Nữ Phụ Trùng Sinh

Chương 37: Kết giao

Edit: NguyetNhi

Phó Viện thật sự bị lời nói của Ninh Vân Hoan làm cho tức chết, l*иg ngực

không ngừng phập phồng lên xuống, cũng may là bộ dạng dịu dàng thiện

lương của cô ta đã ăn sâu vào trong xương tủy, cho nên cô ta biết bản

thân mình lúc này không thể ở trong lớp học cãi nhau với Ninh Vân Hoan

được, dù sao thì cô ta cũng rất coi trọng thể diện của mình, cho nên cục tức này chỉ có thể nuốt xuống mà không dám nói. Sau khi Phó Viện tránh

qua một bên nhường đường cho Ninh Vân Hoan, ánh mắt của cô ta không

ngừng hiện lên hận ý.

Khóa học đang tốt đẹp nhất thời bị Phó Viện phá hỏng, Ninh Vân Hoan cũng không không còn tâm trí nào ngồi nghe

giảng bài nữa, thật vất vả chờ đợi giáo sư ở trên bục giảng nói xong, cô nhanh chóng thu dọn sách vở, rồi quay đầu lại nhìn Phó Viện đứng cách

đó không xa, bộ dáng của Phó Viện như là muốn cô ở lại từ từ hãy đi,

Ninh Vân Hoan chỉ có thể suy đoán là cô ta muốn giải thích chuyện kia

với mình rồi sau đó cùng mình làm hòa, mà tính cách của Phó Viện như thế nào thì cô đã sớm nhận ra rồi, cho nên cô tự nhiên không muốn lại tiếp

tục qua lại với cô ta nữa, vì vậy không đợi Phó Viện nói xong, liền chạy nhanh đi thu dọn sách vở rời khỏi phòng học.

Lúc khóa học kết

thúc, giáo sư vừa bước ra khỏi phòng học thì cô liền nhận được điện

thoại của Lan Lăng Yến, người này quả nhiên đã đem thời khóa biểu của cô ghi nhớ trong lòng, còn có cả thời gian từng tiết nữa, ngay cả thời

gian để cô ngủ gật cũng không có. Ninh Vân Hoan chạy thật nhanh trên

hành lang, khi đến sân trường liền thả chậm tốc độ lại, vừa ra liền nhìn thấy xe của Lan Lăng Yến đã sớm đứng chờ ngoài cổng. Người đàn ông này

mặc kệ là ăn mặc hay đi lại, đều mang theo một dấu ấn cá nhân cực kỳ rõ

ràng của anh, lúc này mặc dù chỉ là một chiếc xe, nhưng cũng đã làm cho

Ninh Vân Hoan thấy được sự sang trọng của nó.

Cô vội vàng chạy

qua chỗ anh, quả nhiên cô vừa tới thì cửa xe liền mở ra, một cỗ hơi thở

mát lạnh liền ập tới, lúc này ngược lại làm cho Ninh Vân Hoan cảm thấy

thật thoải mái, cũng tùy ý để Lan Lăng Yến nửa ôm nửa kéo cô vào trong

xe.

“Tại sao em lại chạy nhanh như vậy hả?” Lông mày của anh hơi

nhíu lại, bình thường trên mặt anh luôn mang một cái kính để che dấu đi

ánh mắt sắc bén của mình, nhưng không biết bây giờ đã vứt đi đâu rồđ,

đôi mắt xếch bình thường luôn bình tĩnh bây giờ lại mang theo chút gợn

sóng, làm cho ánh mắt của anh càng trở nên sắc bén hơn.

Tuy rằng

giọng nói của anh có chút lạnh nhạt, nhưng động tác trên tay lại thể

hiện sự quan tâm của anh dành cho cô, đưa ly sữa ấm cho cô, cũng khoác

lên người cô một tấm chăn mỏng. Lúc Ninh Vân Hoan chạy ra đây, là lúc

ánh nắng mặt trời chiếu xuống gay gắt nhất, một đường chạy tới đây làm

cho cả người cô dính đầy mồ hôi, bởi vậy liền giãy dụa ra khỏi cái ôm

của anh, cũng không muốn anh bao bọc lấy mình như cái kén: “Em không

cần, làm như vậy nóng lắm.”

Lan Lăng Yến nghe được câu trả lời

liền nâng ánh mắt lên nhìn cô, bộ dáng tươi cười nhưng không phải cười

hỏi lại cô: “Thật sự không cần sao?”

“Em cần.” Bị anh nhìn như

vậy, tuy nói ánh mắt lúc này của anh rất là bình tĩnh, cũng không giống

như là đang tức giận, nhưng Ninh Vân Hoan biết rõ anh càng như vậy thì

càng nguy hiểm, cũng làm cho cô nổi hết cả da gà, vì vậy cô liền biết

điều mặc kệ anh lấy chăn bao bọc mình lại, cũng có chút được sủng mà sợ

nhận lấy ly sữa nóng mà anh đưa tới uống hai ngụm. Không biết bên trong

có bỏ thêm cái gì hay không hay nguyên bản vốn là vậy, mà lại mang theo

vị cỏ xanh ngon ngọt, độ ấm cũng vừa phải, vừa vặn sẽ không bị phỏng,

cũng không quá nóng hay quá lạnh làm cho người ta cảm thấy không thoải

mái, vốn Ninh Vân Hoan chỉ là vì làm cho anh bớt giận nên mới nhận lấy

ly sữa, ai ngờ sau khi uống qua hương vị cũng không tệ lắm, liền cầm

luôn ở trên tay không chịu trả lại cho anh.

“Buổi chiều em còn có tiết, sau khi ăn cơm xong anh sẽ kêu Lâm Cửu đưa em đi học.” Lan Lăng

Yến ở một bên đưa tay thay cô vén lên mấy sợi tóc mái rủ xuống, một tay

thì chỉ người đàn ông cao to ngồi phía trước đang lái xe, khuôn mặt tuấn tú đang trưng ra đột nhiên dừng lại một chút, sắc mặt có chút khó chịu, khóe mắt liếc nhìn Ninh Vân tràn đầy sự nguy hiểm nói: “Khi nào nhớ

anh, liền gọi điện cho anh”

“A, em không nghĩ sẽ làm vậy đâu.”

Ninh Vân Hoan lắc lắc cái đầu nhỏ nhắn của mình, cũng không hiểu được ý

tứ trong câu nói kia của Lan Lăng Yến là gì, vốn trong xe đã mở điều hòa mát nhưng bây giờ lại bị một hơi thở lạnh lẽo quét qua, làm cho Ninh

Vân Hoan không tự chủ được mà run rẩy cả người, nhìn thấy sắc mặt của

Lan Cửu có chút không tốt, cô mới nhớ lại xem bản thân mình vừa rồi đã

nói những gì, lập tức quyết đoán bỏ ly sữa qua một bên, thật cẩn thận

vươn đôi tay nhỏ cầm lấy bàn tay anh đang thay mình vén tóc nói: “Em

muốn nói, là buổi chiều nay em không muốn đi học, em nghĩ muốn ở cùng

một chỗ với anh, xin anh đó, cho em một cơ hội đi!”

Tuy rằng anh

đã sớm biết cô gái này là một người rất thức thời, không những thay đổi

phản ứng trong chốc lát, mà còn rất biết lấy lòng người khác nữa, ban

đầu trong lòng Lan Lăng Yến có chút giận cô nhưng khi nghe cô nói vậy

thì nhất thời cảm thấy vui vẻ hẳn lên, đưa lên cánh tay không bị cô cầm

nhẹ nhàng xoa đầu cô nói: “Được rồi!”

Ninh Vân Hoan yên lặng rơi

lệ ở trong lòng, trên mặt lại trưng ra nụ cười lấy lòng anh, cũng có

chút lo sợ bất an. Trước mắt cô vẫn không thể nào xác định được một

người nguy hiểm như Lan Lăng Yến có để ý đến mối quan hệ giữa hai người

hay không, cũng không biết đến tột cùng là phúc hay là họa, tuy nói bây

giờ nhìn qua giống như không có việc gì, nhưng nhìn bộ dáng này của Lan

Lăng Yến thì có lẽ hai ba ngày nữa cũng sẽ không dễ dàng gì buông tha

cho cô.

Hơn nữa hai người ở chung càng lâu, Ninh Vân Hoan lại

càng cảm thấy sợ hãi, ở kiếp trước cô đã sớm lãnh giáo qua sự đáng sợ

của Lan Lăng Yến rồi, đến bây giờ nó vẫn còn ăn sâu vào trong tâm trí

cô, tuy nói hai người bây giờ đã trải qua tiếp xúc da thịt, nhưng mà cô

vẫn cảm thấy sợ anh. Cô đã từng chứng kiến qua bộ dáng vui đùa nói ra

câu gϊếŧ người của Lan Lăng Yến, tính cách của người này làm cho người

ta khó mà nắm bắt được, anh cũng không giống như lời mà Cố Doanh Tích đã nói trong nguyên bản, cũng không phải là người đàn ông đẹp trai lạnh

lùng nhưng lại là phế vật, càng nhìn lại càng thấy anh giống như một

người đàn ông khi cười lên sẽ làm rung động trái tim thiếu nữ, nhưng anh chính là người như vậy, có thể so với người đàn ông lạnh như băng khủng bố hơn!

Thật giống như chó bình thường sẽ không cắn người, lúc

trước khi Ninh Vân Hoan xem cuốn tiểu thuyết thịt văn này, thì người đàn ông lạnh lùng bên cạnh Cố Doanh Tích tuy rằng mang bộ dáng lạnh như

băng nhưng vấn đề là người ta chưa từng gϊếŧ một người nào cả! Kiếp

trước Ninh Vân Hoan ở bên cạnh nữ chủ làm bạn tốt, đã sớm nhận ra được

điểm này.

Nhưng mà khi Lan Lăng Yến xuất hiện, bộ dáng phong độ

đầy cao quý, kết hợp với sự lạnh lùng vốn có của anh, làm cho người ta

dễ dàng liền nghĩ đến anh là một đứa trẻđược gia đình dạy dỗ rất tốt,

lại là người đàn ông dịu dàng cẩn thận! Nhưng mà tất cả đều đã sai lầm!

Khi Lan Lăng Yến động thủ gϊếŧ người thì trên môi luôn mang theo một nụ

cười, hơn nữa anh còn có thể làm cho người ta sống không bằng chết! Suy

cho cùng thì anh là người rất nguy hiểm, hiện tại Ninh Vân Hoan lại cùng anh xảy ra loại quan hệ này, sau này nếu mà muốn bứt ra khi, thì nên

làm thế nào bây giờ?

Ánh mắt của cô không ngừng hiện lên sự sợ

hãi, Lan Lăng Yến đưa tay nhẹ nhàng ôm cả người cô dán sát vào trong

ngực mình, cảm giác được cơ thể cô đang run rẩy, tuy nói cô đã hết sức

nhẫn nại, nhưng mà vẫn bị Lan Lăng Yến phát hiện ra, cô hình như rất sợ

anh? Lúc trước sau lần đầu tiên anh thấy mặt cô, Lan Lăng Yến cũng đã

cho người điều tra qua cô, tư liệu bây giờ vẫn còn ở trong tay anh, cô

gái này từ nhỏ đến lớn đều rất ngoan ngoãn nghe lời cha mẹ, cũng không

gây thù chuốc oán với ai bao giờ, luôn an phận thủ thường ở trong nhà,

nhìn qua thật chẳng giống một tiểu thư được gia đình nuông chiều từ nhỏ, cho dù là cô gái trong một gia đình bình thường thì cũng sẽ có lúc bộc

phát tính tình, mà Ninh gia lại đem cô nuông chiều lớn lên, nhưng mà cô

lại chưa một lần nào quậy phá cái gì, sạch sẽ đơn thuần giống như một tờ giấy trắng vậy.

Hơn nữa bộ dáng của cô lại giống như là đã từng

quen biết anh vậy, nhưng mà lấy thân phận địa vị bây giờ của Ninh gia,

theo lý mà nói thì cô hẳn là không nên biết anh mới đúng.

Hoặc có khả năng là do cô thông minh cũng suy đoán ra được thân phận anh hơn

cô, cảm thấy anh là một người rất nguy hiểm, nhưng như vậy lại càng đáng ngờ hơn, cô biết anh họ Lan, cũng biết anh đứng thứ chín trong nhà,

điều này thật sự không có khả năng xảy ra được!

Anh cũng từng ở

trong lòng cân nhắc qua vài khả năng có thể xảy ra, nhưng Lan Lăng Yến

đều cảm thấy còn có điểm đáng ngờ, bất quá cũng may là anh có đủ sự kiên nhẫn, chậm rãi bồi cô chơi, cũng coi như là bồi dưỡng tình cảm nam nữ

mà thôi, nguyên nhân trong đó như thế nào, cuối cùng cũng sẽ có một ngày anh biết được!

P/s: Xin lỗi vì đã để các bạn chờ lâu, bây giờ

mình đăng trước 1 chương. Từ giờ đến 12h đêm nay nếu lượt comt trên 5

thì mình sẽ đăng thêm 1 chương nữa và sẽ có một tin vui dành cho mọi

người^^