Trong chốc lát, giám đốc đã tìm được nhà trẻ Ngôn Lạc Quân nói, cũng tìm được tấm hình của bé trai kia.
“Tìm cái này.” Ngôn Lạc Quân nói, chỉ vào tấm hình bé trai bướng bỉnh.
Giám đốc lập tức tập trung tìm kiếm khuôn mặt bé trai, lát sau đã tìm được mấy tấm ảnh tương tự.
Một người đàn ông và một phụ nữ, dắt bé trai này, đúng là dáng vẻ một nhà ba người
Tấm hình dường như là bị chụp trộm.
Vẻ mặt Ngôn Lạc Quân đột nhiên biến sắc
Thật ra, anh chỉ tiện thể, có hơi tò mò, chỉ là. . . . . nhàm chán mà thôi.
Nhưng, không ngờ lại khiến anh thấy được khuôn mặt cô.
Hứa Tĩnh Hàm.
Lại là cô, lại là Hứa Tĩnh Hàm tinh thần thất thường đáng lẽ phải ở viện điều dưỡng.
Người đàn ông là Quan Thừa Diễm, người phụ nữa là Hứa Tĩnh Hàm, đứa bé gần như có thể khẳng định, là con anh.
Có lẽ, hình này chưa đủ chân thật, có lẽ, anh chỉ ngạc hiên, nhưng tấm hình này lại trên một trang tin tức giải trí, mà lại còn là tin mới cách đây hai ngày.
“Được rồi, không có việc gì nữa.” Giọng nói vẫn bình thản như cũ, nhưng lại vô ý lộ ra chút kiềm chế.
Giám đốc ngạc nhiên nhưng không nhiều lời, ra khỏi phòng làm việc.
Ngôn Lạc Quân lập tức mở trình duyệt tìm kiếm đánh ra ba chữ tiếng Trung: Hứa Tĩnh Hàm.
Mười tin tức đầu tiên, đều là tiêu đề: thân phận của biên kịch Đông Anh bại lộ, lễ trao giải đồng thời cũng là lễ đính hôn của “Cặp đôi Hoàng kim”.
Mở một trang tin tức ra, mới biết gần hai năm nay, trong nước xuất hiện một nhà biên kịch tên Đông Anh. Biên kịch Đông Anh và đạo diễn Quan Thừa Diễm được gọi là tổ hợp “Cặp đôi hoàng kim”. Bộ phim nào hai người hợp tác cũng rất nổi tiếng. Trong một lễ trao giải, Quan Thừa Diễm mở miệng cầu hôn biên kịch Đông Anh, Đông Anh cũng ngượng ngùng đồng ý, mọi người lúc này mới ngạc nhiên phát hiện biên kịch Đông Anh nổi tiếng là nữ ngôi sao Hứa Tĩnh Hàm năm nào!
Bên dưới tin tức, viết một tựa đề khác: chuyện tình Hứa – Quan mười năm gian khổ.
Khi gặp đạo diễn Quan Thừa Diễm, Hứa Tĩnh Hàm mới mười chín tuổi.
Thiếu nữ mười chín tuổi đã sớm rung động với người đàn ông quyến rũ vừa là thầy cũng vừa là bạn, mà người đàn ông cũng vừa gặp đã yêu thiếu nữ xinh đẹp này.
Đáng tiếc, hận không thể gặp nhau lúc chưa lập gia đình, chỉ có thể đa tình tự cổ không dư hận. ( chỉ có thể hận bản thân suốt đời đa tình)
Đáng tiếc, một người mê muội vì yêu, một người trời sinh đa tình.
Trải qua mưa gió, đau khổ, qua một lần biến cố lớn, hai người gặp lại nhau.
Lúc này, cô đã kết hôn rồi lại ly hôn, anh cũng đã ly hôn với người vợ sau bảy năm chung sống.
Bọn họ quay lại không ồn ào, chỉ lặng lẽ gắn bó với nhau.
Năm năm sau, Hứa Tĩnh Hàm đã gần hai mươi chín tuổi, đã không còn điên cuồng như xưa.
Năm năm sau, cô khiến Quan Thừa Diễm từ một người đàn ông đa tình như Đoàn Chính Thuần gạt bỏ danh hiệu đào hoa, trong lễ trao giải thốt ra lời thề yêu.
Lúc này, bọn họ đều đã trưởng thành, đều hiểu được thế nào là yêu.
Chỉ mong hai người trải qua bao đau khổ, có thể đi cùng nhau qua mưa gió, cùng đi hết đoạn đường còn lại, làm một đôi vợ chồng đến đầu bạc răng long hiếm có trong giới giải trí.
Không thể không thừa nhận, bài viết này rất cảm động, quả là một chuyện tình đẹp đẽ.
Cảm động đến nỗi, khiến ai nấy đọc xong cũng muốn nói một câu chúc phúc.
Đáng tiếc, anh không thuộc số đó.
Anh chỉ biết, người phụ nữa kia từng nói yêu anh, bọn họ từng ước hẹn vĩnh viễn.
Một năm rồi lại một năm, anh không dám quay về nhìn cô một cái, chỉ sợ nhìn thấy rồi mình sẽ khó lòng quay đầu lại.
Anh nghĩ, có lẽ đợi bệnh tình cô khá lên một chút, có lẽ chờ anh trưởng thành thêm một chút, bọn họ có thể gặp lại. Nhưng giờ cô lại đột nhiên nói cho anh biết, cô và một người đàn ông khác đã tu thành chính quả, đã ước định trăm năm.