Con Rể Quyền Quý

Chương 1709

Chương 1709:

“Tôi biết bí mật của mười tám tầng vô cùng quan trọng, nếu thật sự có thể khống chế được tù nhân bên trong, chưa nói đến việc thu dọn những thế giới nhỏ, anh nghĩ muốn sở hữu thế giới rộng lớn này không phải là không thể, nhưng anh phải biết rằng ý định ban đầu của Hội Thần Ẩn là cái gì, anh nhìn xem bọn họi”

Andre chỉ vào những người lính đánh thuê trong quán rượu nói: “Chắc anh cũng cảm thấy khó hiểu tại sao kiến trúc ở đây lại như anh nghi ngờ cách bọn họ mặc, cách bọn họ dùng con mồi và tiền vàng. Tôi có thể nói cho anh biết, bọn họ đã sinh sống ở đây nhiều thế hệ, bọn họ vốn không hề biết trên đầu bọn họ còn có những thế giới rộng lớn khác. Trong suy nghĩ của bọn họ, nơi này chính là gia đình, nếu ở đây bị phá hủy thì bọn họ sẽ không còn nơi nào để đi”

Trong nháy mắt, con ngươi Trương Thác đồng co rút lại, lúc này anh mới hiểu được tại sao những người này nhìn anh đều tò mò đến như vậy, tại sao phong cách làm việc và nói năng của những người này đều không phù hợp với thế ngoài. Ở đây, Hội Thần Ẩn tạo ra một thế giới hoàn toàn khác.

“Chắc chắn anh nghĩ rằng cách tiếp cận của chúng tôi là không phù hợp, rõ ràng có một thế giới tuyệt vời, nhưng lại không để cho bọn họ biết, lại nhốt bọn họ trong chiếc l*иg này!” Andre lại cầm chén rượu lên, lần này anh ta không uống với ai, mà một hơi uống hết.

Uống xong chén rượu, Andre tiếp tục tự rót cho anh ta thêm một chén nữa.

Sau khi uống liên tiếp ba chén rượu, Andre lấy tay áo lau miệng. “Những người sống ở đây đều là con cháu của những người xưa ở Hội Thần Ẩn, nói thẳng ra là con cháu của Hội Thần Ẩn. Bọn họ từ khi sinh ra đã gánh vác trách nhiệm, tôi nói cho anh một bí mật, nơi mà các anh hiện đang sở hữu không phải là trụ sở chính của Hội Thần Ẩn, hoặc có thể nói Hội Thần Ẩn không có trụ sở chính. Hội Thần Ẩn có rất nhiều thế giới nhỏ, mỗi một thế giới nhỏ sẽ có người đi thăm dò, một khi phát hiện còn tồn tại thí nghiệm của Hồi Tuấn Minh thì Hội Thần Ẩn sẽ suy nghĩ giải pháp loại bỏ các thí nghiệm đó.

Họ nghĩ rằng đây là quê hương của họ, không có lối thoát, vì vậy họ sẽ bộc phát mọi tiềm năng, họ sẽ không sợ hãi, con mồi mà những người lính đánh thuê này đang nói đến là các đối tượng thí nghiệm”

Andre võ bàn một cái: “Tôi thừa nhận bên trong Hội Thần Ẩn không có sạch sẽ tuyệt đối nhưng mục đích cuối cùng của mọi người đều giống nhau! Anh đi theo tôi.”

Andre vừa nói vừa đứng dậy, túm lấy chiếc áo khoác sang trọng sau chiếc ghế rồi nói với Trương Thác: “Tôi sẽ dẫn anh đi xem những đối tượng thí nghiệm đó.”

Trương Thác quay đầu liếc nhìn Ma Y bên cạnh.

Ma Y bí mật gật đầu với Trương Thác và ra hiệu cho Trương Thác rằng Andre đã nói đúng.

Trương Thác cũng đứng dậy, đi theo Andre ra khỏi quán rượu.

Ma Y và hai người còn lại của Andre đi theo phía sau.

Ra khỏi quán rượu, Andre không lên xe mà phóng nhanh và bay ngược hướng cổng thành khi Trương Thác và những người khác đến. Anh ta không quan tâm đến việc này có gây ra náo loạn gì không bởi vì nhiều người ở đây đều có linh khí.

Thành phố này rất lớn, sức chân của Andre và những người khác cũng chạy hơn một tiếng đồng hồ, thành phố dài hơn năm mươi cây số, rất nhiều người sống ở thế giới này.

Ai đó đã từng đề xuất một thế giới quan như vậy.

Trong vương quốc của loài kiến, loài kiến có nền văn minh và sự phát triển của riêng mình, bọn họ có các nhà khoa học, nghệ sĩ và các nhóm kiến hoạt động trong mọi tầng lớp xã hội.

Thông qua sự phát triển của khoa học, thế giới kiến cũng đã hình thành nền khoa học của riêng mình, công nghệ cũng có thể rất phát triển, tốc độ phát triển rất nhanh. Mặc dù vậy, trong thế giới của loài kiến vẫn còn nhiều điều khó có thể giải thích.

Ví dụ như bầu trời đột ngột dội xuống nước mưa nóng, sức mạnh nước mưa đến mức gây ra lũ lụt và khiến vô số kiến chết. Bỗng một ngày, một luồng sáng mạnh từ trên trời rơi xuống và phá hủy các thành phố của họ, tiêu diệt vô số sinh vật. Các sự kiện đột ngột như vậy đến nhanh và đi rất nhanh, các nhà khoa học trong thế giới kiến không thể hiểu được điều này và chỉ có thể gán chúng là những hiện tượng siêu nhiên.

Như mọi người đã biết, nước mưa có nhiệt độ nóng chẳng qua là con người chúng ta vô tình làm đổ cốc nước sôi, nước sôi chảy vào đất, ánh sáng thực chất là đèn xe ban đêm khi bánh xe chạy qua, họ đã nhìn thấy nó.

Lúc này, những người sống trong thế giới nhỏ bé này chính là loài kiến nhỏ bé, khi các vị thần nói rằng bức tường đá trên đầu họ là điểm cuối cùng của thế giới thì bọn họ sẽ tin là như Vậy.

Lúc này Trương Thác và những người khác đang đứng trước bức tường nối giữa trời và đất, đây là điểm cuối của thị trấn, bức tường cao hoàn toàn là những bức tường đá tạo thành.

Thời cổ đại, khi chưa ai đề xuất rằng trái đất hình cầu thì đã rất nhiều người đã nghĩ đi đến nơi cuối cùng, khi đến đây thì họ mới phát hiện ra thế giới không có điểm cuối cùng, đây là suy nghĩ bình thường của mọi người.