Cưng Chiều Mỗi Em

Chương 525: Tự hỏi lòng mình

Chương 525: Tự hỏi lòng mình

Nhân viên y tế chắc chắn không dám nói một cách thẳng thắn là cháu trai lớn nhà mọi người bóp chết cháu trai nhỏ, vậy chẳng phải là tự tìm chết à?

Cháu trai nhỏ cũng chết rồi, vậy thì cháu trai lớn này chắc chắn nhà họ Lâm sẽ muốn bảo vệ.

Nhân viên y tế cũng biết không nên nhiều lời, kết quả của việc nhiều lời là sẽ giống như Hà Vy, chờ sau khi Lê Nhật Linh vừa xuất viện thì đã bị sa thải ngay Cái chết của bé Hòa Phong là bí mật, cũng là điều cấm kị Biết không nên nói nửa câu còn sót lại, Hoàng Ánh nén xuống.Hôn nhân là chuyện của hai đứa Lâm Quân và Nhật Linh, bà nhúng tay vào như vậy thì thành kiểu gì, chẳng lẽ để ép bọn nó ly hôn à?”

Qua bao nhiêu năm chuyện gì ông cũng nghe theo bà hết nhưng chuyện lần này bà thật sự đã quá đáng.

Bị chồng quát lớn, Hoàng Ánh không kìm được mà chất vấn to tiếng: “Tôi làm gì rồi, chẳng phải tôi không đành để cho con cháu họ Lâm lang thang bên ngoài thôi sao? Tôi cũng đều vì tốt cho cái nhà này, ông nói tôi không nghĩ cho cảm nhận của Nhật Linh nhưng ông đừng quên, trước đây tôi thương cô ta thế nào! Là bản thân cô ta làm ra việc không muốn cho ai biết khiến tôi đau tái lòng!”

“Chuyện gì ra chuyện đó, chúng ta đang nói chuyện Niệm Sơ, rõ ràng là bà có lỗi với Nhật Linh và đứa trẻ kia”

“Sao tôi lại có lỗi với nó, nó không thể rộng lượng hơn à? Đứa trẻ này cũng không phải sinh ra trong lúc Lâm Quân đã kết hôn, sao lại không đồng ý cơ chứ? Ông biết Nhật Linh sinh non còn đổ hết tội lỗi cho Niệm Sơ không? Tâm địa cô ta ác độc như vậy, tôi bảo vệ cháu tôi thì sai sao?”

Cha Lâm không kìm được hỏi ngược lại “Được, vậy tôi hỏi bà, nếu như giờ tôi có một đứa con còn lớn tuổi hơn Lâm Quân một chút, bà có thể xem như chẳng có vấn đề gì rồi đón nó về nhà không?”

Hoàng Ánh ngây cả người Tự hỏi lòng mình, bà làm không được.

Hôn nhân của bà vẫn luôn thuận buồm xuôi gió, chồng luôn che chở bảo vệ cho bà, cho nên bà mới không chịu được con trai mình lãng nhãng mãi với Lê Nhật Linh như vậy.

Nếu chuyện này xảy ra trên người bà, bà thật sự cũng không thể bình tĩnh không nói một câu.

Con người đều ích kỉ, Hoàng Ánh ngưng lời, giọng nói thấp xuống: “Nhưng mà, tất cả chuyện này chẳng phải chưa xảy ra sao? Đứa trẻ Niệm Sơ này đáng thương quá, tôi không đành lòng”

Cha Lâm tức giận chất vấn: “Vậy thì đứa con đã mất của Lâm Quân thì không đáng thương sao?”

Hoàng Ánh nói không ra lời, cúi đầu trào nước mắt: “Chúng ta kết hôn ba mươi năm, ông vẫn luôn chiều theo ý tôi. Bây giờ lại dữ với tôi chỉ vì Nhật Linh.”

Cha Lâm bị nước mắt của vợ làm cho tan giân, ông khoát tay nói: “Thôi vậy thôi vậy, chuyện này tôi không quản nữa, bà thích làm sao thì làm”

Ông chỉ sợ Lâm Quân nhãn nại tới cực điểm thì đến cuối cùng những gì vợ ông làm lại trả lại hết lên người bà mà thôi Hoàng Ánh nghe thấy chồng mình nói chuyện kiểu này, rong lòng càng bực bội hơn.

‘Sau khi Lê Nhật Linh về nước, cả nhà họ Lâm đều bị cô xáo trộn hết lên.

Bây giờ con trai vì cô mà chống đối bà khắp mọi chuyện, giờ này người chồng giống thiên lôi sai đâu đánh đó của bà cũng vì Lê Nhật Linh mà dạy dỗ bà. Trong lòng bà càng thêm vài phần căm ghét người con dâu này,