Editor☘️: Lãnh Sam.
()...,
Ngôn Linh bỗng nhiên nhớ tới.
Nguyên chủ sở dĩ giả xấu, cũng là vì Ngôn Tuyết ra chủ ý.
Nháy mắt tiếp theo.
Cô thần sắc đạm nhiên nhìn Ngôn Tuyết.
" Cái gì nói tôi là tại sao biến thành như vậy? Tôi vốn dĩ không phải là như thế này mới đúng sao?"
Ngôn Tuyết rõ ràng không nghĩ tới Ngôn Linh sẽ lên tiếng phản bác.
Đáy mắt cô ta hiện lên sự kinh ngạc.
Dĩ vãng, mặc kệ Ngôn Tuyết nói cái gì, Ngôn Linh đều sẽ tin tưởng, cũng sẽ không hỏi nhiều, càng sẽ không phản bác.
Tựa hồ có cái gì đó không giống nhau?
Nhưng việc này không phải trọng điểm.
Trọng điểm hiện tại là, bộ dáng Ngôn Linh bị nhiều người như vậy thấy được.
Về sau vị trí hoa hậu giảng đường của cô ta còn có thể hay không giữ được.
Cô ta biết Ngôn Linh xinh đẹp, cho nên mới suy nghĩ hết mọi biện pháp, tìm cái lý do thích hợp nhất, làm Ngôn Linh giả xấu.
Nhưng hiện tại.......
Ngôn Tuyết híp híp mắt, ra vẻ không thể tin tưởng lui về sau một bước, vẻ mặt tựa hồ rất là bi thương.
Bộ dáng kia, rõ ràng là viết: Ngươi trước kia không phải như thế, ngươi vì cái gì muốn nói dối?
Ngay sau đó.
Thiếu nữ đứng bên phải Ngôn Tuyết vượt lên phía trước một bước, vênh mặt hất hàm sai khiến chỉ vào Ngôn Linh tức giận mắng, " Cô sao lại thế này a!
Sở Hạ đã sớm cự tuyệt cô rồi, cô như thế nào liền một chút mặt mũi cũng không cần vậy? Vì cái gì còn muốn lì lợm la liếʍ dây dưa Sở Hạ?
Ngôn Linh, cô có cảm thấy thẹn với tâm hay không!
Người bình thường đều sẽ không làm ra loại sự tình này!
Còn có! Ngôn Linh tôi nói cho cô biết, cô tốt nhất không cần lại khi dễ Ngôn Tuyết, đừng tưởng rằng cậu ấy thiện tâm ôn nhu, liền cảm thấy có thể tùy tùy tiện tiện khi dễ cậu ấy!
Làm chị em tốt của cậu ấy, tôi không ngại nói với cô, ngày hôm qua Sở Hạ, đã thổ lộ với Ngôn Tuyết, người Sở Hạ thích là Ngôn Tuyết, là chị của cô! Cô nếu có chút lương tâm, liền không cần lại dây dưa, Sở Hạ tương lai chính là anh rể của cô!
Hơn nữa Sở Hạ đối với Ngôn Tuyết, sớm đã có cảm tình, cô tốt nhất không cần vọng tưởng chia rẽ bọn họ!"
Phiên lời nói này lượng tin tức có chút lớn.
Không chỉ có Ngôn Tuyết sửng sốt, ngây cả người trong phòng học cũng ngây ngẩn cả người.
Nhưng thật ra Ngôn Linh, nhanh chóng bắt giữ được một ít tin tức.
Nguyên lai đã sớm cùng Sở hạ ở bên nhau?
Kia........
Khuôn mặt nhỏ lạnh nhạt đạm nhiên của Ngôn linh, đột nhiên hiện lên một mạt không thể tin.
" Sở Hạ cùng cô thổ lộ?"
Ngôn Tuyết, "......." Đột nhiên không biết trả lời như thế nào.
Cô ta giống như gặp một cái đồng đội heo.
" Ngôn Tuyết, tôi mẹ nó thích Sở Hạ thích nhiều năm như vậy, cô không phải đã sớm biết sao? Mấy năm nay, là cô vẫn luôn cỗ vũ tôi, cho tôi dũng khí, an ủi tôi, làm tôi đi thổ lộ!
Nhưng hiên tại, lại nói cho tôi, người Sở Hạ thích là cô?
Nếu là như thế này, vậy còn vì cái gì muốn xúi giục tôi đi thổ lộ?
Biết rõ Sở Hạ sẽ cự tuyệt, biết rõ tôi sẽ trở thành trò cười của mọi người, cô an cái gì tâm?"
Diễn kịch?
Ngượng ngùng, cô cũng biết.
Ngôn Tuyết bị Ngôn Linh đột nhiên xoay ngược lại, chỉnh sửng sốt sửng sốt.
" Em......"
" Cô không cần lại giải thích, tôi sẽ không bao giờ tin tưởng cô!"
" Tôi......"
" Tôi đã sớm nên biết đến, bắt đầu từ lúc chị bảo tôi giả xấu đến trường, tôi nên hoài nghi mục đích của chị, chính là ai bảo tôi khờ đâu?
Cư nhiên còn tưởng giả xấu thật sự có thể làm Sở Hạ nhìn tôi nhiều thêm một cái?
Ngôn Tuyết, quan hệ giữa chị em chúng ta, rốt cuộc không có gì tốt để nói! Ai thị ai phi, trong lòng chúng ta đều rõ ràng."
"........"
" Cứ như vậy đi, việc này về sau, tôi cũng sẽ không nhắc lại, dù sao, ở ngay sau khi tôi bị cự tuyệt, đối với Sở Hạ, tôi liền không còn cảm giác, cũng cảm ơn chị, làm tôi thấy rõ ràng loại người này .
Từ đầu tới đuôi, chỉ có tôi bị các người làm cho chẳng hay biết gì.
Ngốc đến bị người bán, còn thay người ta đếm tiền đâu! A!"