Một Thai Song Bảo: Tổng Tài Daddy Phải Phấn Đấu

Chương 473: Chúng ta lập tức rời khỏi

“Chờ một lúc thôi, nhớ kỹ gọi lớn tiếng một chút, kêu càng thảm tôi càng vui sướиɠ!”

Đang nói chuyện, người đàn ông liên bắt đầu cởϊ qυầи áo của cô.

Tô Kim Thư dùng sức lắc đầu, muốn giữ vững trạng thái thanh tỉnh, thế nhưng cô căn bản.

không có biện pháp phản kháng.

Trên cơ thể người đàn ông toàn múi rượu khiến cô buồn nôn: “Cút… Đi!”

Ngay Tô Kim Thư cho là mình một giây kế tiếp sẽ hôn mê, đột nhiên cảm giác được trên người nhẹ một chút.

“Phanh, âm!”

Một tiếng vang nặng tru, người đàn ông hèn hạ kia trực tiếp bị kéo dậy, nặng nề té xuống đất.

Người đàn ông hèn hạ bị té như lọt vào trong sương mù, giống như lục phủ ngũ tạng đều dịch chuyển, căn bản không bò dậy nổi Trước khi anh ta kịp phản ứng lại, liền cảm giác được ngực mình giống như bị một tảng đá ngàn cân đè lên.

Chỉ nghe được”Răng rắc”một tiếng.

Sau một trận đau nhức, anh ta trực tiếp nôn ra một ngụm máu tươi.

Một giọng nói vô cùng tà mị của một người đàn ông vang lên: “Ai cho mày gan chó đυ.ng vào cô ấy?”

Người đàn ông hèn hạ một bên ho ra máu, một bên nơm nớp lo sợ mà ngẩng đầu nhìn qua Chỉ thấy một người đàn ông vô cùng đẹp trai đang đứng ở trước mặt.

Ngũ quan anh ta tuyệt mỹ tới không thể bắt bẻ, toàn thân cao thấp hơi thở âm u.

Đôi mắt đào hoa đẹp đế kia bên trong giống như bị đóng băng lạnh lẽo đến tận cùng.

“Mày dám đυ.ng vào tao? Trước khi mày đυ.ng tới tao thì tốt nhất… Khụ khụ… Hãy hỏi cho rõ ràng tao rốt cuộc là… Ail”

Người đàn ông bỉ ổi mặc dù đã ngã trên mặt đất, lời nói và việc làm vẫn vô cùng kiêu ngạo như cũ.

Người đàn ông giơ chân lên, đạp một cú nặng nề vào bắp đùi của ông ta.

Lại là tiếng răng rắc giòn tan, đùi người đàn ông hèn hạ liền bị gãy xương.

Anh ta gào lên một tiếng vô cùng thê lương, hai mất trắng dã, trực tiếp ngất đi Tô Kim Thư chỉ nghe được bên tai truyền đến một trận kêu gào thảm thiết Cô mơ mơ màng màng, cảm giác được hình như có bàn tay to lớn quen thuộc nhẹ nhàng vuốt lên cô.

Cảm xúc quen thuộc lúc này, vô tình khiến cô trở nên an tâm: “Bảo bối ngoan, hiện tại không SaO rồi”

Âm thanh này là Tô Kim Thư đem hết toàn lực muốn mở mắt, thế nhưng mí mắt thực sự quá nặng, cô căn bản cũng không có biện pháp mở mắt.

Người đàn ông xoay người mở toàn bộ cửa sổ của căn phòng, để gió lạnh từ bên ngoài thổi vào trong, Lúc này, gian phòng sát vách, điện thoại của Âu Mỹ Lệ vang lên.

Cô ấy cười yếu ớt gật đầu với người đàn ông ngồi ở phía đối diện: “Xin lỗi, tôi đi ra ngoài nhận điện thoại.”

Người đàn ông ngồi trước mặt cô ấy không phải ai khác, mà chính Lệ Hữu Tuấn Lúc này, trên mặt anh ta vẫn mang một bộ dạng lạnh nhạt ngàn năm không đổi: “Xin cứ tự nhiên”

Âu Mỹ Lệ xoay người đi tới sân thượng, nhấn nút trả lời: “Này?”

“Chuẩn bị một chút, chúng ta lập tức rời khỏi.”

Âu Mỹ Lệ nhíu mày thật sâu: “Thế nhưng hợp đồng của tôi và Lệ Hữu Tuấn còn chưa thương lượng xong?”

Giọng nói của Âu Dương Hải rất lạnh nhạt, lạnh lùng mở miệng: “Hiện tai anh ta yêu cầu muốn thay đối phương thức hợp tác, em cùng anh ta đàm phán cũng không chiếm được chút lợi ích nào, lần sau anh sẽ ra mặt giúp em đàm phán, em thu dọn một chút rồi về trước đi, đừng để cho người khác đi theo em.”

Âu Mỹ Lệ rốt cục gật đầu: “Được.”

Kỳ thực cô cũng rất rõ ràng, cô cây bản liền không phải là đối thủ của Lệ Hữu Tuấn.

Cô và Lệ Hữu Tuấn nói chuyện làm ăn, căn bản không chiếm được một chút lời nào.

Người đàn ông kia vòng tới vòng lui, hoàn †oàn sẽ không có cho cô đi bất kì một điều kiện tốt nào.

Đối phó Lệ Hữu Tuấn, thủ đoạn của cô còn kém lắm.

Lúc cúp điện thoại, cô lại một lân nữa trở vào phòng.

Lệ Hữu Tuấn ngẩng đầu lên, nhàn nhạt nhìn cô, trên gương mặt lạnh lùng mang theo nét tươi cười: “Đoàn cố vấn đứng đẳng sau cô có đưa cho cô một chủ ý tốt nào sao?”

“Vô cùng xin lỗi anh Lệ, hôm nay tôi có chuyện quan trọng cần phải xử lý, về phần hợp đồng bên trong anh yêu cầu thay đổi hạng mục, tôi sẽ trở về tỉ mỉ nghiên cứu sau đó sẽ đưa anh một câu trả lời thuyết phục.”

Trên mặt Âu Mỹ Lệ mang theo vẻ tươi cười vô cùng ưu nhã, không đợi Lệ Hữu Tuấn đáp lời, cô đã đứng dậy bắt đầu thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời khỏi.

Ánh mắt Lệ Hữu Tuấn lóe lên: “Bên người cô.

Âu có hai bậc tiền bối trấn giữ tập đoàn Âu thị, cũng không thể quyết định được sao? Hay là nói, vị hôn phu kia của cô so với hai bậc tiền bối này, còn hiểu nghiệp vụ của tập đoàn hơn là bọn cô?”

Hai người đàn ông trung niên ngồi kế Âu Mỹ Lệ, trên mặt bọn họ cười một cách lúng túng: “Anh Lệ thật nói đùa, anh Âu là vị hôn phu của cô chủ, cũng là người mà Bá Tước chỉ tên sắp xếp để ới, chúng tôi so sánh với cậu ấy, không đáng nhắc tới.”

Mặt Âu Mỹ Lệ nhợt nhạt cười: “Anh Lệ anh không cần dùng phép khích tướng, anh bây giờ đã bị tập đoàn Lệ thị cắt chức rồi, điểm này chúng tôi tuy rằng không để bụng, có thể tiếp tục với anh chúng tôi cũng hết sức hài lòng, thế nhưng người †a thường nói đầu tư là chuyện rủi ro, chúng tôi nhất định phải làm một ước định nguy hiểm. Cho nên hiện tại cáo từ trước”

Lúc nói câu này, Âu Mỹ Lệ liền ưu nhã đứng lên: “Lần sau gặp lại, tôi sẽ bảo vị hôn phu của tôi biểu đạt thành ý của chúng tôi”

Trên mặt Lệ Hữu Tuấn không có quá nhiều biểu tình, khóe môi anh nhếch lên nụ cười nhàn nhạt: “Xin cứ tự nhiên, nhưng mà tôi nhất định phải nhắc nhở mọi người, mọi người chỉ có ba ngày để suy nghĩ, dù sao hiện tại vẫn còn một gia tộc khác đang tiếp xúc với chúng tôi, hơn nữa điều kiện của bọn họ so với mọi người chỉ có tốt hơn”

‘Säc mặt của Âu Mỹ Lệ thay đổi rõ ràng, nhưng mà cô vẫn không mất lê phép gật đầu cười: “Đương nhiên”

“Róc rách, Róc rách…”

Dòng nước lạnh lẽo cứ như vậy trút xuống đỉnh đầu, Tô Kim Thư giật mình một cái, thần chí trong nháy mắt quay trở lại không ít Cô có chút chật vật mở mắt, phát hiện mình chính đang ngồi trong bồn tắm.

Nước trong bồn tắm có cảm giác mát, kí©ɧ ŧɧí©ɧ thần kinh của cô, cũng đem lý trí của cô trở về Cô ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông đang ngồi chồm hổm cạnh mình, mặc cho dòng nước.

lạnh băng dội từ đỉnh đầu của mình tràn vào hai mắt.

Có chút đau, thế nhưng cô lại quật cường không chịu nháy mắt lấy một cái Người đàn ông đứng bên cạnh cô có thân hình cao lớn, tướng mạo càng tuyệt mỹ, mặc dù ngồi ở dưới chỉ nhìn thấy lộ ra non nửa khuôn mặt, cũng hoàn mỹ đến không thể xoi mới.

Anh ta toàn thân cao thấp đều lộ một loại khí chất của công tử nhà quyền quý, chỉ là khóe miệng hơi trầm xuống chứng tỏ lúc này tâm trạng của anh không được tốt. Mái tóc ngắn màu nâu rối bù đó, nhìn qua có một vẻ đẹp rất khác biệt.

Cả người Tô Kim Thư như ngây dại, cô thậm chí không thể tin được hai mắt của mình, còn cho rằng mình đang nằm mơ..

‘Thẳng đến cô chậm rãi thò tay, dùng đầu ngón tay phác họa xung quanh gương mặt của anh Đầu ngón tay truyền tới độ ấm, còn có gương mặt quen thuộc này.

‘Viền mắt một giây kế tiếp liền đỏ, nước mắt Tô Kim Thư trào lên như vỡ đê, nhanh chóng chảy xuống: “Anh… Anh…

Giọng Tô Kim Thư đờ đẫn, cô không ngừng nỉ non “Tại sao lại ngốc như vậy? Nơi thế này mà em cũng có thể tới sao?”

Đôi mắt kia của Tô Duy Nam, nhìn chăm chú lên mặt của Tô Kim Thư, biểu tình vô cùng phiền muộn.