Trợ Lý Tình Yêu

Chương 9: 520, Ưu Đãi Đặc Biệt – Phiên Ngoại Qυầи ᒪót Ꮯôn Ŧhịt̠ (*) (H)

(*) Là loại qυầи ɭóŧ có kèm thêm “cục thịt dư”.

Sau khi trở về từ lâu đài, Tề Tuyên vẫn luôn chìm đắm trong sáng tác, về cơ bản chỉ toàn giam mình trong thư phòng. Thậm chí phần lớn thời gian, ngay cả ba bữa cơm trong ngày Kỷ Tiểu Thuần cũng chỉ ăn một mình.

Ngoại trừ chuyện chăm sóc cuộc sống cùng ăn uống của anh, cô dường như không thể giúp đỡ gì hơn, thật sự là một trợ lý không hề xứng chức.

Tối hôm đó, sau bữa ăn tối, mỗi ngày cô lựa chọn một bộ nội y trong đống đồ mua về từ cửa hàng nội y tình thú để thay đổi . Nghĩ như vậy, có thể xem như giúp anh một tay hoặc là nói có chút cảm giác cô đang tham gia vào.

Đôi tất cao màu đen còn được trang trí bằng viền ren ở giữa đùi, một sợi dây đai mỏng từ tất chân nối đến đáy quần. Mang tất chân xong xuôi, Kỷ Tiểu Thuần cầm lấy qυầи ɭóŧ có độ xuyên thấu cực cao kia lên. Dưới cái nhìn của cô thì cái thứ này không thể xem như qυầи ɭóŧ được, chẳng qua chỉ là mấy sợi dây nhỏ nối với một miếng vải xuyên thấu nhỏ xíu xiu, kích cỡ thì phải nói là khó khăn lắm mới che khuất được cô bé. Bên trên miếng vải có tác dụng che lấp duy nhất đó còn có một cái côn ŧᏂịŧ giả cỡ hai ngón tay, thân côn ŧᏂịŧ giả có đầy gân guốc mười phần dữ tợn. Kỷ Tiểu Thuần nuốt một ngụm nước miếng, run run rẩy rẩy đưa chân lên xỏ qua qυầи ɭóŧ, qυყ đầυ của côn ŧᏂịŧ giả chống đỡ bên ngoài âʍ ɦộ, một tay đẩy môi thịt ra một tay ấn côn ŧᏂịŧ chậm rãi đẩy vào bên trong miệng nhỏ.

Trong nháy mắt côn ŧᏂịŧ đi vào, phần thịt mềm lẳиɠ ɭơ bên trong gắt gao siết chặt côn ŧᏂịŧ giả, cũng giống như khi Tề Tuyên dùng ngón tay dò xét vào bên trong tiểu huyệt của cô. “A~~ thầy ơi~~”, khuôn mặt của anh không ngừng hiện lên trong đầu, bàn tay to dày nóng hổi của anh không ngừng vuốt ve mình, xoa bóp chơi đùa hai trái anh đào đỏ au trước ngực, “A~~ Ưm~~” Kỷ Tiểu Thuần lấy bàn tay nhỏ của mình tưởng tượng thành bàn tay của Tề Tuyên, một tay đẩy côn ŧᏂịŧ vào một tay nắm lấy núʍ ѵú. Côn ŧᏂịŧ bên trong đi vào ma sát hành lang thịt, Kỷ Tiểu Thuần cảm thấy sướиɠ đến mức mật dịch chảy ròng ròng. Nhưng vẫn là đồ giả không có cách nào giải tỏa hết được cảm giác trống rỗng bên trong.

Cô không dám phát ra tiếng động quá lớn sợ quấy rầy Tề Tuyên, cắn đôi môi nhỏ chịu đựng cảm giác ngứa ngáy của mỗi một động tác ma sát giữa côn ŧᏂịŧ giả với hành lang thịt bên trong. Nhìn vào trong gương, cô thay bộ nội y xuyên thấu, bốn đầu dây nhỏ giao nhau thắt thành một cái nút đằng sau cái cổ trơn bóng, chỗ núʍ ѵú chỉ được che đậy bằng một mảnh vải xuyên thấu nhỏ xíu xiu, chỉ vừa vặn bao trùm được quầng vυ'. Đôi gò bồng đảo mềm mại mượt mà được hai sợi dây vải nâng lên cao cao, núʍ ѵú như ẩn như hiện bên trong. Bộ nội y này thật sự là quá mức lẳиɠ ɭơ rồi, mặc lên người gần như không mặc, nhưng cởi ra lại mất đi mấy phần thần bí.

Mặc một bộ nội y như thế Kỷ Tiểu Thuần cũng không dám nghênh ngang đi ra khỏi phòng. Cô suy nghĩ một chút vẫn nên mặc thêm một cái áo sơ mi của anh vào, che đậy hết cái sự lẳиɠ ɭơ dâʍ đãиɠ này lại.

Muốn đi thư phòng tìm Tề Tuyên nhưng vừa bước ra một bước, cây côn ŧᏂịŧ kia đã vô cùng hành hạ người, mới bước đến cửa phòng cả người cô đã mềm nhũn, đứng vịn khung cửa mà hừ hừ thở dốc. Nơi giao nhau giữa phần thịt mềm cùng côn ŧᏂịŧ kia có một cơn ngứa ngáy không thể nào ngăn được, cảm giác rõ ràng hơn rất nhiều so với khi nãy thay quần áo. Ngứa đến mức cô muốn lấy côn ŧᏂịŧ kia hung hăng ma sát tiểu huyệt của mình.

Sao lại có thể có loại nội y như thế này được cơ chứ, vậy mà còn mặc đi ra ngoài?

Kỷ Tiểu Thuần vừa đi hai bước phải dừng lại, miệng nhỏ ấm nóng chăm chú siết chặt côn ŧᏂịŧ bên trong cơ thể, một lượng lớn mật dịch sền sệt tuôn ra từ trong miệng nhỏ làm cho miếng vải vốn mỏng manh xuyên thấu bị thấm ướt thành một lớp màng mỏng dính. Mới đi có hai bước mà đã ướt như thế này, sao lại có thể nhạy cảm như thế này được cơ chứ?

“Thầy ơi~~ Thầy ơi~~” Còn chưa đến thư phòng Kỷ Tiểu Thuần đã không chịu được mà bắt đầu gọi Tề Tuyên. Trong phòng Tề Tuyên nghe thấy cô gọi mình, giọng nói mỏng manh mềm mại yêu kiều không như bình thường, liền đứng dậy đi ra ngoài tìm cô, vừa nhìn thấy Kỷ Tiểu Thuần, anh hơi giật mình.

“Em vừa tự mình chơi đùa bản thân?” Tề Tuyên nhìn khuôn mặt cô, không chỉ là khuôn mặt, mà toàn thân cô đều ửng hồng cả lên. Tay đang vịn tường, hai chân hơi tách ra đứng một chỗ. Trên đùi mảnh mai trắng noãn kia còn có mấy giọt sương đang từ từ nhỏ xuống, giống như vừa được anh yêu thương chiều chuộng. Kiềm chế du͙© vọиɠ đang kêu gào trong lòng, Tề Tuyên bước đến gần, hai tay chống bên cạnh người cô, giam cô ở giữa anh cùng vách tường.

Anh khẽ đến gần, trong nháy mắt hơi thở của anh vờn quanh cô, đôi chân đang nhũn ra bắt đầu không còn cách nào chống đỡ được nữa, “Thầy ơi ~~ Em~~” Kỷ Tiểu Thuần bắt lấy quần áo của Tề Tuyên, cả người dựa hẳn vào anh.

Đón được Kỷ Tiểu Thuần đang ngã vào trong ngực, đưa tay sờ sờ vào nơi riêng tư của cô một cái, trên môi thịt trơn mềm đều là mật dịch. Chỉ có một mảnh vải dệt mỏng manh như tơ thế kia ngay cả cô bé cũng không thể nào che đậy được thì làm sao có thể chống đỡ được mật dịch như thủy triều của cô. Ngón tay hơi thô ráp của anh cẩn thận sờ theo hình dáng của qυầи ɭóŧ, cây côn ŧᏂịŧ bên trong cơ thể theo động tác của anh mà càng đâm vào sâu, đã thế còn ma sát trái phải, “Đừng có sờ mà~”

“Sao đêm nay em nhạy cảm như vậy?” Tề Tuyên cảm thấy kỳ lạ, cô diễn viên nhỏ xuất sắc này, cho dù là hóa thân vào cốt truyện cũng không đến mức thế này. Hơn nữa đêm nay bọn họ cũng không hóa thân vào bất kỳ hoàn cảnh nào.

“Qυầи ɭóŧ… trên qυầи ɭóŧ có côn ŧᏂịŧ…”

“Đã cho vào rồi?” Tề Tuyên không được vui cho lắm. Mặc dù đã biết đây chẳng qua chỉ là đồ chơi tình thú, nhưng mà chỗ kia của cô chỉ có anh mới có thể làm.

“Ưm~ Giống như… bị thầy chơi đùa…” Lời này thốt vừa ra khỏi miệng, bản thân cô cũng cảm thấy xấu hổ đến mức muốn chui xuống đất. Nhưng mà giọng điệu mềm mềm ngọt ngào kia đủ làm cho sắc mặt của Tề Tuyên ngày càng tối sầm. Tách hai chân cô ra chống lên tường, dùng thứ giữa hai chân kia vừa vặn nhắm vào miệng nhỏ của cô, cách quần áo bắt đầu đâm vào rút ra mà đυ.ng vào cô. Mỗi lần đâm cái côn ŧᏂịŧ kia lại chuyển động lung tung trong cơ thể cô. Mặc dù không thô to cũng không linh hoạt nhưng lại trêu chọc làm cho cô bị nhốt bên trong cảm giác tê dại không có cách nào hoàn hồn.

“A~ thầy ơi~~ Thầy ơi~~ Ưm~~” Vô thức mà gọi Tề Tuyên. So với tiếng trước, tiếng sau lại càng thêm yêu kiều dụ dỗ hơn, càng quyến rũ người ta hơn, thách thức lý trí của anh. Hai tay ôm chặt cổ của anh, thân thể căng cứng, eo nâng lên chủ động cọ xát với Tề Uyên, cách lớp quần áo cọ xát đâm chọt rất khó chịu. Muốn nhiều hơn, sâu hơn, nóng bỏng hơn. Tề Tuyên biết cô sắp đến rồi, đẩy chân cô ra thành chữ nhất (一), hung hăng đẩy tới, đẩy cô dính sát vào tường. Chỗ kia của hai người cách lớp quần áo dính sát vào nhau. Nguồn nhiệt từng chút từng chút một truyền vào Kỷ Tiểu Thuần, cô kêu lên một tiếng yêu kiều liền tiết ra, mềm nhũn tựa trên người Tề Tuyên.

Ôm người vào trong phòng, ném lên giường, cởϊ qυầи ngủ, lật người Kỷ Tiểu Thuần lại sau đó kéo qυầи ɭóŧ xuống, nhắm vào cái miệng nhỏ ngay giữa hai chân cô, ưỡn người một cái từ đằng sau xâm nhập vào bên trong miệng nhỏ, ở bên trong đầm sâu lầy lội của cô mà xông thẳng đến tận cùng.

Bóp chặt cái eo của cô không hề thương tiếc mà va chạm, chỉ nghe được mấy tiếng a a ~ quyến rũ của cô, “Quá sâu rồi~”. Bị Tề Tuyên đè sấp trên giường, chỉ có thể bị động mà nâng mông lên thật cao thừa nhận du͙© vọиɠ mãnh liệt của anh, thịt mềm nóng hổi ở sâu bên trong cô gắt gao siết chặt lấy anh.

“Dễ chịu không em?” Tề Tuyên có chút ghen ghét mà hỏi, nếu như anh tỉnh táo một chút sẽ nhận ra bản thân mình không nên đi so đo với một cái côn ŧᏂịŧ giả.

“Ưm~~ Dễ chịu~~ A A~~~” Kỷ Tiểu Thuần bị làm đến mức chỉ biết cắn ga trải giường, phát ra mấy âm thanh đứt đoạn.

“Anh làm dễ chịu hơn hay cây côn ŧᏂịŧ kia làm dễ chịu hơn?” Tức giận, Kỷ Tiểu Thuần cảm giác được thầy của cô đang tức giận. Buông ga trải giường ra hơi chống thân người lên quay đầu dâng lên đôi môi thơm, chủ động mυ'ŧ lấy đầu lưỡi của anh, trước sau lắc eo phối hợp với mấy tư thế trêu đùa của anh.

Tề Tuyên cũng cảm thấy đêm nay mình quá sức kỳ lạ, vậy mà có cái xúc động muốn làm chết Kỷ Tiểu Thuần. Mặc dù trước đó anh đã bắn ra hai lần, cô cũng đã choáng váng nằm trong ngực anh, nhưng anh vẫn còn chôn sâu bên trong của Kỷ Tiểu Thuần. Ôm cô từ đằng sau nằm lì trên giường, giúp cô sửa sang lại mấy sợi tóc ướt đẫm mồ hôi, trong đầu có đủ kiểu suy nghĩ hiện lên. Nhưng cuối cùng anh vẫn lui ra, đi vào thư phòng đem máy tính xách tay đến, ghi chép lại những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu , mãi cho đến sáng sớm mới nặng nề đi ngủ.

Lúc Kỷ Tiểu Thuần tỉnh dậy có cảm giác như xương sống cùng với thắt lưng của mình đau như đã bị chặt đứt. Một hồi lâu mới khôi phục lại tinh thần, thấy mình gối lên đùi Tề Tuyên, còn anh đang tựa vào đầu giường nửa nằm nửa ngồi ngủ thϊếp đi, bên cạnh còn có máy tính xách tay, xem ra lại làm việc suốt đêm rồi. Kỷ Tiểu Thuần có chút đau lòng, tối hôm qua đã như vậy mà sau đó còn sáng tác suốt cả đêm. Cố gắng chịu đựng thắt lưng đau nhức, cô đứng dậy cất kỹ máy tính xách tay, đỡ anh nằm xuống ngay ngắn, nếu không chút nữa lại vẹo cổ.

Sau đó Kỷ Tiểu Thuần đi ngâm bồn tắm, tinh thần tỉnh táo một chút. Sửa soạn cho bản thân chỉnh chu xong, gọi điện thoại cho dì giúp việc đến giúp cô nấu cơm. Cô thật sự rất mệt, ngay cả đứng cũng có cảm giác chân run rẩy, dặn dò dì giúp việc hầm chút canh bổ dưỡng. Sau đó trực tiếp bỏ qua ánh mắt tò mò nhiều chuyện của dì giúp việc mà nằm xuống giường, rúc vào bên cạnh để mặc anh ôm mình. Nếu không thì thầy của cô sẽ không ngủ ngon được.