Tấm màng bảo hộ trên người Tống Tâm, có lẽ chính là kết giới bảo hộ mà những quy liên tử lặng lẽ tạo ra.
Oán quỷ nhì mỗi lần cào đều mang theo sát khí rất mạnh, tấn công tới mà tạo thành những thương tổn trên kết giới, lực lượng này dường như đều do những quy liên tử này chống đỡ.
Nghe tiếng kêu thảm thiết được phát ra của những quy liên tử này, dường như là khả năng chống đỡ của bọn họ không còn nhiều nữa, không chống đỡ được sự tấn công của oán khí tới từ oán quỷ nhi này.
“Tôi… Tôi có thể giúp không?” Tôi có chút không chắc chắn hỏi, bởi vì tôi cũng không biết, với năng lực của tôi phải chăng có thể giúp được mấy quỷ liên tử nằm trong tay Tống Tâm này.
Nhưng bạn thân của tôi đang bị tấn công ngay ở trong giấc mộng, tôi không thể khoanh tay đứng nhìn được!
Bên tai hình như có năm sáu âm thanh đồng thời vang lên, giọng nói thất chủy bát thiệt: “Là người sao?”
“Cô gái có Bắc Đẩu Huyền Ngủ muốn giúp đỏ!”
“Nhưng mà cô ta cái bộ dạng ngu ngốc này, giống như cái gì cũng không biết!”
Lúc giúp quý liên tử này thảo luận thất chủy bát thiệt, khiến cho người ta cảm thấy đau đầu.
Trong đó có một con còn cười tôi ngu, khiến cho tôi có chút dở khóc dở cười.
Nhưng trong vòng sáu bảy giây, cuộc tranh cãi lộn xộn của bọn chúng chấm dứt mà không có dấu hiệu báo trước, xung quanh đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Trong không khí, vậy mà lại phát ra một thanh âm thâm trầm: “Cô ta mặc dù ngu ngốc, nhưng mà có Bắc Đẩu Huyền Ngư trong người, cũng tính là có chút hữu dụng.
Chúng ta có thể dạy cô ta Chưởng Tâm phù để đối phó với con nghiệp chướng này…
Chưởng Tâm phù sao?
Trước đây, tôi đã từng vận dụng thử qua Chưởng Tâm phù, tỷ lệ thất bại gần như là một trăm phần trăm.
Tôi thừa nhận tôi ngu ngốc, cũng không có tư chất ở phương diện này, nhưng đạo lí sức yếu phải lo trước tôi hiểu.
Chỉ cần những quỷ liên tử này bằng lòng dạy cho tôi, bất luận bỏ ra bao nhiêu cố gắng, tôi cũng sẽ không lựa chọn lùi bước.
Ở bên giường Tống Tâm mở lòng bàn tay ra, tôi đem Bắc Đẩu Huyền Ngư bày ra trước mặt của những quý liên tử này: “Các vị tiền bối, đây là Bắc Đẩu Huyền Ngư.
Tôi… tôi nên làm như thế nào? Chưởng Tâm phù tôi vẽ rồi, chính là… chính là từ trước đến nay chưa có thành công qua lần nào.
Vẫn hy vọng, hi vọng các vị tiền bối chỉ điểm một phần.”
“Cô ta trông có vẻ yếu đuối như vậy, có thể chịu đựng đau đớn sử dụng Bắc Đẩu Huyền Ngư vẽ bùa mang đến sao?” Một giọng nói thô tục lo lắng hỏi, rõ ràng là vô cùng quan tâm đến sự an nguy của Tống Tâm.
“Đúng vậy đúng vậy, nếu chịu đựng không nổi, một lát nữa sẽ làm chậm trễ thời gian.
Tống Tâm, sẽ gặp nguy hiểm.” Một thanh âm kỳ quái khác nói.
Cái thanh âm thầm trầm kia do dự một chút, dường như là đang nói với tôi: “Người sống, dùng Bắc Đẩu Huyền Ngư trong quá trình vẽ Chưởng Tâm phù rất đau đớn, cô mặc dù là chủ nhân của Bắc Đẩu Huyền Ngư nhưng có vẻ lão già nhà họ Tống kia hình như không dạy cô phải dùng như thế nào, đoán chừng chính là sự cố khống chế không được.
Thời gian không còn kịp nữa rồi, cô chỉ có thời gian sử dụng một lần cơ hội.
Nếu như không chịu đựng được, sợ là sẽ ảnh hưởng đến Tổng Tâm.”
Nước miếng trong miệng của oán quỷ nhi kia cũng không bị ảnh hưởng bởi kết giới, trực tiếp nhỏ giọt ở trên mặt Tống Tâm, khiến trên khuôn mặt trắng nõn của Tống Tâm vậy mà lại tỏa ra một làn sương khói màu trắng.
Xem chừng giống như là một loại axit mạnh gì đó, dường như có thể sẽ ăn mòn làn da của con người.
Trên gương mặt của Tống Tâm có một vết sẹo to bằng đồng xu, khiến người ta có chút đau lòng.
Bạn có biết trang truyện ( trumtruye n.
OR G )
Con quỷ nhi đáng chết đó, bên ngoài bàn tay nhỏ bao quanh một tầng sát khí màu tím sẫm, đã có nửa bàn tay nhỏ bắt đầu giở khai phá áp phích rồi, nó luồn vào bên trong kết giới.
Có lẽ không đến nửa giờ đồng hồ nữa, thì sẽ tiến đến cái cổ của Tống Tâm.
Mồ hôi trên trán tôi đều rơi xuống rồi, trong lòng vô cùng hy vọng Nam Cung Trường Mặc, hay là vị cao tăng Không Minh kia có thể đi ngang qua căn phòng này.
Nhưng cái này đều là dựa vào may mắn, thời gian không đợi người, lúc này sự sống chết của Tống Tâm chỉ thoáng ởmột ý niệm.
Tôi cảm thấy không thể trì hoãn thêm nữa rồi, liền thúc giục: “Các vị tiền bối, bây giờ đâu có còn thời gian để suy nghĩ đến việc có chịu đựng được hay không, tôi không sợ đau đớn, chỉ cần Tống Tâm bình an vô sự là được rồi.”
Bây giờ cục diện thực sự là đâm lao phải theo lao thôi, ngay cả thời gian gọi người đến trợ giúp cũng không kịp Kinh phật đối với nó cũng không có hiệu lực, chính là ác tâm nhất, mục tiêu của con ma trẻ con này dường như chính là Tống Tâm.
Tôi rõ ràng đã ở trong phòng này rồi, nó vẫn như trước chẳng kiêng nể gì tiếp tục hãm hại Tống Tâm.
Những quy liên tử này khi bắt đầu, thảo luận mặc dù thất chủy bát thiệt vô cùng hỗn loạn, nhưng giữa chúng dường như có một cái đầu chỉ huy.
Lúc này cũng không còn tranh nhau nói chuyện, mà là đem bí quyết dùng Bắc Đẩu Huyền Ngư vẽ Chưởng Tâm phù giao cho tôi.
Bắc Đẩu Huyền Ngư là tín vật của truyền nhân m phái, ngoại trừ nhất thời mở ra đôi mắt âm dương, còn có thể làm cho người điều khiển đi đến nơi mà mắt thường không thể nhìn thấy được.
Ở thời khắc quan trọng, còn có thể giúp kiềm chế người, trong khoảng thời gian ngắn vẽ Chưởng Tâm phù chú có uy lực rất mạnh.
Quỷ điện tử bảo tôi vẽ chính là “Chú Tam Thanh Phá Tà” mà tôi sớm đã thuần thục nắm chắc, thứ muốn học chính là tâm ý tương thông với Bắc Đẩu Huyền Ngư, tương trợ phối hợp vẽ Chưởng Tâm phù chú.
Loại Chương Tâm phù này không cần cắn ngón tay dùng máu vẽ bùa.
Nhưng quá trình so với bình thường khi vẽ Chưởng Tâm phù sẽ đau đớn hơn nhiều, mấu chốt của các thao tác cũng rất đơn giản, chỉ cần trong đầu thuần thục nắm chắc hình dạng của bùa chú.
Đã có thể bình tâm tĩnh khí cùng Bắc Đẩu Huyền Ngư câu thông, làm cho Bắc Đẩu Huyền Ngư loại này có linh tính, biết được suy nghĩ của bạn là được rồi.
Khi nắm chắc thao tác mấu chốt của Bắc Đẩu Huyền Ngư, tâm niệm hơi động một tí, Bắc Đẩu Huyền Ngư sẽ dựa vào yêu cầu đi vào trong Chưởng Tâm phù.
Trong lòng tưởng tượng bộ dạng của chú Tam Thanh Phá Tà, Bắc Đẩu Huyền Ngư sẽ giống như con cá bơi dưới lớp da trong lòng bàn tay, quỹ đạo sẽ để lại dấu vết đỏ thẫm trong lòng bàn tay.
Bản thân nó mang theo khả năng chính khí, dùng máu liên kết với trái tim để khắc họa bùa chú.
Toàn bộ quá trình đi giống như bị một công cụ sắc bén nóng bỏng có gai đốt, cái loại đau đớn dưới da đốt các dây thần kinh đau đớn, khiến bạn sẽ không cảm thấy tê dại, mà sẽ theo bút pháp của bùa chú mà tăng thêm, càng ngày càng đau đớn.
Bởi vì tôi là lần đầu sử dụng Bắc Đẩu Huyền Ngư vẽ bùa chú, cho nên đau đớn là trước nay chưa từng có.
Có người định nghĩa đau đớn của sinh đẻ là mười phần, đau đớn của ung thư là tám phần, nhưng cái loại đau đớn bị Bắc Đẩu Huyền Ngư dưới da làm tổn thương này, đại khái là ba mươi phần.
Vừa hay đó là giới hạn mà một người có thể chịu đựng được, làm cho người ta đau đớn đến tan vỡ, nhưng lại không có cách nào ngất đi trong đau đớn.
Chỉ có thể không ngừng cố gắng để giữ tỉnh táo!
Tay kia của tôi gắt gao nắm lấy cổ tay, đau đớn khiến mồ hôi vã ra như mưa.
Cả quá trình kỳ thực chưa đến mười giây, mồ hôi đã chảy làm mờ cả mắt, trong miệng nhịn không được đau đớn kêu một tiếng “A!”.
May mắn là đau đớn không duy trì lâu, nếu không tôi cảm thấy bản thân sẽ đem răng cắn đứt môi, miệng đã có chút máu tươi.
Nơi vẽ bùa trên lòng bàn tay nóng như lửa đốt, tôi nâng lòng bàn tay lên hướng về phía oán quỷ nhi đáng sợ kia mà đánh tới lá bùa chú đầu tiên trong đời tôi: “Thái thượng thái tinh, ứng biến vô đình.
Khu tà phược mị, bảo mệnh hộ thân.
Trí tuệ minh tinh, tâm thần an trữ.
Tam hồn vĩnh cửu, phách vô tang khuynh.
Cấp cấp như luật, lệnh.”
Câu khẩu quyết rất dài, với trí nhớ trước đây của tôi, chắc chắn là không nhanh như vậy đã thuộc được.
Nhưng hôm nay đại khái là đang ở tình huống sống còn nên cái khó mới ló cái khôn, chẳng qua thời gian hai ba phút, không chỉ có đem công năng mới của Bắc Đẩu Huyền Ngư nắm chắc, mà ngay cả chú tịnh tâm của đạo giáo cũng phải thuộc lòng.
Ngay khi Chưởng Tầm phù sáng lên bắn ra ngoài, oán quỷ nhi kia phẫn nộ đã đem bàn tay bé nhỏ mũm mĩm muốn đâm vào bên trong kết giới.
Ngón tay cào cấu khuôn mặt Tống Tâm không thương tiếc, cú vô nhanh như một cơn lốc xoáy, trong nháy mắt đã đem nửa khuôn mặt của Tống Tầm kéo lên.
Đôi tay bé nhỏ của nó đã to tròn hơn rất nhiều, dường như đã lớn lên trong khoảng thời gian này.
Máu đỏ thẫm vừa mới từ vết thương trên mặt Tống Tâm tuôn ra, chú Tam Thanh Phá Tà trên mặt của Chương Tâm phù cũng đánh vào trên người của vật bé nhỏ đó.
Tôi thật sự không có ngờ đến, chú phá tà đánh vào trên cơ thể quỷ vật lại hiệu quả đến vậy.
Một ánh chớp trắng vụt qua, trong nháy mắt đem thứ trò đùa giỡn lén lút kia đánh cho tróc da bong thịt.
Toàn bộ phía sau lưng giống như miếng lạp xưởng được nướng chín vậy, làn da nứt ra một khe hở, phần thịt hồng mềm bên trong hướng ra bên ngoài.
Tay chân của nó, đều tỏa ra khói đen ở mức độ khác nhau.
Cho dù có là một đứa trẻ con, thì chung quy vẫn là một lệ quý.
“Oa!” một tiếng khóc xuất hiện, huyết lệ từ trong đôi mắt nhỏ oán hận chảy ra, thân hình nhỏ nhắn thoáng chốc liền thu mình lại sau cái gối, chỉ lộ ra đôi mắt màu đỏ tà ác nhìn chúng tôi.
Khói đen từ sau gối không ngừng bay ra, cơ thể của nó giống như là bị đông cứng lại vì lạnh, không ngừng lạnh run, trong miệng yếu ớt khóc: “Ba, đau quá… ba ơi… có người ức hϊếp con.
Ba mau đến cứu con… ba đang ở đâu, mau đến cứu con!”
Oán quỷ nhi này kêu ba của mình, làm tôi nhịn không được liên tưởng đến, chắc không phải là tình nhân của Giản Tâm đang thao túng quỷ nhi này đấy chứ?
Cái suy nghĩ trong đầu của tôi chợt lóe lên, liền lập tức biến mất.
“Ba? Ai đang kêu ba vậy?” Tống Tâm đã ngủ rất sâu, lúc này khuôn mặt trắng nõn bị thương cũng đã khiến cô ấy tỉnh lại.
Khi cô ấy vừa mới tỉnh lại, còn có chút buồn ngủ, từ trên mặt một giọt máu chảy xuống, khiến sắc mặt cô ấy mới trở nên nghiêm túc.
Cũng may khuôn mặt của cô ấy khi nhìn thẳng chỉ thấy bị rách một miếng da, toàn bộ khuôn mặt cũng không bị trầy xước gì.
Miệng vết thương kia nhìn thẳng có chút sâu, dường như mạch máu trên mặt bị cắt đi, máu từ trên mặt chảy xuống có chút nhiều.
Cô ấy liếc mắt một cái liền nhìn thấy khói đen bốc lên ở phía sau cái gối, đưa tay liền đem cái gối nhấc lên: “Tô nha đầu, cái trò đùa này ở đâu chui ra vậy? Mặt của tớ đau quá, không phải là cái tên này làm đấy chứ? Không phải nói phòng của nhà họ Liên… một chút đồ dơ bẩn cũng không vào được sao?”
Tôi dùng cánh tay lau mồ hôi trên trán, đem Tống Tâm từ trên giường kéo dậy, bảo cô ấy cố gắng hết mức duy trì khoảng cách với con oán quỷ nhi kia.
“Nó… nó là con của Giản Tâm, là… là thụ thai ở trong biệt thự, đối với trận pháp phong thủy và phật pháp trong biệt thự đều miễn dịch.” Tôi thấp giọng ở bên tai Tống Tâm, nói thầm một câu.
Tống Tâm đột nhiên tung ra một đòn tấn công tàn nhẫn, không ai có thể ngăn cản được.
Cái gối bị cô trực tiếp cầm lên vứt trên mặt đất, chỉ nhìn thấy ở đầu giường con ma trẻ con đôi mắt đỏ đang run rẩy khóc, ánh mắt oán hận của nó trở nên có chút sợ sệt: “Cô… tránh ra! Cô nếu như dám… dám ức hϊếp tôi, ba tôi… ba tôi sẽ đối phó với cô.
Ông ấy rất lợi hại, ông ấy sẽ vì tôi mà báo thù…”
“Ba của mày? Ba của mày là ai? Là ba mày bảo mày đến hại tao?” Tống Tâm vẻ mặt lạnh lùng tức giận, cái loại khí thế bá đạo trên người, làm cho quỷ nhi nhỏ bé đối với cô ấy có chút sợ sệt..