong bữa tiệc, đối với nhà họ Tô mà nói là cực kỳ có ích.
“Đừng khách sáo, vậy anh Minh, giám đốc Trúc, tôi đi trước, hẹn gặp lại hai người tại buổi tiệc kinh doanh.”
Sau khi Thủy Trọng Hoa rời khỏi, Vũ Hoàng Minh mới nghi ngờ hỏi một ^ cau.
“Thanh Trúc, tiệc kinh doanh thành phố Vân Xuyên là sao?”
Tô Thanh Trúc cần thận bỏ tấm thiệp trong tay vào giỏ của mình.
Sau đó có chút phấn khích nói: “Tiệc kinh doanh thành phố Vân Xuyên, thực ra là buổi họp mặt giữa các dòng họ lớn ð thành phố Vân Xuyên để thúc đẩy phát triển kinh doanh. Nghe nói còn có các ông chủ ở các thành phố lớn khác cũng tới đây.”
“Trước đây nhà họ Tô cũng được nhận thiệp mời, chỉ là…”