Trói Em Bằng Cavat?

Chương 34: H+++

Nhéch mép cười gian xảo, Hàn Phong lại cho cô một nụ hôn sâu. Đưa tay khẽ mở từng nút áo, ôm cô vào lòng. Đặt nhiều dấu hichker trên cơ thể cô.

Bàn tay điêu luyện, nắn bóp quả đào. Vê đầu ti ấy rồi lại hôn. Thở nhẹ vào mang tai cô, khiến cô khẽ rên lên: "Ư...đừng...".

Hai tai đỏ bừng, với cơ thể trần nằm trên giường. Mộc Na nắm chặt lấy ga giường: "Tha cho tôi!".

Dần cởi chiếc carvat ra hắn trói hai tay cô lại, dây da để trói hai chân cô, rồi kéo khóa quần xuống. Vứt chiếc quần ra ngoài. Xé văng nút áo.

Nhẹ nhàng vặn vẹo mông nhỏ của cô, hắn gần tiếng vào. Đưa tay xuống vuốt lấy *** **** to dài kia khiến nó cứng lên.

Trợn mắt nhìn *** **** dần cứng lên, to dài đến gần bằng thứ gì đó không thể diễn tả bằng lời.

Mộc Na nhẹ nhàng thở dốc, đôi môi mím chặt, nghiến răng chịu đựng. Cô cảm thấy hoa nguyệt của mình ngứa ngáy, co rút lại. Cảm giác tê dại đến đỉnh đầu, cố gắng vặn vẹo mông nhỏ. Hoa nguyệt của cô dần mở ra để hút lấy vật to đùng kia vào sâu bên trong.

Hút vào rồi lại dần đẩy ra. Đẩy vào rồi dần rút ra. Vài lần nhẹ nhàng mà chậm rãi, từ từ nhanh hơn mạnh bạo hơn. Tiếng rên xen lẫn tiếng nước dinh dính cứ thế vang lên khắp căn phòng chứa đầy hơi thở của du͙© vọиɠ.

Liên tục ra ra vào vào, hôn. Hai tay của hắn và cô nắm chặt lấy nhau. Hoa nguyệt của cô ướt đẫm: "Đừng...ah. Tha...tha cho tôi...ư!".

"Tôi sẽ không để em chạy bất kì lần nào nữa. Mộc Na, tôi yêu em. Tôi vốn chẳng thể ghét em hay rời xa em". Hàn Phong vuốt ve lấy khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi và nước mắt của cô.

"Đê tiện...". Cô mắng chửi hắn.

"Chửi đi, mắng đi. Tôi sẽ khiến em chỉ mãi mãi ở bên tôi".

"Ư...ah...anh...vô sỉ".

"Lưu manh? Vô sỉ? Chỉ cần giữ được em ở lại tôi biến thành cái gì cũng được. Mộc Na, chúng ta đã từng kết hôn, đã từng ly hôn. Bây giờ tôi muốn cùng em kết hôn lần nữa và không bao giờ nhắc đến hai từ ly hôn".

"Đừng...đừng hòng".

Đôi lông mày của hắn cau chặt: "Bộ phim mới khai máy kia, tôi đã sắp xếp mua toàn bộ bản quyền rồi. Chữ ký của em tôi cũng giả mạo cả rồi. Nếu em đồng ý đến cục dân chính với tôi lần nữa thì toàn bộ chi phí tôi đề sẽ chi trả".

"Tôi mới không cần. Hàn Phong, tôi nói cho anh biết! Cho dù anh có gϊếŧ tôi lần nữa tôi cũng sẽ không kết hôn với anh lần nữa đâu".

"Được thôi. Vậy để tôi xem em dùng cách nào để rời khỏi đây?".

Lại tiếp tục ra vào bên trong cô như vũ bão điên cuồng. Hai tay thì luôn vuốt ve mông, ngực. Mộc Na với cơ thể đẫm mồ hôi luôn ưỡn lên rêи ɾỉ trong vô thức. *** **** to dài với nhiều gân tím nối lên liên tục ra vào trong cô. Một loại dịch màu trắng đυ.c bắt đầu được ***** *** bắn vào bên trong.

"Ah...đau...dừng...ưm".

Sau vài giờ đồng hồ, trải qua nhiều tư thế khác nhau: tư thế "cưỡi ngựa xem hoa" rồi đến tư thế "đào sâu quốc bẫm" rồi lại "la hán đẩy xe bò". (Như nào thì tự tìm hiểu nha).

Mộc Na thật sự không còn chút sức lực nào. Hàn Phong vuốt ve mái tóc của cô rồi rút *** **** to dài kia ra. Hắn ôm cô trong lòng, Mộc Na nằm im thin thít trong vòng tay của hắn mà ngủ mê man.

Sáng hôm sau, vẫn là tư thế ôm nhau với hai cơ thể trần chỉ che bởi tấm chắn mỏng. Mộc Na khẽ mở mắt nhìn lên trần nhà, bên dưới sao khó chịu đau rát. Cơ thể như xác chết, cô quay đầu sang nhìn Hàn Phong.

Với sóng mũi cao, đôi lông mày đen rậm, hàng lông mi dày cong: "Bên ngoài đẹp trai, bên trong nhiều tiền nhưng đáng tiếc chỉ là một loại cầm thú không có xích!".

"Vậy em có đồng ý làm xích cho tôi?". Hàn Phong nghe cô lẩm bẩm rồi ôm siết cô vào.

"...bỏ tôi ra!".

"Không bỏ, bỏ ra để em chạy sao?".

Mộc Na cười khinh biệt. Với cô thể không còn sức để nhúc nhích: "Vậy anh định làm gì tôi nào? Đánh hay gϊếŧ?".

Hàn Phong đặt tay lên sờ lấy môi cô: "Đàn bà là những niềm đau mặc dù biết thế nhưng vẫn yêu bàn bà. Mộc Na, em là để yêu thương sao lại nặng tay được?".

"Chẳng phải trước đây anh cũng làm vậy sao? Bây giờ còn tự vả vào mặt mình?"

"Tôi cũng rất muốn vả vào mặt mình thật nhiều đấy. Nhưng tôi lại không có can đảm đó. Hay em vả tôi đi, rồi chúng ta đến cục dân chính làm thủ tục!".

"Tôi nói muốn đến cục dân chính hồi nào chứ? Xằng bậy!".

"Vậy em chạy thử đi. Nếu em chạy ra được khỏi đây thì tôi sẽ không ép em nữa!".

"Muốn tôi chạy nhưng lại hàng hạ tôi cả đêm? Anh là đang vô lý với tôi sao? Vô liêm sỉ".

Hàn Phong hôn lên môi cô: "Chẳng phải tất cả đều là muốn em ở lại đây sao?".

"Tôi muốn ở lại nơi như địa ngục thế này sao? Anh đừng chà thêm muối vào những sự việc vốn không hề có".

"Vậy nếu em có thể khiến tôi ghét em, một tháng thôi. Tôi sẽ không ép em nữa!".

"Được".

"...".