Daddy, Mami Lại Bỏ Chạy Rồi

Chương 57

【】,

Đã từng có thân thế trong sạch, lại còn là sinh viên tài năng xuất sắc, vậy mà nhà họ Lục còn không chấp nhận, càng không nói đến hiện tại Tiểu Hề còn mang theo một đứa con nữa, là một người mẹ đơn thân.

“Chị Dương , em rất rõ ràng điểm này, chị đừng lo lắng.”

Dương San thở dài một hơi thật sâu, liền nói: “Đừng sợ, Tiểu Hề, em tốt như vậy, nhất định có thể có được hạnh phúc của chính mình.”

Diệp Như Hề cười cười, không có nói tiếp, cô chỉ muốn nhìn thấy Nhạc Nhạc bình an lớn lên, những chuyện khác, cô không có hơi sức đâu mà nghĩ đến.

Hôm sau, Diệp Như Hề buộc tóc đuôi ngựa, nhưng cũng không ăn mặc theo kiểu quá nghiêm túc như hôm đi phỏng vấn mà trông có vẻ thoải mái hơn một chút.Lối ăn mặc khiến cô trông trẻ trung thanh xuân động lòng người, không hề giống phụ nữ đã có con chút nào.

.

Trước cửa chung cư có trạm xe buýt có chạy thẳng tới cửa công ty, Diệp Như Hề cũng dự định khi công việc ổn định sẽ mua một chiếc xe để tự đi lại thay vì đi phương tiện công cộng.

Loading...

Vào công ty, đối với những ánh mắt tìm tòi nghiên cứu về mình, Diệp Như Hề đều bỏ qua hết, công ty sắp xếp một nhân viên cũ hướng dẫn để cô tạm thời làm quen với nghiệp vụ của công ty.

Lục Tư Viễn ở trong văn phòng cũng đang đứng ngồi không yên, trái tim giống như bị mèo cào vậy, hận không thể lập tức đi ra ngoài, lại sợ sẽ dọa đến người.

Giữa trưa, Lục Tư Viễn rốt cuộc nhịn không được nữa, lấy danh nghĩa ông chủ mời toàn bộ nhân viên cùng đi ăn cơm, xem như làm cái nghi thức chào đón nhân viên mới, chuyện này nhận được sự hưởng ứng của tất cả mọi người,

Chỉ có Đường Anna biết suy nghĩ của anh, trong lòng càng thêm phẫn nộ.

Địa điểm liên hoan là ở một nhà hàng sang trọng, Lục Tư Viễn trực tiếp bao luôn một phòng ăn lớn, bởi vì có chút xa, cần phải lái xe đi, Lục Tư Viễn chuẩn bị chủ động chở theo Diệp Như Hề, nhưng Đường Anna lại mở miệng trước.

“Như Hề, cô vừa mới tới, cũng không thân với mọi người , để tôi chở cô đi đi.”

Ánh mắt Diệp Như Hề lóe lóe, những lời này khác nào muốn đem cô bài xích khỏi tập thể chứ, cái cô quản lý Đường này, từ ánh mắt đầu tiên đã có vẻ rất thù địch với cô rồi.

“Được thôi.”

Nhưng cũng phải biết rằng phần thù địch này vì sao lại có đã.

Đường Anna lái chiếc Audi đời mới nhất, kiểu dáng rất phù hợp với phái nữ, Đường Anna tỏ vẻ khiêm tốn nói: “Xe này cũng khá tiện nghi, nhưng mà cũng không thể so sánh với con Bentley của Tư Viễn, Như Hề. cô cũng đừng để ý.”

Diệp Như Hề cười cười, không nói gì, rất tự nhiên lên xe.

Đường Anna có chút không vui, lúc lái xe cũng cố tình đẩy nhanh tốc độ, suýt nữa đã vượt đèn đỏ, Diệp Như Hề nhíu nhíu mày, nhắc nhở nói: “Cô hãy lái chậm một chút, cẩn thận một chút.”

“Kỹ thuật lái xe của tôi không tồi, tính năng an toàn của xe này cũng rất tốt, cô không cần lo lắng.”

Nghe vậy, Diệp Như Hề cũng không dám nói thêm, chỉ là dần dần cô phát hiện con đường này không phải đường đi tới nhà hàng đã hẹn trước.

“Chúng ta đi đâu vậy?”

Đường Anna cười nói: “Quần áo tôi đang mặc không quá thoải mái, cô cùng tôi đi mua bộ mới đi, tôi sẽ nói qua với Tư Viễn một tiếng là chúng ta đến trễ chút.”

Người ta đã trực tiếp đi rồi, hiện tại cô còn có thể kéo cửa xe nhảy xuống luôn hay sao?

Diệp Như Hề cũng coi như là thật sự đã biết, sự thù địch của Đường Anna với cô cũng không chỉ là một chút.

Xe trực tiếp lái đến trung tâm thương mại gần nhất.

Xuống xe, Đường Anna đi thẳng tới mấy cửa hàng của các thương hiệu cao cấp phía trong.

“Như Hề, hay là cô cũng chọn vài bộ nhé?”

Đường Anna cố ý nói như thế, trang phục Diệp Như Hề mặc trên người liếc mắt một cái đã nhìn ra được đó cũng không phải là đồ của thương hiệu gì nổi tiếng, mang theo cô đi vào những cửa hàng cao cấp như vậy càng thấy rõ sự chênh lệch.

Diệp Như Hề lắc đầu, nói: “Không cần, tôi ở chỗ này chờ cô.”

Đường Anna cười cười, vẻ mặt đầy ẩn y, cô ta cầm hai chiếc váy, liền đi đến phòng thử đồ, cũng lặng lẽ nói nói mấy câu với một nhân viên bán hàng.

Diệp Như Hề cầm lấy tạp chí trên bàn đọc lướt qua một chút, nhân viên bán hàng bưng một ly nước , mặt mày tươi cười nói: “Tiểu thư, thời tiết có chút nóng, mời cô uống ly nước.”

Vừa nói, nước đã được đưa qua, Diệp Như Hề chuẩn bị tiếp nhận, nhưng ly nước kia run lên một chút, trực tiếp nghiêng đổ, hắn nước lên người Diệp Như Hề.

Giọt nước rơi tí tách từ trên tóc cô, cả quần áo cô cũng đều ướt.

Chiếc áo sơ mi trắng bị nước làm cho ướt nhẹp lập tức trở nên trong suốt một mảng.

“Ôi trời, tiểu thư, thật xin lỗi, tôi không cẩn thận vấp ngã một chút, cô không sao chứ? Tôi lấy cho cô bộ quần áo khác để thay đổi!”

【】,